Anna hít sâu một hơi, híp mắt lại, nham hiểm trừng mắt nhìn Tiêu Mộng, nói: “Có phải tôi tới không đúng lúc không? Tôi làm phiền hai người rồi hả? Nếu tôi không tới, chắc là bây giờ hai người lăn lộn lên giường rồi nhỉ?”
***
Lúc này Tiêu Mộng trợn tròn mắt, ý thức được tay cô vẫn còn đặt trên bụng Trần Tư Khải, sợ tới mức nhanh chóng rút tay về, lập tức đỏ bừng mặt, ngồi không yên.
So sánh với nhau, Trần Tư Khải lại thản nhiên như không.
Anh ta không hề động đậy, giữ nguyên tư thế thoải mái vừa rồi, như cười mà như không cười nhìn Anna, nói: “Cô Anna thật giỏi liên tưởng, trợ ký của tôi không có nhiều kinh nghiệm và hiểu biết như cô Anna, trợ lý của tôi ngốc lắm. Vừa rồi tôi đau dạ dày, bảo cô ấy ủ ấm bụng
cho tôi mà thôi.”
Sau đó Trần Tư Khải cụp mắt, khẽ nói với Tiêu Mộng: “Em ra ngoài trước đi.”
“Ừ.”
Tiêu Mộng đáp, hơi hoảng hốt liếc nhìn Anna, sau đó cúi đầu đi ra ngoài.
Khi về lại chỗ của mình, Tiêu Mộng mới ôm má suy ngẫm.
Ế? Vì sao cái tên Trần Tư Khải này thấy Anna liền nói nhiều như thế?
Trần gấu xấu xa là cái tên cực kỳ không quen phải giải thích cơ mà, vì sao vừa rồi anh ta giải thích chi tiết với cô Anna như thế?
Giải thích đi giải thích lại, còn không phải là để phủi sạch quan hệ giữa Tiêu Mộng cô và Trần Tư Khải anh ta!
Nghĩ tới đây, Tiêu Mộng không vui bĩu môi.
Hừ! Trần gấu xấu xa! Vì sao trước mặt Anna anh không dám nói chuyện hai người bọn họ từng lên giường chứ? Vốn dĩ anh định giữ hình tượng người đàn ông tốt trước mặt Anna, có phải anh nhìn trúng cô Anna rồi không? Anh muốn theo đuổi cô ta?