Thông tin tình tiết nhánh do Giáo Hoàng cung cấp cuối cùng cũng đủ cho Khương Sở hoàn thiện thiết lập cốt truyện của thế giới này.
Giờ phút này cậu đứng trước thánh giá lớn, cửa sổ hoa màu sắc rực rỡ diễm lệ mà vỡ vụn, ánh mặt trời xuyên qua, chiếu ra một bức tranh vừa thánh khiết vừa hoa lệ.
Bọn trẻ đang ca hát vì cậu, ca tụng thượng đế nhân từ, ca ngợi quốc vương vĩ đại và nhân ái, giáo hoàng, người đại diện cho thần linh, mỉm cười hôn lên mu bàn tay cậu.
Dường như hắn là thần linh duy nhất tán thành quân vương, ngay cả linh hồn thuần khiết nhất cũng điên đảo vì cậu.
Nhưng bức tranh này càng nhìn càng thấy mỉa mai.
Vị quốc vương này đã sớm đẩy bản thân mình về phía vực thẳm, cậu chưa bao giờ cần thần linh thương hại, cậu dùng vẻ ngoài xinh đẹp cao quý che giấu đi thù hận xấu xí, khi người khác ca tụng vị quốc vương trẻ tuổi anh tuấn này, lại không hề hay biết đằng sau thân hình thoạt nhìn nhỏ bé dễ vỡ này đã sớm trở nên thối rữa.
“Ngươi nguyện ý giúp ta một tay?” Hồi lâu cậu mới tìm lại được giọng nói của mình.
Louis cong cong khóe môi: “Chỉ cần ngài muốn. Dù là ngài muốn… triệu hồi vị nào ở nơi sâu nhất, ta cũng nhất định sẽ phụng bồi (không thấy từ nào hay hay để thay)”
Khương Sở theo bản năng đỡ lấy tay phải của mình.
Quả nhiên là thế này.
Hill Holland muốn triệu hồi tồn tại ở nơi sâu nhất vực thẳm, không phải ác ma bình thường, cũng không phải ma quỷ mạnh hơn một chút, mà là tồn tại ngay cả sách thánh của giáo hội cũng tuyệt đối không dám đề cập —— nghe nói đã từng có một giáo đồ, trùng hợp nghe được tiếng ai đó bên trong, sau đó bị cuồng loạn ảo giác, cuối cùng bị ngọn lửa ghen ghét trào ra từ lồng ngực bản thân thiêu đốt không còn gì dưới cây thánh giá.
—— vị kia là chủ nhân vực thẳm.
Hill muốn tìm ra tất cả quý tộc hạ độc sát hại anh trai chị gái của ‘cậu’ năm đó, bao gồm cả những kỵ sĩ, người hầu từng tham gia, ‘cậu’ không định tha cho bất kỳ ai; ‘cậu’ còn muốn đẩy phụ thân mình xuống địa ngục, quỳ xuống khóc lóc thảm thiết trước mặt mẫu thân; ‘cậu’ còn muốn để chủ nhân vực thẳm thay thế thượng đế, thành lập thần quyền mới và quyền thống trị mới.
Cho nên những kẻ ngoại đạo thờ phụng ma quỷ, tất cả đều do tay vị quốc vương trông rất kiêu căng này thao túng.
‘Cậu’ mượn tay những kẻ ngoại đạo đi truyền giáo, tuyên truyền thượng đế đã chết; đồng thời ‘cậu’ còn tung tin đồn, nói những kẻ ngoại đạo dùng trinh nữ làm vật hiến tế, sau lại giả vờ liên thủ với thân vương Arnold, bảo hắn lén điều tra chuyện này, do đó giá họa cho người khác.
Đến lúc này, giáo hội không còn cách nào chịu đựng được những kẻ ngoại đạo nhất định sẽ ra tay.
Quốc vương trẻ tuổi chỉ đơn giản ngồi trong thư phòng đọc sách, đã chỉnh đốn được mấy quý tộc có thực quyền đến mức suy sụp.
Không thể không nói, quốc vương nhỏ thoạt nhìn vừa ngu ngốc vừa cao ngạo, thì ra lại có thủ đoạn và quyết đoán như vậy, yên lặng làm đại sự, một mũi tên trúng ba đích, gần như kéo tất cả các thế lực xuống nước!
Khương Sở chậm rãi thở ra một hơi, lúc này mới phát hiện, đầu ngón tay của mình đang hưng phấn phát run.
Cậu cũng không biết cảm xúc kích động trong ngực mình là gì, từ sau khi cậu bị bệnh đã tự tách bản thân ra khỏi thế giới bên ngoài, rất ít khi sinh ra cảm xúc bởi ngoại lực.
Lúc này trước mặt cậu lại xuất hiện khung lựa chọn của trò chơi, lần này trên đó ngoài lựa chọn ra, còn cho cậu một sơ đồ cốt truyện chính.
Điều này cho thấy cậu đã sắp tiếp cận được kết thúc của cốt truyện.
Sơ đồ quan hệ lấy Hill làm trung tâm, kéo rất nhiều đường ra ngoài, trong đó Verland, Arnold và Louis có liên hệ mật thiết với cậu, cũng kéo ra nhiều nhánh nhất, ngoài ra còn có hầu gái và quản gia, còn có rất nhiều những quý tộc chưa xuất hiện nhưng đã được đề cập, còn có một đường kéo về nơi xa, lại không có điểm cuối.
Khương Sở suy đoán nhánh này chính là chủ nhân vực thẳm tuy không lên sân khấu nhưng lại rất có trọng lượng.
【 Lựa chọn tiếp tục hoàn thành cốt truyện hay không? 】
【A. Có B. Không 】
【 chú ý: Nếu chọn không, người chơi sẽ được xoá bỏ bớt tiến độ, tiến hành trải nghiệm kết cục khác 】
Nếu đã đến đây rồi, tại sao không tiếp tục chơi tới kết cục? Khương Sở không chút do dự chọn A.
…Bây giờ cậu vẫn chưa biết, vài ngày sau, khi đăng xuất trò chơi, cậu muốn quay ngược thời gian biết bao nhiêu, quay về khoảnh khắc này bắt mình chọn B.
Sau khi Khương Sở chọn tiếp tục cốt truyện, Giáo Hoàng cũng đứng lên, mỉm cười vươn tay với cậu.
Bọn nhỏ đã biết điều mà rời đi từ sớm, lễ đường yên tĩnh chỉ còn lại âm thanh của ánh mặt trời phiêu đãng.
Khương Sở yên lặng nhìn hắn, sau đó đặt tay mình vào tay hắn.
Không ai dự đoán được biến động sẽ xảy ra nhanh như vậy, như thế chỉ trong một ngày mà bầu trời đã bị nhuộm đỏ.
Các đại quý tộc một giây trước còn ở trong lâu đài thưởng thức rượu ngon, mỹ nhân vây quanh, hầu gái đút cho gã quả mâm xôi tươi mới hái sáng nay, giây tiếp theo đã bị hầu gái chém rớt đầu.
Lúc giáo hội và kỵ sĩ đến, chỉ có thể thấy thi thể xấu xí của đại quý tộc, hầu gái điên điên khùng khùng dùng máu vẽ một thánh giá thật lớn trên tường, cầu xin ác ma xé nát linh hồn của đám quý tộc dơ bẩn.
Có vài quý tộc sớm nghe phong thanh, phái quân đề phòng cả đêm, trốn trong phòng run bần bật. Kết quả hôm sau gã nghe thấy tiếng gọi của ác ma, da thịt trên người thối rữa từng mảng, trở nên giống hệt quái vật.
Không ai biết đã xảy ra chuyện gì.
Cũng không ai biết điều gì sẽ ập xuống đầu mình.
Sức mạnh vượt ngoài sự hiểu biết thường mang đến nỗi sợ hãi về những điều không biết. Các quý tộc xin trợ giúp từ giáo hội, nhưng tại thời điểm này, giáo hội được cho là sẽ bảo vệ họ lại tỏ ra vô cùng thờ ơ.
Thậm chí, dưới tình huống bọn họ không biết gì, vô số chuyện đen tối bọn họ che giấu bị phơi bày dưới ánh mặt trời.
Bọn họ sợ hãi hoảng hốt, còn đột nhiên bị mang danh người phát ngôn cho ác ma.
“Không phải! Ta không hề ruồng bỏ thượng đế! Không phải ta tiếp xúc với ác ma!” Quý tộc có thân hình mập mạp vặn vẹo trên giàn thiêu, nước mắt nước mũi giàn giụa.
Gã thấy Khương Sở trên lâu đài, trong đôi mắt hoảng sợ đột nhiên phát ra ánh sáng ngoan độc, đột nhiên hét to: “Là quốc vương! Hắn đã bán mình cho ma quỷ!”