Chương 24

Editor: Nhi Nhi

“Hahaha chị chịu không nổi nữa…” Diêu Miêu Miêu quấn áo lông của Hạ Tê, ngồi trên ghế cười lăn lộn, “Cái đồng hồ ở đầu giường rõ ràng là của Lục tổng”

Hai cảnh diễn hôm nay của Hạ Tê đã xong, cậu còn chưa tẩy trang, nhìn Diêu Miêu Miêu lười biếng lấy danh nghĩa đến tham ban mà dở khóc dở cười: “Chị Miêu Miêu, chị xem mấy lần rồi?”

“Phần mở đầu này chị có thể xem đi xem lại một trăm lần.” Diêu Miêu Miêu lắc đầu, cô nàng vừa nghiêng về xem phim tiếp vừa nói, “Demo đã đưa đi, nói là không có vấn đề, nhưng mà cậu vẫn nên về tập luyện nhiều vào, biết đâu sau này cần hát live.”

Hạ Tê gật đầu đồng ý, cậu vừa định nói gì, Diêu Miêu Miêu lại cười rung trời rung đất.

Diêu Miêu Miêu cũng cảm thấy mình cười nhiều quá, vỗ mặt, thở dài: “Không được… cười nữa thì ra nếp nhăn mất, hahaha lúc ấy cậu đang nhìn Lục tổng chứ gì? Bên kia ống kính chắc chắn là Lục tổng, nhìn đôi mắt cậu này…”

Hạ Tê nhận đồ uống nóng trợ lý đưa, uống mấy miếng rồi nói: “Mấy ngày nay lạnh như vậy, chị gọi điện cho em là được, đến đây làm gì.”

“Không có gì, mấy ngày nay Kỳ Chi San giận dỗi với người trong nhóm, cả ngày cứ tìm chị tố khổ, phiền quá nên trốn ra đến xem cậu.” Kỳ Chi San là nghệ sĩ Diêu Miêu Miêu mới ký hợp đồng, rất xinh đẹp, cũng rất nỗ lực, chỉ là hơi nhiều chuyện, lúc nào cũng có chuyện lộn xộn làm phiền Diêu Miêu Miêu, Diêu Miêu Miêu chưa hết chuyện để máy tính bảng xuống, nói: “Mà đúng là có chuyện thật…”

Hạ Tê nhìn Diêu Miêu Miêu, cô nàng do dự nói: “Chị nghe nói hai ngày nay hình như Lục tổng hơi khó chịu.”

Hạ Tê nháy mắt cau mày: “Ngài ấy bị sao vậy?”

Tối hôm qua hai người còn nói chuyện điện thoại, giọng của Lục Hiên cũng không khác lúc thường mà.

“Đừng căng thẳng, chỉ là ốm vặt thôi.” Diêu Miêu Miêu an ủi Hạ Tê, “Chị định không nói cho cậu, thấy bên này cậu đóng phim thuận lợi mới dám nói, thật ra không sao cả, sáng nay chị cũng là nghe được Lục tiểu thư đi thăm Lục tổng nên mới biết, chị sợ cậu biết lại lo nên đã nhờ người hỏi thăm, nói là hơi sốt, chắc là bị cảm, thời tiết mấy ngày nay không được tốt, cậu lại không có nhà, chắc là Lục tổng làm việc nên không có thời gian nghỉ, mệt rồi thì dễ bị… Hạ Hạ?”

Hạ Tê miễn cưỡng không muộn phiền nữa, hít sâu một hơi, lại xác nhận thêm một lần nữa: “Chỉ là bị cảm thôi thật không?”

Diêu Miêu Miêu gật đầu: “Cơ thể Lục tổng khỏe lắm cậu cũng biết mà, chỉ là bị cảm thôi thật đói.”

Hạ Tê gật đầu, bảo trợ lý đưa kịch bản cho mình, Diêu Miêu Miêu giật mình: “Cậu… phản ứng không dữ dội.”

Hạ Tê ngẩng đầu nhìn Diêu Miêu Miêu: “Phản ứng gì?”

Diêu Miêu Miêu cười gượng: “Lúc đầu chị còn lo… cậu sẽ bỏ hết việc bên này bay về gặp Lục tổng đó.”

Hạ Tê cười: “Cũng không phải quay phim thần tượng, bây giờ em bay về, cả một đoàn phim phải làm sao? Chẳng lẽ người ta không cần lầm việc sao? Không thể tùy tiện như vậy, mà không phải chị nói rồi sao? Ngài Lục chỉ bị cảm.”, Hạ Tê lấy điện thoại ra nhìn, “Chị Miêu Miêu cứ ngồi đi, em đi tìm đạo diễn nói chuyện…”

Diêu Miêu Miêu nhìn bóng dáng Hạ Tê nhẹ nhàng thở ra, cười với trợ lý: “Xem thường cạu ấy rồi, cứ xem cậu ấy như trẻ con, thật ra cậu ấy còn chuyên nghiệp hơn chị.”, Tuy không hoàn thành nhiệm vụ, nhưng đối với người đại diện, Diêu Miêu Miêu lại hài lòng về nghệ sĩ của mình hơn, cô nàng lấy điện thoại, cân nhắc từ ngữ nhắn tin cho Lục An Kỳ, thuận tiện xin lỗi.

Trong viện điều dưỡng, Lục An Kỳ nhìn tin nhắn, nhướng mày cười: “Ý đồ của em hình như thất bại rồi.”

Sắc mặt Lục Hiên có hơi tiều tụy hơn bình thường, anh nằm trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe vậy nhìn Lục An Kỳ, Lục An Kỳ đưa điện thoại của mình cho anh xem.

Lục An Kỳ sợ Lục Hiên giữ trong lòng sẽ không tốt cho cơ thể, trấn an: “Hạ Tê cũng không phải mới vào ngành, nên làm thế nào thật ra cậu ấy hiểu hết, em… em cũng thật là, muốn cậu ấy về thì gọi cho đạo diễn là được rồi, chị cũng nói với đạo diễn, cứ nói là cần chạy show gấp, hoặc là nói có cơ hội thử vai hiếm có, người ta cũng sẽ nể mặt chị.”

Lục Hiên trả điện thoại cho Lục An Kỳ, nhàn nhạt nói: “Bởi vì em hơi hơi bị cảm, nên huy động nhân lực gọi cậu em ấy về? Em không làm chuyện khác người như vậy.”

Lục An Kỳ chửi thầm, em quanh co lòng vòng bảo người đại diện của Hạ Tê tiết lộ cho cậu ấy chuyện em bị bệnh, càng khác người á.

Thật ra Lục An Kỳ hiểu được, Hạ Tê đi đóng phim đã gần một tháng, giữa lúc đó Lục Hiên có đi thăm ban một lần, nghe nói cũng chỉ gặp hơn một tiếng, ở đoàn phim, muốn nói cũng khôg nói được mấy câu, sau thì hai người không ở cùng, bây giờ Lục Hiên bị bệnh, trong nhà không có ai chăm sóc, chỉ có thể ra ở viện điều dưỡng, mình cũng bận chỉ có thể qua một chút, Lục An Kỳ lắc đầu, bỗng nhiên thấy buồn thay cho Lục Hiên sau này tuổi già.

Lâu không sinh bệnh, dưỡng bệnh nhàm chán, đã lâu còn chưa được gặp Hạ Tê, đương nhiên là lúc này muốn gặp người yêu bé nhỏ của anh, Lục An Kỳ hoàn toàn hiểu rõ, muốn gặp người ta, lại không cho phép mình quấy rầy công việc của cậu, ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn phim, cho nên muốn dùng biện pháp này… vẫn thất bại rồi.

“Đừng giận mà, nghỉ ngơi hai ngày là khỏe thôi, gần đây chị cũng bận quá.” Hạ Tê vào đoàn phim là vất vả không kể ngày đêm, thật ra Lục Hiên cũng không khác mấy, bình thường Lục Hiên cũng dời lại vài việc, bây giờ trong nhà không có ai, Lục Hiên cũng không về, xã giao nhiều ngày liên tiếp, ngày hôm qua nhiệt độ đột ngột hạ thấp, đổ bệnh luôn, Lục An Kỳ xót anh, thuận miệng nói, “Phải giận lên, lúc về lạnh lùng với cậu ấy hai ngày, cánh còn chưa cứng mà dám bơ em.”

Lục Hiên cười, không nói tiếp.

Bên phía đoàn phim, Hạ Tê lại xin lỗi đạo diễn, thái độ vô cùng thành khẩn, đạo diễn cũng bị cậu huyết phục, chỉ đành gật đầu: “Vậy cũng được, nhưng cậu phải quay vào ban đêm, cậu đã mười mấy tiếng chưa nghỉ ngơi, có được không đấy?”

“Không thành vấn đề không thành vấn đề.” Nhận được sự cho phép, Hạ Tê vội nói cảm ơn, tự đi chuẩn bị.

Hạ Tê tìm trợ lý, đưa thẻ của mình cho hắn, nói mật mã, bảo hắn sáng mai vào nội thành mua hộ mình mấy thứ.

“Mua nhiều rượu như vậy làm gì?” Trợ lý khó hiểu, “Còn lắc tay này, đây là đồ nữ mà.”

Hạ Tê thấp giọng giải thích: “Rượu là cho đạo diễn, em nhớ hình như ông ấy thích uống loại này, lắc tay là trong chương trình em thấy có người đào được, kiểu dáng rất đẹp, anh mua về cứ tặng thẳng cho nữ chính, thay em cảm ơn cô ấy.”

Làm phiền đạo diễn sắp xếp thời gian vì mình, còn phải để nữ chính đẩy nhanh cảnh diễn diễn cùng, con gái người ta không giống mình, thức đêm hại da, Hạ Tê rất băn khoăn, trợ lý còn chưa rõ chuyện gì: “Tại sao là tôi tặng? Cậu tự tặng đi.”

Thợ trang điểm đến, Hạ Tê hàm hồ nói: “Lúc ấy em có việc.”

Hạ Tê có việc thật, quay hết cảnh của hai ngày tôi, cậu mượn xe công ty, tự mình lái xe về thành phố của mình.

Sau khi biết Lục Hiên bị bệnh, Hạ Tê tìm chuyến bay, không có thời gian thích hợp, cũng may là về thành phố chỉ mất bốn tiếng lái xe, Hạ Tê tự lái xe về, tuy mệt nhưng sẽ không trễ nải thời gian, càng không kinh động paparazzi.

Tập 《Đại phú ông 》trước, đoạn mở đầu cậu bị người ta đánh thức trong nhà Lục Hiên, trên mạng có nhiều topic bàn luận về cậu, gần như là phân tích từng tấm ảnh một, nhiều đồ vật trong nhà cậu cũng không chú ý lắm, nhìn topic mới biết là có nhiều lý do như vậy, rất nhiều người bàn luận về gia thế của Hạ Tê, còn có dẫn chứng rõ ràng, may mà ekip cẩn thận, cắt nối biên tập đúng chỗ, không để người ta liên tưởng đến Lục Hiên, nhưng nên cẩn thận vẫn phải cẩn thận, lần này trước khi khởi quay phim truyền hình đã điều động nhân lực PR rất nhiều, đã quay được một tháng, tự nhiên mình về thành phố, đúng là hấp dẫn người ta bàn tán tiếp.

Giữa đường Hạ Tê dừng đổ xăng, nghỉ ngơi vài phút, tiện gọi điện cho Diêu Miêu Miêu hỏi xem bây giờ Lục Hiên đang ở đâu.

Diêu Miêu Miêu nghe Hạ Tê nói mình không dẫn theo trợ lý mà tự lái xe đi, sợ tới mức đổi giọng, nhịn rồi lại nhịn vẫn dạy dỗ Hạ Tê vài câu, Hạ Tê tốt tính lắng nghe, cười làm lành nói: “Em không dám gọi cho ngài Lục, sợ ngài ấy đang ngủ, chị Miêu Miêu hỏi giúp em đi.”

Diêu Miêu Miêu bên kia trợn trắng mắt, Lục An Kỳ đã gửi địa chỉ cho cô nàng từ lâu rồi, vốn cho rằng lúc cô nàng về thành phố có thể dẫn Hạ Tê cùng đi thăm Lục Hiên, không ngờ lúc ấy Hạ Tê chẳng nói gì, cũng thôi, nhưng cô nàng không thể dự đoán được vậy mà Hạ Tê lại tự sắp xếp chuyện bên đoàn phim rồi quay về.

Diêu Miêu Miêu gửi địa chỉ viện điều dưỡng cho Hạ Tê, Hạ Tê cảm ơn Diêu Miêu Miêu, lên cao tốc thẳng đến kia gia viện điều dưỡng mà đi.

Bên kia Diêu Miêu Miêu nghĩ ngợi một chút, gọi điện công đạo với Lục An Kỳ, Lục An Kỳ kinh ngạc, nghĩ nghĩ rồi cười: “Không sao, tôi không nói cho Lục Hiên, cho nó tức xỉu.”

Viện điều dưỡng ở trên một ngọn núi, nói là viện điều dưỡng, thật ra là giống một khu dân cư tư nhân hơn, Hạ Tê lái xe chạy gần nửa tiếng đường đèo mới nhìn thấy cổng, nói là người nhà của Lục Hiên còn cần cung cấp chứng minh, đang sốt ruột, vừa lúc bên trong có một điều dưỡng đi ra, nhận ra Hạ Tê, Hạ Tê ký tên cho điều dưỡng, cà mặt để được vào.

Viện điều dưỡng, Lục Hiên ở trong phòng, điều dưỡng đang rút ống truyền dịch cho anh.

“Đây là thuốc trưa nay, ngài Lục đừng quên.” Điều dưỡng xoa mu bàn tay Lục Hiên một lát, buông ra nói, “Lát nữa có người đưa cơm trưa đến, ngài Lục vẫn ăn trong phòng đúng không?”

Lục Hiên gật đầu, hoạt động cánh tay, vừa muốn xuống giường, nghe thấy cửa phòng gõ hai tiếng.

“Mời vào.” Điều dưỡng thu dọn đồ, “Xin hỏi ngài… Hạ, Hạ Tê? Cậu là Hạ Tê?!”

“Suỵt…” Hạ Tê không trang điểm, mắt còn hơi thâm, nhưng tinh thần rất tốt, cậu cười với điều dưỡng, nhỏ giọng nói, “Xin đừng nói cho người khác, được không?”

Điều dưỡng là fans Hạ Tê, nghe vậy vội vàng gật đầu, lưu luyến đẩy giá truyền đi ra ngoài.

Hạ Tê đóng cửa lại, cậu nhìn Lục Hiên, đột nhiên hơi ngại ngùng, cậu dịch vào cạnh Lục Hiên, cười gượng nhìn hai tay trống không của mình: “Gấp quá không kịp mua hoa và trái cây.”

Lục Hiên bình tĩnh nhìn Hạ Tê, nhất thời không biết nói gì, Hạ Tê muốn Lục Hiên vui vẻ, da mặt dày thò lại gần, nhỏ giọng nói: “Em tặng mình cho ngài Lục, được không ạ?”

Chap trước

Chap sau

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play