Chương 21

Editor: Nhi Nhi

“Lúc gọi điện hồi sáng bên cạnh em có người à?”

Buổi chiều, Lục Hiên gọi điện cho Hạ Tê còn đang luyện giọng ở Thịnh Thế, xác định buổi chiều cậu không có việc quan trọng mới bảo Nghiêm Trác Dịch đón người qua công ty mình.

Hạ Tê cứng họng: “Sao ngài biết? Ngài nghe được tiếng của chị Miêu Miêu à?”

Lục Hiên cúi đầu ký giấy tờ, không chút để ý: “Không có, nghe được từ giọng điệu của em.”

Trong lòng Hạ Tê ngọt ngào, chủ động tiến đến ngoan ngoãn đứng cạnh Lục Hiên, nói: “Cảm ơn ngài có thể đồng ý… Bên ekip còn sửa một vài chi tiết, khi nào quyết định em sẽ nói lại cho ngài, em cũng sẽ nói với ekip, đừng đụng vào chuyện scandal.”

“Không sao cả.” Lục Hiên để giấy tờ đã ký sang một bên, kéo Hạ Tê ngồi lên đùi mình, khẽ cười, “Em gọi điện cho anh trước mặt người đại diện, nhỡ mà anh từ chối thì phải làm sao? Không sợ mất mặt với người đại diện à?”

Hạ Tê suy nghĩ rồi lắc đầu nói: “Không sợ, ngài từ chối em cũng là bình thường, không có gì mất mặt, mời ngài tham gia chương trình vốn là do em được nước làm tới, hơn nữa…”

Cậu thành thật nói: “Hơn nữa lòng em hiểu rõ, hơn phân nửa ngài sẽ không từ chối em.”, Bởi vì biết Lục Hiên sẽ không từ chối, nên ngay từ đầu mới định thuyết phục Diêu Miêu Miêu đừng làm phiền Lục Hiên, Hạ Tê không muốn lợi dụng sự yêu thích của Lục Hiên dành cho mình mà bắt anh làm chuyện khó.

Ý thức được Lục Hiên có khả năng là để ý mặt mũi mình mới đồng ý, Hạ Tê vội nói: “Nếu ngài không tiện, hoàn toàn có thể……”

“Trước khi gọi điện cho anh, em còn nghĩ đến người khác chứ gì.” Lục Hiên ngắt lời Hạ Tê, nhàn nhạt nói, “Còn muốn tìm ai?”

Hạ Tê nhạy cảm nhận ra hơi thở không mấy tốt lành trong giọng nói của Lục Hiên, để tránh lại bị “dạy dỗ”, Hạ Tê thành khẩn nói: “Không có, em và chị Miêu Miêu thấy ngài phù hợp nhất, chị Miêu Miêu gọi điện cho ekip, bọn họ cũng thấy được.”

Lục Hiên biết chắc những lời này là dỗ mình, nhưng hôm nay tâm trạng anh rất tốt, cũng không truy tới cùng, nói: “Lúc về nói thời gian đã định cho anh, để anh sắp xếp thời gian trước.”

“Được.” Hạ Tê đồng ý, “Hôm nay em nói rõ chưa? Chi tiết về chương trình, ngài còn gì chưa rõ không?”

Lục Hiên cười: “Cũng hiểu được gần hết, tư duy của anh vẫn rõ ràng, bình thường sẽ không xảy ra chuyện kỳ quái, sẽ không tự kiếm chuyện.”

Hạ Tê thật muốn tìm khe đất chui vào, Lục Hiên nói cậu chỉ giỏi làm trò con bò…

Trong tập 2 tuần trước có một phân đoạn là đến trại nuôi ngựa chọn một con thích hợp, cưỡi nó đi đến địa điểm tiếp theo, người đến sớm nhất có thể được chọn phương tiện lên đảo trước, Hạ Tê và ảnh đế vốn là nhóm đầu tiên đến trại nuôi ngựa, nhưng ảnh đế hiểu lầm ý của ekip, nghĩ phải thi ai chạy nhanh hơn ở trại nuôi ngựa, ảnh đế thề sống thề chết, Hạ Tê hơi nghi ngờ rồi lại bừng tỉnh, cảm thấy ảnh đế phân tích đúng!

Ảnh đế bắt đầu chém gió lúc mình đóng phim cưỡi ngựa tốt đến đâu, trước khi Hạ Tê ghi hình《 Đi ngược gió 》cũng đã học một khoá cưỡi ngựa, cũng hơi tin tin, tỏ vẻ đồng ý cùng đua với tiền bối một vòng, hai người chạy khoảng hai vòng ở trại nuôi ngựa, happy các thể loại, ảnh đế diễn nghiện quá, còn kéo Hạ Tê diễn lại cảnh kinh điển của Hạ Tê và nam chính trong trailer 《 Đi ngược gió 》, ảnh đế chỉ huy máy ảnh đang mất phương hướng, lại lấy kẹp hồ sơ màu trắng của đạo diễn làm tấm phản quang, tự hô action, quay hai cảnh với Hạ Tê, Hạ Tê chạy tới xem phát lại, rất không hài lòng chỉ ra ngữ khí câu nào của mình chưa được, ảnh đế lại như anh trai mà dạy bảo Hạ Tê. Lúc này sáu người kia đã lên đảo, Hạ Tê và ảnh đế thêm cảnh diễn vẫn còn ở trại nuôi ngựa, biên tập chương trình cắt nối đoạn này cười xỉu, fans của Hạ Tê và ảnh đế hùa nhau đến weibo official của chương trình đòi thêm đùi gà cho hai người, lên top khoảng hai ngày.

Lúc tập này lên sóng thì Hạ Tê đang ở nước ngoài quay tập khác, cậu cho rằng mình không ở nhà thì Lục Hiên sẽ không xem, không ngờ…

Hạ Tê không còn mặt mũi nào gặp Lục Hiên: “Fans nói em làm hạ thấp chỉ số thông minh của ekip…”

Khóe miệng Lục Hiên nén cười: “Lần này cố gắng thông minh lên, anh sẽ giúp em.”

Hạ Tê nhìn Lục Hiên, cảm thấy mình không thể yêu anh hơn được nữa.

Hiếm khi Hạ Tê chủ động hôn môi Lục Hiên, khóe miệng Lục Hiên nhếch lên từ đầu đến cuối, dung túng nhìn Hạ Tê, Hạ Tê vẫn không dám hôn sâu, chỉ hôn Lục Hiên một chút, như gà con mổ thóc, hiển nhiên là Lục Hiên không hài lòng với cái hôn lướt qua này, anh ôm eo Hạ Tê giữ người trong lòng mình, dùng năm phút dạy Hạ Tê một khóa học cách hôn.

“Hôm nay có người lớn trong nhà đến, hàng năm cô đều ở phương nam, rất ít khi về, buổi tối cùng anh ăn cơm với cô.” Giọng Lục Hiên trầm thấp, “Không cần để ý quá, cứ tùy tiện là được.”

Hạ Tê còn đang choáng đầu, ngước mắt hỏi: “Người lớn?”

“Cô của anh.” Lục Hiên chỉnh lại đầu tóc bị mình xoa đến xù lên của Hạ Tê, nhịn không được cười một tiếng, “Vốn là em không cần đi, nhưng bây giờ quan hệ của chúng ta khác rồi, anh gặp người lớn quan trọng trong nhà, em phải đi theo.”

Mặt Hạ Tê không khỏi đỏ bừng, cậu suy nghĩ rồi nói: “Em về nhà thay quần áo đàng hoàng đã, dù sao cũng là người lớn trong nhà.”

Lục Hiên do dự nói: “Cũng được, nhưng lát nữa anh có chút việc, không thể về với em, em thay xong rồi quay lại, hay là bảo người đi lấy giúp em?”

Hạ Tê nói: “Em không có việc gì, tự đi cũng được.”

Lục Hiên gật đầu, Hạ Tê đeo kính râm, sửa sang lại tóc tai, Lục Hiên tiếp tục làm việc, Hạ Tê đi đến cửa văn phòng lại quay đầu nhìn Lục Hiên, trong lòng vô cùng hạnh phúc.

Từ lúc bên nhau, Lục Hiên chưa từng kiêng dè quan hệ của hai người trước mặt người khác, ban đầu Hạ Tê còn hỏi Lục Hiên, Lục Hiên trả lời là thuận theo tự nhiên, người khác không hỏi, sẽ không cố ý nói, người khác hỏi, thì nói đã sớm bên nhau, tất cả cứ tự nhiên như vậy.

Buổi tối hai người đến nhà hàng đã hẹn gặp cô của Lục Hiên, lúc bọn họ đến Lục An Kỳ đã đến rồi, ba người hàn huyên một lát thì cô của Lục Hiên tới, chắc chắn là cô đã nghe chuyện hai người từ Lục Hiên, không có chút kinh ngạc nào, càng không khắt khe như người lớn trong mấy gia đình danh gia vọng tộc như trên TV, ngược lại còn rất khách sáo thân thiết với Hạ Tê, bữa tối còn liên tục để ý đến Hạ Tê, nói chuyện với Lục Hiên Lục An Kỳ cũng không kiêng dè cậu, bốn người ăn cơm mất hơn hai tiếng, lại có cảm giác ăn bữa cơm đoàn viên.

Cơm nước xong cô của Lục Hiên lấy một cái hộp được gói ghém tinh tế tỉ mỉ từ trong túi ra, cười nói: “Lần đầu tiên gặp mặt, không biết cháu thích gì, mang thử đi.”

Hạ Tê nhìn tag biết được bên trong là một cái đồng hồ, cô có thể lấy ra tất nhiên sẽ không rẻ, trong lòng Hạ Tê ước lượng, không từ chối, đứng dậy thoải mái hào phóng nhận bằng hai tay, nghiêm túc cảm ơn: “Khiến người tốn kém rồi.”

Lục Hiên vừa lòng cười, Lục An Kỳ cố ý ghen tị nói: “Của con đâu?”

Cô cười lớn, vỗ tay Lục An Kỳ muốn nói chuyện riêng.

Trên đường về nhà Lục Hiên lấy đồng hồ ra nhìn hộ Hạ Tê, gật đầu nói: “Rất hợp với em.”

Hạ Tê cũng rất thích, cậu đeo lên cho Lục Hiên xem, nói: “Đến tết… Em lại mua quà cho cô, không phải đáp lễ, xem như là quà năm mới, lúc đó chúng ta cùng nhau chọn.”

Lục Hiên hiểu ý Hạ Tê… Trong lòng càng thích Hạ Tê hơn, gật đầu: “Được.”

Một tuần sau, kỳ trung thu đặc biệt của đại phú ông bắt đầu ghi hình.

Cũng giống như bình thường, chưa đến sáu giờ mọi người đã bắt đầu tập hợp, đạo diễn hô “action”, mọi người theo phép trêu chọc nhau một lát, một vị tiền bối thành viên trong đoàn còn cố ý nhắc đến bộ phim truyền hình đầu tiên sắp phát sóng《Đi ngược gió 》của thành viên Hạ Tê nhỏ tuổi nhất, mọi người vội chúc mừng, thuận tiện tuyên truyền cho cậu, Hạ Tê cảm kích không thôi, cúi người cảm ơn.

Hàn huyên một lát, mọi người nhận được thẻ nhiệm vụ, cũng được yêu cầu giao nộp điện thoại, mọi người đều hiểu, nhưng giả bộ không hiểu, ảnh đế còn cứ nhắc đi nhắc lại không được dùng tiền điện thoại của hắn gọi chơi, mọi người cười xỉu.

Sau khi nhận được thẻ nhiệm vụ vẫn là tìm phương tiện lên đảo, phương tiện lần này là khinh khí cầu, tám cái khác nhau, Hạ Tê khá may mắn, chọn trúng một cái vừa to vừa đẹp, flycam bay theo, chụp Hạ Tê siêu đẹp trai, kết hợp với khinh khí cầu sặc sỡ, cảm giác như truyện cổ tích vậy.

Hạ Tê là người thứ hai lên đảo, sớm hơn bình thường rất nhiều, một thị đế* trong đoàn lên đảo sớm hơn cậu mười lăm phút, đã tìm được một viên ruby nho nhỏ, thị đế thấy Hạ Tê lên đảo từ phía xa, vội khoe với Tê Càn Quét: “Nhìn nè, nhìn cái này của anh đi.”

*Thị đế: một danh xưng giống như ảnh đế, khác là ảnh đế là vua phim điện ảnh thì thị đế là vua phim truyền hình.

Hạ Tê mắt thèm không thôi: “Ruby! Ruby!”

Thị đế đắc ý đi quanh Hạ Tê một vòng, còn đòi nhân viên lấy keo hai mặt, dán ruby trên trán, hát solo một đoạn《 vũ nương 》 với Hạ Tê, rồi kiêu ngạo đi mất.

Hạ Tê không nỡ nhìn thẳng.

Cậu dám cược là, chờ tập này phát sóng, thị đế cậu sùng bái tôn kính chắc chắn sẽ bị hậu kỳ chơi hỏng, thuận tiện đặt thêm ngoại hiệu Vũ Nương Đế cho xem. Thêm vào đó, thành viên trong đoàn bọn họ từ tập đầu tiên đều khó kìm nén việc tự bôi xấu bản thân, không một ai ngoại lệ.

Hạ Tê run rẩy, tìm kiếm manh mối liên quan, cậu không nỡ phá hỏng manh mối, nhưng lại muốn cản trở những người lên đảo sau, Hạ Tê suy nghĩ rồi thuận tay hái mấy cái lá cây lớn, che lại manh mối, đáng tiếc, có thêm lá cây, manh mối ở đây càng thêm nổi bật.

Giai đoạn thu thập manh mối mãi mãi luôn là thời gian tốn não và khẩn trương nhất, bất tri bất giác đã qua nửa ngày, giữa trưa mọi người ở trên đảo nghĩ cách giải quyết cơm trưa, Hạ Tê đã quen với những chuyện này, lúc nào cậu cũng phát hiện nhiều nhiệm vụ phụ nhất, có vài cái kho báu nhỏ là đồ ăn, lúc sáng Hạ Tê còn tìm được một cục chân giò hun khói to và một cái bánh mì gối không to không nhỏ, cậu muốn lấy một chai nước từ chỗ nhân viên công tác để giải quyết bữa trưa, lúc đó ảnh đế tìm manh mối vừa lúc đi ngang qua, chậm rãi cọ qua, cười hehe: “Tê, ăn gì đấy? Có ngon không?”

Hạ Tê cười đến nấc, vội mời ảnh đế cùng ăn, ảnh đế cũng không khách sáo, chia đồ ăn với Hạ Tê, thuận tiện trao đổi manh mối, hai người đang nói chuyện, chuông cảnh báo giữa đảo đột nhiên vang lên, mọi người không hiểu gì, cùng nhau bị triệu tập về trung tâm đảo.

Di động của mọi người xếp một hàng trên bàn, đạo diễn tuyên bố phân đoạn thêm vào của tập này: Chém giết.

Thị đế còn đang ăn gì đó, khó khăn nuốt đồ ăn trong miệng, trên trán còn dán ruby, trợn mắt há mồm nhìn đạo diễn. Mọi người cười to.

Đạo diễn sẽ lần lượt lấy điện thoại của từng thành viên, tự mình chọn một người rồi gọi điện qua, mười phút một lần, cho thành viên hỏi người ta câu hỏi trên thẻ, yêu cầu trả lời trong 30 giây, trả lời đúng thì không sao, trả lời sai sẽ bị vẽ một dấu X lên ngực, ba dáu X sẽ bị loại.

Mọi người thế mới biết thì ra đã có một nửa người tìm manh mối chính, người đầu tiên bị lấy điện thoại ra chính là thị đế, gọi điện cho một đạo diễn lớn cùng hắn hợp tác nhiều lần, thị đế trò chuyện vài câu, hỏi đạo diễn lớn đang làm gì, bên kia trả lời đang quay phim, đạo diễn cho thị đế xem câu hỏi trên thẻ: Anh thấy tôi đẹp không? Trả lời đẹp thì chính xác, những câu trả lời khác đều sai.

Mọi người nín cười, tuy thị đế đã nói trước với đạo diễn lớn, nhưng cũng không nghĩ tới là câu hỏi này, mình không nhịn cười được, đạo diễn thúc giục, thị đế khó khăn nhịn cười để hỏi, cảm giác văn nghệ của đạo diễn lớn cũng rất tốt, cười lạnh bảo khùng điên rồi cúp máy luôn.

Tất cả thành viên cười ầm lên, thị đế bị gạch một dấu X.

Thị đế khóc lớn, mười phút sau lại phải gọi điện nên không được trì hoãn, hắn vội xông ra ngoài tiếp tục tìm manh mối.

Thứ tự gọi điện dựa theo trình tự phát hiện manh mối chính, người tiếp theo chính là Hạ Tê, tuy là Hạ Tê đã sớm chuẩn bị tâm lí, trong lòng vẫn là nhảy dựng lên… Đạo diễn cầm lấy điện thoại của Hạ Tê gọi qua, ống kính quay cận cảnh điện thoại của Hạ Tê: Lục Hiên.

Những thành viên khác lập tức bắt đầu tốt tính ồn ào: “Đối tượng dính scandal! Đây là đối tượng dính scandal!”, Mọi người đùa giỡn chọc ghẹo, đúng là không có cảm giác gì, Hạ Tê bất đắc dĩ cười, không bao lâu điện thoại được tiếp, ảnh đế giành điện thoại trước nói mấy câu, vậy nên mọi người mới biết bọn họ cũng quen biết, đạo diễn giơ ra thẻ câu hỏi: Sinh nhật tôi là ngày mấy? Hai mươi tháng mười hai là đúng, trả lời khác thì sai.

Ảnh đế cười đưa điện thoại cho Hạ Tê, Hạ Tê cố gắng tỏ ra bình thường, như là gọi điện cho bạn bè, hắng giọng nói: “Lục tổng, hmmmm… Sinh nhật em ngày mấy?”

Mọi người cùng nhau ồn ào cười to, Lục Hiên trầm ngâm một lúc rồi nói: “Không nhớ rõ lắm.”, Không đợi Hạ Tê nói, Lục Hiên nói: “Là ngày hai mươi tháng mười hai hả?”

Đúng nhưng không chắc chắn, sẽ không khiến khán giả cảm thấy quan hệ giữa bọn họ quá thân mật, Hạ Tê like cho Lục Hiên, cười nói được rồi cúp máy, chạy nhanh ra ngoài.

Không biết là có sự trợ giúp của người yêu hay là nguyên nhân gì, hôm nay suy nghĩ của Hạ Tê lại rõ ràng lạ thường, vận may cũng rất tốt, vượt mọi chông gai qua cửa chém tướng, một giờ sau, đã có năm người bị giết, trong đó thị đế đáng thương nhất, đạo diễn lớn ngay từ đầu thì có ý định cà khịa anh ta, lúc sau nghiêm túc thật lòng muốn giúp thì bất đắc dĩ một câu cũng không trả lời được, sau ba câu hỏi thì thị đế bị loại ngay, thị đế nổi bão, gào rống với đạo diễn lớn vài phút, người phụ trách suýt nữa cười đến lăn trên đất.

Hơn một tiếng mọi người cơ bản đã xác định được vị trí kho báu, chỉ là đang tìm kiếm phải về trung tâm đảo gọi điện thoại, mọi người cứ chạy mãi, ba người đều thở hổn hển, lúc trở lại lần nữa ca vương trong đoàn bị vẽ ba dấu, K.O, Hạ Tê chỉ còn lại một đối thủ!

Lúc này Hạ Tê cũng hơi hưng phấn, từ lúc ghi hình đại mạo hiểm tới nay, đây là lần đầu tiên cậu tiếp cận thắng lợi gần như vậy, lúc trước cậu nghe nói kho báu lớn lần này hình như là nhẫn, nếu thật sự có thể lấy được, cậu có thể mang về tặng cho Lục Hiên rồi!

Hạ Tê thở không ra hơi, cậu nhìn câu hỏi, trong lòng hét lên ông trời cũng giúp mình, đọc câu hỏi trên thẻ: Một cộng một bằng mấy? “Lục tổng, một… một cộng một…” Hạ Tê thở dốc, “Bằng mấy?”

Bên kia không có tiếng.

Hạ Tê nghi ngờ nhìn điện thoại, vẫn đang kết nối mà.

“Lục tổng, Lục tổng, một cộng một bằng mấy?”

Những thành viên đã bị giết đều ở bên cạnh, mọi người tò mò nhìn, quy định trả lời trong 30 giây, đồng hồ đếm ngược từng giây.

“Hai mươi giây.”

Hạ Tê lau mồ hôi: “Lục tổng! Lục tổng ngài nghe thấy không?”

“Mười lăm giây.”

“Lục tổng?” Hạ Tê khóc không ra nước mắt, “Ngài đang làm việc sao? Trả lời em một câu hỏi trước, một cộng một! Một cộng một bằng mấy?”

“Mười giây.”

Dường như Hạ Tê có thể nghe thấy tiếng hít thở rất nhỏ của Lục Hiên, cậu xoay quanh, lắc lắc di động, chẳng lẽ ngài Lục không nghe được tiếng của mình sao? “Tám.”

“Bảy.”

Hạ Tê nhảy tới nhảy lui: “Lục tổng? Lục tổng? Ngài Lục! Lục tổng!!”

“Năm!”

“Lục tổng? Lục tổng?”

“Bốn!”

“Ngài Lục, ngài Lục… Ngài Lục?” Hạ Tê cắn môi, thốt lên, “Lục Hiên?”

Lời nói thốt ra đến Hạ Tê còn bất ngờ, cậu sờ môi theo bản năng, âm thanh của Lục Hiên từ bên kia điện thoại mang theo ý cười: “Bằng hai.”

“Chính xác!”

Hạ Tê phản ứng lại, không kịp ngại ngùng, lao ra tiếp tục tìm kho báu lớn.

Trong đầu Hạ Tê toàn là cảnh mình gọi tên Lục Hiên, Hạ Tê ôm đầu, ngài Lục chắc chắn, chắc chắn là cố ý!

Kỳ này ông trời như chiếu cố Hạ Tê thật, thành viên cuối cùng tìm ra được vị trí kho báu lớn, nhưng còn chưa bắt đầu đào đã đến thời gian phải về gọi điện thoại, thành viên phát điên kêu to, vọt về như cưỡi Phong Hỏa Luân*, Hạ Tê vừa lúc chạy tới, trực tiếp đào ra kho báu, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương kiểu nam!

*Bánh xe gió lửa: bánh xe lửa mà Na Tra cưỡi á mọi ngừi

Trò chơi kết thúc, mọi người sôi nổi trở lại biệt thự trên đảo, mọi người sôi nổi trêu chọc, thị đế cười nhạo Hạ Tê dùng kính ngữ với Lục Hiên, ảnh đế giải thích Hạ Tê ở nơi công cộng đối xử với ai cũng như vậy, Hạ Tê rất lễ phép, mọi người cũng không thấy gì, cùng nhau khui champagne chúc mừng, trò chơi này vì có giai đoạn chém giết mà kết thúc sớm, mọi người đều tức giận bất bình, quyết định lập team đi đào kho báu, Hạ Tê đi sau vài bước, cẩn thận cất nhẫn kim cương đi.

Cảnh vội vàng lúc nãy mình gọi tên Lục Hiên còn ở trước mắt, vậy mà… trong trường hợp đó lại gọi tên ngài Lục.

Nhớ tới lúc nãy Lục Hiên cố tình “bắt nạt” Hạ Tê, nhưng… Vẫn muốn tặng nhẫn tốt nhất cho ngài Lục, Hạ Tê ngọt ngào nghĩ.

Phiên ngoại một · chuyện xưng hô sau khi về bên nhau · hoàn

Chap trước

Chap sau

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play