Chương 20

Editor: Nhi Nhi

“Tiểu Tê… Em gọi tôi là gì?”

Khi bị hỏi câu này, Hạ Tê đang đứng ở cửa, cậu tiến thoái lưỡng nan, mở mắt ra, nhìn khuôn mặt anh tuấn của Lục Hiên mà ngẩn ra, giọng hơi khàn khàn: “Ngài, ngài Lục… A…”

Sau khi xong chuyện, hai người tắm gội thay quần áo, mới tám giờ sáng, hôm nay hai người đều có một đống việc phải làm, cũng may là chủ nhật, dư giả thời gian, cũng đủ cho họ cùng ăn sáng.

Mặt Hạ Tê còn hơi đo đỏ, sáng sớm đã làm loại chuyện này, ngượng thiệt á.

Lục Hiên đưa bánh mì đã phết bơ vàng cho Hạ Tê, giọng điệu như đang nói chuyện thời tiết: “Tiểu Tê, chúng ta bên nhau được mấy ngày rồi?”

“Sáu ngày bảy đêm.” Hạ Tê không chút nghĩ ngợi buột miệng thốt ra, nói xong lại tự xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Tính… Tính tròn bảy ngày nha.”

Lục Hiên gật gật đầu, nói: “Đã một tuần rồi, em không định sửa lại xưng hô với anh à?”

Hạ Tê sửng sốt, mới nhận ra được ý mà Lục Hiên muốn biểu đạt khi nãy trên giường là như vậy.

Lục Hiên đặt ly nước xuống, lẳng lặng nói: “Theo quy tắc, lúc này em phải gọi tên anh, nếu không nhỡ người khác nghe được sẽ hiểu nhầm chúng ta không thân mật, rồi lại ảo tưởng lung tung, dẫn đến phiền toái không cần thiết… Đừng để việc nhỏ này trở thành ngòi nổ khiến người ngoài nghi ngờ tình cảm của chúng ta.”

Hạ Tê câm nín không trả lời được.

Ngày Lục Hiên tỏ tình với cậu, mãi mà Hạ Tê vẫn không phản ứng gì, cuối cùng vẫn là Lục Hiên kiên nhẫn giải thích, còn tự kiểm điểm, lúc đó Hạ Tê mới biết được từ nhỏ Lục Hiên đã phải sống trong gia đình lạnh nhạt như thế, nghe Lục Hiên nói xong, Hạ Tê cũng có đủ lý do tin tưởng, những lời này tám phần là những lời cha Lục Hiên từng nói với mẹ anh, bị Lục Hiên nhỏ tuổi nghe thấy.

Học đi đôi với hành, thế mà bây giờ Lục Hiên lại nói với mình.

Nhưng tình huống hiện tại của họ không thích hợp mà! Hạ Tê điên mất, cái gì mà “người khác nghe được sẽ hiểu nhầm chúng ta không thân mật, sẽ nghi ngờ tình cảm của chúng ta”? Thường mấy kẻ nghĩ quan hệ của cả hai tốt đẹp lại chính là mấy kẻ hay hiểu nhầm đó, anh hiểu hông?

Hạ Tê giải thích tế nhị: “Em… Em quen gọi ngài là ngài Lục rồi, với lại Lục tiểu thư cũng có nói với em, nếu chuyện này lại bị tung ra thì sẽ ảnh hưởng không tốt đến ngài…”

Lục Hiên hăng hái nói: “Em có thể gọi tôi như vậy trước giới truyền thông, xem xem lần này ai dám tung tin.”

Lần trước Lục Hiên mời vị tôn đại thần đến cảnh cáo giới truyền thông, quả thật là… không ai dám tung.

Nhưng cũng không thể tùy tiện như thế được, Hạ Tê không muốn rước thêm phiền toái cho Lục An Kỳ, suy nghĩ rồi thương lượng: “Vậy… Chúng ta lén gọi như vậy được không…anh?”

Lục Hiên miễn cưỡng gật đầu, nhìn chằm chằm Hạ Tê chờ cậu, Hạ Tê củng cố tâm lý, hơi hé miệng, cuối cùng lại kiếm củi ba năm thiêu một giờ: “Nhưng mà, ngài lớn tuổi hơn em… Gọi thẳng tên của ngài thì không lễ phép lắm.”

Lục Hiên biết Hạ Tê còn chưa thích ứng ngay được, cũng không ép cậu, chỉ cười: “Nếu anh có thể lớn hơn em nhiều tuổi nữa thì tốt rồi, như vậy có thể nhận em làm con nuôi, đỡ phiền.”

Hạ Tê vội lắc đầu, như vậy là loạn luân đó…

Ăn sáng xong hai người lần lượt đến công ty, Diêu Miêu Miêu nói có việc muốn thương lượng với Hạ Tê, Hạ Tê qua phòng nghỉ sớm chờ Diêu Miêu Miêu.

“Xin lỗi xin lỗi, kẹt xe.”

Diêu Miêu Miêu mang theo cà phê mua từ cửa hàng dưới lầu, vội vã vào phòng, thả túi xách xuống nói: “Sắp trung thu rồi, bên 《 Đại phú ông 》 chuẩn bị một kỳ đặc biệt, hôm qua mới cho chị xem kịch bản, chị gửi mail cho cậu, đã xem chưa?”

Hạ Tê lắc đầu xin lỗi: “Tối hôm qua…… Chưa kịp xem.”

Diêu Miêu Miêu đột nhiên nhanh trí hiểu tại sao “chưa kịp”, chế nhạo cậu vài câu, nói chính sự: “Là thế này, ekip muốn mỗi thành viên mời một vị khách làm đồng đội…”

Hạ Tê hoảng sợ: “Bọn em đã có tám người rồi! Thêm khách mời tổng cộng là mười sáu người lận á!”

Diêu Miêu Miêu xua tay: “Khách mời không cần tới trường quay, chỉ là kiểu gọi điện nhờ giúp đỡ.”

Hạ Tê vẫn còn đang sợ: “Hù chết em, nếu không thì phải thuê bao nhiêu camera chứ…”

“Tác dụng của đồng đội thì lát nữa nói, lần này không phải là khi kho báu lớn được phát hiện thì tất cả mọi người đều bị loại, trò chơi chia làm ba giai đoạn.” Diêu Miêu Miêu giải thích, “Giai đoạn đầu tiên thì mọi người vẫn làm nhiệm vụ giành được phương tiện lên đảo và kho báu ẩn giấu gì đó, giai đoạn thứ hai, mọi người lên đảo thu thập tin tức và manh mối, khi hơn một nửa thành viên tìm được manh mối nhiệm vụ chính, cũng là chính là manh mối của kho báu lớn, giai đoạn thứ ba sẽ tự động mở ra, cũng là giai đoạn mới được thêm vào, giai đoạn chém giết.”

“Đồng đội được mời sẽ xuất hiện ở giai đoạn thứ ba, cứ cách mười phút ekip sẽ hỏi cậu một câu, sẽ gọi cho đồng đội của cậu, trả lời đúng thì không sao, trả lời sai ba lần cậu sẽ bị ‘giết’, trực tiếp bị loại, người lấy được kho báu lớn trước khi bị giết sẽ chiến thắng, trò chơi kết thúc, sau khi kết thúc sẽ tổ chức lửa trại trên đảo, các thành viên ca hát, khách mời gọi điện chúc mọi người trung thu vui vẻ, tạo khung cảnh nhiều minh tinh tụ hội, để cảm ơn fans.”

Hạ Tê thấy chơi cũng vui, cười nói: “Kích thích vậy, cũng được, em phải hát à? Hát gì? Chỉ định hay là em được chọn?”

“Cái này không quan trọng.” Diêu Miêu Miêu cắt ngang Hạ Tê, “Cậu định mời ai? Nhất định phải là người quen thân cậu mới được, nếu không lúc quay chương trình sẽ xấu hổ lắm đấy, mười phút một cuộc điện thoại, để gây cảm giác vội vàng, cậu có thể tranh cãi với khách mời qua lại, để chọc cười, còn phải có độ nổi tiếng nhất định, nếu không ekip sẽ không chịu.”

Hạ Tê suy nghĩ nói: “Anh Giang?”, Từ ngày ấy hai người nói rõ với nhau, quan hệ tốt hơn rất nhiều, mời Khương Giang làm khách nhất định hắn sẽ đồng ý, hơn nữa bây giờ《 Đại phú ông 》đang rất hot, hẳn là Khương Giang sẽ đồng ý.

Diêu Miêu Miêu lắc đầu: “Giữa các cậu quá khách sáo, hiệu quả không tốt.”

Bạn trong giới của Hạ Tê chả được mấy mống, còn phải phù hợp với mấy yêu cầu đưa ra lại càng ít, Diêu Miêu Miêu do dự nói: “Chúng ta hỏi đạo diễn Phí xem sao?”

Hạ Tê vội lắc đầu: “Đạo diễn Phí đang làm phim ở Thái Lan mà, làm sao có thời gian tham gia chương trình này, ngại phiền người ta lắm, với lại… em và đạo diễn Phí càng khách sáo hơn.”

“Cái này cũng đúng.” Nghĩ đến việc mời đạo diễn Phí, Diêu Miêu Miêu cũng hơi chột dạ, “Tôn đại thần này có hơi lớn, đúng rồi, Tiêu Sơn Thanh thì sao?”, Tiêu Sơn Thanh là nam chính của《Đi ngược gió》, trong phim có tương tác với Hạ Tê rất nhiều, quan hệ với Hạ Tê lúc còn ở đoàn phim cũng rất tốt.

Hạ Tê nghe vậy lắc đầu như trống bỏi, ánh mắt né tránh, mặt cũng hơi đỏ, Diêu Miêu Miêu kinh ngạc: “Cậu làm sao thế?”, chuông cảnh báo trong lòng Diêu Miêu Miêu kêu to, thấp giọng vội la lên, “Có phải cậu và hắn lén…”

“Không phải!” Hạ Tê khóc không ra nước mắt, 《Đi ngược gió》sắp phát sóng, sau cái đêm mấy trailer được tung ra, fans girl mắt tinh* đã hít được mùi hint CP nồng nặng từ đám trailer đó rồi, không cần lăng xê, trên mạng đã tự động phát tán đoản văn của cậu và Tiêu Sơn Thanh, hai hôm trước Hạ Tê lướt weibo bị Lục Hiên thấy video cắt ghép họ, Lục Hiên ngoài mặt không nói gì, buổi tối lại “nghiêm túc” làm Hạ Tê rõ ai mới là người đàn ông của mình, nhớ tới tối hôm đó, mặt Hạ Tê càng lúc càng đỏ, cậu chắp tay trước ngực, “Thật sự, thật sự không được…… Đổi người đi, chỉ cần không phải là thầy Tiêu.”

*慧眼识金[Tuệ nhãn thức kim]: Con mắt tinh tường có thể nhận biết được kho báu và tài vận

《 Đi ngược gió 》sắp quay, mời Tiêu Sơn Thanh bán hủ tăng hảo cảm cũng tốt, có thể lấy lòng fans còn có thể duy trì độ hot, nhưng Hạ Tê đã nói vậy, Diêu Miêu Miêu cũng không thể ép cậu, chỉ đành từ bỏ, hai người đơn giản mở danh bạ của Hạ Tê, xem từng cái một, khi nhìn đến hai chữ “Lục Hiên”, mắt Diêu Miêu Miêu sang lên, nói: “Mời Lục tổng thì sao?”

Hạ Tê: “Phụt!”

“Không không.” Hạ Tê điên mất, “Chuyện ảnh chụp lần trước còn rất nhiều người chưa có quên đâu!”

“Thì bởi vì có chuyện lần trước mới có đề tài đó.” Diêu Miêu Miêu không thèm để ý, “Quang minh chính đại mời Lục tổng, như vậy càng có thể khiến cho người khác biết được giữa các cậu không có gì, cậu càng tự nhiên, hiệu quả càng tốt, cậu nhìn đạo diễn Mễ và Trần Thần Phàm, scandal đã bao nhiêu năm, người ta vẫn hợp tác bước trên thảm đỏ, hoàn toàn không ngại, mọi người đều quen cả rồi.”

Đạo diễn Mễ là một đạo diễn trẻ tuổi nổi lên mấy năm gần đây, còn trẻ nhưng đã lấy được không ít giải thưởng, từ giai đoạn đầu hắn vẫn chỉ hợp tác cùng nghệ sĩ Trần Thần Phàm, từ bố mẹ mà vào phòng vé cũng không nhận ra đến bây giờ lần nào cũng đại bạo, quan hệ giữa hai người không thể diễn giải bằng hai chữ bạn bè, giới truyền thông cũng đã quen việc hai người ngày nào cũng bán hủ, lười viết luôn.

Hạ Tê vẫn thấy không ổn, Diêu Miêu Miêu không ngừng cố gắng, nói: “Cho mọi người biết các cậu là bạn bè, như vậy sau này lại bị chụp cũng không có vấn đề gì cả.”

“Nhưng mà…” Hạ Tê bật cười nói, “Ngài Lục không phải nghệ sĩ, xuất hiện trong chương trình được không? Không phải là ekip muốn người có mức độ nổi tiếng nhất định sao?”

Diêu Miêu Miêu thương hại nhìn Hạ Tê: “Chắc chắn là cậu không xem tạp chí kinh tế tài chính… Lục tổng thường xuyên xuất hiện trên bìa. Hơn nữa vì quan hệ với Lục tiểu thư, vốn là Lục tổng cũng không xem như là người ngoài giới, sao nào?”

Hạ Tê do dự, Diêu Miêu Miêu nói: “Để chị gọi hỏi ekip trước, chắc chắn là bọn họ sẽ thấy hay ho thôi, chị nghe nói Lục tổng và ảnh đế là bạn học, đây cũng xem như là… Thân càng thêm thân? Sao, nếu bên này đã định, cậu gọi luôn cho Lục tổng chứ?”

Diêu Miêu Miêu rất nhiệt tình, Hạ Tê đành phải gật đầu, Diêu Miêu Miêu lập tức gọi qua, quả nhiên, ekip thấy rất tốt, lúc sắp cúp máy còn giỡn bảo Hạ Tê hỏi Lục Hiên xem có muốn tài trợ quý hai của Đại Phú ông không.

Diêu Miêu Miêu cười cúp máy, xòe tay với Hạ Tê: “Cần tôi giúp cậu gọi qua không?”

Hạ Tê nuốt nước miếng, nói: “Thôi để em tự gọi đi…”

“Chờ đã.” tâm tình muốn hóng chuyện của Diêu Miêu Miêu nổi lên, cười nói, “Mở loa ngoài đi, đến tiết mục bảo cậu nghĩ sẽ gọi cho ai, làm bộ bên kia chưa biết, cậu diễn tập thử xem.”

Hạ Tê vô cùng đáng thương nhìn Diêu Miêu Miêu, Diêu Miêu Miêu nhịn không được mà bắt nạt cậu: “Trước mặt chị mà đã ngại thế rồi, nhỡ đâu Lục tổng đồng ý thật, cậu phải gọi vô số cuộc điện thoại cho người ta, còn là mười phút một lần, lúc đó phải làm sao?”

Hạ Tê không còn cách nào, làm công tác chuẩn bị rồi gọi sang.

Điện thoại tút hai tiếng đã nghe máy.

“Ơi?”

Diêu Miêu Miêu cười, Hạ Tê không tự giác nhỏ giọng, nói: “Thì là……”

“Nhớ anh rồi à?”

Diêu Miêu Miêu liều mạng che miệng không cho mình cười ra tiếng, Hạ Tê ngại ngùng cười, nói: “Vâng… nhớ.”

Lục Hiên bên kia điện thoại nói, “Sao thế?”

Hạ Tê nhấp môi, nói chuyện sẽ tham gia chương trình, lại nói sơ qua tiến trình chương trình, không đợi cậu giải thích rõ ràng, Lục Hiên bên kia nói, “Anh đang họp, có gì tối nói rõ hơn.”

Hạ Tê vội nói: “Ngài bận việc của mình trước đi.”

Diêu Miêu Miêu nói khẩu hình với Hạ Tê, “Hỏi xem Lục tổng có tới không?!”

Hạ Tê nháy mắt lắc đầu ra hiệu với Diêu Miêu Miêu, chưa nói tạm biệt, bên kia nói, “Anh tham gia.”

Lục Hiên nói xong thì cúp máy.

Diêu Miêu Miêu cuối cùng cũng dám nói, hoan hô, tiện xoa nhẹ đầu Hạ Tê: “Cậu tốt số ghê, gặp được ngài Lục cưng cậu như vậy… Chị ghen tị chết mất.”, Diêu Miêu Miêu vội trả lời ekip, thuận tiện hỏi thời gian chi tiết, cầm lấy túi vội rời đi.

Khóe miệng Hạ Tê cười áp xuống thế nào cũng không được, cậu kéo gối trên sofa sang, chôn mặt vào, sao ngài Lục có thể tốt như vậy chứ aaa…

Chap trước

Chap sau

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play