Cẩm Lý trao đổi thân thiện với hệ thống một lúc, điều anh không mong đợi nhất đã xảy ra. Tầng hầm bị phát hiện.

Cẩm Lý đang ngồi trên ghế, vắt chân điềm tĩnh ăn bánh quy:"..."

Đám dị năng giả vừa mới phá hủy được cửa tầng hầm:"..."

Đám bụi bốc lên khi cửa tầng hầm bị phá hủy:"..."

Cùng sự góp mặt của thực vật, đá, đất:"..."

Cẩm Lý nhìn nhìn đám người, chậm rãi nhai nuốt nốt phần bánh quy ở trong miệng, tâm tình đầy vui vẻ cùng thân thiện nói:" Ngày mới tốt lành nha."

Đám dị năng giả vừa mới phá hủy được cửa tầng hầm:"..."

Đám bụi bốc lên khi cửa tầng hầm bị phá hủy:"..."

Cùng sự góp mặt của thực vật, đá, đất:"..."

Bọn họ làm sao vậy? Trẫm đang rất khách khí chào hỏi bọn họ đó!

[...] Người bất thường mới là ký chủ đó! Trong tình huống này, nó chưa thấy ai mở miệng liền chào hỏi đâu.

Giờ thì thấy rồi!

" Ngươi là nhân loại?" Dị năng giả xác nhận.

" Đúng nha. Người thật việc thật." Cẩm Lý gật đầu khẳng định.

" Tại sao ngươi lại thông đồng với xác sống?"

" Tôi không có thông đồng, tôi bị xác sống nhốt ở đây. Các người là tới cứu ta sao?"

Nếu không phải người này dáng vẻ điềm tĩnh, sạch sẽ, tự nhiên... bọn họ đã thật sự tin người này là do xác sống bắt nhốt lại rồi.

Thấy đám dị năng giả chỉ nhìn nhau không đám, Cẩm Lý được thời lên tiếng:" Các người tới cứu ta sao. Ta rất sợ hãi, ở đây chỉ toàn là xác sống."

[ Ký chủ, người mau biểu hiện sợ hãi lên trên mặt, bọn họ mới tin.]

Trẫm sợ hãi trong lòng không được sao?

[Không đâu.]

Sự thật đúng như hệ thống khẳng định, đám dị năng giả chỉ bị bất ngờ một chút, đương nhiên không ai ngu ngốc đến nỗi bị trò mèo của Cẩm Lý qua mặt.

" Bắt sống hắn ta lại."

" Đều là con người với nhau, bình tĩnh chút." Cẩm Lý xua xua tay.

Đám dị năng giả không muốn để Cẩm Lý ba hoa, trực tiếp dàn trận.

" Đừng để hắn câu giờ nữa, chúng ta không có nhiều thời gian."

Người đầu tiên xuất chiêu, là dị năng hệ hỏa. Hỏa khắc mộc, Cẩm Lý chỉ có thể tùy tiện tránh né. Một không thể đấu lại quá nhiều người, hoặc đơn giản là vì anh lười đấu, cho nên, đánh không quá ba chiêu liền tính kế chuồn,

" Hắn định chạy, mau ngăn hắn lại."

" Được."

Dị năng hệ thổ nhanh chóng dựng lên một bức tường chắn trước hướng đi của Cẩm Lý, Cẩm Lý chỉ hơn bất ngờ nhíu mày, một bên huy động dây leo chống lại tấn cống của đám dị năng hệ hỏa, một bên tạo ra một đám rễ cây vươn dài, đủ để Cẩm Lý thoát khỏi bức tường cao kia.

Đến cuối cùng vẫn là không thể chờ được tiểu xác sống nhà mình về.

Đành trốn trước một bước, sau này, tìm người sau vậy. Cẩm Lý chạy trong rừng phong, thở dài thườn thượt. Hỡi những năm tháng ăn cơm nhão, ta tạm phải chia xa rồi.

Rời khỏi Tư Ngung, không còn bảo tiêu nữa, Cẩm Lý liền phải đối phó với đám xác sống. Vừa mới sử dụng rất nhiều dị năng để đối phó với đám dị năng giả bên trong, hiện tại, cơ thể đã có chút không chịu đựng nổi, Cẩm Lý suy nghĩ một chút, quyết định leo lên cây nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi cơ thể phục hồi rồi, tính sau.

Cẩm Lý bên này tùy tiện chọn một cái cây cao cao, dễ trèo, ngồi lên, liền bắt đầu chợp mắt dưỡng thần... ở bên kia, Tư Ngung đã mang theo đám tiểu đệ trở về.

Chính là Tư Ngung hôm nay tâm tình cực kì khó chịu bất an, dẫn quân đi được một đoạn, liền muốn mò trở về. Trở về liền không thấy đám xác sống mình bố trí bảo vệ xung quanh biệt thự, cửa biệt thự cũng bị phá hủy, bên trên còn dư lại dấu vết của dị năng hệ hỏa... tâm tình càng bất ổn.

Tư Ngung gầm lên, ra hiệu cho tất cả xác sống bao vậy lấy xung quanh biệt thự, trừ Cẩm Lý ra, chỉ cần là nhân loại đều giết không tha.

Đám dị năng giả chưa kịp chạy:"..."

Bọn họ tính trăm đường, cũng không thể tính ra xác sống cấp cao lại trở về nhanh như vậy. Tên xác sống cấp cao này không chỉ có thể điều khiển xác sống mà giá trị vũ lực của hắn cũng rất lớn.

Tư Ngung đem đám tiểu đệ đệ nhà mình tìm kiếm Cẩm Lý, thế nhưng không thấy Cẩm Lý chỉ tìm được một đám chuột nhỏ không mời mà tới.

Đám dị năng giả bị trói gô lại:"..."

Đám xác sống tại sao không trực tiếp giết bọn họ cho thống khoái? Vừa bắt vừa trói là sao.

Tư Ngung biểu cảm đầy tức giận, nhìn chằm chằm đám dị năng giả.

Đám dị năng giả không rét mà run.

" Gào." Tư Ngung gào lên một thanh âm đầy giận dữ, ngay cả đám xác sống bên cạnh cũng run sợ cúi gằm mặt.

Tư Ngung muốn hỏi bọn họ, Cẩm Lý ở đâu, bọn họ đem y đi đâu... lại không thể phát ra âm tiết, đầu lưỡi cứng đờ không cho phép y làm điều đó.

Đám dị năng giả không hiểu gì, chỉ có thể nhìn nhau sợ hãi.

Tư Ngung nghĩ nghĩ, dường như nghĩ ra điều gì đó, ở trước mặt đám dị năng giả, biến mất. Rất nhanh sau đó, xuất hiện trở lại, trên tay còn cầm theo một mảnh giấy. Trên mạnh giấy, nét chữ có chút khó nhìn nhưng miễn cưỡng vẫn có thể đọc ra :" Cẩm Lý."

Tên của anh, là do những lúc rảnh rồi, anh sẽ dạy y viết. Tay của y không được linh hoạt, viết chữ khó khăn, cố gắng lắm mới có thể miễn cưỡng nhìn ra, những lúc như vậy, Cẩm Lý sẽ bày ra bộ mặt không hài lòng nhìn y. Y chỉ cần ôm ôm anh, anh liền có thể thẹn thùng đẩy y ra.

 
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play