Cẩm Lý trước khi chạy đến đã quan sát toàn bộ nơi này một lượt, chỉ có chỗ anh đang đứng mới có thể trèo vào bên trong. Chỉ cần tiếp cận được khóa, Cẩm Lý tin mình sẽ phá được cửa.
Dù sao bao nhiêu năm tháng trèo tường chui ống công của anh cũng không phải chỉ là tùy tiện cho vui. Phá khóa đạp cửa, Cẩm Lý biểu thị mình cũng rất chuyên nghiệp.
Cẩm Lý tác phong quá nhanh, lực lượng công an chưa kịp phản ứng lại, anh đã không biết trèo từ đường nào vào bên trong, dễ dàng mở được lớp cửa đầu tiên. Nói lớp cửa đầu tiên bởi vì sau cánh cửa này lại có thêm một cánh cửa khác.
Anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ không đơn giản như thế, sau khi mở cửa cho lực lượng cảnh sát đi vào, Cẩm Lý tiếp tục tìm cách mở cánh cửa tiếp theo.
Lực lượng cảnh sát:"..."
\[ Cảnh báo nguy hiểm, giá trị sinh mạng của mục tiêu nhiệm vụ còn 35%\]
Cẩm Lý mặc dù không rõ tình hình bên trong thế nào, nhưng anh mơ hồ đoán được, giá trị sinh mạng này gần như một công cụ đo thời gian, thời điểm giá trị này về 0 thì cũng là lúc quả bom bên trong phát nổ đi.
Anh dựa theo kinh nghiệm phá được thêm ba cái cửa nữa, đến cánh cửa cuối cùng, đã bắt đầu có thể nghe được tiếng động bên trong, ồn ào, náo loạn.
" Chàng trai, dựa cả vào cậu." Cảnh sát nhân dân đặt hết hy vọng vào Cẩm Lý.
" Biết rồi," Làm gì có lúc nào không dựa cả vào trẫm đâu chứ!
Cẩm Lý quan sát bức tường bên ngoài, lựa chọn những điểm tựa để có thể dễ dàng đột nhập vào trong, anh bám lấy hoa văn trên bức tường, bắt đầu trèo lên.
Nhiệt độ của bức tường lần này không bình thường, rất lạnh.
Cẩm Lý nhướn mày, gia tăng tốc độ.
" Khụ khụ." Cẩm Lý bị đám khói dày đặc sau khi phá kính bất ngờ lùa ra làm bị sặc, khó khăn ho sặc sụa, cùng chỉ hít phải một hơi đầu tiên, anh nhanh chóng nín thở theo bản năng.
" Cậu có thể đập hết kính ra được hay không?" Lực lượng cảnh sát bên dưới phát hiện khói trắng ùn ùn ùa ra, liền đoán được một chút, liền nói với Cẩm Lý.
" Được." Không cần nhắc anh đây cũng định làm như thế.
Cẩm Lý phá một vòng kính, khói bốc ra ngày càng nhiều.
\[ Cảnh báo nguy hiểm, giá trị sinh mạng của mục tiêu nhiệm vụ còn 30%\]
Cẩm Lý không tiếp tục phá cửa nữa, ném thanh sắt dùng để đập kính xuống đất, chính mình bò vào bên trong.
Mặc dù đã được tản đi bớt, thế nhưng khói bên trong vẫn rất dày đặc, dù có cố gắng thế nào anh cũng không thể quan sát rõ tình hình xung quanh, chỉ có thể dựa vào cảm giác mà trèo xuống dưới.
Mặt đất hỗn loạn, thỉnh thoảng sẽ có người chạy qua ngay bên cạnh Cẩm Lý.
Cẩm Lý nín thở mò mẫn trong làn khói, cố gắng đi về phía cửa. Xung quanh cửa có rất nhiều người đã đứng ở đó, anh không thể trong một thời gian ngắn chạy tới bên cạnh ổ khóa được.
" Mọi người, tránh ra chút... khụ khụ.." Cẩm Lý không còn cách nào chỉ có thể hét lớn, khói trắng nhân lúc này mà ồ ạt lao vào phổi của anh.
Chính là, chẳng mấy người nghe đến, bọn họ vẫn điên cuống bám vào cửa mà đập.
Cẩm Lý:"..."
Trẫm ném hết bọn họ đi thì mất bao nhiêu thời gian?
Cẩm Lý đang định bắt tay vào công cuộc dọn dẹp người, đằng sau đã bị người khác ôm lấy, xúc cảm quen thuộc chỉ thuộc về một người, khiến anh phần nào an tâm. Người của Khởi Linh nhanh nhẹn tiến tới dọn dẹp đáp người đang vây ở cửa, mở ra một con đường.
Khởi Linh không tiếng động ôm từ phía sau Cẩm Lý, cùng với anh đi tới bên cạnh cánh cửa.
Dù trong lòng có rất nhiều nghi vẫn, muốn hỏi anh tại sao lại xuất hiện ở đây, muốn nạt anh tại sao lại dám tới đây, Khởi Linh vẫn cố gắng giữ ở trong lòng, thời gian còn dài, sau này sẽ cẩn thận hỏi anh ấy.
Khói trong phòng ngày càng ít đi, Cẩm Lý có thể nhìn thấy ổ khóa dễ dàng hơn.
\[ Cảnh báo nguy hiểm, giá trị sinh mệnh của mục tiêu nhiệm vụ còn 25%\]
Cùng với lúc hệ thống phát ra cảnh báo, ổ khóa trên tay Cẩm Lý cũng bị vô hiệu, cửa lớn mở ra. Khói ồ ạt từ cửa lớn tràn ra xung quanh, lực lượng cảnh sát bên ngoài đã chuẩn bị sẵn sàng, cửa vừa mở liền ồ ạt tiến vào, vừa giúp mọi người di tản, vừa tìm kiếm quả bom được dấu trong tòa nhà.
Cẩm Lý nắm chặt tay Khởi Linh, chạy nhanh ra ngoài.
Thoát khỏi làn khói trắng độc hại, Cẩm Lý điên cuồng gập người ho khan. Nếu là trước đây, anh có thể dễ dàng nín thở rất lâu, thân thể này chưa trải qua huấn luyện chưa thể nín thở quá lâu được, ở phía bên trong, đã có thời điểm cảm tưởng như có thể vì thiếu dưỡng khí mà ngất đi.
Nghĩ đến đây, Cẩm Lý liền không tự chủ đỏ mặt.
Khởi Linh ở phía sau, dịu dàng đỡ lấy người Cẩm Lý, thời điểm xe được đưa đến, liền bế Cẩm Lý rời đi.
Cẩm Lý được nhét vào trong xe, thật sự không gắng gượng được nữa, cả cơ thể chìm trong bóng tối.
Tố chất của thân thể này quá tệ, trẫm không còn cách nào.
" Cẩm Lý!" Khởi Linh gấp gáp ôm lấy anh, lo lắng ra lệnh cho tiểu đệ đệ lái xe chạy về phía bệnh viện. \----
Càng viết càng lên tay đúng không cả nhà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT