Những chuyện ngoài ý muốn chập trùng lên xuống liên tiếp khiến đầu óc  Lola tạm thời rơi vào khoảng trống, không tiếp nhận nổi.

Cô vì muốn tạo mối quan hệ với một thiên tài có tiềm năng phát triển cực lớn nên đã đe dọa người của hai gia tộc thuộc hàng đầu đế đô Shina, mọi chuyện đang diễn ra êm thắm thì tự nhiên có một tên không biết trời cao đất dày gì nhảy xổ ra chen vào.

Cái tên trông có vẻ tầm thường không có gì đáng chú ý đó vậy mà dám đánh cô liên tục ba lần, hắn chẳng có chút dấu hiệu gì là có vẻ kính nể con gái của phân hội trưởng thương đoàn Aurora như cô hết. Cả hộ vệ do bản thân gọi tới cũng không hiểu thấu mà nằm gục ra đất, tình huống kỳ dị vô cùng.

Ngoài thân phận cao quý và tài năng thương nghiệp, Lola chỉ là một cô gái bình thường tay trói gà không chặt, lột bỏ những thứ đó thì cô chẳng còn lại gì cả. Hiển nhiên những ưu thế này là vô nghĩa trước thiếu niên tóc trắng kia. Dù cho hắn muốn làm gì thì chắc chắn đó cũng không phải chuyện tốt lành gì với cô, dẫu sau đó hắn có phải trả giá cho hành vi điên cuồng của mình thì với cô mọi chuyện cũng đã muộn rồi. Điều đó không khỏi khiến Lola cảm thấy bối rối sợ hãi.

May thay, đúng lúc đó gã thanh niên mà cô muốn lấy lòng đã ra mặt giúp đỡ.

Thật tình vào lúc ấy Lola có chút cảm động, trong thoáng chốc, cô đã cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn một chút, mặt cũng không tự chủ được mà đỏ lên. Tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân tuy cũ nhưng vẫn rất dễ lấy lòng con gái, nhất là khi người đó đang cảm thấy hoảng loạn.

Nhưng anh hùng của cô chỉ vừa mới giao đấu với tên thiếu niên kỳ dị kia đúng hai lần, thời gian tổng thể còn chưa tới mười giây đã phun máu trốn mất.

Từ địa ngục đến thiên đường rồi lại từ thiên đường đến địa ngục, não của Lola như chết máy, không hoạt động được nữa.

"Hiệp sĩ của ngươi trốn mất rồi, công chúa đây có muốn tuyển cái bia nào khác nữa không?"

Kể cả khi câu nói hờ hững này rõ ràng rành mạch truyền vào trong tay, cô cũng chưa thể suy nghĩ lại một cách bình thường.

Dunkel nói xong thì quét mắt qua đám thanh niên quý tộc một lượt, tất nhiên đó chỉ là một câu nói bâng quơ mà thôi, cậu không nghĩ rằng sau khi chứng kiến mình hạ cả đám thủ vệ và tên kia xong sẽ còn có kẻ không biết sống chết lao ra làm anh hùng cứu mỹ nhân, nhiêu đó hẳn là đã đủ gây áp lực rồi, hiện tại có thể nói chuyện đàng hoàng từ tốn. Dunkel chậm rãi bước tới, đồng thời lấy tấm thẻ đen mà Raven đưa cho mình ra, tên đó từng nói rằng tấm thẻ này sẽ cho cậu nhận được ưu đãi và đối xử cao cấp nhất ở mọi chi nhánh của Aurora, dùng nó thì sẽ dễ dàng nói chuyện hơn, ít ra thì cũng không bị xem thường.

Sử dụng ngay từ đầu cũng được thôi, vốn dĩ Dunkel còn định để Liliana lấy nó để giải vây, chẳng qua là hành động của Scarlet đủ để đánh động khiến cậu tự mình ra tay, mà một khi Dunkel đã muốn tự thân hành động thì không thể chỉ đáp lại cái thái độ thiếu đánh của con ranh trước mặt bằng lời nói được, đánh dằn mặt cái đã.

Nhưng Dunkel đã đánh giá quá cao năng lực và quá xem thường lòng tự trọng của đám con em quý tộc trẻ tuổi này.

Tại sao lại nói như vậy?

Đánh giá quá cao là vì không một ai trong số họ nhận ra được cậu đã làm gì và hạ những thủ vệ như thế nào, thậm chí bọn họ còn không biết thực tế Arthur mạnh tới đâu. Cái bọn họ thấy chỉ là Arthur và Dunkel giao kiếm hai lần, rồi Arthur hộc máu bỏ chạy, chỉ có vậy. Mà như thế chỉ đủ để đám con em quý tộc này đánh giá Arthur là thùng rỗng kêu to mà thôi, khí thế thì ngất trời mà thể hiện thì tệ hại quá mức.

Arthur đã chạy, cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân và kéo quan hệ với thương đoàn Aurora bày ra trước mắt, lại thêm câu nói khích tướng vừa rồi của Dunkel, những thành phần quý tộc trẻ tuổi này sao có thể ở yên một chỗ mà không làm gì?

"Tên khốn to gan! Đứng lại đó!"

"Ngươi có biết mình đang làm gì không?"

"Ngươi vừa gây ra tai họa ngập trời, không chỉ cho ngươi mà còn cho cả thế lực sau lưng ngươi nữa!"

"..."

Và thế là cả đám nhao nhao nhảy ra chặn lại trước mặt Dunkel, có một tên còn rất lễ độ, dịu dàng đỡ Lola đứng dậy nữa, lần này thì đám con em quý tộc đã biết rút kinh nghiệm từ sai lầm của Arthur. Chưa rõ tên thiếu niên tóc trắng kia mạnh tới đâu, có năng lực gì, đơn độc chiến đấu thì tỷ lệ ăn quả đắng là rất cao, nên là lần này có tới mười mấy gần hai mươi người đồng thời ra trận.

Về phần cách thức Dunkel hạ gục những thủ vệ, quả thật là có mấy phần lạ thường và khó đoán, nhưng hắn chỉ có một người, bên đây thắng ở số đông, mỗi người lại mạnh hơn xa đám thủ vệ kia, họ có sự tự tin nhất định.

Gần hai mươi quý tộc trẻ, đội hình này không thể nói là tầm thường được.

Cả Liliana và Scarlet cũng phải giật cả mình, đội hình này gần như là đại diện cho một nửa quý tộc tính là có quyền có thế ở đế đô rồi, họ không nghĩ tới chỉ từ việc đổ canh dính áo có thể giải quyết bằng mấy câu nói mà lại dẫn tới kết quả này.

Liliana không lo Dunkel sẽ bị gì, anh ta rất mạnh, vừa rồi không nhìn rõ lắm nhưng cô bé vẫn tin chắc điều này, dẫu sao cái bóng của Celina gây ra trong tâm trí Liluana vẫn còn quá lớn. Cô bé chỉ lo Dunkel gây chuyện lớn hơn nữa, đánh đám quý tộc trẻ này một trận.

Quý tộc coi trọng nhất là mặt mũi, tới khi đó thì sẽ không chỉ là xích mích của thế hệ trẻ nữa. Tiếp tục như vậy không chỉ chọc vào mỗi thương đoàn Aurora mà là gần như chọc vào nửa cái đế đô.

Nếu như thế vẫn còn chưa đáng để lo ngại thì hãy nhớ rằng thiếu niên tóc trắng kia là bạn của một tồn tại cực kỳ kinh khủng. Anh ta mà có chuyện gì thì cô gái đó chắc chắn sẽ không ngồi yên.

A a a...

Chỉ nghĩ tới đây thôi mà Liliana đã cảm thấy tay mình ướt đẫm mồ hôi.

Bên cạnh Liliana, Scarlet vốn không biết Dunkel là ai, nên hiển nhiên cũng chẳng biết sau lưng cậu có ai. Cô chỉ cảm thấy hôm nay chơi lớn rồi, kiểu này thì tiêu chắc rồi. Lực ảnh hưởng của thương đoàn Aurora quả nhiên rất đáng sợ, đơn giản không làm gì cũng có thể kéo quý tộc trẻ đại diện cho một nửa thế lực ở đế đô ra để đối phó với ba người bọn họ. Trừ phi là kỳ tích xuất hiện, nếu không thì bọn họ xong chắc rồi.

Tình huống tuyệt vọng quá mức mà.

"Này, Dunkel..."

Liliana bước lên đứng ngang cạnh Dunkel vừa lên tiếng khẽ gọi, vừa vươn tay ra định kéo lấy tay áo của cậu, nhưng thiếu niên tóc trắng dường như không nghe thấy tiếng gọi của cô mà chỉ thản nhiên nghiêng đầu đánh giá nhóm quý tộc trẻ ngay phía trước.

Trong một khoảnh khắc, Liliana đã thấy gương mặt thanh tú đó nhếch lên một nụ cười đáng sợ, chỉ thoáng qua thôi, rất nhanh đã trở lại với vẻ vô tư lự bình thường, nhưng bấy nhiêu cũng quá đủ để chặn ngang lại những lời cô bé định nói, khiến chúng nghẹn ứ lại trong cổ.

"Hết tên này tới tên khác, ngươi được hoang nghênh quá hả?"

Vẫn giữ tấm thẻ trong tay Dunkel mặc kệ Liliana mà bước tới một bước, xem chừng là lúc nãy bản thân ra tay vẫn còn hơi nhẹ, nên bọn này chưa rõ vấn đề.

Lần này nặng hơn chút là được.

Đúng lúc đó, cửa hội trường lại bật mở, người tới lần này là một thanh niên mắt híp trẻ, nhìn hơi gian xảo, nét mặc giống Lola vài phần, dường như giữa họ có tồn tại quan hệ hệ máu mủ. Sau lưng thanh niên là hai lão già râu tóc bạc phơ, mặc áo choàng trắng trùm kin từ đầu tới chân, chỉ để lộ mỗi gương mặt ra ngoài, trông y hệt nhau, có vẻ là sinh đôi.

Thanh niên mắt híp thì không có gì đáng nói, ngoại trừ khí chất gian thương nồng nặc ra thì Dunkel không cảm thấy gì nữa hết, thực lực cá nhân cũng không cao, chỉ ngang tầm phó hội trưởng thương đoàn Aurora phân hội Minerva bị Celina chụp chết hôm trước.

Hai lão già sinh đôi phía sau đáng chú ý hơn một chút, mỗi một người đều mạnh hơn xa thanh niên mắt híp, hơn nữa giữa cả hai còn tồn tại một mối liên hệ đặc biệt nào đó, nếu cả hai kết hợp đồng thời xuất chiến thì thực lực tổng thể sẽ tăng vọt.

Để cho dễ tưởng tượng thì dưới tình huống bình thường, hai người này có thể miễn cưỡng sống sót qua vài cái chụp tay của Celina.

Ba người này vừa xuất hiện, bầu không khí nháo nhào trong hỗi trường liền bị đè xuống thấp nhất, mấy tên quý tộc trẻ đang đứng chắn cho Lola vội vàng tránh sang một bên.

"Cha!"

Cô vội vàng gọi một tiếng mừng rỡ rồi mặc kệ Dunkel đang đứng trước mặt mình mà chạy tới.

"Cha?"

Dunkel cũng không làm khó hay ngăn cản Lola, chỉ lặp lại tiếng thốt của cô với vẻ hoài nghi.

"Người này là Ironwood Arc hội trưởng thương đoàn Aurora ở phân hội Shina, mọi chi nhánh của thương đoàn tồn tại trên đất Shina đều dưới quyền quản lý của ông ta hết."

Liliana nuốt nước bọt một cái, lần nữa kéo theo Scarlet chạy tới bên cạnh Dunkel, giải thích thân phận thanh niên mắt híp cho cậu.

Có vẻ như sự tồn tại của hắn làm cô bé cảm thấy áp lực không nhỏ, chỉ là khi Dunkel cúi đầu nhìn qua, Liliana lại né tránh ánh mắt của cậu.

Không rõ vì sao cô bé lại hành động như vậy, cũng không quan tâm là mấy, Dunkel dời mắt về lại trên người đôi cha con Lola.

Trong lúc Liliana giải thích cho Dunkel, thì bên kia Lola cũng đang nhanh chóng kể hết một lượt những chuyện vừa mới xảy ra ở đây, nhưng trong câu chuyện của cô thì đám người Dunkel mới là những kẻ không biết lý lẽ, cậy mạnh gây chuyện.

Mà ngoài phần đầu ra thì cũng không cần thay đổi quá nhiều vì quả thật Dunkel chính là đang cậy mạnh gây chuyện.

Khi Lola kể tới đoạn Arthur hộc máu bỏ trốn, nét mặt Ironwood biến đổi rõ ràng, hắn hơi hé mở đôi mắt híp của mình lên, quăng cho Dunkel một cái nhìn không mấy thiện cảm.

Có thể thấy được, không chỉ Lola mà cả người làm hội trưởng phân hội này cũng cực kỳ coi trọng tiềm lực và lợi ích tương lai mà Arthur có thể mang tới cho họ.

Chẳng cần nghe thêm bất kỳ lời nào nữa, Ironwood dẫn theo Lola và hai lão già đi thẳng tới trước mặt Dunkel.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play