Hàn Nhạc Nhạc lái xe đến đón Du An Đồng, quan sát cậu từ trêи xuống dưới: “Quần áo này…”
Hiển nhiên, Hàn thiếu gia cảm thấy bộ âu phục cao cấp trêи người Du An Đồng rất đẹp bởi vì nó được đặt may riêng theo số đo nên càng tôn lên vóc dáng và khí chất của đối phương nhưng nếu mặc để đi bar thì có chút không thích hợp.
Du An Đồng thấy được sự khó nói trong mắt Hàn Nhạc Nhạc, cậu liền nhận ra vấn đề hiện tại của mình: “Mày nghĩ tao nên thay quần áo không?”
“Đi chơi mà mặc nghiêm túc sẽ không thoải mải lắm.” Hàn Nhạc Nhạc vừa dứt câu, như nghĩ tới chuyện gì đột nhiên cười nói, “Thật ra mặc vậy cũng được, ăn mặc đứng đắn cấm ɖu͙ƈ càng dễ kϊƈɦ thích ham muốn chinh phục của đàn ông. Nếu mày mặc âu phục đi bar, tao đảm bảo sẽ có rất nhiều người tới trêu mày đấy.”
Du An Đồng trả lời: “Thôi khỏi, tao sẽ thay quần áo khác.”
Cậu đi bar vì muốn xem thử chỗ đó trông như thế nào, không có ý định kéo tới một mớ hoa đào gây phiền phức.
“Được thôi.” Hàn Nhạc Nhạc tiếc nuối nói, “Lên xe, chúng ta đi mua quần áo trước.”
Du An Đồng chậm rãi bước ra khỏi phòng thay đồ sau một hồi lựa quần áo.
Cậu mặc một chiếc áo sơ mi đen form rộng có cổ áo thiết kế theo hình chữ V, mặt áo không có họa tiết phức tạp chỉ thêu một nhánh hồng mai đơn giản dọc theo phần eo kéo dài ra sau, mang theo sự yêu dã quyến rũ khiến người ta nhịn không được mà nổi lên tâm tư khác thường.
Màu đen huyền bí càng tôn lên nước da trắng trẻo và mịn màng của Du An Đồng, thiết kế cổ áo chữ V khéo léo giúp cậu để lộ ra xương quai xanh mảnh khảnh và tinh tế.
Hàn Nhạc Nhạc nhìn chăm chú vào đối phương, cảm thấy bản thân cũng có thể làm 1 của Du An Đồng luôn rồi!
Liếc mắt xuống dưới là chiếc quần đen dài, được xắn gấu quần lên vài phân kết hợp với đôi giày cổ thấp kiểu Anh, hoàn mỹ lộ ra mắt cá chân nhỏ nhắn của Du An Đồng.
Hàn Nhạc Nhạc cuối cùng cũng phát hiện, không phải nhờ quần áo mà do gương mặt của Du An Đồng quá mức xinh đẹp, bất cứ bộ đồ nào được khoác lên cũng khiến cậu ta trông thu hút hết.
Du An Đồng soi gương hỏi: “Mày thấy sao?”
Hàn Nhạc Nhạc bỗng nhiên nhận ra một vấn đề siêu nghiêm trọng. Cậu là cẩu độc thân, muốn làm gì cũng được nhưng Du An Đồng thì khác, cậu ta là người đã có có chồng rồi đó.
Hàn Nhạc Nhạc rụt rè hỏi: “Hình thiếu gia nhà mày, hmm có biết tao rủ mày đi bar không?”
Lỡ Du An Đồng quyến rũ quá, kéo tới một dàn oanh oanh yến yến thì Hình Lệ Hiện có giận quá mức khôn, một đao chém chết cậu không?
Hàn Nhạc Nhạc: (ಥ﹏ಥ)
“Sao lại hỏi chuyện này?” Du An Đồng vừa làm dáng vừa soi gương, không ngừng cảm thán. Không ngờ màu đen cũng hợp với cậu phết, đẹp quá trời quá đất luôn, “Tao nói hôm nay mình đi ăn tiệc sinh nhật bạn.”
Hàn Nhạc Nhạc yên tâm gật đầu, nếu là cậu chỉ sợ cậu cũng sẽ lấy lí do tương tự như thế để chuồn đi, “Rất đẹp, hợp với mày lắm. Lấy cái này đi.”
Hai người tới rất sớm, quán bar vẫn còn khá vắng.
Du An Đồng bị Hàn Nhạc Nhạc kéo tới trước quầy bar, hai mắt hứng thú nhìn bartender điêu luyện biểu diễn pha chế cocktail.
Rực rỡ, chói mắt và đầy nóng bỏng, Du An Đồng lập tức hứng thú với loại cocktail này.
Cậu nhướng mày nhìn anh chàng bartender đẹp trai, thoải mái hỏi: “Ly này gọi là gì thế? Có thể cho tôi một ly không?”
Mắt phượng khẽ nhếch lên đầy tình tứ, dưới ánh đèn mờ ảo sặc sỡ của quán bar càng khiến chúng trở nên xinh đẹp lạ thường. Chỉ một động tác nhướng mày nhưng lại khiến người khác cảm thấy vô cùng quyến rũ, vô thức mang theo ý tứ trêu ghẹo không hề hay biết.
Bartender làm việc ở quán bar nhiều năm, vừa liếc mắt liền nhận ra Du An Đồng thuộc dạng lần đầu tiên tới những chỗ thế này, nếu không làm sao ngay cả loại cocktail kinh điển cũng không biết.
Hơn nữa nhìn từ trêи xuống dưới thiếu niên trước mắt mang đến cho gã một cảm giác vô cùng sạch sẽ thuần túy và cả sự quyến rũ trời sinh. Đúng là cực phẩm trong cực phẩm.
Hàng hiếm thế này mà không ăn thì quá đáng tiếc rồi. Bartender bắt đầu hưng phấn, trêu ghẹo cậu: “Thích không? Ly này anh tặng cưng, còn tên gọi nếu cho anh biết thêm về cưng thì anh sẽ trả lời, thế nào?”
Du An Đồng không nghĩ tới người này trông đẹp trai lịch sự nhưng mở miệng ra lại lưu manh thô tục đến vậy.
Lớn lên tuy có chút đẹp nhưng so với Hình Lệ Hiên thì còn thua xa bảy con phố, dáng người cũng không ngon lành như ông xã nhà cậu ngay cả chiều cao cũng thấp hơn rất nhiều. Muốn tìm hiểu cậu, nằm mơ giữa ban ngày hay gì?
Tâm trí Du An Đồng vô thức đã tự so sánh đối phương với Hình Lệ Hiên, càng nhìn càng cảm thấy không thuận mắt.
Cậu rũ mắt, cầm menu gần đó nhìn ảnh minh hoạ sau đó dò tên rượu, lạnh lùng đáp: “Không cần, hoá ra nó gọi là Tequila Sunrise (1), một cái tên thật thích hợp. Với lại không cần tặng tôi ly này, tôi có tiền. Cảm ơn.”
Bartender tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng gã cũng không dám làm gì quá trớn. Gã mỉm cười đưa ly cocktail cho Du An Đồng nói: “Người đẹp, chúc cưng có một buổi tối vui vẻ.”
Hàn Nhạc Nhạc nhìn Du An Đồng bị người ta trêu ghẹo, trong lòng dần thấy hoảng sợ, ngàn lần khấn vái đừng để Hình Lệ Hiên biết mình dẫn bà xã hắn đi bar.
Du An Đồng không đáp chỉ ngồi im chậm rãi thưởng thức ly cocktail, vừa nhấp một ngụm liền cảm nhận được vị chua ngọt vừa phải ngay đầu lưỡi nhưng mùi trái cây lại quá nồng vô tình lấn đi mùi rượu Tequila nguyên chất, khiến cậu uống không đã ghiền tí nào.
Khách trong quán bar ngày một đông, thấy có người đã bắt đầu bước ra sàn nhảy, Du An Đồng nóng lòng háo hức hỏi Hàn Nhạc Nhạc: “Chúng ta ra đó nhảy được chưa?”
Hàn Nhạc Nhạc hoảng hốt cười gượng nói: “Khoan đã, chúng ta uống thêm ít rượu nữa đi.”
Du An Đồng gật đầu không ý kiến, dù sao cậu vẫn thấy rất hứng thú đối với những loại cocktail lạ mắt như thế này. Cậu lướt qua menu, chỉ vào một ly cocktail có màu sắc nổi bật: “Làm ơn cho tôi một ly Manhattan(2).”
Hương vị Manhattan tuy khá nồng nhưng vẫn có thể cảm nhận được vị ngọt nhẹ, mang đến một sự kết hợp hoàn hảo kì lạ. Du An Đồng đang thong thả nhâm nhi bỗng thấy kế bên mình có hai người ngồi xuống. Trong lúc vô tình, cậu liền nghe được cuộc nói chuyện phiếm của hai người nọ.
Người phía bên kia tuy giọng điệu rất nhẹ nhàng nhưng vẫn ẩn chứa sự tức giận nho nhỏ trong đó: “Bạch Ánh, cậu biết tôi không thích những chỗ thế này mà.”
Ngồi kế bên Du An Đồng, người được gọi là Bạch Ánh đáp: “Thấy cậu ũ rủ và sầu não nên tôi mới dẫn cậu tới đây để khuây khỏa đấy chứ.”
Bạch Ánh tiếp tục mở lời: “Nếu cậu thật sự không thể quên được Hình Lệ Hiên vậy cứ nói cho hắn biết cậu thích hắn, đừng ngốc nghếch ôm mối tình đơn phương như thế Vân Thanh.”
Vân Thanh buồn bã đáp: “Cậu đừng nói bậy, tôi không thích Hình Lệ Hiên, anh ấy đã kết hôn rồi.”
Hàn Nhạc Nhạc nghe thấy cuộc trò chuyện lập tức quay sang nhìn Du An Đồng.
Du An Đồng cảm thấy hai chữ “Vân Thanh” này có chút quen tai, giống như đã từng nghe qua ở nơi nào đó.
Cậu dùng ánh mắt ra hiệu Hàn Nhạc Nhạc đừng lên tiếng, tiếp tục nghe thử đoạn hội thoại của hai người.
“Thôi đi, cậu không cần gạt tôi.” Bạch Ánh khinh khỉnh trả lời, “Hồi trước tôi không dám nhắc tới Hình Lệ Hiên là do sợ cậu buồn thôi. Nhưng cậu biết không, hôm đi đám cưới cả tôi và cha tôi đều thấy, nói sao đây ta, suốt quá trình làm lễ mặt Hình Lệ Hiên cực kì khó chịu, kẻ ngu còn nhìn ra được hắn ta ghét đám cười này ra sao mà.”
“Cậu tin tôi đi, tôi dám cá với cậu chưa đầy nửa năm hai người đó sẽ ly hôn cho xem.” Bạch Ánh tiếp lời, “Hơn nữa tôi còn nghe nói, Hình Lệ Hiện thích kiểu người dịu dàng, hào phóng và hiểu chuyện, đây chẳng phải đang ám chỉ cậu sao?”
Vân Thanh bắt đầu dao động: “Cậu nói thật chứ?”
“Tôi lừa cậu làm gì, suỵt cái này là tôi nghe trộm đấy.”
Lúc trước, thời điểm hai ngày sau hôn lễ, Bạch Ánh có đi quán bar chơi, vô tình nhìn thấy Kỳ Cảnh Diệu, Bao Tế và Ngụy Triết Quân – ba người có mối quan hệ thân thiết với Hình Lệ Hiên đang ngồi tán gẫu, nhắc tới chuyện kết hôn của Hình đại thiếu.
Bạch Ánh chọn bàn gần chỗ bọn họ, lắng tai nghe trộm Bao Tế nói: “Thời gian trôi qua nhanh thật, chớp mắt Lệ Hiên đã kết hôn rồi.”
“Mà hôn nhân của hai người họ cũng không kéo dài được lâu đâu.” Kỳ Cảnh Diệu cười nói, “Đúng rồi, tụi mày có nhờ hồi đại học, có một lần chúng ta chuốc say lão Hình, ép nó nói mẫu người yêu thích của nó không?”
Nhắc tới chuyện này, Bao Tế bật cười đáp: “Làm sao quên được, mỗi lần nhớ tới tao lại không nhịn được cười.”
“Đúng đúng đúng.” Kỳ Cảnh Diệu cũng lớn tiếng, vỗ đùi sảng kɧօáϊ nói, “Để tao nhớ coi, gì mà dịu dàng hào phóng, thông minh uyên bác, lịch sự lễ phép, rồi hiểu chuyện không thích bám người. Nếu nó thích nữ thì không nói, đằng này lại thích nam, với tiêu chuẩn này, lão Hình tuyệt đối là thẳng nam mạnh mẽ nhất trong giới gay mất.”
Bạch Ánh thuật lại những lời này cho Thẩm Vân Thanh, hiển nhiên Hàn Nhạc Nhạc và Du An Đồng kế bên cũng nghe được.
Đôi mắt của Hàn Nhạc Nhạc thấu hiểu nhìn Du An Đồng, cảm thấy Hình Lệ Hiên hoàn toàn không xứng với bạn mình.
Đồng Đồng trong mắt nhiều người điểm tốt còn kể không hết, vậy mà anh ta lại dám không quý trọng cậu ấy!
Hàn Nhạc Nhạc đặt tay lên bả vai Du An Đồng, muốn an ủi cậu một chút.
Du An Đồng cầm ly rượu, một hơi uống sạch phần còn lại, đứng lên nói: “Đi, chúng ta ra ngoài kia nhảy.”
Hàn Nhạc Nhạc vội đuổi theo: “Mày tính cho qua chuyện này à? Bọn họ rõ ràng biết mày và Hình Lệ Hiên đã kết hôn vậy mà còn dám đánh ý đồ lên chồng mày, đồ không biết xấu hổ.”
Du An Đồng hời hợt trả lời: “Hình Lệ Hiên vừa đẹp trai lại giàu có, người thích thầm hắn nhiều lắm. Với lại bọn họ cũng chỉ nói ngoài miệng, chẳng lẽ giờ ai nói thế tao cũng xé xác bọn họ ra? Không đáng.”
Hơn nữa, một chuyện quan trọng mà cậu không nói là hôn nhân cả hai thật sự không bền. Vì thế, cần gì nghĩ nhiều như thế, cứ thoải mái vui chơi là tốt nhất.
Du An Đồng học theo những người trong sàn nhảy, nghiêng đầu lắc hông, dựa vào chất cồn trong người tùy ý nhảy múa.
Ngay lúc này cậu vô tình bị một người đẩy tới trước bục nhảy. Trêи sân khấu các vũ công nhảy múa chuyên nghiệp không ngừng khuấy động bầu không khí, trong số đó có một người vươn tay hàm ý mời Du An Đồng lên đây.
Du An Đồng bị thứ âm nhạc điên cuồng kϊƈɦ thích, lập tức đồng ý.
Khả năng nhảy múa của cậu vốn không giỏi nhưng thường ngày cậu hay tập yoga nên vòng eo cực kì mềm mại, thân thể dẻo dai hơn nữa kết hợp cùng nhan sắc thanh tú, nhất thời mang đến vô số âm thanh rít gào trêu ghẹo của mọi người xung quanh.
Phòng khách “bí mật” trêи lầu hai.
Bao Tế vừa thấy mặt Hình Lệ Hiên liền bắt đầu an ủi: “Tụi tao hiểu mà, ai cũng biết mày đang khó chịu trong lòng lắm. Dù sao hôn nhân bị sắp đặt, làm sao dễ chịu cho được.”
Hình Lệ Hiên sau khi kết hôn được ăn ngon, ngủ ngon: “Không…”
Ngụy Triết Quân cũng tiếp lời: “Tao biết mày không muốn kết hôn nhưng chuyện này đâu thể giải quyết được. Ý của ông bà sao mình dám cãi, người anh em ủy khuất cho mày rồi.”
Hình Lệ Hiên: “Thật ra…”
Bao Tế cắt ngang lời hắn: “Không cần nói, anh em hiểu mày mà! Hôn nhân là nấm mồ của tự do, nhưng ít ra vào lúc này, mày và tụi tao vẫn tự do uống rượu với nhau. Đến, đến đây cạn ly nào.”
Người duy nhất hiểu sơ mọi chuyện -Kỳ Cảnh Diệu không hề ngăn hai thằng bạn ngu ngốc của mình lại, im lặng xem trò vui.
Hình Lệ Hiên đặt ly rượu xuống: “Tụi bây nói xong chưa?”
Bao Tế: “…”
Ngụy Triết Quân: “…”
Hình Lệ Hiên: “Bây giờ có thể nghe tao nói được không?”
Hai người kia liếc mắt nhìn nhau.
Chuyện gì thế này?
Có gì đó không đúng lắm thì phải?
Hai người đồng loạt gật đầu: “Nói đi.”
Hình Lệ Hiên: “Tao muốn nói, tao thấy kết hôn cũng tốt lắm.”
“Hả?”
Bao Tế hoàn toàn ngây ngốc, chẳng phải tên này bị bức hôn sao: “Thật sự tốt lắm sao?”
Hình Lệ Hiên cảm thấy không tiện nói, vô thức quay đầu nhìn xuống phía dưới, tầm mắt bỗng nhiên dừng lại ở một chỗ cố định.
Kỳ Cảnh Diệu nhìn theo tầm mắt hắn: “Đây chẳng phải là bà xã của mày sao! Nóng bỏng thật đấy.”
Hình Lệ Hiên nhìn Du An Đồng mặc đồ đen quyến rũ trêи sân khấu, hừ lạnh một tiếng.
Tổ chức sinh nhật?
Hình Lệ Hiên: “Tao có chuyện cần đi xuống trước.”
Hình Lệ Hiên vừa đi, ba người trong phòng lập tức nhìn xuống tầng một.
Kỳ Cảnh Diệu chà tay nói: “Có trò hay để xem rồi.”
Ba cậu ấm hào môn nhưng nhiều chuyện chẳng thua gì mấy bà bán cá ngoài chợ.
Du An Đồng đang nhảy chợt nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang đi về phía này, thân thể cậu cứng đờ, vội vàng nhảy từ trêи bục xuống tìm Hàn Nhạc Nhạc: “Nhạc Nhạc, tao thấy người kia trông giống chồng tao quá.”
Hàn Nhạc Nhạc nghe thế quay đầu lại nhìn. Đờ mờ! Trông giống con mẹ gì nữa, Hình Lệ hiên bằng xương bằng thịt đang đi tới kìa!
Ngay khi Hình Lệ Hiên sắp đi đến trước mặt bọn họ. Một người mặc áo trắng vội vàng bước tới cản đường của hắn: “Hình Lệ Hiên, thật tình cờ, không ngờ lại gặp anh ở đây.
Du An Đồng đang tính chạy bỗng dừng lại.
Giọng nói này chẳng phải là giọng người ngồi gần cậu khi nãy sao, Du An Đồng cau mày suy nghĩ, cuối cùng cũng nhận ra đối phương là ai. Thẩm Vân Thanh, nam phụ luôn thầm mến Hình Lệ Hiên.
Mấy người thích ông xã nhà cậu nếu chỉ đùa vui ngoài miệng cậu sẽ không tính toán gì nhưng dám cả gan chạy tới trước mặt chồng cậu ý muốn nũng nịu trêu ghẹo, kêu cậu nhịn?
Đầu nè, leo lên luôn đi?
Kỳ Cảnh Diệu nắm lan can trêи lầu hai hứng thú nói: “Náo nhiệt hơn cả mong đợi luôn, thật là một cảnh tượng hoành tráng.”
Tác giả có lời muốn nói:
Du An Đồng: Nghe nói anh thích người dịu dàng hào phóng, thông minh uyên bác, lịch sự lễ phép và hiểu chuyện không bám người.
Hình Lệ Hiên: Không có, đừng nói bậy.
Kỳ Cảnh Diệu and Hàn Nhạc Nhạc, hai con người vĩnh viên luôn được ăn dưa đầu tiên.
Note
(1) Tequila Sunrise: hay còn được gọi là “Mặt trời mọc” với các nguyên liệu chính thông thường là rượu Tequila, nước cam tươi và siro lựu.
(2): Manhattan: một loại cocktail kinh điển của người Mỹ, mang mùi vị đặc trưng của rượu Whiskey, kết hợp với Italian vermouth và rượu Angostura Bitters.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT