Sau bữa cơm, Tề Cẩm Giang đi ra ngoài vườn ngồi hóng gió thì Mộ Dung Ngọc cũng bước đến lên tiếng chào hỏi: “Hi, nếu em nhớ không lầm thì chị tên là Cẩm Giang đúng chứ?”.

Tề Cẩm Giang gật đầu: “Phải, chị cũng ra ngoài hóng gió à?”.

Mộ Dung Ngọc liền xua tay: “Ấy chị đừng gọi em như thế chứ, sau này em gả cho Kỳ Nam thì vẫn nên gọi chị bằng một tiếng chị mà”.

Tề Cẩm Giang tỏ vẻ không thích cái thái độ chắc chắn sẽ gả cho Tề Kỳ Nam của Mộ Dung Ngọc chút xíu nào hết nên nói với cô: “Xem ra thì cô rất chắc chắn là Kỳ Nam sẽ lấy cô hả?”.

Mộ Dung Ngọc giả vờ ngây ngô rồi lên tiếng hỏi: “Ý chị là sao hả? Chẳng lẽ Kỳ Nam đã có người trong lòng rồi sao? Nhưng mà hai bác nói là anh ấy không có đưa người yêu về ra mắt gia đình nên mới muốn giới thiệu em với anh ấy mà”.

Tề Cẩm Giang dẩu môi đáp: “Cô nên biết là chú thím tôi sống ở London còn Kỳ Nam thì sống ở Vịnh Xuyên làm sao mà hai người biết được Kỳ Nam có người yêu hay chưa chứ?”.

Mộ Dung Ngọc cũng không hề tỏ thái độ thì hết mà vẫn giữ nét mặt nền nã dịu dàng, trong giọng nói của cô nghe ra được sự mất mát: “Nếu Kỳ Nam thật sự đã có người trong lòng thì em sẵn sàng vui lòng rút lui bởi vì thật sự thì em và anh ấy vẫn chưa từng gặp mặt nhau lần nào hết, chắc cũng chỉ có mình em là nhìn ảnh mà đem lòng yêu anh ấy mà thôi”.

Tề Cẩm Giang khoanh hai tay trước ngực rồi nói tiếp: “Xem như cô biết thức thời đi, chứ người mà Kỳ Nam yêu chính là đại minh tinh đương thời của Vịnh Xuyên này tên là Triệu Tích đó, cô không có vé tranh giành lại với người ta được đâu, tự rút lui thì đỡ phải tổn thương”.

Mộ Dung Ngọc nở nụ cười nhạt trên môi: “Em cảm ơn chị đã nhắc nhớ trước, nếu không thể gả cho Kỳ Nam thì làm bạn với anh ấy cũng được xem như em không uổng công đến Vịnh Xuyên lần này”.

Sau đó Mộ Dung Ngọc quay lưng rời đi trở về khuôn viên mà Tề Bách Hưng và Hạ Lan Nhi đang sống, Tề Cẩm Giang ngồi theo bóng dáng của cô ấy rời đi tự nhiên có chút xót xa nhưng mà sự thật thì mất lòng, thà để cô ấy biết trước là Tề Kỳ Nam có đối tượng rồi thì sau này sẽ không thất vọng nhiều.

Mộ Dung Ngọc quay trở về phòng tay nắm chặt thành nắm đấm, ai bảo là cô không biết Tề Kỳ Nam đã có người trong lòng rồi, ngày nào cô cũng vào instagram của Tề Kỳ Nam xem, cô biết về cuộc sống của anh chẳng những vậy còn thấy anh và Triệu Tích đã công khai yêu nhau lâu rồi.

Tình yêu của Tề Kỳ Nam và Triệu Tích có rất nhiều người ủng hộ nhưng như vậy thì đã sao chứ chỉ là yêu nhau thôi mà đâu có chắc là sẽ cưới, trong tương lai Tề Kỳ Nam nhất định sẽ yêu nhất định sẽ phải cưới cô mà thôi.

Ánh mắt của Mộ Dung Ngọc toát lên vẻ sắc lạnh đến thấu xương khi nhìn hình ảnh của Triệu Tích trên trang cá nhân của Tề Kỳ Nam, cô ta lẩm bẩm: “Triệu Tích cho dù cô có là ai đi nữa tôi cũng không quan tâm đến đâu, Tề Kỳ Nam nhất định phải là của tôi, anh ấy chỉ có thể cưới tôi mà thôi”.

Sáng hôm sau, người bên Tề gia lại cùng nhau đi đến Hoàng Kim Uyển Cảnh, lúc Kiều Uyển Vũ thức dậy đi xuống phòng ăn thì nghe ồn ào nên ghé qua phòng khách thì thấy có Tề Bách Hào và mấy người lạ mặt.

“Thưa ba mới tới ạ” Kiều Uyển Vũ cúi đầu chào hỏi Tề Bách Hào.

Tề Bách Hào gật đầu: “Qua đây ngồi xuống đi con, ba có mang theo nhân sâm cho con tẩm bổ đây”.

Kiều Uyển Vũ mỉm cười: “Con cảm ơn ba nhưng mà ba đã đem đến Hoàng Kim Uyển Cảnh rất là nhiều đồ bổ rồi con vẫn dùng hết đó”.

“Để dùng từ từ cũng không sao đâu con, sau khi sinh xong vẫn cần bồi dưỡng tẩm bổ cơ thể mà”.

Kiều Uyển Vũ gật đầu: “Dạ con cảm ơn ba ạ”.

Tề Lăng Hạo bước qua đỡ Kiều Uyển Vũ ngồi xuống bên cạnh anh rồi lên tiếng giới thiệu gia đình của chú ba với cô: “Uyển Vũ à, đây là chú tím ba cũng là ba mẹ của Kỳ Nam đó”.

Kiều Uyển Vũ đứng dậy cúi đầu: “Dạ con chào chú thím ba ạ”.

Hạ Lan Nhi liền mỉm cười đáp lại: “Con cứ ngồi đi không cần đứng dậy đâu, phụ nữ đi mang thai đi đứng khó khăn nên có thể miễn mấy lễ nghĩa rườm rà này được mà con”.

“Dạ con cảm ơn thím ba ạ”.

Tề Lăng Hạo tỏ vẻ tự hào quay sang Tề Bách Hưng và Hạ Lan Nhi rồi nói: “Còn đây là Uyển Vũ vợ của con đó chú thím ba”.

Tề Bách Hưng nhìn thấy Kiều Uyển Vũ xinh đẹp dịu hiền liền quay sang nói với Tề Bách Hào: “Con dâu của anh hai vừa xinh đẹp dịu hiền đúng là phúc phần của Tề gia mà”.

Tề Bách Hào khẽ cười: “Là do con mắt chọn vợ của Lăng Hạo tốt thôi, con dâu của anh không chỉ xinh đẹp mà còn rất là tài giỏi nữa đó nha thương hiệu thời trang RS nổi tiếng thế giới là do con bé thành lập đấy nhé”.

Hạ Lan Nhi liền cảm thán: “Con bé giỏi thật”.

Mộ Dung Ngọc đứng một bên ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tề Lăng Hạo, cô ta quả thật đổ gục vì sự tiêu soái phong trần của anh ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi, Mộ Dung Ngọc nhìn qua Kiều Uyển Vũ rồi thầm nghĩ trong đầu “Cô gái đó thật là tốt số vừa có sự nghiệp thành công và có được một người chồng hoàn hảo đến như vậy…nhìn hai người họ đúng là quá xứng đôi vừa lứa không thể phủ nhận được…sau này mình kết hôn với Kỳ Nam rồi nhất định cũng sẽ hạnh phúc giống như họ mới được”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play