Sau khi đùng đùng nổi giận trở

về nhà, Khả Hân lên thẳng phòng

khóa cửa lại. Đây cũng là lần đầu

tiên cô phát tác tính tình trước mặt

Đình Phong.

Trước đây, có rất nhiêu lần anh

xúc phạm cô nhưng chỉ giới hạn khi

hai người ở cùng nhau, nhưng lần

này, anh lại nói những lời rất khó

nghe về cô trước mặt người đàn

ông khác.

Nghĩ đến việc Đình Phong làm

ˆ cô xấu hổ trước mặt Nhật Dương,

Khả Hân càng tức giận. Đối với

Nhật Dương, cô cũng không ngờ lại

gặp anh trong hoàn cảnh này.

Khả Hân thở dài ngẫm nghĩ.

Nếu ngày đó không phải anh trai cô

dâng cô cho Đình Phong mà là Nhật

Dương thì không biết số phận cô

hiện giờ sẽ như thế nào?

Gương mặt Đình Phong và Nhật

Dương đồng thời xuất hiện trước

mắt cô. Hai người đàn ông này có

tính cách hoàn toàn trái ngược

nhau. Một lạnh lùng bá đạo, một

ấm áp dễ gần, không cần hỏi cũng

biết câu trả lời là gì.

“Thùng, thùng… Khả Hân, mở

cửa ra.”

Đình Phong tức giận đập cửa.

Anh không nghĩ về đến nhà đã thấy

Khả Hân vào phòng và còn dám

khóa trái. Xem ra, mấy ngày hôm

nay anh đối xử với cô tốt quá làm lá

gan cô lớn dân.

Khả Hân đưa tay bịt hai tai lại

để khỏi phải nghe tiếng quát ầm ï ở

bên ngoài, tâm trí cô đang rối bời

nên cần có không gian riêng để tĩnh

†âm lại.

Nhhưng Đình Phong vẫn tiếp tục

đập cửa và la hét yêu cầu cô xuống

nấu cơm cho bé Bin ăn làm cô phải

với lấy điện thoại nhắn tin cho anh.

“Ting ting

Đình Phong rút điện thoại ra và

xem tin nhắn, càng đọc anh càng

phát hỏa. Khả Hân bảo rằng muốn

nghỉ ngơi một chút và đề nghị anh

mang bé Bin ra ngoài ăn.

“Chết tiệt!”

Đình Phong năm chặt chiếc

điện thoại và cố gắng bình ổn lại lửa

giận. Có vẻ, Khả Hân quyết tâm

không chịu mở cửa. Nghĩ đến bé

Bin vẫn còn đang đợi ở dưới nhà,

anh đành bước xuống.

Vừa thấy ba ở cầu thang, bé Bin

đã lon ton chạy tới nắm lấy ống

quần Đình Phong và hỏi:

“Mẹ xinh đẹp đâu rồi hả ba?”

Đình Phong cúi xuống xoa đầu

con trai và hỏi ý kiến cậu:

“Mẹ có việc nên không nấu

cơm, ba đưa Bin ra ngoài ăn nhé.”

Nghe thấy vậy, bé Bin thất vọng

lắc đầu:

“Con không muốn ra ngoài ăn,

Con muốn ăn cơm mẹ xinh đẹp nấu

cơ.

“Bin ngoan, ba sẽ dẫn con đi ăn

gà KFC được không? Chẳng phải

Bin thích nhất ăn gà rán và bánh

hamburger còn gì?”

Đình Phong dụ dỗ con trai.

Bé Bin vân cương quyết lắc đầu.

Sau đó, cậu quyềt định tự mình lên

gọi mẹ. Đình Phong đành bất đắc dĩ

phải bám theo con trai.

“Mẹ xinh đẹp ơi, Bin muốn ăn

cơm mẹ nấu.”

Bé Bìn ở ngoài cửa gọi vọng vào

trong. Đợi mãi không thấy mẹ trả

lời, cậu bắt đầu mếu máo đập cửa.

“Mẹ xinh đẹp ơi, sao mẹ không

mở cửa cho Bin, Bin đói.”

Nghe tiếng thút thít của con trai

Thây bé Bin đang rơm rớm

nước mặt còn Đình Phong thì đen

mặt, cô vội cúi xuống ôm lấy thân

hình bé nhỏ của con trai

Đình Phong nhìn bé Bin dựa vào

lòng Khả Hân, biểu cảm không

muốn xa rời, gương mặt anh toát

lên vẻ bối rối.

Anh bỗng dưng có cảm giác rất

lạ, giống như muốn bước đến vươn

tay ôm lấy cả hai mẹ con cô.

Nhưng cảm xúc này chỉ chợt

thoáng qua, Đình Phong lập tức lắc

đầu để xua đi ý nghĩ buồn cười này.

“Con đói rồi, cô mau xuống làm

đồ ăn cho bé Bin đi.”

Nói xong, Đình Phong quay lưng

bước xuống nhà. Nếu nghe kỹ sẽ

nhận ra giọng nói của anh có một

sự mêm mại hiếm thấy

Trên bàn ăn, bé Bin sung sướng

ăn hết những đồ ăn mà Khả Hân

vừa bỏ vào bát cậu. Cô hơi ngạc

nhiên vì thái độ ngoan ngoãn này

của con trai bởi vốn dĩ cậu rất lười

ăn rau

Đình Phong cũng mỉm cười

khích lệ bé Bin, đồng thời anh gắp

đồ ăn cho Khả Hân

“Cô cũng ăn đi.”

Đình Phong gắp xong mới phát

hiện hành động của mình rất không

được tự nhiên. Anh quay đầu về

phía ti vi đang chiếu Chương trình gì

đó làm bộ xem chăm chú. Tuy

nhiên, vành tai anh lại bắt đầu đỏ

ửng.

Lần này đến lượt Khả Hân mất

tự nhiên. Cô chớp mắt nhìn vào

miếng thịt gà trong bát của mình.

Khả Hân không biết nên diễn tả

tâm trạng hiện giờ của cô ra sao, có

chút vui sướng nhưng cũng có chút

râu rĩ.

Đây là lần đầu tiên Đình Phong

tỏ ra quan tâm đến cô trong suốt

bốn năm chung sống của hai người.

J J

Đang suy nghĩ xem có nên ăn

miếng thịt gà này không thì Khả

Hân nghe thấy tiếng Đình Phong

ngạc nhiên hỏi.

“Đây không phải là tiết mục mà

cô dàn dựng hôm trước sao? Tivi

đang phát lại kìa.”

Khả Hân vội vàng ngẩng đầu lên

xem Chương trình đang phát trên

tivi. Cô vui sướng khi thấy đây đúng

là tiết mục “Khát Vọng” mà cô đã

biên đạo cho học sinh của mình

Khả Hân hào hứng ra hiệu cho

Đình Phong, còn hỏi anh cảm thấy

tiết mục này thế nào

Nhìn gương mặt rạng của Khả

Hân, Đình Phong bỗng thất thần.

Anh vốn biết Khả Hân đẹp, nhưng

chưa bao giờ chú ý quan sát cẩn

thận gương mặt cô

Khả Hân có gương mặt trái

xoan nhỏ nhắn, nước da trắng mịn

như sứ, đôi mắt to tròn linh động,

mỗi lần chớp mắt anh có thể nhìn

thấy hàng mi dài cong vút của cô

Lướt xuống phía dưới là chiếc

mũi tỉnh xảo và đôi môi nở nang đỏ

mọng. Khi Khả Hân mấp máy môi,

anh còn có thể trông thấy cái lưỡi

hồng hồng nhỏ nhắn rất hấp dẫn.

Đình Phong nuốt nước miếng

nhìn chăm chằm vào môi Khả Hân.

Khi thấy cô nhìn lại mình với ánh

mắt khó hiểu thì anh vội vàng quay

đi.

Cố gắng áp chế lại lửa nóng

đang rục rịch vươn lên, Đình Phong

giả bộ xem xét rất kỹ bài múa trên

tivi và sau đó nhận xét:

“Không tệ lắm.”

Được chồng thừa nhận, Khả

Hân cảm thấy vui sướng vô cùng.

Trước đây, anh cực kỳ hiếm khi

khen ngợi cô

Đình Phong nhìn vợ tủm tỉm

cười. Hai chiếc lúm đồng tiền ẩn

hiện bên má vô cùng đáng yêu, anh

bỗng cảm thấy cuộc sống như này

cũng không tồi.

Cẩn thận xem bài múa mà Khả

Hân biên đạo, thấy tiết mục này quả

thực được dàn dựng rất khá

Đội hình sắp xếp phù hợp, động

tác múa mềm mại nhưng dứt khoát.

Gương mặt bé nào cũng tươi cười

khiến người xem rất có cảm xúc.

Đình Phong biết Khả Hân tốn

khá nhiều công sức để tạo ra được

bài múa này. Anh từng thấy cô thức

cả đêm để lên mạng học hỏi những

video múa nổi tiếng và ghi chép lại

Không biết có phải bị cảm xúc

vui vẻ của Khả Hân chỉ phối không

mà Đình Phong cũng cảm thấy dễ

chịu hơn, đặc biệt trong đó còn xen

lẫn một chút tự hào mà chính anh

cũng không nhận ra.

“Tôi nghĩ tiết mục này rất có khả

năng sẽ đoạt giải, cô tin không?”

Đình Phong chợt quay lại hỏi Khả

Hân.

Thây gương mặt vợ mình tỏ ra

bối rối và không tự tin, anh tiếp tục

nhấn mạnh

“Cô với tôi cùng cá cược nhé.

Tôi chắc chắn là nó sẽ đoạt giải.

Nếu tôi thắng, cô dùng tiền thưởng

để mời tôi một bữa cơm được

không?”

Rồi chưa đợi Khả Hân kịp trả lời,

anh đã quay sang nói với bé Bin:

“Bin có muốn được mẹ xinh đẹp

mời ăn cơm không?”

Bé Bin reo lên thích thú, cậu gật

đầu lia lịa

“Có ạ, Bin muốn ba mẹ đưa Bin

đi ăn gà rán KFC.”

Nhìn hai cha con đùa giỡn vui

Vẻ trên bàn ăn, Khả Hân nở nụ cười

rạng rỡ. Có đôi khi, cô cảm thấy vô

cùng biết ơn Đình Phong.

Dù không yêu cô, nhưng anh lại

rất thương bé Bin. Đây cũng là lý do

tại sao cô luôn dễ dàng tha thứ cho

những tính xấu của anh đến vậy.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play