Cách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội.

Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán tinh trùng!

Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” tinh trùng để sinh con!

Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” tinh trùng. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói.

Nguyên nhân của sự việc là thế này.

Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho tinh trùng.

Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo.

Sau khi tôi nói qua loa về ý định của mình, Tô Tuyết lạnh nhạt nói với tôi địa điểm gặp mặt, thời gian là một tiếng sau.

Tôi đến địa điểm gặp gỡ sớm hơn vài phút, phát hiện ra nơi đó là một quán cà phê, bắt đầu chờ đợi trong lo lắng và bất an.

Tôi thầm nghĩ, nếu Tô Tuyết là một người phụ nữ vừa già vừa xấu thì phải làm sao đây? Tôi vẫn là gã trai tân, không muốn “hi sinh” lần đầu tiên của mình như thế.

Năm phút sau, tôi gặp được Tô Tuyết.

Lúc vừa nhìn thấy cô ấy, tôi khẽ lắc đầu mấy cái. Có cảm giác thiếu chân thực như đang nằm mơ vậy, vì cô ấy không hề già, cũng không hề xấu, ngược lại, vừa trẻ trung vừa xinh đẹp.

Tô Tuyết chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, cặp kính râm cỡ lớn cũng khó lòng che giấu gương mặt yêu kiều của cô ấy – một gương mặt trái xoan tiêu chuẩn, lông mày rậm và cong, sống mũi thẳng tắp, đôi môi hồng hào căng mọng như cánh hoa.

Dù Tô Tuyết đeo kính râm nhưng tôi vẫn cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo toát ra từ đôi mắt ấy, nhìn thôi đã biết lạnh lùng. Cô ấy vừa ngồi xuống đối diện tôi, tôi đã cảm giác như cả núi băng sừng sững trước mặt mình.

Không chỉ có gương mặt ưa nhìn mà thân hình chữ S tiêu chuẩn của cô ấy cũng cực kỳ gợi cảm. Dưới lớp váy liền màu hồng nhạt, thân hình yểu điệu lả lướt, vòng ngực căng tràn, đôi mông cong vút, đôi chân thon thả mà rắn chắc.

Người phụ nữ hoàn hảo như thế này quả thực có thể sánh cùng minh tinh trên ti vi.

Tôi chưa từng gặp được người phụ nữ nào xinh đẹp như Tô Tuyết nên bất giác nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Đúng lúc đó, Tô Tuyết lạnh nhạt nói: “Nếu anh đã tới tận đây rồi, vậy cũng có nghĩa là phù hợp với yêu cầu của tôi, đúng chứ?”

Tôi gật đầu. Yêu cầu của Tô Tuyết trên quảng cáo không quá cao, chỉ có ba điều: một là hộ khẩu ở nông thôn, hai là mạnh khỏe, ba là mặt mũi không xấu.

Sau đó, Tô Tuyết đứng dậy, điềm nhiên nói: “Đi theo tôi!”

Tôi sững người: “Đi đâu cơ?”

Tôi thầm nghĩ, liệu Tô Tuyết có phải phường lừa đảo không nhỉ? Nếu cô ấy lừa mình vào ổ đa cấp thì chết dở rồi.

Giọng điệu của Tô Tuyết lạnh đi, có vẻ sốt ruột: “Dẫn anh đi kiểm tra tổng quát xem có mạnh khỏe thật không!”

Tôi “à” một tiếng, dù thoáng chần chừ, nhưng vẫn đứng dậy đi theo cô ấy, tự nhủ lát nữa có chỗ nào không ổn sẽ lập tức chuồn ngay.

Điều khiến tôi cực kỳ bất ngờ là mười phút sau, Tô Tuyết dẫn tôi tới một khách sạn năm sao.

Sau khi tiến vào phòng VIP, tôi nhìn thấy một cô gái khác cũng xinh đẹp và rất trong sáng.

Thiếu nữ trong sáng thấy chúng tôi nên đứng dậy khỏi sofa, nhìn Tô Tuyết: “Chị họ tới rồi ạ”.

Tô Tuyết khẽ gật đầu: “Chính là anh ta đấy, Lý Khả, bắt đầu đi”.

Cô gái được gọi là Lý Khả gật đầu rồi bắt đầu thao tác rất chuyên nghiệp, đầu tiên mở hộp thuốc bên cạnh ra, lấy một đôi găng tay y tế để đeo vào, sau đó lấy máu của tôi, sau cùng đưa cho tôi một cái cốc nhựa.

Lấy máu thì tôi hiểu, họ muốn xem xem cơ thể tôi có thực sự bình thường. Còn về chiếc cốc nhựa thì tôi không hiểu dùng nó để làm gì.

Lý Khả giải thích: “Đựng tinh dịch của anh, tôi muốn xem xem tinh trùng của anh có đạt tiêu chuẩn không”.

Tôi hoảng hốt, bỗng dưng thấy lúng túng, thầm nghĩ, chẳng lẽ lát nữa Lý Khả sẽ giúp tôi? Vì thế mặt tôi nhanh chóng ửng lên.

Nhưng Lý Khả giơ tay chỉ vào phòng vệ sinh, ý bảo tôi vào đó tự giải quyết.

Tôi thở phào một hơi, đồng thời cũng thấy khá thất vọng. Tôi nhận lấy cốc nhựa, bất đắc dĩ đi vào phòng vệ sinh. Nếu không phải trả nợ vay nặng lãi giúp tôi, tôi cũng không cần làm những chuyện thiếu liêm sỉ này.

Tự mình giải quyết cần dùng thời gian rất dài mới xong được. Ra khỏi phòng vệ sinh, tôi đưa cốc nhựa cho Lý Khả.

Sau đó Tô Tuyết và Lý Khả cùng rời khỏi khách sạn, trước khi đi chỉ lạnh nhạt quăng lại một câu: “Đợi tin tức!”

Nói thật lòng, tôi không có quá nhiều hi vọng với chuyện “mượn” tinh trùng sinh con này. Dù sao thì từ đầu đến cuối, thái độ của Tô Tuyết và Lý Khả rất lạnh nhạt, hoàn toàn coi tôi như không khí vậy.

Tôi ra khỏi khách sạn, thất thểu quay về nhà trọ, nghĩ xem làm thế nào mới gom đủ số tiền trả nợ lãi cao cho bố.

Thế nhưng, nằm ngoài dự đoán của tôi, ngay chập tối hôm đó tôi đã nhận được cuộc gọi của Tô Tuyết. Cô ấy nói: “Cơ thể anh rất khỏe mạnh, tất cả điều kiện đều phù hợp với tiêu chuẩn của tôi. Qua đây ký hợp đồng đi”.

Khi nghe thấy thông tin này, tôi vừa vui vừa buồn, tâm trạng cực kỳ phức tạp.

Ngay tối đó, tôi tới nơi mà Tô Tuyết nói với tôi, là một căn biệt thự rất xa hoa.

Tô Tuyết ném cho tôi hai bản hợp đồng và nói: “Sau này việc mà anh phải làm rất đơn giản, chỉ cần khiến tôi mang thai là được. Thù lao là một triệu tệ, đưa trước cho anh ba trăm ngàn tệ đặt cọc, bảy trăm ngàn tệ còn lại đợi tôi mang thai sẽ thanh toán hết trong một lần”.

Tôi gật gật đầu, ký tên mình vào hợp đồng.

Liếc mắt nhìn bắp đùi trắng nõn và đôi mông căng mẩy dưới tà váy, tôi lập tức thấy cơ thể nóng bừng bừng. Thầm nghĩ sau này mình không những được làm “chuyện đó” với gái đẹp như Tô Tuyết, mà còn kiếm được tiền, đúng là chuyện quá tốt.

Tô Tuyết nói: “Bây giờ tôi phải nhấn mạnh vài điều. Thứ nhất, trước khi tôi mang thai, anh phải sống chung với tôi, không được xằng bậy ở bên ngoài. Thứ hai, chuyện này phải giữ bí mật tuyệt đối, nếu anh dám lỡ lời nói ra, phải bồi thường năm triệu tệ. Thứ ba, đừng ôm suy nghĩ quá phận nào với tôi. Một khi tôi thành công mang thai, anh phải biến mất ngay lập tức, mãi mãi đừng để tôi nhìn thấy anh”.

Tôi đáp: “Biết rồi!”

Sau đó, Tô Tuyết quay về phòng cô ấy, chưa được bao lâu sau, điện thoại của tôi rung lên, nhận được tin nhắn thông báo số dư tài khoản tăng thêm ba trăm ngàn tệ.

Đây là số tiền lớn nhất mà tôi từng thấy trong đời. Chưa kịp vui mừng, tôi đã gửi luôn cho bố mình, hi vọng ông ấy trả hết khoản nợ lãi cao kia đi.

Cứ như thế, tôi hoang mang sống cùng với cô gái vừa giàu sang vừa xinh đẹp Tô Tuyết.

Tối hôm đó, một mình tôi ngồi đợi trong phòng khách, mong chờ Tô Tuyết gọi mình tới làm “chuyện đó” cùng cô ấy.

Nhưng hi vọng rồi thất vọng, Tô Tuyết đã đi ngủ lúc 10 giờ, không hề gọi tôi.

Tôi cũng tắm rửa rồi đi ngủ. Ngủ được một lát, tôi bỗng thấy đau bụng, vội vàng bật dậy đi vệ sinh.

Bước ra khỏi phòng vệ sinh, tôi chuẩn bị về phòng ngủ. Khi đi ngang qua phòng của Tô Tuyết, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ nũng nịu và tiếng thở dốc khiến mình đỏ mặt tía tai từ bên trong vọng ra. Trái tim lập tức vọt lên cổ họng, cảm thấy toàn thân nóng bừng, ma xui quỷ khiến, tôi giơ tay đẩy nhẹ cửa phòng. Cánh cửa không hề khóa, vừa đẩy đã mở ra luôn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play