Editor: Mel*Meow

Nếu lúc này phía sau Sở Triều Dương có thêm một cái đuôi, bọn họ nhất định đều có thể thấy, cái đuôi to phía sau đang vô cùng vui sướng lắc lắc.

Trần Đan Ni quả thật là thấy mù mắt, một giây trước vẫn còn là nữ thần, ngay sau đó lập tức liền biến thành nữ thần kinh.

Bà chủ, chị có thật sự ổn không đấy?

Càng làm cho người ta mù mắt hơn chính là, Cổ Duệ Chính ở một bên cư nhiên còn thấy rất mãn nhãn với màn mẹ con tình thâm này, giống như ở trong mắt hắn, kia không phải là một tiên nữ biến thành nữ thần kinh, mà kia là một tiểu tiên nữ hoàn mỹ không tì vết.

Trần Đan Ni thật sự cảm thấy, bà chủ nhà mình quá bình dân, không hề có một chút cao lãnh mỹ nhân nên có.

Tựa như chính cô hoàn toàn không ý thức được giá trị nhan sắc của mình có thể gây ảnh hưởng đến người khác như thế nào, đẹp nhưng lại không tự biết, biểu tình mang theo cảm giác ấm áp nhu hòa không hề giống với trước kia.

Nếu cứ có bộ dáng cao lãnh như nữ thần hoàn mỹ thì thật sự tốt hay sao?

Cô bỗng nhiên nghĩ đến lúc vừa mới nhận chức trợ lý bên người Sở Y Huyên, khi ấy cô ấy còn là Sở Y Huyên thanh lãnh cao ngạo cách xa người khác ngàn dặm, tuy đẹp thì vẫn rất đẹp, nhưng cô ấy lại luôn mang lại loại cảm giác làm nhân tâm người khác lo sợ, không dám tới gần, ngược lại với bộ dáng Sở Triều Dương hiện tại, làm cô cảm giác càng thêm chân thật, càng thêm thân thiết hơn.

Trần Đan Ni cầm cameras chụp trạng thái lúc này của Sở Triều Dương, cũng chụp luôn bộ dáng ôn nhu sủng nịnh, tươi cười nhìn Sở Triều Dương của Cổ Duệ Chính.

Hắn ngồi ở bên người Sở Triều Dương, tay đặt ở lưng ghế phía sau cô ấy, từ góc độ này của Trần Đan Ni, hắn tựa như là đang ôm lấy Sở Triều Dương, tư thái thân mật lại tự nhiên.

Ánh mắt hắn ôn nhu như nước nhìn Sở Triều Dương, trong chốc lát lại nhìn tiểu Trừng Quang ở trong video trên máy tính, Trần Đan Ni cảm thấy, bọn họ thật sự rất giống một nhà ba người.

Cô, một người đứng xem đem hết thảy mọi thứ nhìn đến rõ ràng, nhưng Sở Triều Dương người trong cuộc kia chưa chắc đã tự giác được điều đó, trong mắt cô ấy chỉ có mỗi đứa con trai trong video, dùng giọng nói ôn nhu nhẹ nhàng nói với đứa nhỏ.

Sở Triều Dương thật sự rất đẹp, bởi vì cô đẹp, toàn bộ căn phòng phảng phất như là sáng lên theo.

Tạch! Tạch!

Nghe được âm thanh chụp ảnh, biểu tình Sở Triều Dương có chút mê mang mà ngẩng đầu, trên mặt còn mang theo ý cười mềm nhẹ khi nói chuyện với tiểu Trừng Quang chưa kịp thời thu lại.

Tạch.

Hình ảnh đã được chụp lại.

Đến 3 giờ rưỡi, Hoàng Hiểu Tuyền rốt cuộc đã tới, hắn ngồi trong xe bảo mẫu, mặc tây trang màu đỏ sậm lấp lánh bóng loáng, tất cả tóc đều được vuốt lên trên, lộ ra cái trán trơn bóng no đủ, cả người nhìn qua thần thái sáng láng nét mặt toả sáng.

Tổng cộng có hai chiếc xe, Hoàng Hiểu Tuyền cùng với một trợ lý bảo tiêu ngồi ở bên trong chiếc xe hơi phía trước, Sở Triều Dương và Trần Đan Ni, Cổ Duệ Chính ngồi ở trong xe bảo mẫu phía sau, một vị bảo tiêu khác lái xe.

Trần Đan Ni bỗng nhiên sinh ra một loại ảo giác, bọn họ không phải là đang ngồi trên xe đi lễ trao giải, mà là ngồi trên xe hôn lễ, còn cô, chính là phù dâu dắt góc váy tân nương

Cái này ảo giác này làm cả người Trần Đan Ni đều cảm thấy không ổn.

Cô nhìn Sở Triều Dương và Cổ Duệ Chính ngồi cùng nhau, thật đúng là càng nhìn càng giống như đang trên đường đi lễ đường, càng nhìn càng xứng đôi.

Mặt trời lặn về Tây, chạng vạng tháng chín không còn nóng như ban ngày nữa, bên ngoài lễ trao giải Giải Ca Khúc Vàng, vẫn biển người tấp nập như cũ, mỗi khi có minh tinh nào đến, từ trên xe đi xuống, tất cả mọi người đều sẽ giơ lên cameras trong tay, rồi ồ ạt chụp các minh tinh.

Nhưng mỗi lần đều sẽ có chút thất vọng, bởi vì đó không phải cô.

Chụp xong minh tinh kia rồi, bọn họ lại sẽ theo phản xạ có điều kiện nhìn phía cuối thảm đỏ, hy vọng có thể chụp cô đầu tiên.

Sở Triều Dương hiện tại tuy không phải tai to mặt lớn trong vòng, nhưng là hiện tại nhân khí của cô là cao nhất, độ hot đề tài cao nhất, chỉ cần có tin tức của cô, lập tức liền có thể đạt được độ chú ý trên trăm vạn, chỉ cần là báo chí hoặc tuần san có cô, đều có thể bán ra doanh số rất cao.

Chòm sao của cô, cô yêu thích cái gì, châm ngôn của cô.

Hết thảy mọi thứ về cô, các fans đều muốn biết.

Nhưng hoạt động của cô rất ít, ít đến mức sau khi thi đấu chấm dứt, trừ bỏ tiết mục [Minh tinh mặt đối mặt] kia, lại không có tin tức gì nữa, thẳng đến khi đoàn fans chính thức thả ra tin tức hôm nay Vô Danh trở về tham gia lễ trao giải Giải Ca Khúc Vàng.

Các fan tức khắc kích động, không màng nắng hè chói chang khốc liệt, rất sớm đã ở chỗ này chờ cô đến.

Cùng với các fans còn có phóng viên các nhà truyền thông lớn.

Tất cả mọi người cho rằng, hôm nay Vô Danh đi vào Giải Ca Khúc Vàng nhất định sẽ lấy thưởng, chỉ là sẽ lấy mấy giải thưởng mà thôi, rốt cuộc, có thể được như cô, ca sĩ có doanh số album tháng đầu tiên lên tới hơn 700 vạn đĩa nhạc, ở đại lục, không có ai.

Ở nước ngoài thì có, nhưng mỗi người đều là siêu sao siêu cấp toàn cầu.

Bọn họ có phải đã được chứng kiến một siêu sao siêu cấp ra đời không?

Tất cả mọi người đều chờ mong, tất cả mọi người đều chú ý.

Lại một chiếc xe bảo mẫu nữa đến.

Tuy rằng không phải ảnh đế ảnh hậu hay Vô Danh, nhưng các phóng viên vẫn cứ rất kích động.

Vô Danh cũng không phải minh tinh lớn nhất màn ảnh, minh tinh đáng chú ý nhất, hiện trường có rất nhiều minh tinh lớn hơn Vô Danh, bọn họ đều là đối tượng các phóng viên chú ý.

Từ trên xe bảo mẫu đi xuống chính là Mễ Kiều, Giang Cầm và Hùng Viện Viện.

Mễ Kiều vẫn xinh đẹp điềm mỹ như vậy, vóc dáng cô không cao, mặc một chiếc váy ngắn liền thân màu hồng nhạt, ngoan ngoãn mà cười ngọt ngào chào hỏi với hai bên phóng viên và các fans.

Từ sau vụ việc "Bạn thân tốt nhất giới giải trí" kia, đây là lần đầu tiên Mễ Kiều bộc lộ quan điểm.

Các phóng viên tuy rằng đối với cô không có hứng thú nhiều, nhưng là nhìn thấy cô vẫn điên cuồng chụp như cũ, chỉ cần có thể treo lên cùng Vô Danh, cho dù là trào phúng hay bóc phốt thì đều được nhiều người chú ý.

Có đôi khi mấy drama này sẽ càng dễ khiến cho khán giả cảm thấy hứng thú, đây cũng là lý do vì sao rất nhiều nhóm truyền thông thích bắt gió bắt bóng*, đổi trắng thay đen.

*Bắt gió bắt bóng: Thấy được một cái gì đó cũng đều lưu lại, sau đó dựa vào nó mà đưa ra những suy nghĩ liên quan, không có căn cứ.

Trong khoảng thời gian này antifan của Mễ Kiều rất nhiều, trên mạng toàn bộ đều đang trào phúng cô.

"Tôi có thân thiết gì với cô ấy đâu" rồi "Vươn một bàn tay: Không nói chuyện vượt qua năm câu" đã trở thành câu nói giới trẻ hiện nay yêu thích và lưu hành nhất.

Nhân khí Mễ Kiều cấp tốc tụt xuống,các fans của cô cũng đều yên lặng hẳn đi.

Nhân khí mà vốn dĩ cô tích được khi tham gia thi đấu ca hát đều đã biến mất hết, tựa như là bọt nước trong biển, một chọc đã vỡ nát, các fan phần lớn đều chỉ yêu thích nhan sắc của cô, không hề có độ trung thành.

Nếu không phải người phát ngôn công ty sữa đặc kia vẫn là cô, đặt cô lên vị trí đầu tiên giữa một đám người mới xuất đạo kia, thì hiện tại tình cảnh của cô đã hoàn toàn không xong rồi.

Nhưng chính cô có bản lĩnh, Lưu Duệ cũng nguyện ý nâng đỡ cô, buổi lễ trao giải Giải Ca Khúc Vàng long trọng như thế này, cô vẫn lại đây như cũ.

Ngay cả Hùng Viện Viện còn tới, cô có lý do gì không thể tới cơ chứ?

Ý nghĩ đem ba người các cô tạo thành một nhóm nhạc của Lưu Duệ vẫn luôn không đánh mất.

Trải qua một đoạn thời gian yên lặng, tai tiếng của Hùng Viện Viện đã bị các tin tức khác che lại.

Lưu Duệ từ trước đến nay chỉ cần không phải là phế vật hoàn toàn thì hắn vẫn sẽ cố lợi dụng, thanh xuân mỹ mạo của Hùng Viện Viện vẫn còn, nếu muốn tiếp tục quay trở lại giới giải trí, hắn nhất định sẽ bắt Hùng Viện Viện trả giá gì đó.

Hùng Viện Viện vẫn thập phần đáng yêu xinh xắn như cũ, chỉ là biểu tình có chút tối tăm, nhưng trải qua một khoảng thời gian giáo huấn, cô đã học xong cách khống chế cảm xúc của mình trước mặt người khác.

Cô mặc một thân váy ngắn vận động, chân đi giày thể thao trắng.

Vóc dáng cô cao gầy thon dài, cách ăn mặc như làm lộ ra một đôi chân dài thẳng tắp của cô, làm cả người cô nhìn qua thanh xuân hoạt bát, mười phần sức sống.

Nhưng cô hiểu rõ người chụp cô không có mấy, nếu không phải cô và Mễ Kiều, Giang Cầm đứng chung một chỗ, có thể cọ được chút chút nhiệt độ, thì sợ là cô không thể gây nên một tý gợn sóng gì.

Đây cũng là lý do vì sao Lưu Duệ an bài ba người các cô cùng nhau bước trên thảm đỏ.

So sánh với hai người kia, dáng người Giang Cầm còn thiếu chút nữa.

Trong khoảng thời gian này đại khái là cô đã giảm béo, so với thời điểm thi đấu ở tân tiếng ca đã gầy đi một ít.

Cô thân cao chỉ có một mét sáu, đùi rất thô tráng, tỉ lệ dáng người cũng không đẹp, phần thân dài bằng phần chân, hôm nay cô mặc một bộ váy ngắn màu đen cùng đôi giày cao gót đen mười hai phân.

Nhưng cô trời sinh có bàn tay to khuôn mặt nhỏ, mặt mày sắc bén, cực có dấu ấn riêng, khiến người ta liếc mắt nhìn một cái liền ấn tượng khắc sâu.

Nhân khí của cô rất cao, mới vừa xuất hiện, hiện trường liền đồng loạt hoan hô, hai bên tất cả đều là: "Giang Cầm! Giang Cầm!" Tiếng thét chói tai.

So sánh mà nói, Mễ Kiều và Hùng Viện Viện tuy rằng cũng có fans, nhưng tiếng hoan hô lại ít ỏi không có mấy, rất mau đã bị tiếng hoan hô của fans Giang Cầm che lấp.

Mễ Kiều tươi cười không đổi, thật giống như những tiếng hoan hô đó không phải là kêu Giang Cầm, mà là đang kêu tên cô vậy, tươi cười điềm mỹ chào hỏi hai bên fans.

Cô thật sự xinh đẹp, lớn lên lại ngọt ngọt ngào ngào, hôm nay trang điểm vừa vặn thích hợp với cô.

Các fan rất mau đã quên mất trước kia cô còn bị bôi đen, lại tiếp tục hoan hô với cô, lớn tiếng kêu tên cô.

Mễ Kiều tươi cười càng ngọt.

Hùng Viện Viện rốt cuộc trình độ kém chút, còn không làm được giống như Mễ Kiều, chỉ biết đứng bất động như núi.

Nghe được chung quanh tất cả đều là tiếng hoan hô Giang Cầm và Mễ Kiều, mà tiếng hoan hô của fans cô ít ỏi, chẳng mấy ai, sắc mặt cô trong nháy mắt liền cứng đờ.

Cô gượng cười và phất tay với hai bên fans, hận không thể lập tức rời khỏi thảm đỏ, chạy nhanh đến bên trong.

Vóc dáng của cô cao, chân lại dài, hai bước liền có thể vượt qua ba bước của Mễ Kiều và Giang Cầm, bất tri bất giác liền đi một mình ở phía trước, Giang Cầm thấy cô đi nhanh, vội vàng đuổi theo.

Mễ Kiều mang giày cao gót đi không mau, nhưng cũng không nhanh không chậm.

Các cô vừa mới đi đến thảm đỏ trung ương, các phóng viên còn đang chụp các cô, có thể dừng lại nhiều giữa đường mà, vì cái gì phải đi nhanh như vậy?

Lúc này phía sau bỗng nhiên vang lên một trận tiếng hoan hô rung trời.

Ba người cơ hồ là phản xạ có điều kiện quay đầu lại.

Hai chiếc xe siêu cấp xa hoa ngừng ở cuối thảm đỏ, cửa chiếc xe phía trước mở ra, từ giữa đi ra một vị thanh niên trẻ tuổi tuấn dật, hắn mặc một thân tây trang đỏ sậm lấp lánh sáng loáng, tóc vuốt về phía sau cũng muốn tỏa sáng, trên mặt tươi cười xán lạn, khí phách hăng hái.

Đây chính là tổng tài công ty chi nhánh đĩa nhạc Hải Báo tại Kinh Thị, Hoàng Hiểu Tuyền.

Các fans vừa thấy Hoàng Hiểu Tuyền liền biết, Vô Danh tới rồi!

"Vô Danh! Vô Danh!!!!!"

Các fans kích động kêu gào còn muốn mãnh liệt nhiệt tình hơn ánh nắng mùa hè chói chang.

Các phóng viên cũng sôi trào!

Cơ hồ là động tác đồng loạt, vừa mới lúc nãy còn đang chụp ba người đi giữa thảm đỏ, xoát một phát bọn họ liền chuyển qua, nhắm ngay phía cuối thảm đỏ điên cuồng chớp động, đèn flash lộng lẫy sáng cả một vùng.

Người trên xe còn chưa có xuống dưới đâu.

Tài xế chiếc xe bảo mẫu xuống xe, đi đến cửa xe phía sau thẳng tắp mở cửa xe.

Hoàng Hiểu Tuyền lúc này cũng đã đi tới, hắn tỏ vẻ thân sĩ mà hơi hơi khom lưng, vươn một bàn tay, mời người trên xe xuống xe.

Hiện trường tiếng thét chói tai lại lớn hơn nữa!

Cửa xe vừa mở ra, cô gái đeo mặt nạ liền lộ ra trước ánh nhìn của mọi người.

Quá đẹp!

Cho dù không nhìn tới khuôn mặt đằng sau mặt nạ của cô, bọn họ cũng đều có thể xác định, nữ nhân mang mặt nạ này nhất định là một đại mỹ nhân ngàn năm hiếm gặp.

Mặt nạ trên mặt cô không chỉ không làm mị lực của cô bị hao tổn, mà ngược lại càng thêm vài phần hơi thở thần bí.

Cô mặc một chiếc váy dài của nhãn hiệu cao cấp lớn, cả người mười phần tiên khí, đầu tiên là cô vươn ra một bàn tay, đáp lên trên cánh tay Hoàng Hiểu Tuyền.

Hoàng Hiểu Tuyền không tính là đen, hẳn là màu da bình thường của nam nhân, chỉ là cái tay kia của cô vươn ra, trắng tinh như ngọc, tức khắc đem Hoàng Hiểu Tuyền bên cạnh có nhan sắc được coi là xuất sắc sấn đến giống như màu xanh lá.

Đôi tay kia càng là tinh xảo tựa như bạch ngọc chế tác thành tác phẩm nghệ thuật.

Tiếp theo là cả người cô từ bên trong xe đi ra.

Một bàn tay cô đặt ở trên tay Hoàng Hiểu Tuyền, một bàn tay khắc nắm làn váy, cúi đầu, nửa thân thể cô từ trong xe ra tới, trong nháy mắt cô ngẩng đầu lên kia, phảng phất như cả thế giới đều sáng lên theo cô.

"A! A! A!"

"Vô Danh!!!!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play