Diệp Hòe đến bên hắn, Diệp Hòe vì hắn khẩu giao, Diệp Hòe nằm trên giường của hắn, hết thảy đều rất tốt, tốt đến mức Cố Kỳ tạm quên mọi thứ hắn phải đối mặt vào ngày hôm sau.
Vì vậy khi hai người tắm rửa xong và mở cửa phòng thì đã phải đối mặt với vị Tống tiểu thư đoan trang, trong đầu Cố Kỳ chậm rãi hiện lên hai chữ “Ngọa tào” thật lớn.
Mãi đến tận bị mấy câu hỏi ân cần của mẹ Cố trên bàn ăn cuốn lấy, Diệp Hòe mới thôi không hoảng thần.
“Tiểu hòe ngày hôm nay có muốn cùng chúng ta cùng đi trượt tuyết hay không? Vừa hay Cố Kỳ muốn dạy Tiểu Tống, khẳng định cũng không có người đi trượt tuyết với cô.” Mẹ Cố đề nghị.
Diệp Hòe còn chưa kịp từ chối, Cố Kỳ liền mở miệng trước: “Mẹ, một chốc nữa con với Diệp Hòe đi mẹ đi trượt tuyết.”
Mẹ Cố giận dữ liếc hắn một cái, “Cái đứa nhỏ này, ngày hôm qua đáp ứng mẹ thế nào.”
Diệp Hòe hiểu rõ, mỉm cười với cô ấy và từ chối: “Dì à, hôm nay con có việc phải làm, con không thể đi cùng dì với cậu ấy, xin lỗi.”
Cố Kỳ bất động thanh sắc nhíu nhíu mày, không nói cái gì nữa.
Cha Cố nhận được một cuộc gọi từ trợ lý của mình trước khi kết thúc bữa sáng, liền gọi Cố Kỳ vào phòng sách.
Vui lòng không đăng tải nơi khác trừ proudbynature.wordpress.com
Diệp Hòe cầm lấy áo khoác muốn rời khỏi, Tống tiểu thư lại gọi y lại.
“Cậu Diệp à… Chúng tớ có thể kết bạn được hay không, cậu và Cố Kỳ quen nhau nhiều năm như vậy, tớ không biết làm thế nào để hòa hợp với anh ấy, tớ muốn biết thói quen của anh ấy là gì…”
Bản năng y muốn cự tuyệt, mà mẹ Cố lại ở bên cạnh phụ hoạ: “Đúng đấy đúng đấy, Tiểu Hòe còn rõ thằng bé hơn cả cô nữa, cứ hỏi thằng bé đi. Năm đó bọn nó vẫn thường về nhà cô làm bài tập chơi game, tình cảm rất tốt đó.”
Cảm giác tội lỗi nặng nề khiến Diệp Hòe thở không nổi, sau khi đồng ý kết bạn, chạy trối chết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT