CHƯƠNG 278

Nghe được câu này, Đô Đô gật đầu, sau đó lại đánh giá Hạ Tịch Nghiên một phen: “Nhưng mà cũng phải nói, loại trang điểm trước kia của cậu, đổi lại thành mình, mình cũng không thích được cậu… Huống hồ Mục Chính Hi có ảnh mắt xảo quyệt như vậy!”

Vì vậy, lời của Đô Đô, nhận được ánh mắt khinh bỉ của Hạ Tịch Nghiên.

“Cô Đô Đô thân yêu, nếu cô muốn chết thì nói tiếp đi!” Hạ Tịch Nghiên nhìn cô cảnh cáo từng chữ một.

Do đó, Đô Đô cười một tiếng: “Được rồi, được rồi, mình không nói nữa!”

“Thế cậu thì sao, muốn mua gì?”

“Mình cũng không biết cho nên mới dẫn cậu ra ngoài xem thử đó!”

“Đi thôi, mình giúp cậu xem thử!”

“Ừm!”

Do đó, tranh thủ thời gian ăn trưa, Hạ Tịch Nghiên và Đô Đô cùng ra ngoài dạo phố mua sắm.

Buổi chiều, cô không quay về công ty, bởi vì chiều cũng không có chuyện gì cả.

Cô mua xong đồ thì đi thẳng về.

Sau đó rửa mặt rồi thay quần áo, trang điểm nhẹ nhàng, kế tiếp là đợi Mục Chính Hi gọi điện đến.

Nhưng ở phía bên công ty.

Sau buổi trưa, không thấy bóng dáng Hạ Tịch Nghiên đâu cả. Không thấy Hạ Tịch Nghiên, Lăng Tiêu Tường bèn đi thẳng đến tìm Mục Chính Hy. Khi nhìn thấy Mục Chính Hi vẫn ở đây, cô ta mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Bây giờ, chỉ cân hê nhìn thấy Hạ Tịch Nghiên không ở công ty, cô ta bèn nghi ngờ Hạ Tịch Nghiên có phải đang ở cùng Mục Chính Hi hay không!

Cô ta hoàn toàn không có lòng dạ nào làm việc cả, toàn bộ suy nghĩ đều đặt trên đói Nhìn thấy Lăng Tiêu Tường xuất hiện trong phòng làm việc, Mục Chính Hi lập tức cúp điện thoại, sau đó nhìn cô ta: “Sao thế? Có chuyện gì à?”

Lúc này, Lăng Tiêu Tường mới hoàn hồn, cô ta nhìn Mục Chính Hy, sau đó khẽ cười: “Không có chuyện gì cả, chỉ là muốn hỏi thử anh buổi tối rảnh không? Em đặt nhà hàng rồi, cùng ăn cơm nhé…

“Hôm nay không được, buổi tối anh còn có việc!” Mục Chính Hi nói, dường như không suy nghĩ mà cứ thế từ chối thẳng.

Nghe đến đây, Lăng Tiêu Tường ngẩn người, sau đó nhìn anh: “Vậy được rồi, anh bận việc của mình trước đi, hôm khác chúng ta đi saul”

“ỪI” Mục Chính Hi gật đầu, không nói thêm gì nữa. Lăng Tiêu Tường nhìn thoáng qua thấy anh đang bận, cũng không nói thêm gì nữa, đi ra ngoài.

Cho đến khi tan làm, Mục Chính Hi lái xe rời đi.

Khi đến bên dưới tầng nhà Hạ Tịch Nghiên, anh gọi điện thoại.

“Sao rồi? Thu dọn xong chưa?”

“Ừ… Mục Chính Hy, tôi có chuyện muốn nói với anh!” Hạ Tịch Nghiên lên tiếng.

“Chuyện gì?”

“Bởi vì thu dọn xong rồi, mà lại chờ không được nên tôi đã đi trước rồi…

Mục Chính Hy: “..” Khoảnh khắc đó, anh có xúc động muốn bóp chết cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play