Diêu Tư còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ cảm thấy thân thể chìm xuống, cả người đã bị kéo đến trong nước. Bong bóng bao chung quanh cô, hoàn toàn đem nước ngăn cách ở bên ngoài. Mà tiểu nhân ngư đã nhanh chóng lôi kéo cô lặn xuống dưới nước.

Cô lúc này mới thấy rõ tình huống ở bốn phía, khác với đáy biển trong tưởng tượng, dưới nước cư nhiên có một tòa thành phố lớn, nhìn một cái có đủ loại kiểu dáng kiến trúc, mà ở giữa đường phố, tất cả đều là nhân ngư đang bơi lội, bốn phía còn có không ít đàn cá không biết tên, thậm chí có loài cá lớn như cá voi qua lại ở giữa thành phố đông đúc.

Diêu Tư bị cảnh tượng đáy biển khoa học viễn tưởng làm kinh sợ, khi phục hồi tinh thần lại, tiểu nhân ngư đã kéo cô tới một tòa kiến trúc trong suốt giống như Thủy Tinh Cung, cô chỉ thấy được ở cửa ghi mấy chữ to: Sở đăng ký hôn nhân Thủy tộc.

Thật sự kéo cô tới kết hôn á!

“Người bạn nhỏ....” Diêu Tư vừa định giữ chặt tiểu nhân ngư.

Một nhân ngư cao lớn giống như nhân viên công tác đã đi tới, “Vương tử Điện hạ, sao ngài tới đây?”

Diêu Tư cả kinh, tiểu nhân ngư này là cư nhiên là vương tử?!

(⊙ o ⊙)

“Đăng ký đăng ký!” Tiểu nhân ngư lôi kéo tay cô giơ giơ, vẻ mặt hưng phấn nói với nhân ngư so với hắn cao hơn một nửa nói, “Ta tìm được đối tượng, cô ấy vừa mới đáp ứng gả cho ta rồi.”

Nhân ngư kia sửng sốt, quay đầu ngạc nhiên nhìn cô một cái.

“Đây là cái hiểu lầm.” Cô thật sự không phải tên buôn người dụ dỗ đứa trẻ đâu a.

Diêu Tư cũng không đem lời tiểu nhân ngư nói coi là thật, đang muốn giải thích, nhân ngư kia lại đột nhiên cao hứng phấn chấn lớn tiếng nói.

“Thật tốt quá! Vương tử Điện hạ thật là quá lợi hại, cư nhiên còn chưa có thành niên đã tìm được nàng dâu, không hổ là Điện hạ tộc ta. Tôi đây liền vì hai vị đăng ký.”

Gì?

“......” Ê ê! Tin thật à, đây vẫn còn là một đứa trẻ a! Cũng không cần hỏi ý kiến của gia trưởng sao?

“Chờ một chút!” Diêu Tư không nhịn được nắm tay rút trở lại, “Các người hiểu lầm, ta không nói muốn gả cho hắn!”

“Cô không phải đã nhận lễ vật cầu hôn của ta sao?” Tiểu nhân ngư quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào cô, cặp mắt cá vô thần ấy, vậy mà xuất hiện thần sắc ủy khuất.

Khóe miệng Diêu Tư giật giật, nhóc toàn bộ quá trình đều không nói một câu, ai biết những cái vỏ sò, hạt châu, búp bê đó sẽ là lễ vật cầu hôn a.

“Hóa ra cả lễ vật đính ước cũng nhận rồi.” Đại nhân ngư nhìn lại đây, ngữ khí nhất thời mang chút ý vị khiển trách, “Đây là tiểu thư không đúng rồi, kết hôn chính là chuyện lớn cả đời của Thủy tộc, lễ vật đã nhận rồi, cũng đừng cùng Vương tử Điện hạ giận dỗi.”

Ai giận dỗi!

“Ta lần đầu tiên tới Thủy tộc tinh, thật không biết hắn đang cầu hôn!” Diêu Tư thở dài, sớm biết thế cô đã đem tư liệu Mộ Huyền cho xem hết rồi, không có thường thức hại chết người a. Cô đem hạt châu trong tay đưa trở về, “Nếu không, ta còn cho hắn. Lại nói hắn không phải là vị thành niên sao? Cũng không thể kết hôn đi!” Cô thật không có khẩu vị nặng như vậy a.

“Cái này tiểu thư liền không cần lo lắng.” Đại nhân ngư dường như nghĩ tới cái gì, nghiêm túc nói, “Người Thủy tộc chúng ta chỉ cần đủ mười tuổi liền có thể đăng ký kết hôn, Điện hạ đã mười hai tuổi. Tới tới tới, chỉ cần ở chỗ này ấn một cái, ghi vào gen của hai người, về sau hai người chính là vợ chồng chính thức mà Liên minh thừa nhận. Hợp lý hợp pháp!”

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Hợp lý chỗ nào! Pháp luật của chủng tộc các người cũng trưởng thành quá sớm rồi đi?

“Không phải…… Ta cùng hắn căn bản là không quen biết.”

“Cảm tình là có thể bồi dưỡng.” Đại nhân ngư tiếp tục khuyên nhủ, “Lại nói Vương tử điện hạ của chúng ta là một thế hệ ưu tú nhất trong Thủy tộc.”

“Vấn đề không phải là ưu tú hay không.” Đây cũng quá tùy tiện, “Ngay cả tên hắn ta cũng không biết?”

“Ta kêu Hề Diệp!” Tiểu nhân ngư lập tức nói tiếp, liếc mắt nhìn cô một cái, vảy giữa cổ lại đỏ hồng, lại bỏ thêm một câu, “Cô có thể kêu ta Tiểu diệp, ta về sau sẽ kêu cô là nàng dâu.”

“.....” Cậu một tên nhóc con trưởng thành sớm như vậy, thật sự tốt sao?

“Xem, đây không phải là nhận thức rồi sao?” Đại nhân ngư một chút cũng không thèm để ý, đem màn hình đăng ký trong tay dời tới trước mặt cô, “Tới tới, ấn một cái, cô chính là nàng dâu của Thủy tộc chúng ta.”

“Thật sự không được!” Diêu Tư trực tiếp lui về sau một bước dài.

“Lại nhao nhao cái gì, xảy ra chuyện gì?” Đang giằng co, đột nhiên một thân ảnh cao lớn đi tới, mặc một bộ sam màu trắng, lại không có kéo lên, lộ ra một thân da thịt màu đồng cổ cùng cơ bụng tám múi hoàn mỹ, dáng người tam giác cực kỳ giống người mẫu chuyên nghiệp, nếu.... Trêи đầu không phải là đầu cá mà nói.

“Đại vương tử, sao ngài tới đây?” Đại nhân ngư lập tức xoay người đi qua.

“Quản cá chép, ngươi đây là....” Người nọ lười biếng nhìn lại đây, dừng ở trêи người tiểu nhân ngư Hề Diệp, “Nha! Đây không phải là đệ đệ không biết cố gắng của ta sao? Ngươi không thành thật đi học, tới nơi này của ta làm gì?”

“Đại vương tử Điện hạ!” Quản cá chép cung kính trả lời nói, “Là như vầy. Vừa rồi tiểu Điện hạ ở chỗ xuất nhập cảnh, lừa... Khụ, là tìm được đối tượng, cố ý tới đăng ký đăng ký.”

Có phải cô vừa mới nghe được chữ ‘lừa’ hay không?

- _-|||

Vương tử cơ bụng cả kinh, như là nghe được chuyện khϊế͙p͙ sợ gì đó, “Sao có thể? Hắn mới mười hai tuổi. Rốt cuộc là ai?”

Diêu Tư nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng gặp một người hiểu biết, ý thức được vấn đề tuổi tác, nhịn không được chủ động mở miệng, “Đại vương tử gì đó…… Đây kỳ thật là hiểu lầm, ta không muốn gả cho hắn.”

Cơ Bụng Cá lúc này mới đem tầm mắt dừng ở trêи người cô, lại giống như nhìn thấy chuyện gì khϊế͙p͙ sợ, thân hình chấn động, cả đôi mắt cũng hơi co rút lại, mang cá hai bên kịch liệt run rẩy lên, hít vào một hơi, “Cô... Cô cô...”

Ách... Cô lớn lên có dọa người như vậy không?

Cô đang định tiếp tục giải thích, hắn lại ‘vèo’ một cái vọt lại đây, trực tiếp bước vào bong bóng, một phen kéo tay cô, “Tiểu thư xinh đẹp, ta kêu Hề Cẩm, rất vui được quen biết em. Em nếu không muốn gả cho đệ đệ của ta, nếu không.... Gả cho ta thế nào?”

“……”

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Cái quỷ gì?

Đăng ký kết hôn còn mang huynh đệ thay phiên hoán đổi, ngươi cho rằng rượu trong nhà chắc?!

“Cô ấy là ta tìm được!” Tiểu nhân ngư Hề Diệp nóng nảy, cũng vọt tiến vào, dùng sức muốn đem Hề Cẩm từ bong bóng đẩy ra, “Ngươi tránh ra, cô ấy là ta kéo tới, là nàng dâu của ta.”

“Ngươi cái vảy cũng chưa lột sạch thì biết cái gì?” Hề Cẩm một bàn tay đã cản lại được tiểu nhân ngư cao không tới một nửa của hắn, vẻ mặt sáng lạn quay đầu cười với cô nói, “Tiểu thư xinh đẹp, em vẫn là gả cho ta đi! Ta sớm đã thành niên, thân cường thể tráng, hàng TO xài tốt. So với nhóc con này mạnh hơn nhiều, nếu là kế thừa vương vị, về sau em chính là Hoàng Hậu Thủy tộc.”

“……” Ách, cô vẫn là tương đối thích làm tổ tông hơn, cảm ơn!

“Ngươi cái tên xấu xa này, cổ đã nhận lễ vật của ta, là của ta, ta!” Tiểu nhân ngư hoàn toàn nóng nảy, tay chân cùng sử dụng đánh đá tới.

Hề Cẩm trực tiếp đem hạt châu trong tay cô đưa trả lại cho tiểu nhân ngư, “Hiện tại thì không có lễ vật, về sau cô ấy là chị dâu của ngươi.”

“Không phải!” Tiểu nhân ngư giơ tay đánh rơi hạt châu kia, “Không phải là chị dâu, cô ấy là vợ ta, ta!” Nói trực tiếp há mồm liền phun ra một cái bong bóng đi ra ngoài, khác với hai lần trước, cái bong bóng này lập tức bể nát, trực tiếp hóa thành vài cột băng hương tới Hề Cẩm công kϊƈɦ qua.

Hề Cẩm cũng không vội, trực tiếp lui về sau một bước, dòng nước quanh thân chợt động, trực tiếp đem những cột băng đó chế trụ ở giữa không trung.

“……” Đây là một lời không hợp, anh em liền bất hòa, hơn nữa còn là vì cô?

Lần đầu tiên làm hồng nhan họa thủy, Diêu Tư tỏ vẻ cảm giác thực vi diệu.

╮(╯﹏╰) ╭

“Tiểu thư, nơi này rất nguy hiểm, nếu không ngài theo ta đi phòng nghỉ ngồi?” Đồng dạng làm quần chúng vây xem, vẻ mặt Quản cá chép bình tĩnh kiến nghị với cô, một chút cũng không muốn đi khuyên can hai người đang đánh nhau.

“Bọn họ……”

“Hai vị Điện hạ đều là có dị năng Thủy tộc, phỏng chừng phải đánh một hai giờ, không vội!”

“Ách...” Cứ mặc kệ như vậy, thật sự ổn sao? Thủy tộc các người đều chơi như vậy?

“Nơi này chính là phòng nghỉ.” Quản cá chép dừng lại ở trước một phòng mở cửa ra, quay đầu nhìn lại hai người vẫn còn đang đánh, thở dài thật sâu, “Ai, đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương như tiểu thư, cũng khó trách hai vị Điện hạ sẽ nhất kiến chung tình với ngài, si mê như thế.”

Đại mỹ nữ? Cô?

Mặt Diêu Tư đỏ lên, quay đầu lại nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Quản cá chép, bộ dáng hoàn toàn không giống như nói láo, cô một phen cầm tay hắn.

“Thủy tộc các người, thật sự có ánh mắt!”

Làm người qua đường mấy chục năm, rốt cuộc có người phát hiện cô đẹp. Cô cũng không phải rất cao hứng đâu, ha ha ha ha ha.

Đột nhiên liền muốn ở lại là chuyện gì xảy ra?

~(≧▽≦)/~

*****************

Chương sau: Em là đẹp nhất!

Đăng sớm cho các nàng đọc nè ~

Đừng có đọc khuya quá a! Muốn đẹp da là phải ngủ trước 11h. ^^

Hết chương 140.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play