Lâm Cường nghe thấy lời nói của Lưu Hiểu Hàm, trên mặt lập tức lộ ra một tia ngạc nhiên, hắn ta không ngờ Lưu Hiểu Hàm lại cảm thấy những thanh niên trẻ tuổi mạnh mẽ như bọn họ sẽ bị thằng cha ăn bám như Lâm Thanh Diện đánh đến tìm răng đầy đất.

Đây quả thực chính là đang vũ nhục anh ta!

Tốt xấu gì dáng người anh ta cũng 1m9, bình thường ngày ngày tập gym, dù có thế nào cũng không thể ngay cả một tên ăn bám cũng không xử lý được.

Không lẽ Lưu Hiểu Hàm đã bị thằng cha này gạt đến trình độ này rồi? Vậy mà lại cho rằng tên này có thể một mình quật ngã nhiều người bọn họ như vậy.

Vẻ mặt của mấy nam sinh ở đằng sau Lâm Cường cũng không phục, hiển nhiên đều không tin lời của Lưu Hiểu Hàm, bọn họ sức lực dồi dào, tuyệt đối không tin nhiều người như vậy còn không xử lý được một tên ăn bám.

“Tiểu Hàm, em đang đùa với bọn anh đó sao? Chỉ dựa vào hắn ta, cũng muốn đánh bọn anh đến tìm răng đầy đất? Đây không phải là trò cười sao?” Lâm Cường không nhịn được lửa giận trong lòng mà nói một câu.

“Tôi không có nói đùa, Lâm Thanh Diện vô cùng lợi hại, mấy người các người thật sự không phải là đối thủ của anh ta đâu.” Lưu Hiểu Hàm nghiêm túc nói, cô ta vốn không có bất kỳ ý đùa giỡn nào, sau khi thấy Lâm Thanh Diện ra tay xong, cô ta vô cùng rõ sự khủng bố của Lâm Thanh Diện.

Điều này khiến trong lòng Lâm Cường càng thêm phẫn nộ, anh ta cảm thấy bản thân mình hôm nay nếu như không dạy dỗ Lâm Thanh Diện một trận trước mặt đám đông thì thật sự là không bằng cả một tên ăn bám rồi.

“Chỉ tên hèn nhát này, thì có thể lợi hại thế nào? Anh thấy chỉ một mình anh cũng đã có thể giải quyết hắn ta rồi.”

“Nói đúng lắm, thằng cha này trông bình thường, sao có thể một mình quật ngã tất cả chúng ta chứ, Lưu Hiểu Hàm, cô chắc chắn là bị hắn ta gạt rồi.”

“Trực tiếp lên đi, dùng nắm đấm chứng minh, giải quyết hắn không phải là được rồi sao.”

...

Các bạn học đằng sau Lâm Cường háo hức muốn thử, muốn chứng minh lời nói của Lưu Hiểu Hàm là sai.

Lâm Cường không do dự nữa, trực tiếp vung một đấm về phía người Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện nhấc tay lên, một tay túm lấy cổ tay của Lâm Cường, khiến cho nắm đấm của hắn ta không thể tiến lên trước một chút nào nữa.

Lâm Cường muốn giãy thoát ra, nhưng kinh ngạc mà phát hiện, dù cho mình có dùng sức lực lớn đến thế nào thì cũng không thể rút tay mình ra khỏi tay của Lâm Thanh Diện.

Phải biết hắn ta là một tên cuồng gym, cơ thịt trên người có thể nói là săn chắc, có thể đứng túm lấy cánh tay của hắn ta, khiến hắn ta không thể rút lại một chút xíu nào như vậy, thì chưa từng xuất hiện qua.

“Mẹ nó buông ra cho ông.” Lâm Cường thật sự không còn cách gì nữa, hết lên với Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện hất cánh tay của Lâm Cường ra, khiến cho cả người hắn ta lùi về sau tới mấy bước.

“Các cậu vẫn còn là học sinh, tôi không muốn ra tay với các cậu, bạn của tôi vẫn còn đang đợi tôi, mấy lời của các cậu hồi nãy tôi cũng không so đo với các cậu nữa, hy vọng các cậu tốt nhất là có chút tự mình biết mình đi.”

Nói xong, Lâm Thanh Diện liền đi vào trong quán bar.

Lâm Cường lúc nãy bị Lâm Thanh Diện làm như vậy, khiến cho có chút kiêng dè, nhất thời không dám đuổi theo ra tay với Lâm Thanh Diện nữa, cứ như vậy mà nhìn Lâm Thanh Diện đi vào trong quán bar.

Mãi đến khi bóng ảnh của Lâm Thanh Diện biến mất, Lâm Cường mới phản ứng lại, nhưng lúc này hắn ta đã không dám đuổi theo nữa, bởi vì Mộng Thiên Đường là địa bàn của Lưu Bang Vận, hắn ta không dám gây chuyện vô duyên vô cớ ở địa bàn của Lưu Bang Vận.

Diêu Hân Du ở bên cạnh xem kịch nhìn thấy Lâm Thanh Diện cứ như vậy mà đi vào trong rồi, lập tức có chút sốt sắng, mở miệng nói với Lâm Cường: “Cứ để hắn ta đi như vậy sao? Thằng cha đó hồi nãy thật sự là quá huênh hoang rồi, cậu cả Lâm, cậu không xử lý hắn ta sao!”

Lâm Cường nhìn Diêu Hân Du một cái, hừ lạnh, nói: “Bên trong là địa bàn của Lưu Bang Vận, vô cớ sinh sự chỉ gây thêm rắc rối thôi, nhưng tên này vậy mà lại dám huênh hoang như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không thể bỏ qua cho hắn ta, đợi lát nữa có cơ hội tôi sẽ dạy hắn ta làm người, hôm nay chúng ta đến chơi, chúng ta vào đi, đừng để một tên ăn bám phá hỏng tâm trạng của chúng ta.”

Một đám người gật đầu hùa theo, cảm thấy Lâm Cường nói có lý, lũ lượt biểu thị không so đo với một tên ăn bám nữa.

Lưu Hiểu Hàm thấy không có đánh nhau mới thở phào một hơi, nếu như hồi nãy thật sự đánh nhau, kết cục của bọn người Lâm Cường chắc chắn sẽ rất thảm.

Lâm Cường quay đầu nhìn sang Lưu Hiểu Hàm một cái, trong mắt lộ ra dã tâm chiếm hữu, hôm nay hắn ta mời ra ngoài chơi, chính là vì để theo đuổi được Lưu Hiểu Hàm, cho nên chuyện giải quyết Lâm Thanh Diện, phải đợi để hắn ta cua được Lưu Hiểu Hàm rồi mới nói.

Một đám người đi vào trong quán bar Mộng Thiên Đường, rất nhanh đã vứt chuyện hồi nãy ra sau não rồi.

Mộng Thiên Đường thân là địa bàn của đại ca thế giới ngầm thành phố T, ở cả thành phố T này, là một trong những nơi có chi phí cao nhất, chỗ này nhân khí sôi nổi, ra vào toàn là những tuấn nam mỹ nữ, thứ để chơi bên trong cũng vô cùng nhiều, thu hút các loại nam nữ trẻ tuổi.

Ánh sáng bên trong quán bar rất tối, ánh đèn năm sáu màu sặc sỡ không ngừng quét qua cơ thể của mọi người, thanh âm đinh tai nhức óc kích thích hoocmon trong cơ thể của tất cả mọi người.

Lâm Cường vừa đi vào, liền lấy ra một tấm thẻ cho nhân viên phục vụ, để nhân viên phục vụ lên rượu cho bọn họ, đám người nhìn thấy bộ dạng hào phóng của Lâm Cường, vẻ mặt đều hâm mộ.

Diêu Hân Du nhìn thấy hoàn cảnh trong quán bar, trong lòng nghĩ loại bám váy đàn bà như Lâm Thanh Diện, nếu như người bao dưỡng anh không cho anh tiền thì tuyệt đối không thể chi trả nổi ở nơi như thế này, bây giờ Lâm Thanh Diện chắc chắn đã len lén chui vào toilet để đợi rồi.

“Hừ, theo tới đây thì đã sao, không lẽ vào được đây rồi, thì anh còn có thể chi trả tiêu xài được như Lâm Cường sao, có làm sao thì anh cũng chỉ có thể nhìn ngóng từ xa mà thôi, một tên ăn bám vậy mà cũng có ý với cô gái khác, nếu như để tôi biết người bao dưỡng anh là ai, nhất định sẽ tiết lộ chuyện này ra, để anh ngay cả ăn bám cũng không ăn được nữa.” Diêu Hân Du lẩm bẩm.

Mà lúc này ở bên trong của phòng bao hào hoa nhất Mộng Thiên Đường, một một hàng gái hạng nhất đang đứng xếp hàng ở cửa, trên bàn trong phòng bao đặt nhiều loại rượu quý giá và đồ ăn nhẹ đặc sắc.

Loại đãi ngộ này, bình thường chỉ có khách hàng cao cấp nhất mới được hưởng thụ mà thôi.

Rất nhanh, cửa phòng bao bị đẩy ra, Lâm Thanh Diện từ bên ngoài đi vào.

Đám con gái đứng ở cửa lập tức thi lễ với Lâm Thanh Diện, và dùng thanh âm vô cùng dịu dàng mà nói với Lâm Thanh Diện: “Hoan nghênh ngài Lâm.”

Lâm Thanh Diện bị thanh âm của đám gái xinh đẹp này làm sởn cả gai ốc.

Lưu Bang Vận đứng dậy khỏi ghế sofa, đi về phía Lâm Thanh Diện với vẻ mặt mang đầy ý cười, mở miệng nói: “Ngài Lâm, ngài có thể đến chỗ tôi, thực sự là quá vinh hạnh cho tôi rồi a, mấy cô gái này đều là do tôi tận tâm chọn lựa, ngài Lâm xem thử thích ai, để bọn họ uống rượu với ngài Lâm.”

Lâm Thanh Diện có chút cạn lời mà nhìn Lưu Bang Vận một cái, nói: “Không cần đâu, bảo bọn họ ra ngoài đi.”

Lưu Bang Vận đảo đôi con ngươi, vội vàng nói với đám gái xinh đẹp kia: “Không nghe ngài Lâm nói gì sao, đám người nhan sắc tầm thường các cô không lọt vào mắt ngài Lâm, còn không mau ra ngoài đi!”

Đám gái đó lập tức đi ra bên ngoài phòng bao.

Lâm Thanh Diện đi đến trước sofa ngồi xuống, Lưu Bang Vận ngồi ở bên cạnh anh, cười nói: “Thân phận ngài Lâm cao quý, quả thực là do tôi suy nghĩ không chu đáo, với thân phận của ngài chỉ e là chỉ có cô chủ cả nhà họ Tô nổi tiếng gần đây mới xứng thôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play