“Xinh đẹp, dáng người tốt, hiểu chuyện, tỉ mỉ, dịu dàng, chính là những điều bất kỳ người đàn ông nào cũng mong muốn!” Hạ Tử Hy nói sự thật, đối với An Nhược Mạn mà nói chính là cảm giác như vậy, chỉ có một điểm khiến cô cảm thấy không thỏa đáng chính là chuyện kết hôn giữa An Nhược Mạn cùng Hạ Tử Dục quá nhanh, nhanh đến mức khiến người khác trờ tay không kịp.

An Nhược Mạn cũng chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, không nghĩ đến Hạ Tử Hy lại nói ra nhiều điểm tốt của cô như vậy, cô có chút ngượng ngùng: “Chị thật sự

giống như những gì em nói sao?”

Hạ Tử Hy nghiêm túc gật đầu: “ít nhất trong mắt em chính là như vậy!”

“Nhưng mà, nếu đã như vậy, tại sao…anh trai của em đối với chị lại không có bất kỳ suy nghĩ gì?” An Nhược Mạn hỏi/

Hạ Tử Hy có chút sửng sốt, nhất thời không kịp phản ứng: “Chị cùng anh trai em, cãi nhau sao?”

An Nhược Mạn lắc đầu: “Nếu như cãi nhau cũng còn tốt, chị

cùng anh em mỗi ngày không gặp nhau thì cũng không nói, nhưng mỗi lần nói chuyện đều không vượt quá mười câu…”

Hạ Tử Hy: “…anh trai em có chút chậm nhiệt!” Hạ Tử Hy chỉ đành an ủi như vậy.

“Anh ấy đối với chị…căn bản không có chút suy nghĩ nào cả!” An Nhược Mạn có chút khó nói, cô không muốn nói chuyện này, nhưng ngoại trừ Hạ Tử Hy, cũng không có người thể nói với người khác.

Hạ Tử Hy nhất thời không hiểu

rõ, đợi đến khi cô khôi phục tinh thần, lúc này mới hiểu ra: “Chị nói chị cùng anh em…”

An Nhược Mạn gật đầu: “Tiểu Hy, chị không sợ phải nói với em, anh trai em từ trước đến giờ không chạm vào chị!”

Hạ Tử Hy ngây ngốc.

Nhìn An Nhược Mạn rất lâu.

Có chút khó tin.

Sau khi tìm lại được một tia lý trí, Hạ Tử Hy có chút không dám tin tưởng nhìn cô: “Hai người…”

An Nhược Mạn gật đầu, lúc này, cũng đã không còn sợ ngại ngùng, cô chính là muốn biết, rốt cuộc vấn đề ở đâu.

Tin tức này đối với Hạ Tử Hy mà nói, có chút khiếp sợ.

“Tiểu Hy, anh trai của em có phải đã có người mình thích hay không?” An Nhược Mạn đột nhiên nói.

Trái tim Hạ Tử Hy đột nhiên nhói đau, hàng mi dài khẽ chớp: “Chị tại sao lại hỏi như vậy?”

“Nếu như không phải như vậy,

vậy tại sao anh ấy lại đối xử lạnh lùng với chị như vậy?” An Nhược Mạn có chút uất ức nói.

Cô ấy cũng đã chủ động nhắc đến, nhưng Hạ Tử Dục vẫn như cũ, An Nhược Mạn như thế nào không suy nghĩ nhiều được chứ.

Hạ Tử Hy ngồi im, đột nhiên cảm thấy không biết nên mờ lời an ủi như thế nào, nếu như là cô, e rằng cũng sẽ suy nghĩ nhiều, cô khó lòng tưởng tượng được, bọn họ kết hôn lâu như vậy, đã trải qua như thế nào.

“Tiểu Hy, em nói cho chị biết, như

thế nào mới có thề nắm gỉữ được trái tim của một người đàn ông?” An Nhược Mạn đột nhiên nhìn Hạ Tử Hy hỏi, ánh mắt cầu cứu khiến cho Hạ Tử Hy nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

Chuyện này…

Cô nên nói như thế nào đây.

Cô từ trước đến giờ chưa từng cố ý nắm chặt trái tim một người đàn ông, đối với cô mà nói, khiến cho giao trái tim ra, đầu tiên phải thật lòng với cô mới được.

Tất nhiên, những lời này không thể nói với An Nhược Mạn được, nếu không sẽ là đả kích lớn đến đâu chứ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play