Đọc truyện hay:

Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Sau khi ngắt máy, Mục Cảnh

Thiên liền buông chiếc bút trong tay, khép lại tập văn kiện, cũng chính vào lúc này, cánh cửa bật mờ Lục Tiêu An cũng tiến vào bên trong.

“Mục tồng!”

Mục Cảnh Thiên nhìn anh, nhướng mày: “Tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Tôi muốn cùng anh nói chút chuyện!”

Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Ngồi đi!” sau đó liền nhấn số nội bộ, “Mang hai ly café vào đây!” vừa

dứt lời liền ngắt máy, đứng dậy bước về phía ghế sofa.

Lục Tiêu An vừa muốn ngồi xuống, khi nhìn thấy cách trang trí của bộ ghế sofa, thảm lót sàn màu trắng, cùng với phong cách trang nghiêm của văn phòng không chút hài hòa, nhưng anh làm sao biết được, những thứ này đều là Mục Cảnh Thiên đích thân chuẩn bị cho Hạ Tử Hy, chỉ là muốn cô ờ nơi này có thể cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Mục Cảnh Thiên hết lòng đối với Hạ Tử Hy, chỉ cần là người có lòng đều có thể nhận ra được.

Mục Cảnh Thiên cũng không màng đến anh ta suy nghĩ như thế nào, bước sang ghế sofa sau đó ngồi xuống, đôi chân thon dài bắt chéo vào nhau, khí chất trang nghiêm trời sinh được bộc lộ ra bên ngoài: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”

Lục Tiêu An nhìn anh: “Tôi đến tim anh, chính là muốn nói với anh về chuyện của Ngưng Tích!”

Anh vừa lên tiếng, bên ngoài liền có tiếng gõ cửa, thư ký đẩy cửa tiến vào, trong tay cầm lấy hai ly café: “Mục tổng, café!” sau khi đặt xuống liền bước ra ngoài.

Lúc này, Mục Cảnh Thiên theo đó cũng cầm lên ly café trước mặt, ánh mắt hẹp dài nhìn anh:

“Ngưng Tích như thế nào?”

“Mục tổng, những lời anh nói với tôi ngày hôm đó, tôi chỉ muốn nói với anh, tôi đối với Ngưng Tích, không hề có mục đích gì, cũng không phải vì có mục đích mới ờ bên cô ấy!” Lục Tiêu An nói.

Mục Cảnh Thiên đặt ly café xuống, ngước mắt nhìn anh ta: “Sau đó thì sao?”

“Tôi đối với cô ấy rất nghiêm túc!” Lục Tiêu An nói.

Mục Cảnh Thiên nhếch môi, nụ cười tà mị nhếch lên, giống như không chút để tâm: “Nghiêm túc? Lục tiên sinh, anh đối với mọi chuyện của cô ấy có tìm hiểu qua không?”

“Tôi thật sự không hiểu rõ, nhưng tôi có thể từ từ tìm hiểu!”

“Tôi cũng hiểu rõ, tôi cùng cô ấy gặp gỡ tại quán bar, quen biết nhau ờ một nơi như vậy, bình thường đều chỉ là những người đến tìm vui, nhưng đồng thời đôi khi không phải ai cũng như vậy!”

/

“Anh muôn nói với tôi, anh yêu

Ngưng Tích từ ánh nhìn đầu tiên?” Mục Cảnh Thiên nhướng mày hỏi.

“Đúng vậy!” Lục Tiêu An cũng không phủ nhận.

Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười nhạt, đôi mắt thâm sâu không cách nào nhận ra bất kỳ chuyện gì.

“Tôi có thể nhận ra, Ngưng Tích đối với anh không giống bình thường, nhưng nếu như anh đã không cách nào mang lại thứ mà cô ấy muốn, vậy tại sao không cho cô ấy một cơ hội, cho tôi một

cơ hội?” Lục Tiêu An nói.

Nhắc đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng về phía Lục Tiêu An: “Cậu đang muốn nói gì?”

“Mục tổng không phải chuẩn bị kết hôn sao? Tôi chúc mừng anh trước vậy!” Lục Tiêu An nói.

Mục Cảnh Thiên cũng mỉm cười, có thể nhận ra người đàn ông trước mặt này cũng không phải là loại người đơn giản: “Lục tiên sinh, những lời này anh không cần nói với tôi, cứ đợi đến khi ba

của Ngưng Tích đến đây, anh có thể đích thân nói với ông ấy!”

Lục Tiêu An nhíu mày: “Ba của Ngưng Tích sẽ đến đây sao?”

“Không sai, đến đón cô ấy quay về!”

Biểu cảm của Lục Tiêu An nói không nên lời sự kì quái.

“Cho nên những lời hôm nay anh nói, có thể chờ ba của cô ấy đến đây đích thân nói với ông ấy!” Mục Cảnh Thiên chậm rãi lên tiếng, giọng nói trầm thấp cùng từ tính, giống như mọi chuyện nhất

định sẽ diễn ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play