Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Giữa hai người cũng không có quá nhiều đối thoại.

Chính xác mà nói, Hạ Tử Hy không lên tiếng, còn Mục Cảnh Thiên cũng không biết nên nói như thế nào.

Không khí có chút kì quái, Mục Cảnh Thiên nhìn một bàn thức ăn sáng trước mặt, một chút khẩu vị cũng không có.

Nhưng Hạ Tử Hy ngược lại ăn vô cùng ngon miệng, cũng vì đứa bé

trong bụng, nên cô cũng phải cố gắng ăn.

Một bữa ăn sáng này kết thúc trong sự im lặng.

Sau khi dùng xong bữa sáng, Hạ Tử Hy vừa muốn thu dọn bàn ăn, lúc này Mục Cảnh Thiên ngược lại đột nhiên vươn tay nắm chặt lấy tay cô: “Tiểu Hy, chúng ta nói chuyện một chút!”

Hạ Tử Hy quay lưng về phía anh, cũng không lên tiếng, Mục Cảnh Thiên ngược lại từ phía sau ôm lấy cô, nhìn cô trong vòng tay mình: “Cho anh một cơ hội giải

thích có được không?”

Hiện tại cuối cùng đã muốn giải thích rồi sao?

Hạ Tử Hy vẫn không lên tiếng.

Chính vào lúc này, khi Mục Cảnh Thiên vừa muốn mờ lời, điện thoại liền vang lên.

Anh vốn dĩ không muốn nghe máy, nhưng khi nhìn thấy người gọi đến chính là Mục phu nhân thì không thể không nghe máy.

“Alo, mẹ…”

“Cảnh Thiên, mau đến bệnh viện một chuyến, bác sĩ nói Ngưng Tích có nguy hiểm…” Mục phu nhân gấp gáp nói trong điện thoại.

Giọng nói của Mục phu nhân cũng không quá lớn, nhưng cũng không quá nhỏ, đủ cho Hạ Tử Hy lúc này đang đứng một bên có thể nghe thấy rõ ràng từng chữ một.

Mục Cảnh Thiên khi nghe thấy tin tức này, sắc mặt lập tức trở nên không tốt, giọng nói có chút trầm xuống: “Được, con biết rồi, con lập tức đến đó” dứt lời liền cắt

ngang điện thoại.

Nhìn sang Hạ Tử Hy, nắm chặt cánh tay cô: “Cùng anh đi đến bệnh viện, em sẽ rõ ràng tất cả mọi chuyện!”

“Không cần đâu, anh cứ giải quyết mọi chuyện trước, có chuyện gì sau này chúng ta sẽ nói tiếp!” Hạ Tử Hy nhàn nhạt trả lời, hiện tại cô thật sự không có sức lực để chịu dày vò.

Nhưng ai biết được Mục Cảnh Thiên ngược lại vô cùng kiên quyết nhìn cô: “Anh sẽ không cho em có cơ hội cùng lý do để rời

khỏi anh!” vừa nói, liền nắm chặt cánh tay cô.

Tại bệnh viện.

Hạ Tử Hy vẫn không có chút biện pháp nào chỉ đành cùng anh đến đây.

Mục phu nhân cùng Mục lão thái thái đang đứng trước cổng bệnh viện vô cùng lo lắng.

Nhưng sau khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, cũng vô cùng kinh ngạc, hiện tại lo lắng không cách nào chăm

sóc được cả hai bên.

“Cảnh Thiên, con cuối cùng cũng đến đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao bác sĩ lại nói Ngưng Tích đã từng phẫu thuật ghép tim!” Mục phu nhân hỏi.

Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy đang đứng một bên nghiêng đầu liếc mắt nhìn Mục Cảnh Thiên, dáng vẻ của anh không giống như người không biết rõ mọi chuyện.

Không lẽ, đây chính là chuyện mà anh muốn nói?

Mục Cảnh Thiên nhìn bọn họ: “Mẹ, mọi người trước mắt đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu!” Mục Cảnh Thiên lên tiếng.

Mục phu nhân gật đầu.

Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn sang Hạ Từ Hy: “Đợi anh một lát, anh đi gặp bác sĩ!”

Hạ Tử Hy gật đầu sau đó Mục Cảnh Thiên mới yên tâm rời khỏi.

Nhìn Mục Cảnh Thiên đã đi sang một bên, lúc này Mục lão thái thái cùng Mục phu nhân đều bước về

phía Hạ Tử Hy: “Tiểu Hy, cháu xem như đã xuất hiện rồi, những ngày này cháu đã đi đâu vậy? Có biết bà nội rất lo lắng cho cháu hay không!”

“Đúng vậy, đã khiến cho chúng ta lo lắng đến mức nào!” Mục phu nhân cũng phụ họa thêm vài câu.

“Chỉ là đến nhà bạn ở vài ngày mà thôi!” Hạ Tử Hy lạnh nhạt trở lời, cũng không muốn bọn họ quá lo lắng.

“Tiểu Hy, cháu không cần nói thay cho tên nhóc thối tha kia, bà nội biết thằng bé đã khiến cho

cháu tức giận, cháu yên tâm, bà nội nhất định sẽ thay cháu trút giận!” Mục lão thái thái nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play