*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

“Thật ngại quá, cũng vì chuyện này xảy ra có chút đột ngột, cho nên vẫn không kịp thông báo với mọi người!” An Nhược Mạn nói.

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Không sao cả, hiện tại nói cũng không khác gì cả!”

“Mục Cảnh Thiên không cùng em trờ về sao?” Hạ Tử Dục nhìn Hạ Tử Hy hỏi.

“Anh ấy đến công ty rồi!”

“Anh Cảnh Thiên rất bận rộn có đúng không?” An Nhược Mạn cười nói.

Hạ Tử Hy gật đầu: “vẫn tạm ổn!”

Ngay lúc cuộc nói chuyện không nóng không lạnh, Hứa Vy Nhân cũng bước đến: “Hôm nay dì Lý mua rất nhiều trái cây, mẹ sẽ cắt cho mọi người, các con cứ chờ một lát!”

“Bác gái, để cháu giúp bác!”

“Không cần đâu, cháu cứ ngồi đó là được!”

“Không sao cả, cháu cũng muốn học hỏi một chút!” vừa nói An Nhược liền cùng Hứa Vy Nhân bước vào nhà bếp.

Trong phòng khách lúc này, chỉ còn lại Hạ Tử Hy cùng Hạ Tử Dục, không khí có chút vi dịu.

Hạ Tử Hy đứng lên, bước ra ngoài ban công.

Hạ Tử Dục nhìn cô, cũng bước

theo cô ra ngoài.

“Những ngày gần đây như thế nào rồi?” Hạ Tử Dục hỏi.

“Vần tốt, không tệ!” Hạ Tử Hy lên tiếng, sau đó xoay đầu nhìn Hạ Tử Dục: “Anh trai, anh thật sự cùng Nhược Mạn đính hôn sao?”

Hạ Tử Dục hai tay đút vào túi áo, ánh mắt nhìn phong cảnh trong sân, suy nghĩ một lát sau đó gật đầu: “Đúng vậy!”

“Thật sự đã suy nghĩ kĩ rồi sao?” Hạ Tử Hy hỏi.

Mặc dù biết rõ Hạ Tử Dục vì gia đình, nhưng Hạ Tử Hy vẫn không nhịn được lên tiếng hỏi.

Cô hy vọng biết bao, mỗi người bọn họ đều có thể đạt được hạnh phúc, ít nhất có thể ra sức giành được hạnh phúc.

Nhắc đến điều này, khóe môi Hạ Tử Dục mím chặt, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười chua xót, suy nghĩ của anh hiện tại đã không còn quan trọng nữa rồi.

Nếu như không phải cô ấy, vậy thì anh cả đời này ờ bên ai cũng đều như nhau, không có bất kỳ

khác biệt nào khác.

Nhưng những lời này, có lẽ cả đời này anh đều không cách nào nói ra lời, chính xác mà nói chính là không dám nói ra.

Khoảng cách hiện thực đã nói rõ tất cả mọi thứ.

“Ừ!” anh gật đầu.

Hạ Tử Hy suy nghĩ một lát sau đó nói: “Em trước đây vẫn cho rằng, anh cuối cùng sẽ ở bên Đô Đô, nhưng không nghĩ đến lại xảy ra chuyện như vậy!”

Nhắc đến Đô Đô, Hạ Tử Dục nhíu chặt chân mày: “Đô Đô sao?”

Hạ Tử Hy nhìn anh: “Anh đừng nói với em rằng, anh không biết Đô Đô từ trước đến nay vẫn luôn thích anh!”

Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Dục ngây người, anh ít nhiều gì cũng có thể cảm nhận được, nhưng cô làm sao biết được, trước đây anh cũng Đô Đô hẹn gặp, tất cả đều gì cô.

“Đô Đô là một người con gái tốt, cô ấy nhất định sẽ có được hạnh

phúc thuộc về minh!” Hạ Tử Dục nói.

Hạ Tử Hy gật đầu: “Được, bất kể như thế nào, nếu như anh đã quyết định rồi, vậy thì người em gái này, chỉ có thể chúc phúc anh; anh trai, chúc anh hạnh phúc!”

Hạ Tử Hy mỉm cười nói.

Bất kể như thế nào, nếu như đã đưa ra quyết định, vậy thì Hạ Tử Hy cũng không có thể nói được

gì-

Nhìn nụ cười của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục ngắm nhìn cô, nụ cười của cô giống như mặt trời, rất

đẹp nhưng lại không cách nào tiến lại gần.

Hạnh phúc.

E rằng, cả đời này, anh đối với hai chữ này, chỉ có thể ngắm nhìn từ xa mà thôi.

Chính vảo lúc này, một âm thanh từ bên ngoài vang lên, cắt ngang hai người bọn họ.

“Tiểu Hy, Tử Dục, mau ra đây ăn trái cây!” Hứa Vy Nhân ở bên ngoài hét lên.

Nghe đến đây, cả hai người liền

quay đầu nhìn về phía phòng khách, lúc này Nhược Mạn cùng Hứa Vy Nhân đã mang một khây trái cây bước ra, đã đặt lên bàn trà ngoài phòng khách.

“Đến đây!” Hạ Tử Hy mỉm cười, sau khi đưa mắt nhìn Hạ Tử Dục, liền bước ra ngoài.

Hạ Tử Dục điều chỉnh lại cảm xúc, nhanh chóng đi theo phía sau.

“Hai người đang nói chuyện gì vậy?” Nhược Mạn nhìn hai người bọn họ hỏi.

Hứa Vy Nhân mỉm cười: “Hai anh em bọn nó, từ nhỏ đã thích thì thầm to nhỏ với nhau!” Hứa Vy Nhân ngồi một bên phụ họa nói.

Hạ Tử Hy bước ra ngoài, nhìn hai người bọn họ cười nói: “Không có gì, Nhược Mạn, chỉ là chúc chị cùng anh trai hạnh phúc mà thôi!”

Không nghĩ đến Hạ Tử Hy đột nhiên lại nhắc đến chuyện này, Nhược Mạn mỉm cười nói: “Cảm ơn!”

“Được rồi, sau này đều là người cùng một nhà, không cần khách khí như vậy; đến đây, ăn trái cây!”

Hứa Vy Nhân lên tiếng.

Sau đó, hai người bọn họ cùng nhau ngồi xuống ăn trái cây, Hạ Tử Dục cũng ngồi xuống một góc, không chút để ý đến việc khác chỉ chuyên chú ăn trái cây.

“Tiểu Hy, em khi nào cùng anh Cảnh Thiên kết hôn?” Nhược Mạn đột nhiên nói.

Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy mỉm cười: “vẫn chưa rõ, nhưng cũng không quá gấp gáp, mọi chuyện thuận theo tự nhiên là được!”

Nhược Mạn gật đầu: “Em cùng anh Cảnh Thiên rất xứng đôi!”

“Cảm ơn!”

Hai người trò chuyện vui vẻ, Hạ Tử Dục ngồi một bên chỉ biết im lặng, nhưng ánh mắt vẫn như có như không nhìn sang Hạ Tử Hy, trong lòng không ngừng cảm thán.

Khi đọc được tin tức liên quan đến Hạ Tử Dục, Đô Đô vẫn có chút sửng sốt.

Chuyện này so với chuyện trước đây rõ ràng là hai chuyện khác nhau.

Trước đây có lẽ chỉ là chuyện riêng về người con gái kia, nhưng hiện tại Hạ Tử Dục ngược lại thật sự sẽ cùng một người con gái khác kết hôn.

Nếu như nói không khó chịu, trong lòng quả thật có chút đau lòng, dù sao cũng đã thích nhiều đến như vậy.

Nhưng nhắc đến khó chịu, ngược lại không còn loại xúc động khó chịu đến muốn khóc nữa, nhìn tờ

báo trong tay, giống như sau khi xảy ra chuyện làn trước, cô đã được tiêm một mũi phòng tránh trước, cho nên lần này cũng không hề đau lòng như lần trước là bao.

Nhưng ngược lại chỉ cảm thấy trống rỗng, nói không nên lời lạc lõng.

Sau khi xảy ra chuyện lần trước, Đô Đô cũng không đi tìm A Thuật, mỗi ngày đều đi làm, thỉnh thoảng đến cửa hàng điểm tâm, sau đó liền quay về nhà.

Ba tuyên đường này chưa từng

thay đổi.

Ngày hôm đó, Hạ Tử Hy sau khi rời khỏi Hạ gia, liền trực tiếp gọi điện thoại cho cô.

“Cậu đang ở đâu?”

“ở nhà!”

“Mình lập tức ghé qua!”

“Có chuyện gì sao?”

“Nhớ cậu không được sao?”

“Được!”

“Có cân mua gì không?”

“Bia!”

Hạ Tử Hy: “…được, mình biết rồi!”

Sau khi cúp điện thoại, Đô Đô liền nằm thẳng đơ trên giường, cũng không biết trải qua bao lâu, chuông cửa liền vang lên, cô liền đứng dậy bước ra mở cửa.

Hạ Tử Hy đứng trước cửa, nhìn dáng vẻ Đô Đô liền giật mình: “Cậu làm sao vậy?”

“Cái gì làm sao?”

“Quầng thâm mắt đậm như vậy? Cậu đã mấy ngày không ngủ rồi!” Hạ Tử Hy hỏi.

“Đêm qua xem truyền hình cả đêm!”

Hạ Tử Hy bước vào bên trong, đặt những chai bia lên bàn, nhìn căn phòng vô cùng bề bộn, Hạ Tử Hy liền biết được rằng đã xảy ra chuyện gì đó rồi.

“Cậu hiện tại đến đây, không cần về nhà ở bên cạnh Mục tiên sinh nhà cậu sao?” Đô Đô hỏi.

“Như thế nào? Mình vẫn chưa

đến liền muốn đuổi mình đi sao!”

“Làm gì có!” vừa nói, Đô Đô liền cầm lên một chai bia, đặt mông ngồi trên ghế sofa, sau khi mở nắp chai liền bắt đầu uống không ngừng.

Biết rằng tâm trạng cô không được tốt, Hạ Tử Hy cũng không nói quá nhiều, liền lấy ra một chai bia sau đó cùng cô uống.

“Đúng rồi, ngày hôm đó cậu gọi điện thoại nói A Thuật như thế nào?” Hạ Tử Hy tùy tiện hỏi.

Nhắc đến chuyện này, động tác

Tại đây có hình ảnh

- NhayHo.Com



chuyện này, cô tức giận đến không có nơi nào giải tỏa, “Anh ta đáng đời, đáng đời bị người ta hại chết!”

Hạ Tử Hy:

Nhìn Đô Đô, dáng vẻ vô cùng tức giận, Hạ Tử Hy cũng không biết nên nói điều gì, chỉ nhìn cô ấy.

Sau đó, Đô Đô càng uống càng nhiều, nhìn Hạ Tử Hy: “Tiểu Hy, cậu hôm nay đến để an ủi mình sao!”

Hạ Tử Hy vẫn không lên tiếng, đưa mắt nhìn cô, im lặng rất lâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play