Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

“Liên quan đến tin tức thu mua Tập đoàn Lăng thị, mọi người những ngày gần đây cũng đã xem được tin tức, tôi nghĩ rằng cũng không cần tôi đích thân nói lại!”

“Còn về chuyện mọi người nói, mắng vong ơn bội nghĩa?” Mục Cảnh Thiên mỉm cười, “Từ trước đến nay, đều là tôi hỗ trợ Lăng gia, Lăng gia đối với tôi không có

ân tình, như thế nào lại thành vong ơn bội nghĩa?”

Một câu nói này khiến cho tất cả mọi người huyên náo không ngừng.

Mục Cảnh Thiên ngược lại mỉm cười: “Tạm thời phỏng vấn đến đây, tôi trước mắt vào thăm Lăng tông, đợi ngày khác có thời gian, tôi sẽ tỉ mỉ nói rõ những chuyện này!” vừa nói, liền sải chân bước vào bên trong.

Đơn giản trả lời vài câu, đủ khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc không ngừng.

Lăng Tiêu Thiên lúc này trong phòng bệnh, nghe thấy những lời này của Mục Cảnh Thiên, tức đến mức ném điều khiển ra xa.

“Xem ra, Mục Cảnh Thiên đã quyết tâm phải thu mua Tập đoàn Lăng thị!” Lăng Tiêu Thiên căm hận nói.

“Xem ra, Mục Cảnh Thiên đã quyết tâm phải thu mua Tập đoàn Lăng thị!” Lăng Tiêu Thiên căm hận nói.

“Tiêu Vân không phải nói đã đến tìm cậu ta hay sao?”

“Nếu như có hiệu quả, tôi cũng không cần đi đến bước này!” Lăng Tiêu Thiên phẫn nộ không ngừng nói.

Chính vào ngay lúc này, Mục Cảnh Thiên bước vào trong phòng bệnh, dáng vẻ như người chiến thắng: “Lăng tổng, sức khoè như thế nào rồi?”

Khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Thiên cũng không cho anh sắc mặt tốt, rõ ràng biết ông vì chuyện gì mà nhập viện, hiện tại lại đến đây làm bộ làm tịch.Mẹ

Mẹ Lăng đứng một bên nhìn cười ngượng ngùng: “Vốn dĩ tuổi tác đã lớn, không chịu được kích thích, thân thể cũng như vậy!”

Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày, sau đó nhìn sang A Kiệt ở phía sau: “Ngày mai cho người mang đến chút thuốc bổ!”

“Vâng, tôi biết rồi!” A Kiệt đứng

một bên gật đầu.

Lăng Tiêu Thiên càng thêm bất mãn.

Nếu như muốn mang đến, hôm nay đã mang đến, cần gì đến ngày mai!

“Lăng tồng, nếu như sức khỏe không tốt, vậy thì nên nghỉ ngơi nhiều, chuyện của công ty vẫn nên buông xuống thôi!”

“Anh…” Lăng Tiêu Thiên nghiêng đầu nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Cậu không cần đến đây giả vờ giả vịt với tôi, Mục Cảnh Thiên,

chúng tôi rốt cuộc đã đắc tội gì với cậu, khiến cho cậu phải làm đến mức tuyệt tình như vậy!”

Lăng Tiêu Thiên đến cuối cùng cũng không kiềm chế được, phẫn nộ hét lên.

Mục Cảnh Thiên mỉm cười, cũng không hề tức giận, ngược lại chỉ nhìn ông: “Lăng tổng, ông tuổi tác cũng đã lớn, cũng đã đến lúc phải nghỉ ngơi rồi!”

“Nghỉ ngơi? Mục Cảnh Thiên, cậu thật sự quyết tâm phải thu mua Lăng thị hay sao?” Lăng tổng tức giận hét lên.

“Đối với chuyện này, Lăng tổng không phải đã sớm biết rồi hay sao!” Mục Cảnh Thiên ngược lại không tức giận cũng không phẫn nộ lên tiếng.

“Tại sao? Tôi chính là muốn biết, Lăng Tiêu Thiên tôi đối xử không tệ bạc với cậu, cậu tại sao lại phải làm như vậy với tôi!” Lăng Tiêu Thiên phẫn nộ hét lên, tức đến mức không cách nào đối phó được với Mục Cảnh Thiên.

Nghe đến đây, khoé môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên: “Đối xử với tôi không tệ?” vừa nói, khoé môi anh nhếch lên một nụ cười

lạnh, “Lăng tồng, có nhiều chuyện, tôi không nói, ông cho rằng tôi không biết hay sao? Tôi hiện tại chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi!”

Trước đây nể mặt Lăng Tiêu Vân, anh đã mắt nhắm mắt mở, nhưng hiện tại không những Lăng gia chọc giận anh, đến cả Lăng Tiêu Vân cũng chạm đến giới hạn của anh, Mục Cảnh Thiên không thể không làm như vậy.

Lăng Tiêu Thiên ngây người, không biết nên nói gì mới tốt.

Mục Cảnh Thiên nhìn có vẻ vô

hại, nhưng trên thực tế, anh ta vẫn luôn lợi hại hơn so với những gì ông tưởng tượng.

“Vậy cậu muốn như thế nào?” Lăng Tiêu Thiên hỏi, “Rốt cuộc muốn như thế nào, cậu mới buông tha cho Tập đoàn Lăng thị?”

Lúc này, Mục Cảnh Thiên vươn tay, A Kiệt lập tức đưa đến một tấm chi phiếu, Mục Cảnh Thiên nhìn nó, sau đó đưa đến trước mặt Lăng Tiêu Thiên: “Lăng tổng, đây là chi phiếu ba triệu nhân dân tệ, tôi muốn mua lại tất cả cổ phần trong tay ông!”

Ba triệu nhân dân tệ?

Nhìn tấm chi phiếu trước mặt, Lăng Tiêu Vân suýt chút nữa không kiềm chế được cơn tức giận: “Mục Cảnh Thiên, chỉ với chi phiếu ba triệu này mà cậu muốn mua lại toàn bộ cổ phiếu trong tay tôi sao? Tôi nói cho cậu biết, cậu nghĩ cũng đừng có nghĩ đến!”

Mục Cảnh Thiên ngồi bên trong, ngược lại vô cùng bình tĩnh, có thể nói kết quả này anh đã sớm đoán được.

Mục Cảnh Thiên mỉm cười, đặt

tấm chi phiếu trên bàn, hai chân bắt chéo, bình tĩnh nói: “Lăng tổng, nếu tôi là ông, trước mắt sẽ nhận tấm chi phiếu ba triệu này, cũng v) ông cũng nên biết rằng bất kể ông có nhận tấm chi phiếu này hay không, tôi đều sẽ thành công, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi, tôi nếu như là ông, tôi sẽ lấy tấm chi phiếu ba triệu này, tìm một căn chung cư sau đó an hưởng tuổi già!” Mục Cảnh Thiên chậm rãi nói.

Nghe đến đây, Lăng Tiêu Thiên chân mày nhíu chặt, “Cậu…”

“Lăng tổng, hi vọng ông sau khi

suy nghĩ kĩ càng có thể trả lời cho tôi biết!” vừa nói, Mục Cảnh Thiên mỉm cười, bước ra khỏi phòng bệnh.

“Mục Cảnh Thiên, cậu làm như vậy nhất định sẽ gặp báo ứng!” lúc này, Lăng Tiêu Thiên từ phía sau hét lớn, nhưng Mục Cảnh Thiên ngược lại không quay đầu lại nhìn ông.

Trên thế giới này, người nguyền rủa anh rất nhiều, nhưng cho đến hiện tại anh vẫn sống vô cùng tốt.

Chỉ cần không làm chuyện trái với lương tâm, anh từ trước đến

nay chưa từng hối hận!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play