Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Rõ ràng bản thân đang ghen cũng không thừa nhận, đây chính là điểm đáng yêu nhất của Mục Cảnh Thiên.

Hạ Tử Hy nhìn anh mỉm cười: “Tất nhiên, anh là tốt nhất!”

Nghe câu trả lời của cô, Mục Cảnh Thiên cũng rất thỏa mãn gật đầu, như vậy thi cũng không tệ.

“Em đang lo lắng, anh ta có hay không bị cảnh sát áp giải đi? Như thế này có được xem như ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố hay không?” Hạ Tử Hy mỉm cười hỏi.

Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “Trong mắt của cậu ta, cậu ta chính là bộ mặt thành phố A!”

Nghĩ đến Huống Thiên Hựu, Hạ Tử Hy cũng vô cùng đồng ý gật

đầu, sau đó cũng không nói thêm bất kỳ điều gì khác, tiếp tục ăn sáng.

Quả nhiên sau khi đến công ty, trong tay tất cả mọi người đều cầm một quyển tạp chí, mỗi người đều có một phần.

Hạ Tử Hy lúc này không nhịn được cảm thán, điều này so với tưởng tượng của cô còn khoa trương hơn!

Xem ra Huống Thiên Hựu đã nổi tiếng một lần rồi!

Trong văn phòng làm việc,

A Kiệt bước vào bên trong: “Tổng giám đốc…”

Nhìn thấy A Kiệt bước vào, Mục Cảnh Thiên nhướng mày hỏi: “Có chuyện gì? Nói?”

“Lăng Tiêu Thiên tự sát trong bệnh viện…” A Kiệt nói.

Nghe đến đây, tập văn kiện trong tay Mục Cảnh Thiên lập tức bất động, quay đầu lại nhìn A Kiệt, hai mắt híp chặt lại.

“Hiện tại có rất nhiều ký giả đang

điên cuồng gọi điện thoại đến cho phòng quan hệ công chúng, nói rằng muốn phỏng vấn anh!” A Kiệt nói.

Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu, liếc mắt nhìn anh ta.

A Kiệt đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Hôm qua đã dựa theo sự phân phó của anh, tặng một bó hoa đến bệnh viện, nhưng không nghĩ đến ông ấy hôm nay lại gây náo loạn như vậy!”

Mục Cảnh Thiên khôi phục tinh thần, tiếp tục phê duyệt văn kiệt:

“Đã chết hay chưa?”

“Nghe nói rằng đã cấp cứu kịp thời, hiện tại đã quay thời kỳ nguy hiểm!” A Kiệt nói.

Khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười lạnh.

Một người một khi đã muốn chết, như thế nào lại có cơ hội cứu sống chứ.

Xem ra Lăng Tiêu Thiên đang muốn sử dụng chiêu trò tình cảm, khiến cho tất cả mọi người đều biết rằng Vân Duệ đang ức hiếp ông ta.

“Tổng giám đốc, bước kế tiếp nên làm như thế nào đây?”

Mục Cảnh Thiên xoay đầu nhìn cậu ta: “Chuẩn bị xe, tôi phải đích thân đến bệnh viện một chuyến, nếu như ông ta không ngại đem tin tức gây náo loạn như vậy, vậy thì tôi còn sợ điều gì chứ? Cứ xem như miễn phí tuyên truyền cho công ty vậy!”

Suy nghĩ của tồng giám đốc luôn khiến cho người khác cảm giác mọi chuyện đều có hướng giải quyết.

A Kiệt mỉm cười trả lời: “Được, tôi

đã biết!”

Trong bệnh viện,

Khi Mục Cảnh Thiên đến bệnh viện, trước cửa đã có không ít ký giả, tất cả đều muốn phỏng vấn Lăng Tiêu Thiên.

A Kiệt nhìn người bên ngoài, sau đó nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Tổng giám đốc, chúng ta có cần đi lối đặc biệt hay không?”

“Nếu như đã muốn tuyên truyền miễn phí, tại sao phải đi lối đặc

biệt?” Mục Cảnh Thiên nói, sau đó lên tiếng: “Mở cửa!”

A Kiệt lập tức gật đầu, sau đó bước xuống xe mở cửa.

Vào giây phút Mục Cảnh Thiên bước xuống, có ký giả lập tức phát hiện, hét lên một tiếng, sau đó không ít người xông đến.

“Mục tổng, xin hỏi anh đến đây để thăm Lăng tổng sao?”

“Nghe nói, Lăng tổng trước đây tự sát, nguyên nhân vì anh đã thu mua giá cao tập đoàn Lăng thị, xin hỏi anh có suy nghĩ gì

không?”

“Mục tổng, anh trước đây cùng thiên kim Tập đoàn Lăng thị bên nhau, xin hỏi hiện tại anh làm như vậy, không sợ người khác sẽ mắng mình vong ơn bội nghĩa hay sao?”

Các vấn đề của ký giả lần lượt ập đến, Mục Cảnh Thiên đứng trong dòng người, A Kiệt lúc này bảo vệ bên cạnh.

“Mọi người đừng gấp gáp, những gì cần trả lời, Mục tổng nhất định sẽ trả lời mọi người!” A Kiệt lên tiếng.

Lúc này, micro không ngừng hướng về Mục Cảnh Thiên.

Mục Cảnh Thiên đối diện với ống kính, khóe môi nhếch lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play