Mặc dù, diễn tả không ăn không uống có chút nghiêm trọng nhưng việc Hạ Tử Dục không có khẩu vị, đây cũng là chuyện thường thấy.

An Nhược Mạn nghe thấy, đôi mắt trừng lớn: “Vậy…hiện tại như thế nào?”

“Hiện tại anh ấy vẫn đang ở công ty!”

An Nhược Mạn có chút hoảng hốt, trong lòng vẫn lo lắng, nhưng ngược lại giả vờ binh tĩnh.

Nhìn dáng vẻ hoảng hốt của cô, Hạ Tử Hy tiến sát lại gần: “Chị dâu, chị rõ ràng vẫn quan tâm đến anh trai, nhưng tại sao chị phải…?”

“Tiểu Hy, chị làm như vậy, đối với anh ấy, đối với chị đều tốt!” câu nói của Hạ Tử Hy vẫn chưa dứt lời, liền bị An Nhược Mạn cắt ngang.

Hạ Từ Hy nhíu mày.

An Nhược Mạn lúc này lên tiếng: “Chuyện tình cảm không cách nào miễn cưỡng được, đối với chị cũng như với anh ấy, đây là

kết cục tốt nhất!”

Hạ Tử Hy nghe vậy, chân mày khẽ nhíu: “Chị vẫn còn để ý đến chuyện kia sao?”

“Không!” An Nhược Mạn phủ nhận, “Là chị đến hiện tại mới hiểu rõ, bất kể có chuyện kia hay không, người anh trai em yêu cũng đều không phải là chị, từ khi bắt đầu đã như vậy, nếu đã như vậy, cưỡng ép hai người đau khổ ở bên nhau, không bằng chia xa!”

Hạ Tử Hy nhíu mày: “Nhược Mạn, thật ra có một số chuyện…”

“Tiểu Hy, chị biết em cũng vì muốn tốt cho hai người bọn chị, em cũng không cần phải áy náy, dù cho không có sự việc kia xảy ra, thì bọn chị cũng như vậy, chị đã quyết định rồi!” An Nhược Mạn vô cùng kiên quyết nói.

“Còn về phía bên anh trai của em…em dặn dò anh ấy cố gắng nghỉ ngơi!”

“Chị vẫn quan tâm đến anh trai em!”

“Dù sao cũng từng là vợ chồng, dù cho chỉ là có tiếng không có miếng, hỏi han một câu cũng

không xem là nhiều!”

Hạ Tử Hy cũng không biết nên nói như thế nào, An Nhược Mạn nhìn giống như một cô gái nhỏ, nhưng từ sâu tận trong xương cốt lại vô cùng ngang bướng.

“Bất kể như thế nào em vẫn muốn nói cho chị biết, có lẽ chị cảm thấy anh trai không yêu chị, nhưng chị vẫn chưa phát hiện ra, nội tâm của anh ấy khép kín, cũng là một người không giỏi ăn nói, dù cho có chuyện gì cũng đều đè nén trong lòng, anh ấy đối với chị khác với những người khác!”

An Nhược Mạn vẫn không nghe lọt tai, trực tiếp đứng dậy: “Chị vẫn còn có việc, đi trước đây, sau khi ký tên xong, bảo anh ấy sắp xếp người đưa đến công ty của nhà chị, hi vọng anh ấy có thể nhanh chóng kí tên!” dứt lời, trực tiếp rời khỏi.

Hạ Tử Hy đứng phía sau, không nghĩ đến, cô cuối cùng vẫn không cách nào khuyên nhù được cô ấy.

Thở dài một tiếng.

Sau khi An Nhược Mạn trở về, trực tiếp nhốt mình trong phòng ngù.

Cô kiên quyết muốn cùng Hạ Tử Dục ly hôn, hơn nữa còn không nói ra nguyên nhân, còn không cho phép bọn họ đến tìm anh, chuyện này khiến cho An Mạc Thiên cùng Vân Ý bức bối không thôi.

Hiện tại vừa trờ về nhà liền bước vào phòng ngủ.

Vân Ý nhìn cô: “Hôm nay trò chuyện với Thiên Hựu cảm thấy như thế nào?”

Thiên Hựu?

Là do anh ta hẹn mình ra ngoài,

kết quả lại đổi thành Hạ Tử Hy.

“Vâng, rất tốt!” An Nhược Mạn tùy tiện trả lời một tiếng.

Nhìn thấy dáng vẻ không tập trung của cô, Vân Ý nhíu mày: “Đứa trẻ này vẫn tùy hứng như vậy!”

An Nhược Mạn không lên tiếng, Vân Ý nhìn cô: “Nhược Mạn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gi, con không thể nói với mẹ sao?”

Chính là biết rằng bà sẽ lại hỏi chuyện này, An Nhược Mạn gấp

gáp nhìn bà: “Mẹ, con đã nói rôi,

con không thích anh ta, không thích anh ta, mẹ đừng hỏi nữa có được không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play