An Nhược Mạn đăng xuất khỏi weibo của anh liền đăng nhập lện weibo của mình, vừa đăng nhập liền nhận được rất nhiều tin nhắn.

Từ sau khi kết hôn, cô vẫn luôn bận rộn, rất ít khi đăng nhập weibo, hiện tại vừa lướt mạng liền nhận được không ít tin tức chúc phúc.

Lướt weibo một lát, lựa chọn trả lời những bình luận từ những người có quan hệ không tệ với

mình, cũng không có gì để xem tiếp cô liền tắt máy tính.

Chính vào lúc này, con chuột không cẩn thận click vào một điểm nào đó, nhất thời xuất hiện một thư mục.

An Nhược Mạn nhíu chặt chân mày, nhưng vẫn mở ra xem.

Sau khi mờ ra xe, An Nhược Mạn có chút kinh ngạc, cũng vì trong thư mực toàn bộ đều là hình ảnh giữa Hạ Tử Hy cùng Hạ Tử Dục.

Hình ảnh từ nhỏ đến lớn đều có, nhưng nhiều nhất chính là hình

Hạ Tử Hy lúc trưởng thành, thời thanh xuân, còn có những hình ảnh chụp nghiêng, chụp từ sau lưng, góc chụp xa, vô cùng xinh đẹp.

An Nhược Mạn biết rằng anh vô cùng yêu thương Hạ Tử Hy, nhưng cũng không cần yêu thương đến mức này chứ!

Huống hồ Hạ Tử Hy không phải con gái ruột của Hạ gia, không lẽ Hạ Tử Dục thật sự không biết sao?

Trong lòng An Nhược Mạn đột nhiên cảm thấy nặng nè, nói

không nên tư vị gì.

Lúc này, trong lòng dâng lên một suy nghĩ, tiếp tục click chuột tìm kiếm, sau đó bấm vào, sắc mặt cô càng lúc càng trở nên khó coi.

Cũng vì cô đã bất cẩn mở lên Facebook của Hạ Tử Dục, có phần nhật ký cá nhân, bên trong toàn bộ đều viết về tình cảm của anh.

Tình cảm của anh dành cho Hạ Tử Hy.

Sau khi đọc từ đầu đến cuối, cả người cô lập tức chết lặng.

Cô không dám tin rằng, sự việc này lại diễn ra như vậy!

Người Hạ Tử Dục thích vậy mà lại là Hạ Tử Hy.

Bọn họ là anh em mà. Mặc dù không phải anh em ruột, nhưng cũng là anh em từ nhỏ đến lớn sống bên nhau.

Anh ấy làm sao có thể…

An Nhược Mạn ngồi trên ghế, đầu óc toàn thân như muốn nổ tung.

Cô đột nhiên hiểu được, đêm bọn

họ vừa kết hôn, anh tại sao lại gọi tên Hạ Tử Hy.

Cô lúc đó còn cho rằng, anh tìm Hạ Tử Hy có chút việc, nhưng không nghĩ đến lại như vậy.

Còn có, ngày Hạ Tử Hy kết hôn, cảm xúc cả người anh đều không tốt, đặc biệt đau thương, còn có anh tại sao đến tận bây giờ cũng không chạm vào cô; hiện tại tất cả mọi thứ trong nhất thời đều có lời lý giải, tất cả mọi thứ cũng chỉ vi tình cảnh anh đối với cô.

An Nhược Mạn không dám tin rằng, ở trong phòng sách lâu như

vậy, lúc này mới đứng lên lao ra bên ngoài.

Cả ngày hôm nay, cô chỉ nhốt mình trong phòng ngủ, đem tất cả mọi chuyện sắp xếp hợp lý.

Nằm trên giường không buồn cử động, nhưng sắc mặt vô cùng khó coi.

Cho đến tận đêm khuya, Hạ Tử Dục mới quay trở về

Khi nhìn thấy An Nhược Mạn đang ngồi trên giường, anh liền cởi áo khoác: “Như thế nào vẫn chưa đi nghỉ ngơi?”

Hiện tại, nghe thấy giọng nói của anh, đối với An Nhược Mạn mà nói là sự châm chọc!

“Anh đã ăn cơm chưa?” trải qua một lúc sau, cô cứng nhắt lên tiếng hoi, trong giọng nói đã không còn sự dịu dàng trước đây.

Hạ Tử Dục trong nhất thời có chút sừng sốt, ánh mắt liếc nhìn về phía An Nhược Mạn đang ngồi một bên, sau đó liền lên tiếng trả lời cô: “ù’, đã ăn rồi!”

“Em đi tắm rửa trước đây!” vừa dứt lời, Hạ Tử Dục chỉ quan tâm

đến bản thân, sau khi lấy quần áo liền bước về phòng tắm.

An Nhược Mạn ngồi trên giường, nhìn về hướng phòng tắm, ánh mắt dần híp lại.

Hơn mười phút sau, Hạ Tử Dục liền bước ra ngoài, Hạ Từ Dục sau khi tắm gội, mái tóc rũ xuống, vẫn còn nhỏ giọt, phối hợp mới khuôn mặt anh tuấn cùa anh, vô cùng gợi cảm.

“Anh hiện tại phải đến phòng sách, em cứ nghỉ ngơi sớm đi!” vừa nói, Hạ Tử Hy Dục liền xoay người rời khỏi.

“Phòng sách có gì thu hút được anh, khiến anh mỗi đêm đều phải đến phòng sách vậy chứ?” Hạ Tử Dục vừa mở cửa, liền nghe thấy giọng nói của An Nhược Mạn vang lên từ sau lưng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play