Edit: Lệ Diệp



Chu Ninh lại tập trung nhìn vào quyển sách trên tay, trong lòng thầm hối hận sao vừa nãy không trừng trị anh luôn đi.

Thủy Như Khiêm bị cô lơ đi như vậy thì không thoải mái chút nào, đôi mắt phượng đẹp hiện lên sự giận dữ, nhìn biểu cảm trên mặt theo góc độ nào cũng thấy như đang ai oán. Người phụ nữ lạnh nhạt vô tình này xứng đáng độc thân cả đời.

“Này, cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi đâu."

Sau khi bình tĩnh lại, chỉ số thông minh của Thủy Như Khiêm tự nhiên cũng online. Với thân phận cao quý đó của cô, cho dù cô có gây ra tội gì đi nữa thì nhà họ Tề chắc chỉ có thể nén giận, rồi tiếp tục há mồm nịnh nọt chứ làm gì có lá gan mà từ hôn cô?

Nói trắng ra thì Chu Ninh thật sự không muốn giải thích bất cứ điều gì cho vai ác cả, nhưng nếu không bịt được cái mồm ầm ĩ kia chắc chắn cô sẽ không nhịn được mà trừng trị anh, mà nếu làm vậy thì cô sẽ bị tổn thất.

“Nhân phẩm của Tề Tử Hằng có vấn đề, nhà họ Tề thấy mất mặt và xấu hổ đến tột cùng, nên không còn mặt mũi liên hôn với Thẩm gia nữa."

Thủy Như Khiêm: "..."

Lời nói này là đang thể hiện sự chính trực nhỏ giọt giả tạo của Tề gia?

Mà bình thường những gia tộc kỳ bí đó thì có nhà nào không khập khiễng điểm yếu chứ?

Hơn nữa nhà họ Tề cũng đâu phải chỉ toàn thánh nhân, sao họ có thể dễ dàng từ bỏ món mồi liên hôn béo bở như vậy chứ...

“Cô đã làm gì?"

Chu Ninh ngẩng đầu, đẩy đẩy gọng kính, hờ hững hỏi một câu: "Anh nghĩ tôi có thể làm gì?"

“… Có thể là cô đến gặp người nhà họ Tề rồi nói gì đó với họ, hoặc là gửi cho họ thứ gì đó?"



Chu Ninh nhìn anh một cái, sau đó cúi đầu tiếp tục đọc sách.

Định truy sát cô mấy vấn đề này sao?

Xin lỗi, cô đây không ngốc.

Sao không tự mình nghiên cứu đi?

Cái gì cũng muốn thầy giải đáp, học sinh cũng có lúc phải tự suy nghĩ tìm hiểu chứ.

Tố chất giáo dục, nên có!

Hoàn Khố Thiếu Gia: "..."

Cô có thể đừng trích dẫn linh tinh những lý luận vô lý đó của mình được không? Tam quan sắp bị cô chơi hỏng đến nơi rồi đấy cô biết không?

Thủy Như Khiêm thấy cô lại làm lơ mình lần nữa, khóe miệng anh giật giật, trong lòng tự hỏi có chắc là người phụ nữ này đang theo đuổi mình không vậy?

Nếu cô vẫn giữ thái độ như hiện giờ, thì dù cô có dùng cả đời để theo đuổi, anh cũng... Trừ phi cô có gì đó để chứng minh.

Nhưng mà, đáy mắt của Thủy Như Khiêm đột nhiên phát lạnh, mặc dù người phụ nữ này lạnh nhạt độc miệng, lại không hiểu phong tình, nhưng cô... Dù cô có không tốt thế nào đi chăng nữa thì cũng không có chỗ cho những người khác chà đạp!

Tề Tử Hằng đạt được thứ người khác tha thiết ước mơ, nhưng hắn lại không biết quý trọng!

Tuy Thủy Như Khiêm không biết Tề Tử Hằng đã làm gì, nhưng anh sẽ nhớ kỹ người này.

Hoàn Khố Thiếu Gia: "..."

Nó muốn giành một phút đau lòng cho vị thiếu gia họ Tề kia, tưởng lên thiên đường hóa ra một phút lên mây còn chưa có, chân chưa đặt lên bậc sân khấu đã mất cơ hội, không những thế còn bị Tiểu Bảo Bối thu thập, đã thế còn bị vai ác nhớ thương.



Trên đời có người sống thất bại đến mức như thiếu gia Tề, xem ra cũng không nhiều đâu!

……

Từ lúc Thủy Như Khiêm biết Chu Ninh từ hôn, tâm tình anh cũng thoải mái hơn nhiều. Anh từ một người trầm mặc ít nói giờ đã trở thành một tên lắm lời nhiều chuyện, ngày nào cũng tìm cách chạy như điên trên đại đao rồi tìm đường chết.

Ngày nào cũng như ngày nào, cứ tự chọc vào ổ kiến lửa Chu Ninh rồi lại quay sang giận dỗi.

“Này, theo tôi nhớ thì ngày đó cô phân phó thư ký kết hợp một chút tình tiết máu chó hào môn, sẽ có một kết quả, cô có muốn biết hay không?"

Thủy Như Khiêm nhìn Chu Ninh với vẻ mặt hào hứng, đôi môi mỏng ưu nhã gợi cảm cong lên thể hiện nét cười mê người.

Tổng tài Chu lật kinh Phật, bình tâm ném toàn bộ tạp âm ra ngoài tai.

Cô sợ mình không kìm chế được nện cho vai ác một trận, như thế thật sự không tốt chút nào.

Thủy Như Khiêm thấy Chu Ninh chăm chú nhìn kinh Phật mà không thèm để ý đến mình, cặp mắt phượng bỗng xẹt qua một tia bất mãn nhàn nhạt, anh hừ hừ:

“Gì mà xấu hổ vì nhân phẩm của Tề Tử Hằng chứ, tôi thấy rõ là anh ta đeo nón xanh cho cô, hơn nữa đối phương còn là mẹ kế của cô đúng không?"

Chu Ninh: "..."

Là nguyên chủ không phải cô!

Hắn mới đội nón xanh, cả nhà hắn đều đội nón xanh!

“Chậc chậc, nữ tổng tài kim cương mà người khắp đế đô ai cũng tôn vinh sợ hãi nay lại bị vị hôn phu vứt bỏ, đi chọn một bà già hơn cả chục tuổi. Theo tôi thấy có lẽ anh ta thấy cô không có chút mùi vị phụ nữ nào, cho nên mới..."

Chu Ninh hơi nhướng mày lên một chút, có lẽ cô nên trừng trị vai ác thì hơn, dù giá trị tín ngưỡng có âm thì cũng chẳng sao, thế giới sau kiếm lại được mà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play