“Triệu Vũ anh đủ rồi đó.” Trương Dư Hàn nhịn không được đánh anh một cái: “Có thể đứng cùng một chỗ với cô cả nhà họ Hàn, anh cảm thấy người ta là người bình thường sao? Nói không chừng là cô chủ của tập đoàn nào đó, không phải người chúng ta có thể tùy tiện trêu chọc.”

Nhóm bọn họ lấy chuyện chơi gái là chính.

Chơi mấy người không quyền không thế, nhiều nhất là lấy tiền tống cổ người ta đi là được.

Nhưng bọn họ cũng có quy tắc, không chơi những cô gái nhà giàu, không giống tên Lục Chiêu lúc trước chỉ chơi gái nhà giàu, kết quả...

“Lúc trước các anh cũng thấy tên Lục Chiêu kia rồi đó, nói không chừng là vì chơi gái nhà giàu nên mới bị đánh phế, lúc trước Lục Thị còn có thể đứng vững ở Mạc Thành, bây giờ... bị bứng gốc rồi, không có cơ hội thở dốc nữa.”

“Nếu đã là con gái của tập đoàn nào thì sao chúng ta chưa gặp chứ? Nếu thật sự là con gái nhà giàu thì là dạng không có tiếng tăm gì.”

“Dễ thôi, tìm người điều tra là biết ngay.”

Bên này Thẩm Cửu cuối cùng cũng tìm được một chỗ ngồi xuống, sau khi ngồi xuống cô lập tức gom khăn choàng của cô lại, Hàn Mai Linh ngồi cạnh nhịn không đươc cười chọc cô.

“Sao cậu lại xấu hổ đến vậy chứ? Người ta thiết kế cái váy này như thế là để cậu mặc vào cho người ta xem mà, cậu che vậy sao được...”

Nói xong Hàn Mai Linh lập tức kéo khăn choàng trên người cô xuống, Thẩm Cửu sợ hãi mặt mày trắng bệch: “Đừng...”

Tiểu Nhan nhịn không được liếc nhìn Hàn Mai Linh.

“Cô đừng có như vậy được không? Cô ấy không muốn lộ thì không lộ, tôi thấy thêm cái khăn choàng vào cũng rất đẹp.”

Hàn Mai Linh quay sang nhìn Tiểu Nhan, cứ có cảm giác cô gái này có địch ý với mình.

“Tôi thế nào chứ? Tôi là bạn thân của Cửu Cửu, tôi làm vậy cũng chỉ muốn làm mọi người ở đây kinh ngạc trước sắc đẹp của cậu ấy mà thôi, sao hả? Có vấn đề gì à?”

Tiểu Nhan cười lạnh: “Để mọi người kinh ngạc trước sắc đẹp của cô ấy thì không có vấn đề gì, nhưng mà cũng không cần làm khó người khác.”

“Hai người đừng cãi nhau nữa.” Thẩm Cửu ngắt lời hai người: “Hai cậu ăn gì đi, tớ đi toilet chỉnh trang lại một chút.”

Nói xong, Thẩm Cửu xách váy đứng dậy, Tiểu Nhan thấy vậy cũng đứng lên theo: “Ở đây nhiều người như vậy, cậu có tìm được nhà vệ sinh không? Tớ dẫn cậu đi.”

“Không cần, hai cậu cứ ở đây chờ tớ là được.” Thẩm Cửu xoay người đi ra ngoài, cô nhớ lúc đi đến từng đi ngang qua một nhà vệ sinh, chỉ cần đi theo đường cũ là được.

Thẩm Cửu xách váy đi vào nhà vệ sinh chỉnh sửa lại, lúc đầu cô muốn tìm một cái cúc gài đường cắt chữ V kia lại, nhưng mà làm xong vẫn không ổn, váy ôm sát cơ thể, càng gom cổ áo lại gần nhau thì ngực cô trông càng lớn hơn.

Cô ở trong nhà vệ sinh một lúc lâu vẫn không làm xong, chỉ đành bỏ cuộc, gom khăn choàng trên người lại thật chặt, sau đó mở cửa nhà vệ sinh ra ngoài.

Vừa mới ra đến khu vực rửa tay, Thẩm Cửu đã bị một người đàn ông khá điển trai cản đường.

“Người đẹp, cô biết đường không? Tôi dẫn đường cho cô.”

Thẩm Cửu đề phòng nhìn người đó, sau đó lùi ra sau vài bước.

“Cảm ơn, bạn tôi đang chờ tôi ở đằng trước, tôi tự đi được.”

Nói xong cô bước sang bên cạnh, người đàn ông kia chưa từ bỏ ý định lại cản cô thêm lần nữa: “Kết bạn thôi mà, cô sợ gì chứ? Tôi tên là Triệu Vũ, là con một của tập đoàn Việt Thị, tôi hoàn toàn không có ý xấu gì cả, chỉ là muốn làm quen với cô thôi. Nếu cô không muốn tôi đưa cô về, cô cho tôi số điện thoại cũng được~”

“Xin lỗi, xin anh hãy tránh ra.” Thẩm Cửu biết mấy người đến tham dự bữa tiệc ngày hôm nay đều là những người mà nhân viên bình thường như cô không thể đắc tội nổi, chỉ có thể cố hết sức yêu cầu họ tự rời đi.

Cô càng tránh né, Triệu Vũ lại càng thích, hơn nữa đứng gần rồi mới phát hiện ra trên mặt cô chỉ trang điểm nhẹ, hơn nữa làn da còn rất đẹp, da thịt non mịn làm Triệu Vũ càng nhìn càng thích.

“Tôi thật sự không phải ăn hiếp cô, tôi thật lòng muốn làm quen với cô, cô không thể cho tôi số điện thoại sao?” Triệu Vũ lộ ra vẻ mặt vô cùng đáng thương, nhìn chằm chằm Thẩm Cửu như cún con khát sữa, ánh mắt vô cùng đáng thương vô cùng chân thành.

Ánh mắt này làm Thẩm Cửu nhìn thấy mà ngẩn ra, sau đó cô xấu hổi mà nói: “Tôi thật sự có việc, bạn của tôi đang chờ tôi ở đằng trước, tôi đi trước.”

Triệu Vũ lo lắng, nhanh chóng duỗi tay túm tay cô: “Cái đó...”

“Buông tôi ra!” Thẩm Cửu quăng mạnh tay anh ra, Triệu Vũ thấy cô biến sắc thì nhanh chóng rút tay về: “Xin lỗi! Tôi không có ý muốn xúc phạm cô, lúc nãy tôi gấp quá...”

“Hôm nay anh Triệu đến đây để dự tiệc hay là đến để chơi gái thế?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Thẩm Cửu quay sang nơi phát ra tiếng nói nhìn thử, Lang An đang đẩy Dạ Âu Thần bước về phía cô.

Vừa nhìn thấy Dạ Âu Thần, Triệu Vũ lập tức không còn giống một con chó Sharpei nữa, mặt mày hoảng sợ nhìn Dạ Âu Thần.

“Anh, anh Dạ, sao anh lại ở đây?”

Lang An nhìn anh, hừ lạnh nói: “Anh Dạ của chúng tôi đi đến đâu còn cần phải báo cáo cho anh sao? Còn anh, anh là khách mời đúng không? Chạy đến nhà vệ sinh nữ để làm gì?”

Triệu Vũ nghe vậy, mặt lập tức trắng bệch, anh theo bản năng quay sang nhìn Thẩm Cửu, lại quay sang nhìn Dạ Âu Thần, nhìn vẻ mặt của anh.

“Anh, anh Dạ, tôi... lạc đường nên đi lung tung thôi.”

“Đi lung tung?” Lang An tiếp tục hừ lạnh: “Vậy vì sao anh lại quấn lấy nhân viên trong công ty chúng tôi?”

Dạ Âu Thần hơi ngước mắt, ánh mắt sắc bén hệt như dao dừng trên mặt Triệu Vũ.

Chỉ trong chốc lát, Triệu Vũ cảm thấy trên vai trên mặt đầy áp lực, anh ta không tự chủ được khom eo: “Cái đó... thật xin lỗi, tôi không biết cô ấy là nhân viên trong công ty của anh, tôi lập tức đi ngay!”

Nói xong, Triệu Vũ nhanh chân chạy đi mất.

Chờ anh đi rồi, Thẩm Cửu lại nghe Dạ Âu Thần lạnh lùng mắng: “Thích để đàn ông quấn lấy cô như vậy sao? Một người hai người còn chưa đủ, cô muốn mấy người hả?”

Thẩm Cửu nghe vậy, mặt lập tức thay đổi.

“Chuyện này liên quan gì đến tôi chứ?”

Rõ ràng là Triệu Vũ tự quấn lấy, có liên quan gì đến cô chứ?

Dạ Âu Thần nhìn cô chằm chằm, quan sát gì đó, Thẩm Cửu cúi đầu xuống mới phát hiện ra anh đang nhìn chằm chằm bộ váy cô đang mặc, trong mắt anh mang theo vẻ trào phúng khinh thường, cười nhạt ra tiếng.

“Cô cảm thấy chuyện này không có liên quan đến cô?”

Thẩm Cửu thấy ánh mắt của anh, tức giận cắn moi: “Đừng nói là anh định nói anh ta quấn lấy tôi là vì tôi ăn mặc hở hang quá đó nhà? Dạ Âu Thần, cách suy nghĩ của anh thật vô liêm sỉ!”

“Là cách suy nghĩ của tôi vô liêm sỉ hay là tự cô không biết liêm sỉ, thân là mợ hai của nhà họ Dạ, cô lại ăn mặc như thế này, cô tưởng cô đi đứng đường hả?”

Khi nhìn thấy cô ăn mặc hở hang xuất hiện trước mặt mọi người, trong lòng Dạ Âu Thần tự nhiên bốc lên một ngọn lửa, mấy người đàn ông kia dính chặt mắt lên người cô, rốt cuộc cô có cảm giác được không hả?

Đi đứng đường... Những lời này hoàn toàn chọc giận Thẩm Cửu, cô tức đến đỏ cả mắt.

“Dạ Âu Thần, anh đúng là một tên khốn nạn!”

Dạ Âu Thần lạnh lùng nhìn cổ: “Cởi cái váy này ra, đổi cái khác.”

“Tôi không đổi!” Thẩm Cửu từ chối anh không chút suy nghĩ!

“Cô nói cái gì?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play