“Em ba, không phải là chị hai muốn đối phó với em, chỉ là ở bên ngoài có rất nhiều những lời nói linh tình không căn cứ như vậy, anh hai của em cũng biết đến vụ việc này. Bọn chị biết rằng, em và Tiêu Vũ chỉ có một đứa con gái như vậy, vì vậy rất cưng chiều con bé, nhưng mà em ba này, con cái không thể được cưng chiều như thế đâu.”

Nhưng mà không cần biết mẹ của Giang Mai có nói gì đi nữa, Giang Ngạn Kha cũng kiên quyết mà hỏi: “Chị hai, chị cứ nói cho tôi biết là chị đã nghe ai nói những lời này? Tôi muốn biết tên của người tung ra những chuyện này, tôi muốn đi hỏi người đó rằng, rốt cuộc con gái của tôi đã làm mất lòng với người đó về chuyện gì, lại phải gài bẫy con bé như vậy?”Nhìn thấy cha mình nghiêm túc và cố chấp như vậy, Giang Tiểu Bạch cảm thấy ông ấy thật sự đáng yêu muốn chết Lúc trước sao lại không nhận ra chứ? Hi hi.

Mẹ của Giang Mai cảm thấy hơi không chống đỡ được nữa, Giang Ngạn Kha vẫn đang hỏi: “Chị hai, chị không cần phải sợ, chị chỉ cần nói cho tôi biết là ai nói ra là được rồi, tôi sẽ đi tìm người đó, sẽ không ghi thù chị hai đâu.”

Giang Mai không nhịn được mà cũng nhảy vào nói: “Chú ba, những điều này đều được nghe nói, chắc chắn là có rất nhiều người nói ra rồi, cũng không phải chỉ có một người nói.

“À, như vậy sao?” Giang Ngạn Kha ngây ngốc mà gật đầu, sau đó hỏi: “Vậy Giang Mai này, con hãy nói cho chú ba biết tên của tất cả những người đó, chú ba muốn đi tìm bọn họ để nói chuyện rõ ràng một chút, rốt cuộc là nghe ai nói?”

Mọi người: “……..

Người này tại sao lại phải kiên trì đến như vậy? Đỗ Tiêu Vũ đã không nhìn tiếp được nữa, không nhịn được mà nhỏ tiếng nói với Giang Tiểu Bạch: “Mẹ thấy cứ tiếp tục như vậy, bác hai của con sẽ bị cha con ép đến điên lên đấy.”

Nghe thấy vậy, khóe miệng của Giang Tiểu Bạch không khỏi nhếch lên, đưa vòng tay ra phía trước: “Như vậy không tốt sao? Ép đến điên rồi, sau này sẽ không gây phiền phức cho cả nhà chúng ta nữa, những năm nay, cả nhà bọn họ cũng trèo quá cao rồi,đã đến lúc khiến cho bọn họ biết được cái gì gọi là tự làm tự chịu rồi.

Đỗ Tiêu Vũ: “Dù sao cũng đều là mặt mũi của nhà họ Giang chúng ta, tuy rằng mẹ và cha con không hề để ý đến thứ gọi là mặt mũi này, nhưng mà bà nội lại để ý đấy, mà cha con lại là một người con hiếu thảo, ngoại trừ về chuyện sinh con ra, những chuyện khác cha con đều vô cùng hiếu thảo với bà nội, vì vậy….

Đỗ Tiêu Vũ cũng không trực tiếp nói thẳng những lời tiếp theo ra, nhưng mà Giang Tiểu Bạch cũng xem như nghe hiểu ý nói của bà ấy, liền gật đầu: “Mẹ yên tâm đi ạ, con chắc chắn sẽ không trực tiếp làm xấu mặt cô ta đâu.”

Mẹ của Giang Mai đã không chịu được nữa, người này thật sự quá dài hơi rồi, điểm chú ý hoàn toàn không đúng, hơn nữa còn khiến cho bà ta đi lạc hướng nữa.

Vì vậy bà ta dứt khoát mà nói thẳng ra: “Em ba, em không cần quan tâm là ai nói ra, ở bên ngoài có rất nhiều người tung tin bịa đặt, chị cũng rất khó mà lập tức nói rõ ràng cho em biết rốt cuộc là ai nói ra được. Hơn nữa chị vốn có ý tốt khi nhắc đến vụ việc này mà, hi vọng em có thể xem xét lại một cách nghiêm túc.

Vẻ mặt của Giang Ngạn Kha trông có vẻ không thể hiểu được.

“Xem xét một cách nghiêm túc? Tiểu Bạch của nhà chúng tôi rất tốt, những lời đó đều là bịa đặt, tôi biết là chị hai vốn có ý tốt, nhưng mà nếu như đây đã là tin đồn, vậy thì làm xấu danh dự của Tiểu Bạch nhàtôi rồi, vậy người làm cha như tôi đây, chắc chắn phải xem xét lại một cách nghiêm túc rồi.”

“Chú ba, chủ nói đây là tin đồn, vậy thì có bằng chứng không? Đến bây giờ Tiểu Bạch vẫn chưa có một công việc đàng hoàng, chú ba và thím ba không nên quá cưng chiều cô ấy như vậy.”

Khi nãy Giang Tiểu Bạch còn đang có ý muốn đùa giỡn, nhưng mà khi chợt nhìn thấy khuôn mặt của Giang Mai, thì thực sự cảm thấy rất khó chịu.

Cô ấy trực tiếp bước ra, đi đến bên cạnh Giang Ngạn Kha.

“Đó vốn dĩ là lời đồn, tuy rằng tôi không có một công việc nghiêm túc, nhưng mà tôi vẫn luông dựa vào sự cố gắng của bản thân mà nuôi sống chính mình. Thứ nhất các người không hề tận mắt nhìn thấy, thứ hai lại không có bằng chứng, cứ như vậy mà nói tôi không hề làm việc ở ngay trong tiệc mừng thọ của bà nội, còn nói tôi dựa hơi cha mẹ, xin hỏi đây là lý lẽ gì vậy?”

Nói xong, Giang Tiểu Bạch quay người nhìn về phía cụ Giang.

“Thưa bà nội, tuy rằng cháu không kiếm được nhiều tiền, nhưng mà chỉ cần có thể nuôi được bản thân mình, thỉnh thoảng có thể đưa tiền tiêu vặt cho cha mẹ cháu, đây cũng được xem là làm tròn bổn phận của con cái rồi chứ a?”

“Ừm. Cụ Giang trầm mặt mà đáp lại một câu.

“Ngày hôm nay nhắc đến việc này, tôi cũng có một câu muốn hỏi, rốt cuộc là ai?

Tình huống không hề hiểu rõ mọi chuyện, lại nói năng một cách tùy tiện mà làm xấu danh tiếng của một người con gái như vậy? Còn đồn đến mức rõ ràng chỉ tiết như vậy, Giang Tiểu Bạch tôi bị người này ghét đến mức nào vậy?

Mọi người: “…”

“Thưa bác hai.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play