Tháo kính râm xuống, khí chất cùng mặt mũi đều không tồi, trông cũng rất xinh đẹp.
Thật ra Vương Đan Đan cũng chẳng khác người bình thường mấy, dáng cao, trắng, mặt mũi tàm tạm, nhưng biết cách ăn mặc trang điểm.
Trong giới giải trí, không biết ăn mặc là không được, nếu so với Lâm Nguyệt Dao, thoạt nhìn chắc chắn sẽ thấy Vương Đan Đan xinh đẹp hơn, nhưng nhìn kĩ thì sẽ thấy đường nét khuôn mặt cùng vóc dáng của Lâm Nguyệt Dao hơn hẳn cô ta.
Vương Đan Đan là ai vậy?
Mọi người sững sờ chốc lát, cũng không biết tiếp lời thế nào.
Bởi vì biết là minh tinh nổi tiếng, nhưng thật sự bọn họ không biết đến Vương Đan Đan.
Đường Kiên Cường mỉm cười, lấy điện thoại ra, mở một ca khúc.
“Tình yêu giống như chén rượu, hết chén này đến chén khác...”.
Nghe giai điệu quen thuộc này, ai nấy cũng tỏ ra ngạc nhiên.
Đường Kiên Cường nói: “Bài hát này chính là tác phẩm tiêu biểu của Đan Đan, cháu nghĩ chắc mọi người đều đã nghe nhỉ?”
"Nghe rồi, nghe rồi, tất nhiên là nghe rồi, bài hát này rất quen thuốc với tôi, quảng trường của chúng tôi toàn bật bài hát này”.
“Không ngờ bài hát của Đan Đan lại phổ biến như vậy, giỏi thật đó”.
“Kiên Cường đúng là có phúc khi tìm được cô bạn gái tài giỏi như thế”.
Vương Đan Đan cũng mỉm cười: “Cháu là ca sĩ không nổi bằng bài hát của mình, mọi người thích là được rồi ạ”.
“Xem xem, đúng là minh tinh nổi tiếng, nói năng rất hào phóng, sau này chúng ta chính là fan của cháu!”
Thực ra Vương Đan Đan chính là một ca sĩ mạng, có mấy bài hát khá phổ biến và được yêu thích trên các quảng trường một thời gian.
Những ca sĩ như vậy thường chỉ chú trọng nhanh chóng kiếm tiền, chứ không vì tương lai sau này, vì vậy họ cũng không để tâm đến việc hát cái gì.
Nếu chuyển mình không thành công hoặc không gặp được quý nhân thì qua mấy năm sau có thể sẽ trở nên hết thời.
Vương Đan Đan cũng biết bản thân không có cơ hội nổi tiếng, lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, cô ta nhìn nhận rất khách quan về điều kiện của bản thân.
Với ngoại hình và giọng hát của cô ta, căn bản không thể nổi đình nổi đám.
Vì vậy, tốt hơn là nên kiếm chút tiền, tìm một bến bờ tốt.
Mặc dù Đường Kiên Cường không phải là ông chủ lớn gì, nhưng là một bác sĩ Đông y có tiếng, cũng khả trẻ trung và tuấn tú.
Yêu cầu của Vương Đan Đan không cao, sống sung túc là được rồi, không muốn kiếm mấy ông chủ lớn bụng bự kia, vì vậy mới chọn Đường Kiên Cường.
Kiêm được cô bạn gái minh tinh là điều Đường Kiên Cường kiêu ngạo nhất.
Anh ta hỏi Lâm Nguyệt Dao: “Em họ, em giờ thế này rồi, có bạn trai chưa?”
Lâm Nguyệt Dao lắc đầu: “Vẫn chưa”.
Đường Kiên Cường cũng không biết nói gì, dù sao người ta cũng là con gái, vả lại còn xinh đep ai ai cũng phải công nhận, hiện giờ chưa có bạn trai chắc chắn là vì tiêu chuẩn cao, vì vậy anh ta cũng không có gì để nói.
Nhưng Tần Lâm thì khác, Tần Lâm cũng là đàn ông, đàn ông tìm bạn gái dựa vào năng lực, chứ không phải ngoại hình.
“Còn Tần Lâm, giờ cậu cũng đang độc thân à?”
Đường Mẫn vội vàng nói: “Bạn gái của Tiểu Lâm chút nữa cũng đến đây”.
“Ồ? Thật à, bạn gái của Tiểu Lâm làm nghề gì?”
Tần Lâm ngẩng lên liếc nhìn bọn họ: “Cũng là người giới giải trí”.
“Há? Cũng trong giới giải trí hả? Trùng hợp thế!”
Đường Kiên Cường hơi ngạc nhiên, liếc nhìn Vương Đan Đan, sau đó mỉm cười nói với Tần Lâm.
“Giới giải trí bây giờ có đủ thể loại người, người nổi tiếng trên mạng, streamer tiktok cũng được coi là người trong giới giải trí, ngoài ra còn có rất nhiều nhân viên hậu trường, thực ra những người đó không khác gì người bình thường”.
Mặc dù Vương Đan Đan nói bóng gió, nhưng ý tứ của cô ta vẫn rõ rành rành.
Trong giới giải trí, chỉ những minh tinh nổi tiếng mới được coi là người trong giới giải trí, còn những nhân viên hậu trường cùng mấy người nổi tiếng mạng chỉ được coi là người bình thường thôi.
Giống như thợ chụp ảnh, thợ chụp ảnh trong giới giải trí có khác gì thợ chụp ảnh ngoài kia không?
Không hề.
Cho dù bạn có chụp ảnh cho những tên tuổi lớn thì vẫn chỉ là thợ chụp ảnh thông thường thôi.
Lúc này, Vương Đan Đan có cảm giác bản thân rất ưu tú, dù sao cô ta cũng có tác phẩm phổ biến, là nghệ sĩ thực sự trong giới giải trí.
Còn Tần Lâm chỉ có thể kiếm người bên lề giới giải trí để đánh bóng bản thân.
Đường Kiên Cường mỉm cười: “Thì ra là vậy, thế thì không thành vấn đề, cứ mời vào ăn bữa cơm, chỉ thêm đôi đũa mà thôi”.
Đường Kiên Cường còn ra vẻ chủ nhà, khách sạn này rõ ràng là Tần Lâm kiếm, cơm cũng do Tần Lâm mời, anh ta lại không biết xấu hổ tự ý kêu người lấy thêm đũa, nói như kiểu anh ta mời khách vậy, Lâm Nguyệt Dao thực sự cạn lời, trợn mắt nhìn.
Tần Lâm lấy điện thoại ra xem tin tức, chắc Tô Văn Kỳ cũng sắp đến rồi.
“Hỗn loạn cơ à? Anh khoa trương quá đấy, bạn gái anh là ai chứ, lẽ nào là thiên hậu, ảnh hậu à?”
“Lúc nãy tôi vào cũng chẳng có mấy người nhận ra tôi, huống chi là bạn gái vô danh của anh, đừng phô trương như thế”.
Đường Văn mỉm cười: "Đan Đan nói có lý, tổng cộng chỉ có mấy người, có thể gây nên hỗn loạn gì được chứ, bạn gái của cháu chắc là hotgirl mạng thôi chứ gì?”
Vương Đan Đan tỏ ra hài hước nói: “Hotgirl mạng bây giờ toàn là giả cả, livestream vài lần rồi tự cho mình là hotface, thực tế là chỉ là cái nghề đáng xấu hổ thôi, kiếm đủ tiền rồi sẽ tìm một người thật thà để lấy, mọi người phải nhìn cho cẩn thận”.
Lời của Vương Đan Đan lập tức khiến mọi người kinh ngạc, không hổ là nữ ca sĩ giới giải trí, thực sự cái gì cũng dám nói.
Bọn họ cũng từng nghe về chuyện này, rất nhiều người chọn vào giới giải trí là để làm cái nghề đặc biệt đó, cuối cùng kiếm đủ tiền rồi sẽ tìm gả cho một người thật thà, những người đó bị gọi là người đổ vỏ.
Vương Đan Đan thấy dáng vẻ của Tần Lâm, không chừng chỉ là đổ vỏ người khác thôi, kiếm được một diễn viên hay người mẫu trong giới giải trí rồi tự mãn nghĩ mình giỏi lắm.
Tần Lâm mặc kệ bọn họ đi ra ngoài đón.
Đường Mẫn và Lâm Nguyệt Dão cũng nháy mắt nhìn nhau, có vẻ bối rối.
Bọn họ cũng không biết bạn gái của Tần Lâm là ai, hình như từng nhắc đến một lần, nhưng chưa gặp bao giờ, hôm nay cũng là lần đầu tiên bọn họ gặp, ít nhiều cũng cảm thấy căng thẳng.
Nhất là khi so sánh với bạn gái của Đường Kiên Cường, bọn họ càng tò mò hơn, nếu bạn gái Tần Lâm không bằng Vương Đan Đan, thì nhà Đường Văn sẽ càng kiêu căng hơn cho mà xem.
Một lúc sau, Tần Lâm đã quay lại cùng một cô gái.
Da trắng, dáng cao, mặc một bộ đồ thể thao, đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm và khẩu trang, ăn mặc trẻ trung xinh đẹp, mái tóc dài buộc đuôi ngựa sau đầu.
Vương Đan Đan bĩu môi: “Che chắn kín bưng thế, nghĩ mình là minh tinh nổi tiếng thật à?”
Cô ta vừa dứt lời, cô gái liền tháo kính râm, mũ và khẩu trang, lộ ra gương mặt xinh đẹp tinh tế, mỉm cười e lệ với mọi người.
“Xin chào, cháu là Tô Văn Kỳ”.
Cả bàn ăn bỗng chốc yên lặng không một tiếng động!
Tất cả mọi người đều há hốc mồm ngạc nhiên nhìn Tô Văn Kỳ, mắt to trợn không thể tin được.
Thiên hậu?
Là thiên hậu thật!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT