Trang Uẩn ở lại trên YY được một lúc, cảm giác không có gì hay liền rời đi. Sau đó chạy qua QQ dòm bình luận nhóm mình một chút. Không nghĩ tới chính chủ anh đây đã ở ẩn một năm rồi, nhưng người trong nhóm tình cờ vẫn sẽ nói chuyện trên trời dưới đất, có đôi khi còn trò chuyện rất nhiệt tình.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Chuyện nam thần yêu đương đúng là không thể nghi ngờ mà 〒_〒

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: CMN. . . . . Thanh Thần sama lên đây lúc nào? Tôi luôn cực kỳ chú ý mà, tại sao lại không biết?

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: 0. 0 Thế nào lại vậy, Thanh Thần sama lên rồi? Đừng có ngăn tôi, tôi đã ghim chữ mấu chốt rồi đấy /(ㄒoㄒ)/~~

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Nam thần mà Thần Phong nói không phải Thanh Thần sama đâu? Cậu ta đã thay lòng đổi dạ rồi, giống như Thanh Khê vậy o( ̄ヘ ̄o#) @Chủ nhóm mau đá phản đồ ra khỏi đây đi!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Mặc dù người tôi nói quả thực không phải là Thanh Thần sama, nhưng tôi thật sự không có làm phản mà, tôi còn yêu tha thiết Thanh Thần sama lắm, anh ấy là ca sĩ đầu tiên tôi biết đến khi rơi vào giới này mà, ý nghĩa hoàn toàn khác biệt 〒_〒

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: @Thanh Khê có người copy lời kịch của cậu kìa.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: Hoá ra không phải là Thanh Thần sama, làm tôi cao hứng hụt một trận, chạy.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Trầm Trầm: Nam thần của Thần Phong là ai? Gần đây tôi lật tung cả giới võng phối đều không hề nghe nói tới sama công bố tình cảm lưu luyến với ai nha, thực hiếu kì 0. 0

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Trong Cổ Phong ấy! Đại thần Phong Khởi của tôi @[email protected]

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Tôi cũng quan tâm đến đại thần Phong Khởi nữa, chuyện này không tính là công bố tình cảm đâu, mặc dù hai ngày nay trên Weibo rất mập mờ không rõ, nhưng cũng có thể là bạn bè nhiều năm không gặp mà.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: CMN? Đại thần Phong Khởi, tôi đã bỏ qua chuyện vui gì rồi? Nhanh qua Weibo bồi bổ.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Tát cậu tỉnh này, nếu là bạn bè bình thường, đại thần Phong Khởi sẽ dùng loại giọng điệu đấy à, cái gì mà tôi tới tìm anh, anh lại chán ghét giọng nói của tôi, phải làm sao bây giờ. Quả nhiên đại thần đã từng thích người mà mình mới gặp thoáng qua, sau đó nhiều năm trôi đi mới có thể gặp lại, đại thần ngay lập tức có quyết tâm cố gắng theo đuổi một lần!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Trầm Trầm: Anh ấy? Hoá ra đại thần đã lôi người ra khỏi tủ rồi à?

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: . . . . . Mặc dù bình luận bên dưới đều não bổ như vậy, nhưng vẫn không nên đào sâu chuyện của đại thần trên 3D đâu, đại thần không chủ động nói mọi người cũng không cần thêm mắm thêm muối, bổ não không đầu không đuôi, còn tuyên truyền bốn phía. . . . . Những năm gần đây bởi vì những chuyện như vậy nên đã ép lui không ít đại thần, tiểu thần đấy. . . . .

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Ai, là tôi chế ra. Về sau sẽ không nói nữa QAQ

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Trầm Trầm: (ngậm miệng) Tôi cũng không phải là người thích nhiều chuyện, kể từ khi Thanh Thần sama bởi vì nguyên nhân tương tự nên lui về ở ẩn, tôi cũng không còn muốn tiếp tục đụng tới cái giới hỗn loạn đấy nữa rồi.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: Gạo phèn này lẽ nào lại lớn! Chán ghét đến mức giống như muốn khóc! Nhìn hắn vẫn ly hôn phong thấp sâu sắc trong giới này tôi liền muốn hưởng mùi anti hắn! Dính lên đại thẩm rồi lưu trữ ca khúc mới kéo theo thật nhiều fan hâm mộ liền hoàn mỹ khiến cho Thanh Thần sama bị mẹ nó người trong đảng đánh đến như vậy! ! ! ! !

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: . . . . . Cái tên thụ đánh sai chữ nhà cậu thắng rồi!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Trầm Trầm: Tôi xem nhiều lần vẫn không hiểu, yên lặng chui đi, mặc kệ @Chủ nhóm

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: 【 Mời xem bản phiên dịch của Sơ Tinh, bộ máy phiên dịch Sơ Tinh, đáng giá có được 】 Các cậu còn nói đến chuyện này! Tôi chán ghét đến mức rất muốn khóc rồi đây! Nhìn người nào đó vẫn còn nằm trong giới ăn sung mặc sướng tôi liền muốn anti hắn! Vừa quyến rũ đại thần vừa ra ca khúc mới ôm gọn thật nhiều fan hâm mộ rồi khiến Thanh Thần sama của chúng ta năm đó bị mắng thảm đến như vậy! ! ! ! !

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: Người đi làm đần như cậu xem ra mới hiểu được tôi _(:зゝ∠)_

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Tôi sẽ không tiếp tục giúp cậu phiên dịch nữa đâu, dám mắng tôi đần, hẹn gặp lại!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: Không phải đần, là đần _(:зゝ∠)_

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: Không phải đần, là nhảy _(:зゝ∠)_

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Là giỏi! Tôi biết rồi! Đánh một chữ đơn giản như vậy, đánh mấy lần cũng không ra! Cậu vừa mới nói người nào đó lại bắt đầu ra ca khúc mới rồi đúng không, tôi sẽ đi quấy phá!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Tôi cũng đi, hắn không phải nói với fan hâm mộ của hắn rằng chúng ta là anti fan sao, vậy chúng ta liền thành anti đến cùng ╮(╯▽╰)╭

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: Ô ô ô cũng đi!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Tính thêm một người tôi đây nữa! Phát kết nối một chút! Đánh máy sai thụ xung phong trận đầu ép chết đám khó dạy kia đi!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: (kết nối)

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: Tôi sẽ nỗ nực!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Ừm @Chủ nhóm đánh chữ sai thụ phát kết nối, có thể cấm ngôn được rồi.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: . . . . .

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: o(*≧▽≦) ツ┏━┓[ Đập Thần Hi PP cười ha hả ]

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Cậu cút!

Trang Uẩn vốn chỉ muốn bát quái xem bọn họ nói chuyện trên trời dưới đất, mặc dù anh đối với chuyện Phượng Khởi tiết lộ việc mình có người yêu là thật hay không cũng không quá hứng thú. Song khi xem đến phần sau, trong lòng của anh đã không biết mang theo tư vị gì. Có một số việc ngay cả chính anh cũng đã tận lực muốn lãng quên, thế nhưng nhóm fan hâm mộ đáng yêu vẫn còn đang vì anh mà căm giận bất bình.

Đang lúc Trang Uẩn xuất thần, trước mắt đột nhiên xuất hiện một cái điện thoại di động, anh còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Tùy Phong đứng ngay bên chân từ lúc nào.

Ngón tay hắn thon dài, sau khi nhìn thấy Trang Uẩn tỏ vẻ nghi ngờ, cái tay cầm di động kia liền nâng ngón trỏ gõ gõ màn hình.

Trang Uẩn hơi nghi hoặc nhìn thoáng qua màn hình một chút, chỉ thấy phía trên đánh một hàng chữ: Thân thể khoẻ không? Anh có muốn ra ngoài ăn cái gì đó một chút không?

Lúc đầu Trang Uẩn còn chưa kịp phản ứng, nghĩ vì sao Tùy Phong lại dùng di động để nói chuyện phiếm với mình, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng lại, trước lúc này mình đã nói với hắn câu nói kia. . . . .

Đột nhiên Trang Uẩn có chút cảm giác tội lỗi, Tùy Phong quả nhiên vẫn để ý sao? Nói giọng của hắn không êm tai bằng Sở Điềm nên không muốn nghe hắn nói chuyện _(:зゝ∠)_

Nhưng anh lại không thể lập tức mở miệng nói không phải là như vậy, thật ra tôi rất thích giọng của cậu. . . . . Nếu nói như vậy, người chịu tội nhất định là bản thân. . . . .

Trang Uẩn mấp máy môi, “Chúng ta thêm Wechat đi, như vậy thì cậu có gì muốn nói thì cứ nói, không cần cố ý mang qua cho tôi nhìn.”

Tùy Phong gật gật đầu.

“Wechat của tôi là. . . . .” Còn chưa đợi Trang Uẩn nói ra, anh đã nhận được lời mời kết bạn của Tùy Phong, tên Wechat của Tùy Phong rất đơn giản, chỉ có duy nhất một chữ ‘Phong‘. Còn của Trang Uẩn thì trực tiếp lấy họ tên của mình.

Vừa thông qua lời mời kết bạn, tin nhắn đầu tiên Tùy Phong nhận được lại tới.

Phong: Đi không?

Trang Uẩn phản ứng một chút, nhớ ra Tùy Phong hỏi cái gì, thế là nghiêm túc trả lời từng chữ từng chữ.

Trang Uẩn: Được. Vừa lúc tôi cũng thấy có chút đói bụng.

Hai người mặt đối mặt còn dùng Wechat để nói chuyện, cảm giác rất kỳ quái, Trang Uẩn dừng một chút, lại nói với Tùy Phong, “Thật xin lỗi, thực ra giọng của cậu có rất nhiều người yêu thích, tôi cũng không phải cố ý nói như vậy. . . . . Chỉ là. . . . .”

Chỉ là cái gì? Chỉ là tôi vừa nghe giọng của cậu xong liền mềm nhũn cả người, tinh thần lên cao trào? Nếu là như vậy, Trang Uẩn không thể nói được, trắc trở, chỉ có thể nói xin lỗi với Tùy Phong.

“Hi vọng cậu không để trong lòng, cũng cám ơn cậu vì chiều tôi nên ngay cả nói cũng không nói. . . . .”

Phong: Không có việc gì, dù sao lúc đầu em cũng không thích nói chuyện.

Phong: Đi thôi, dẫn anh đi ăn gì đó.

Mượn chiều cao chênh lệch, Tùy Phong còn đưa tay vuốt vuốt tóc Trang Uẩn vừa mới dựng lên. Trang Uẩn ngây ngốc, đột nhiên cảm thấy mình mới là người được học đệ này mang theo.

Mấy câu của Tùy Phong trong Wechat vừa đơn giản lại rõ ràng, nhưng bởi vì nét mặt của hắn hoàn toàn không giống với ngữ điệu, có vẻ hơi lạnh như băng, tuyệt không giống như là học đệ.

Tùy Phong cùng Trang Uẩn ra ngoài dạo quanh một vòng, thì tìm được một quán bún. Không hổ là tiệm đồ ăn trong khu du lịch, giá cả rất chát, một bát bún Quế Lâm lại muốn 25 đồng, thêm thịt thì thêm 5 đồng, cho dù là vậy nhưng nhìn cũng khá, bởi vì tiệm đồ ăn khác trông còn ‘cao lớn‘ hơn.

“Vậy ăn bún Quế Lâm nhé?” Trang Uẩn hỏi qua ý kiến của Tùy Phong, mặc dù giá cả như muốn giết người, nhưng khi đi vào trong tiệm, vẫn ngửi thấy mùi rất thơm.

Tùy Phong gật gật đầu.

“Cậu có muốn thêm thịt không?”

Tùy Phong lại gật đầu.

Thế là Trang Uẩn liền gọi ra hai bát bún Quế Lâm thêm thịt, tất cả hết 60 đồng. Chờ đến lúc bún lên bàn, anh mới biết kỳ thật thêm thịt chính là thêm mấy cục thịt bằm lên trên bát. . . . . Nhưng may là bát cũng vừa, ăn đủ no.

Trang Uẩn cho thêm chút tương rồi cho thêm chút ớt mới thấy hành lá rau thơm được đưa lên, Tùy Phong nhìn anh một hồi, lúc này mới rút ra đôi đũa dùng một lần, chậm rãi ung dung bắt đầu ăn.

“Cậu không thêm gia vị à? Ăn như vậy thì không có hương vị gì hết đâu.”

Tùy Phong nhìn chai tương ớt đã chảy ra ngoài một ít, lại nhìn đĩa rau thơm đã được xé nhỏ đặt trên bàn, liền tiện tay lấy một chút bỏ vào trong bát, hắn nhíu nhíu mày, lắc đầu.

Trang Uẩn còn chưa ăn sáng, nên hiện tại quả thật có chút đói bụng, rất nhanh đã ăn xong một bát bún, uống hai ngụm canh, “Thật sự không có mùi vị gì hết, quả nhiên thua lỗ mà. . . . . Một bát giống vậy ở trường học chúng ta chỉ có 9 đồng.”

Giá đồ ăn trong căn tin trường anh nghĩ đã là rất cao rồi, nhưng xem ra kiến thức của anh quả nhiên còn quá thiếu sót, giá đã cao còn có giá cao hơn.

“A?” Trang Uẩn đột nhiên chú ý tới bún trong bát Tùy Phong không vơi đi được bao nhiêu, “Cậu không đói bụng à? Ừm. . . . . Chắc hương vị chẳng ra sao ha.”

Trang Uẩn hiểu rất rõ, nhìn cách ăn mặc cùng hành vi cử chỉ của Tuỳ Phong thì liền biết hắn không giống như người trong gia đình hay tùy tiện ăn ở quán ven đường, mặc dù nơi này là quán bún, nhưng tình hình vệ sinh thật sự không khác gì quán ven đường, là anh đã quá sơ sót.

Tùy Phong không nói gì, chỉ nhanh chóng lấy ra một tờ Mao Gia Gia vàng chói để thanh toán, Trang Uẩn chậm một bước, nhưng cũng không nói sẽ trả tiền lại cho hắn, dù sao còn ở nơi này hai ngày, bữa tiếp theo sẽ mời lại.

Chủ quán trả lại cho hắn 40 đồng tiền giấy, Tùy Phong nhận lại liền tiện tay nhét vào trong túi. Trang Uẩn lưu ý động tác của hắn một chút, có cảm giác có chỗ nào đó không đúng lắm.

Phong: Đi được chưa?

Điện thoại đột nhiên rung một cái, Trang Uẩn liền thấy Tùy Phong gửi tới một tin nhắn.

Trang Uẩn: Được.

Ngẩng đầu, liền nhìn thấy Tùy Phong cũng tiện tay nhét điện thoại di động vào trong túi.

Người này làm thế nào mới khống chế được bản thân không quên mất phải dùng điện thoại di động giao lưu với mình vậy? Nếu như là mình, khẳng định vừa đảo mắt đã quên, nhịn không được sẽ nói ra lời, dù sao bản thân cũng không phải câm điếc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play