Trang Uẩn cảm giác
mình tựa như đang đi trên hoang mạc, vừa nóng vừa khát, toàn thân bất
lực. . . . . Tốn sức nâng cánh tay bắt lấy hư không hai lần, nhưng lại
không bắt được gì.
Bên tai quanh quẩn
tiếng hít thở giao thoa, mang theo chút dị dạng. . . . . Trang Uẩn biết
rõ một tiếng hít thở trong đó là của mình.
Sau một khắc, anh lại có cảm thấy mình giống như đã biến thành cá nướng
trên giá, bắt đầu nóng lên từ phía lưng, sau đó nhiệt độ lan ra toàn
thân, có người dùng hai tay sờ vuốt thân thể mình, anh liều mạng muốn mở to mắt, lại có chút bất lực.
Mười ngón
tay của người kia vuốt ve không xót một tấc da thịt, Trang Uẩn nhịn
không được run rẩy. . . . . Một tiếng rên rỉ nhịn không được thoát ra từ trong miệng, Trang Uẩn biết mình không bị biến thành cá, có lẽ anh. . . . .
Ngay khi ngón tay linh hoạt rời khỏi thân thể, Trang Uẩn siết chặt ngón tay mình lại. . . . . Không vừa
lòng. . . . . Thân thể của anh đang kêu gào muốn khát vọng nhiều hơn.
Có nụ hôn xen lẫn trong hơi thở rơi xuống trên người mình, không xót từng
tấc từng tấc da thịt, bàn tay mang theo nhiệt độ nóng bỏng, nhào nặn,
vuốt ve, theo những nơi có nụ hôn rơi xuống, Trang Uẩn không kiềm nén
được giọng của mình nữa. . . . . Chỉ muốn khiến đối phương mạnh bạo thêm một chút, mạnh hơn nữa, còn chưa đủ. . . . .
Anh ngẩng đầu lên, đem thân thể của mình hoàn toàn rộng mở, nghênh đón đối phương càng thêm buông thả cướp đoạt. . . . .
Ngay lúc thân thể bị xâm nhập, khoái cảm xen lẫn đau đớn khiến anh đột nhiên mở mắt, rốt cục cũng có thể mở mắt ra, đối diện chính là một đôi mắt ôn nhu lại giảo hoạt. . . . .
“Thích không?” Bờ môi người kia giật giật.
Trang Uẩn đột nhiên thanh tỉnh, nhưng lại bởi vì giọng nói kia mà mất khống
chế mềm oặt xuống. . . . . Phóng thích như thác nước.
Trong bóng tối, chỉ có tiếng hít thở của Trang Uẩn, anh lục lọi, rốt cục mò
được đồ, nhẹ nhàng nhấn một cái, màn hình phát ra ánh sáng yếu ớt, nhìn
thoáng qua thời gian, trời vừa rạng sáng.
Anh nằm một hồi trên giường vuốt điện thoại mới chậm rãi ngồi dậy. Xuống
giường, bật đèn, đổi một bộ đồ lót mới, sau đó ngơ ngác ngồi trên ghế.
Anh còn chưa thoát ra khỏi giấc mộng xuân kia.
Nhất định là do chịu ảnh hưởng của ban ngày, ban đêm mới có thể mơ giấc mộng này. Thế nhưng. . . . . Đối tượng lại là Tùy Phong. . . . . Lúc trước
khi ở bên Mỗ Quân anh cũng không có mơ thấy loại mộng này, khi đó, anh
cũng không có sức đề kháng đối với giọng của Mỗ Quân. . . . .
Đối với người đã sớm rõ xu hướng tính dục của mình như Trang Uẩn mà nói,
anh đã xem qua không ít phim người lớn, trong đó không thiếu nam diễn
viên GV (1) có vóc dáng đẹp, bề ngoài đẹp trai, lại có đại JJ (2) cực
tốt, lúc Trang Uẩn đang xem cũng có cảm giác, thậm chí đã từng một lần
kích tình ngay trước máy tính, nhưng có mộng xuân như thế này thì đúng
là lần đầu.
Trang Uẩn ép bản thân tỉnh
táo lại từ trong giấc mộng vừa rồi. Anh nói với chính mình, đây đều là
giả. Trong lòng ám chỉ là thế, nhưng trong đầu lại bất giác hồi tưởng
lại giấc mộng vừa rồi. . . . .
Tất cả cảm giác đều chân thật như vậy. Trong mộng Tùy Phong vuốt ve anh, hôn anh, mọi chuyện đều quanh quẩn liên tục trong đầu.
Phản ứng thân thể rất chân thật, khiến anh nhịn không được rên rỉ. . . . .
Không muốn nghĩ thì càng nghĩ đến, ép buộc không muốn thì lại càng muốn.
Giọng Tùy Phong tựa như vang vảng bên tai mình, thân thể của anh mất khống
chế liền trở nên khô nóng. Trang Uẩn nặng nề thở ra một hơi, đứng dậy đi vào trong phòng tắm dùng nước lạnh để rửa mặt, lúc này mới cảm thấy dễ
chịu một chút.
Trong Wechat điện thoại,
còn có tin nhắn Tùy Phong gửi đến trước khi đi ngủ, có hai tin nhắn đầu, giọng điệu rất bình thường, tựa hồ không chịu ảnh hưởng gì từ chuyện đã xảy ra trong phòng riêng ngày hôm nay.
Còn tin nhắn cuối cùng là tin nhắn âm thanh, Trang Uẩn còn chưa ấn nghe. Anh không có dũng khí nghe giọng của Tùy Phong nữa.
Trải qua chuyện trong phòng riêng vào buổi chiều, Trang Uẩn cảm thấy cái suy nghĩ chỉ cần nghe giọng Tùy Phong nhiều một chút là có thể miễn dịch
với giọng của hắn của mình lúc trước, có bao nhiêu buồn cười.
Anh căn bản đã đánh giá thấp lực ảnh hưởng của giọng Tùy Phong đối với
mình. Ngược lại sau khi nghe được giọng Tùy Phong, thân thể mình càng
thêm mẫn cảm.
Anh. . . . . Rốt cuộc không thể nói chuyện với Tùy Phong như không có chuyện gì nữa, không thể coi
hắn như bạn bè bình thường được.
Trang Uẩn lần thứ hai không còn có suy nghĩ kết giao cùng Tùy Phong.
Trang Uẩn lâm vào trạng thái xoắn xuýt, rõ ràng là thời gian ngủ nhưng anh
lại cực kỳ tỉnh táo. Ngón tay vô thức nhấn vào màn hình điện thoại di
động, ấn mở một phần mềm sau lại rời khỏi, cứ liên tục như vậy. . . . .
Thẳng đến khi ấn vào QQ, dưới ảnh đại diện của Công Tử Uy Dĩ có chấm đỏ ghi
số 2, anh theo thói quen ấn vào số 2, nhẹ nhàng kéo, số 2 liền biến mất. . . . . Nhưng anh lập tức liền kịp phản ứng, lại nhấn vào xem.
Công Tử Uy Dĩ: Nhóc Thanh Thần! Hai ngày nữa tôi sẽ tới thành phố C một chuyến! Cậu
còn ở thành phố C không? Nếu còn chúng ta thuận đường gặp mặt đi.
Công Tử Uy Dĩ: Cũng không biết cậu có thể nhìn cái tin nhắn này hay không, tôi cho cậu số của mình, nếu như có một ngày cậu thật sự thấy được, vô luận là sau
bao lâu đều nhớ nhắn lại cho tôi một tin! Quá thất sách, một năm trước
nên trực tiếp trao đổi số điện thoại di động với cậu! Lúc ấy thế mà lại
không nghĩ tới!
Đằng sau ghi kèm một
chuỗi số điện thoại di động, Trang Uẩn chỉ nhìn lướt qua, không nhìn rõ. Trong đầu của anh giờ này vẫn còn rất loạn.
Tin nhắn của Công Tử Uy Dĩ được gửi từ tối hôm qua, giờ phút này ảnh đại
diện đã tối, nhưng lúc này Trang Uẩn cực kì muốn tìm người nói chuyện,
Công Tử Uy Dĩ biết bí mật về thể chất của mình tất nhiên là đối tượng
tốt nhất rồi.
Thanh Thần: Tôi lại gặp được một giọng nói. . . . . Lần này là ở hiện thực. . . . . So với Mỗ Quân còn nghiêm trọng hơn.
Trang Uẩn nói không rõ ràng, nhưng anh biết chờ đến khi Công Tử Uy Dĩ lên mạch nhìn thấy, có thể hiểu.
Thanh Thần: Trước đó cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ cảm thấy người này không tệ, làm bạn bè cũng rất tốt. Nhưng hôm nay, chỉ bởi vì nghe được giọng của
cậu ấy mà tôi bắt đầu huyễn tưởng cùng cậu ấy ân ái ngay trước mặt cậu
ấy. . . . .
Thanh Thần: Lúc nãy còn làm một giấc mộng xuân với cậu ấy. . . . . Tôi cảm thấy mình điên thật rồi. . . . .
Công Tử Uy Dĩ: Nếu là hiện thực, vậy liền làm hắn!
Công Tử Uy Dĩ: Không, để hắn làm cậu! Bắt lấy hắn!
Thanh Thần: . . . . . Cậu onl?
Công Tử Uy Dĩ: Cậu cho rằng tôi không onl, tin nhắn gửi cho tôi, là để chơi à? Trên QQ không có chức năng thu hồi tin nhắn đâu.
Công Tử Uy Dĩ: Tôi nói với cậu, đừng ngừng. Tôi rất tò mò, ảo tưởng với mộng xuân của
cậu cụ thể là như thế nào? Vì sao cậu lại xoắn xuýt? Chẳng lẽ hắn rất
xấu?
Công Tử Uy Dĩ: Chắc vậy, người có giọng dễ nghe đều xấu xí.
Thanh Thần: Bề ngoài rất đẹp trai, là nam thần trong trường của chúng ta, còn có một nhóm fan hâm mộ riêng nữa.
Công Tử Uy Dĩ: Vậy còn chờ gì nữa, cậu không làm, tôi đã muốn làm rồi đấy!
Công Tử Uy Dĩ: Chẳng lẽ là do bóng ma một năm trước nên không dám tùy tiện xuất thủ?
Cậu cùng tên Mỗ Quân là chuyện trên 2D, bị hắn lừa gạt cũng là do cách
một cái mạng internet, hiện tại người này là ở 3D, trong sinh hoạt của
cậu!
Thanh Thần: Không phải. . . . . Tôi thừa nhận mình đã chịu đả kích rất sâu vì chuyện cùng Mỗ Quân, nhưng thật sự không phải. . . . .
Thanh Thần: Tôi không ngửi được mùi đồng loại trên người cậu ấy, có lẽ cậu ấy là thẳng nam.
Thanh Thần: Hơn nữa mới ngày hôm qua, tôi thật sự chỉ coi cậu ấy là bạn bè bình thường.
Công Tử Uy Dĩ: Chậc, lúc cậu có phản ứng với giọng của hắn liền chú định các cậu không thể là bạn bè bình thường rồi, hoặc là người xa lạ, hoặc là người yêu.
Công Tử Uy Dĩ: Cậu muốn duy trì quan hệ bạn bè với hắn, lúc quay đầu có bạn trai,
nhưng cậu lại có phản ứng với bạn bè của mình, bạn trai cậu có thể vui
sao?
Đạo lý đó, Trang Uẩn đều hiểu, nhưng mà. . . . .
Công Tử Uy Dĩ: Cậu cũng đừng cho rằng hắn là thẳng, liền sẽ bái bai với cậu, tốt xấu
gì cũng nên chính miệng hỏi ra một câu, nếu không nói không chừng sẽ bỏ
lỡ một đoạn nhân duyên tốt đấy.
Công Tử Uy Dĩ: Gặp được một người đàn ông chỉ mới dùng giọng nói của mình đã khiến cậu đạt cao trao, cậu phải thật thận trọng trân quý, nếu như hắn là cong,
như vậy cậu sẽ hạnh phúc mười phần đấy.
Công Tử Uy Dĩ: Thời gian không còn sớm, mau ngủ đi, không chừng còn có thể tiếp tục
giấc mộng xuân đấy! Quay đầu phải nhớ kỹ kể cho tôi biết chuyện sau đó
đấy.
Công Tử Uy Dĩ: Ngày mai tôi có lớp, xuống trước.
Công Tử Uy Dĩ: Về sau có vấn đề gì thì hoan nghênh đến trưng cầu ý kiến, tốt nhất là
liên lạc điện thoại, QQ tôi tám trăm năm không lên một lần. Cậu nhớ kỹ
dãy số của tôi một chút, sau đó gửi cho tôi một tin.
Trang Uẩn im lặng nhìn tin nhắn của Công Tử Uy Dĩ, sau đó lại kéo khung chat
lên trên cùng. . . . . Muốn tới thành phố C? Anh lưu dãy số lại, rồi gửi cho Công Tử Uy Dĩ một tin nhắn.
2 người sau khi trao đổi số xong liền tiếp tục nhắn tin.
Công Tử Uy Dĩ: Chờ tôi đến thành phố C thì sẽ lại nghe cậu nói về giấc mộng xuân tiếp.
Công Tử Uy Dĩ: Đúng rồi, tôi tên là Tịch Gia Văn.
Trang Uẩn cũng gửi tên của mình qua, đồng thời đóng ứng dụng nhắn tin.
Tịch Gia Văn: Cậu tên là Giả Vờ Ngất sao? Ha ha ha ha
Trang Uẩn: Mau mơ giấc mộng xuân của cậu đi!
Tịch Gia Văn: Không, là Cậu Mộng Xuân mới đúng!
Tịch Gia Văn: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha
Trang Uẩn: “. . . . .”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(1) GV: Gay Video, phim gay người lớn.
(2) Đại JJ: Dương vật lớn :))
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT