Trang Uẩn thừa dịp Tùy Phong đang thay quần áo, liền quan sát ký túc xá của hắn một chút. Ký
túc xá của C đại là dành cho 4 người ở, nhưng trong phòng của Tùy Phong
hình như chỉ có 3 người, trong đó giường của hai người dựa vào nhau nằm ở đối diện cửa, còn của Tùy Phong là dựa vào ban công, đối diện giường
ngủ của hắn bỏ trống, là nơi dùng để đặt hành lý.
Ký túc xá nam sinh loạn một chút là điều rất bình thường, nhưng chỗ của
Tùy Phong lại rất kỳ quái, lộn xộn với sạch sẽ đối ngược nhau, có thể
nhìn thấy trên hai cái giường ngủ dựa vào cạnh cửa kia, chăn mền không
chồng, quần áo thay qua đều treo trên ghế dựa, trên bàn bừa bộn, lại
nhìn qua bên Tùy Phong, trên bàn một mảnh sạch sẽ, thứ gì cũng không có, sách giáo khoa đặt ngay ngắn trong ngăn tủ gần giường, ngăn khác thì
sắp một hàng sữa rửa mặt, sữa tắm cùng dầu gội đầu, khăn mặt chỉnh tề
gấp lại bên cạnh cái ly.
Đồng thời Trang
Uẩn còn chú ý tới cách hắn sắp xếp sách giáo khoa, xếp từ cuốn lớn nhất
cùng dày nhất xuống dưới, dưới cùng để tập tài liệu cùng các loại sách
bài tập, không có hộp bút, chỉ có hai cây bút, nhét vào trong tập tài
liệu, còn chừa ra một khe hở.
Trang Uẩn
vừa định hỏi Tùy Phong có cặp lồng hay không, chỉ thấy hắn đã đổi xong
quần áo, kéo ra ngăn kéo, lấy ra một cặp lồng cùng một đôi đũa, không
phải loại dùng một lần, hẳn là đồ dùng trong phòng.
Trong lúc đó Trang Uẩn vô tình thấy được đồ trong ngăn kéo, có hai cặp lồng
cùng một hộp khăn giấy. Trang Uẩn cảm thấy rất kỳ quái, thứ như khăn tay không phải nên để lên bàn hay sao, khi cần dùng đến cũng thuận tiện hơn không phải sao?
Tùy Phong đem cơm đĩa bỏ vào trong cặp lồng, làm xong những việc này tựa hồ cảm thấy ngón tay có chút dầu mỡ, kéo ngăn tủ ra rút một tờ khăn giấy, sau đó liền thuận tay đóng ngăn kéo lại.
Lau tay xong, lại
dùng tờ khăn giấy kia chà xát qua nút kéo tủ, lúc sau tờ khăn giấy này
hoàn thành sứ mạng của nó mới bị ném vào trong thùng rác.
Toàn bộ quá trình Trang Uẩn đều nhìn kĩ: “. . . . .” Cho nên mới nói tại sao cậu lại bỏ khăn tay vào trong ngăn kéo chứ! Sau khi rút ra còn phải lau lại nút kéo nữa kìa!
Tùy Phong làm xong
tất cả liền nhìn về phía Trang Uẩn, hé miệng muốn nói chuyện, nhưng vừa
nhớ ra cái gì đó, hắn quay người rút một tờ giấy từ trong tập tài liệu
ra, sau đó lấy ra hai cây bút, nhìn thoáng qua, lại thả một cây trở về.
Tùy Phong cầm bút lên vùn vụt viết một hàng chữ trên giấy: Anh đã dùng thử rồi?
Trang Uẩn nhìn thoáng qua, “Đúng vậy.”
Đây là lần thứ hai anh nhìn thấy chữ của Tùy Phong, lúc này viết có hơi
nhanh, nên có chút viết ngoáy. Chữ của Tùy Phong cũng cao gầy như bộ
dáng của hắn, lộ ra chút uyển chuyển, nhưng lại rất có lực, nhìn qua một cái liền biết là chữ nam sinh, Trang Uẩn nhìn không thiếu kiểu chữ của
con trai, nhưng anh lại thấy nét chữ của Tùy Phong là sạch đẹp nhất.
Tay con trai là tấm mặt thứ hai, chữ con trai là tấm mặt thứ ba, ánh mắt
Trang Uẩn đặt trên tay cầm bút cùng chữ viết của Tùy Phong không hề rời, không thể không thừa nhận, ba tấm mặt của Tùy Phong đều rất xuất chúng.
Hơn nữa giường của hắn chỉnh tề còn hơn cả ký túc xá của nữ sinh nữa, Trang Uẩn nhìn chồng sách vở bên kia, ngăn không được hỏi ra lời, “Cậu có
chứng ám ảnh cưỡng chế à?” Khả năng còn có chút bệnh sạch sẽ, trong lòng Trang Uẩn cảm thấy như vậy.
“Ừm?” Lần
này Tùy Phong không viết chữ, hắn đại khái cảm thấy từ chỉ một âm tiết
thì không sao. Nhưng lực sát thương đối với Trang Uẩn mà nói thì vẫn rất lớn như cũ, một tiếng “Ừ” kia phát ra từ mũi Tùy Phong, càng dụ hoặc
hơn so với khi dùng cuống họng để nói chuyện như bình thường!
Anh bất giác đứng không vững lui về phía sau một bước, tựa ở hộc tủ, “. . . . . Không có gì, cậu tranh thủ thời gian ăn cơm đi, không ăn sẽ nguội
đấy, tôi đi trước, buổi chiều còn phải đến quán trà sữa.”
Tùy Phong nhanh tay viết chữ: Anh không ở lại tiếp em một chút được sao?
Đằng sau còn kèm theo một ký tự “o(╥﹏╥)o ” vô cùng đáng thương.
“Ăn cơm còn phải có người tiếp? Cậu muốn tôi ở lại nhìn cậu ăn à.” Trang
Uẩn hoàn toàn không chừa chỗ thương lượng, trực tiếp phất tay tạm biệt.
Sau khi đi xuống lầu, đột nhiên nghĩ đến, ai nha, vừa rồi sao không thuận
tay lấy tờ giấy có chữ của Tùy Phong kia đi luôn chứ, dù sao Tùy Phong
cũng sẽ ném vào thùng rác. Tùy Phong vẽ ký tự, chuyện này sẽ phá vỡ hình tượng trong suy nghĩ của không ít người đấy!
Hôm nay Thẩm Di Châu không có ở đây, ông chủ tới gặp Trang Uẩn, dọn dẹp một chút liền ra ngoài làm việc, thế là chỉ có một mình Trang Uẩn trông
quán. Người trong quán có không ít, phần lớn là nữ sinh.
Không cần đoán cũng biết là tới bắt Tùy Phong đây mà.
Anh tựa ở quầy, nhàm chán lên mạng, sau đó lại vào QQ nhìn bình luận trong
nhóm một chút, quả thật đừng nên nói, nhóm fan hâm mộ của anh, đúng là
mỗi ngày đều không thấy nhàm chán.
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Bóp bóp bóp, bóp cái cọng lông ấy! Thế mà thật sự có người đem cái bài 818 về Thần sama kia lên đây, CMN, an tâm cái gì chứ (╯‵□′)╯︵┻━┻
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Tôi đã nói tôi ghét Thần Tinh cũng không phải do có dính dáng đến mà!
Vậy mà hắn lại có thể có quan hệ tốt với tên Mỗ Quân sau khi sama bị bóp lui giới, là do chúng ta không biết thôi, nói không chừng trong chuyện
lúc trước cũng có liên quan đến Thần Tinh đấy o( ̄ヘ ̄o#)
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Đau lòng thay cho Thanh Thần sama o(╥﹏╥)o
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: CMN, Thanh Khê cậu còn dám xuất hiện trong nhóm này sao (#‵′)
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Thanh Thần sama là bản mệnh của tôi mà, anh ấy bị lôi ra thì tất nhiên tôi cũng đau lòng chứ o(╥﹏╥)o
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Hai năm này thường có bài post đào ngôi sao, vì sao không có ai làm một bài trực tiếp mạnh mẽ tiễn hắn ra khỏi giới chứ! Hoàn toàn không nhìn
nổi nữa! Mỗi lần vướng vào hắn, sama của chúng ta lại phải chịu tổn
thương! Sama đã lui giới hai năm rồi cầu xin đừng liên luỵ đến ảnh nữa 〒_〒
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: (móc mũi) Bởi vì người ta ôm đùi đại thần đấy.
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: (móc mũi) Bởi vì người ta da mặt dày đấy.
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: Bất kể ra sao, từ sau khi đại thần Phong Khởi không nể mặt hắn trong
khung bình luận ở ca hội ngày đó, tôi đã thành fan đại thần Phong Khởi
rồi 2333
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Là cực kỳ thoải mái =3=, Chỉ là những người kia không mang cả Đại Thủ Tử của tôi vào thì tốt hơn đấy =3=
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Cái tên thay lòng đổi dạ, mau mau cút!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Ai, từ vụ tự đào áo may ô của đại thần Phong Khởi khiến tôi nhớ lại hai năm trước, từng có một người con trai cũng vì Thanh Thần sama mà làm
chuyện giống vậy. . . . .
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: →_→ Sơ Tinh cậu đừng nói giống như có gian tình như vậy có được không?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: →_→ Bọn họ quả thực có gian tình mà 【 Lầu dưới duy trì đội hình 】
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: →_→ Bọn họ quả thực có gian tình mà
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: →_→ Bọn họ quả thực có gian tình mà
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: →_→ Bọn họ quả thực có gian tình mà
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: →_→
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Với lại, trong nháy mắt lúc Uy Dĩ sama nổ áo may ô trước mặt Mỗ Quân cùng Thần Tinh sama, thật sự đẹp trai đến ngây người!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: Nhưng mà nói đến những chuyện này thì làm được cái gì nữa, bây giờ Uy
Dĩ sama cũng giống như Thanh Thần sama, đều là tử thi băng lãnh ở trong
nhóm o(╯□╰)o
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: @Duy Nhất
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: @Vệ Y @Vị Di @Vi Nghi
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: →_→ Đánh chữ sai thụ cậu làm gì vậy?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Đánh chữ sai thụ tới, lại có thể @Chủ nhóm @Chủ nhóm
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: @Uy Dĩ
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Lại @Uy Dĩ sama làm gì?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Vi Lương: Xách các cậu buồn bực trong ngực biểu đệ đối chuyển với ngốc sao!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Thần khí phiên dịch @Sơ Tinh, nhờ cả vào cậu!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Thay các cậu biểu đạt hoài niệm trong lòng đối với Uy Dĩ sama, có lẽ là ý này (⊙﹏⊙)b
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Nhưng áo may ô của Uy Dĩ sama là cái này @Công Tử Uy Dĩ.
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Cứu vớt đánh chữ sai thụ mất đi trí thông minh @Công Tử Uy Dĩ
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: Cách nói này khiến tôi cảm thấy đánh chữ sai thụ thật sự rất đáng thương @Công Tử Uy Dĩ
Công Tử Uy Dĩ: . . . . .
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: CMN? Là tôi hoa mắt sao?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: CMN? Là ai copy sao?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Hình như là người thật. . . . .
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: Chúng ta thật sự @ ra chính chủ rồi? ? ?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: A a a! Uy Dĩ sama! Đã lâu không gặp! Thật sự là lâu rồi mới gặp a a a!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Mắt của tôi mù rồi, a a a, chắc chắn đã mù rồi, a a a!
Công Tử Uy Dĩ: Bình tĩnh. . . . . Bình tĩnh. . . . .
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Đã như vậy, tôi cũng muốn gửi đại chiêu, ahaha!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Cái gì?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Hít sâu!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: One two three! Go go go!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Chỉ yên lặng nhìn Thanh Khê động kinh.