Bởi vì Trang Uẩn chân đau tay đau toàn thân đều đau, nên chỉ nguyện ý đợi trong nhà nghỉ, đi hơn một bước liền thêm nhiều thống khổ.

Trang Uẩn vừa ăn hộp cơm mà Tùy Phong mua giúp anh vừa khuyên hắn, “Nghe nói nơi vui chơi ở đây rất nhiều, cậu có thể một mình ra ngoài xem một chút, không cần phải để ý đến tôi đâu.”

Tuy Tùy Phong không nói lời nào nhưng trông ánh mắt hắn nhìn mình thật sự khiến toàn thân anh khó chịu, anh tình nguyện để bản thân nằm một mình trong phòng còn hơn.

Trang Uẩn vuốt vuốt chân của mình, hơi ấn mạnh một chút liền cảm thấy một trận đau nhức, loại thống khổ này đoán chừng sẽ còn tiếp tục thêm vài ngày, trước kia vào ngày thứ hai sau khi thi thể lực xong, đi thang lầu, chân đau đến mức gần như không thể nhấc lên nổi, lần này so với lần đó còn nghiêm trọng hơn. Ngẫm lại liền có chút hâm mộ Tùy Phong, rõ ràng hôm qua đi cùng một đường núi, vì sao Tùy Phong lại không bị làm sao chứ!

Tựa hồ cảm giác được tâm tình oán niệm của Trang Uẩn, Tùy Phong cầm điện thoại di động lên đánh mấy chữ, điện thoại của Trang Uẩn đặt ở trên đầu giường ngay tức khắc rung rung.

Phong: Anh đau chân là do thể năng quá kém, cần rèn luyện nhiều, về sau kéo anh đi chạy bộ sáng sớm nhé?

Tay Trang Uẩn run rẩy một cái, nhìn Tùy Phong, cậu ta nghiêm túc chứ? Anh nhìn dáng vẻ Tùy Phong tựa hồ rất nghiêm túc nên tranh thủ thời gian lắc đầu, không muốn, chết cũng không cần.

Tùy Phong nhún nhún vai, không hề cưỡng cầu.

Lúc này, cửa phòng bị gõ. Hai người đều khẽ giật mình, Sở Điềm bọn họ đều đã đi, theo lý thuyết thì sẽ không có người đến tìm bọn họ mới đúng.

Tùy Phong đi ra mở cửa, thì thấy một em gái nhỏ đang đứng ngay trước đó.

“Ai vậy?” Trang Uẩn ngồi ở trên giường hỏi.

“Anh, anh khoẻ. . . . .” Em gái nhỏ đỏ mặt nhìn Tùy Phong.

Tùy Phong nhíu nhíu mày, “Có việc gì?”

“Chuyện đó. . . . . Hôm nay các anh đi đâu chơi, em, em đi theo các anh. . . . .”

Trang Uẩn nghe thấy là giọng của một học muội nào đó, bất quá cô không phải là người của hội học sinh, cho nên Trang Uẩn trước đó cũng không quen biết, “Tùy Phong, cậu để tiểu học muội vào đi, cản ở cửa làm gì.”

Tùy Phong nghe vậy, không quá tình nguyện tránh ra, tiểu học muội thụ sủng nhược kinh tiến vào, “Học trưởng khoẻ.”

“Em nói muốn cùng chúng ta đi chơi?” Trang Uẩn hỏi, “Em không theo bọn Sở Điềm leo núi sao?”

“Ừm, thân thể em không tốt lắm, không thể làm vận động quá mạnh, không thể leo núi. . . . . Sở Điềm học tỷ nói có thể đi theo học trưởng. . . . .” Nói đến đây học muội liền ngượng ngùng nhìn Tùy Phong một chút, “Cùng Tùy, Tùy Phong.”

“Cơ thể anh hôm nay không tốt, có thể không đi ra ngoài, em hỏi Tùy Phong một chút rồi tính toán đến đâu chơi đi, kêu cậu ta mang em theo.”

“Nhưng, có thể sao?” Học muội nhận được đáp án liền tràn ngập mong đợi nhìn về phía Tùy Phong.

Tùy Phong lười biếng ngáp dài một cái, “Tối hôm qua ngủ không ngon, tí nữa muốn ngủ bù, đại khái cũng không ra khỏi cửa.”

“Chuyện đó. . . . . Buổi chiều thì sao?” Em gái mặc dù có chút thất vọng, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định như cũ.

“Buổi chiều bọn Sở Điềm sẽ leo núi xong trở về.”

Ý cự tuyệt rất rõ ràng, em gái tìm không ra cớ gì, chỉ có thể thất vọng rời đi.

“Học muội là muốn hẹn cậu ra ngoài, cậu cứ từ chối như vậy sao?”

Tùy Phong nửa ngồi nửa nằm trên giường.

Phong: Người muốn hẹn với em rất nhiều, nếu mỗi một người em đều đồng ý, vậy còn cần phải làm việc khác sao?

Lời nói này của Tùy Phong không có chút khiêm tốn, nghe vào còn có chút tự luyến, nhưng quả thực là lời nói thật. Nhớ tới bữa dạ tiệc Trung Thu lúc Tùy Phong vừa mới lên sân khấu, một đám em gái dịu dàng lập tức hóa thân thành sói tru kêu vang trong nháy mắt, chỉ sợ đời này của Trang Uẩn cũng sẽ không bao giờ quên.

Nhưng, dù là lời nói thật, cũng không cần cậu bày ra cái vẻ mặt đắc ý đến như vậy đâu! Giọng điệu này, giống y chang tổng tài bá đạo, không hề phù hợp với tuổi tác và dáng vẻ của tiểu học đệ cậu đâu!

Tùy Phong thấy vẻ mặt của Trang Uẩn hình như không tốt lắm, chủ yếu là do trước đó nói quen những lời này với hai anh của mình, nên không kịp sửa đổi, hắn tranh thủ thời gian gửi tới một tin nhắn.

Phong: Kỳ thật em là người rất chung tình.

Trang Uẩn liếc mắt quét qua Tùy Phong một vòng, “Nhìn không ra đấy, bộ dáng của tiểu học đệ quá thu hút hoa đào, không được không được.”

Phong: Về sau anh sẽ biết.

Trong lòng Trang Uẩn tự nhủ, tôi biết thì để làm gì, không phải cậu nên nói rõ ràng với bà xã tương lai của mình mới đúng hay sao?

Phong: Chân anh còn đau phải không?

Trang Uẩn hít sâu một hơi, thật vất vả lắm mới dời chú ý đi lúc nói chuyện, “Cậu hết chuyện để nói rồi à!”

Phong: Cốc Jacob hình như có suối nước nóng, chúng ta có thể đi tắm suối nước nóng, tắm xong sau ngày mai anh sẽ không còn thấy đau nữa.

“Thật hay giả?”

Tùy Phong kiên định gật đầu.

Trang Uẩn có chút động tâm, ở mãi trong phòng một ngày cũng rất nhàm chán. . . . . Nhưng cơn đau nhức này, đoán chừng ngày mai cũng không thể làm gì, bị học muội lôi đi một chuyến, chuyện gì cũng không thể làm, chỉ leo núi thôi mà cũng quá thảm rồi.

“Xa không? Nếu xa tôi đi không được.”

Phong: Không xa không xa, em đã xem bản đồ rồi.

“Vậy đi đi.” Trang Uẩn nói, “Có muốn kêu thêm tiểu học muội vừa rồi không?”

Tùy Phong liền vội vàng lắc đầu, phản ứng nhanh như vậy khiến ngay cả Trang Uẩn cũng phản ứng không kịp.

“Kỳ thật tôi cảm thấy bề ngoài của tiểu học muội vừa rồi rất xinh, vậy mà cậu lại chướng mắt, xem ra mắt nhìn người của cậu rất cao.” Trên đường đến suối nước nóng, Trang Uẩn câu được câu không nói chuyện với Tùy Phong.

Phong: Anh không phải cũng không thích sao, còn nói em?

Trang Uẩn cũng là một bộ ‘tôi thèm vào‘ nhìn Tùy Phong, trong lòng tự nhủ phản kích này của cậu tôi cho max điểm. Nhưng tôi là gay đó tiểu học đệ, thân là gay, dù nữ sinh đẹp đến đâu cũng đều cảm thấy chướng mắt.

Tư thế đi đường của Trang Uẩn có chút cứng ngắc, chân đều không nhấc lên nổi, nếu như gần đấy có hủ nữ ẩn hiện khẳng định hai mắt sẽ lóe ra ánh sáng, sau đó hiểu sai.

Được sự giúp đỡ của Tùy Phong, hơi có chút chật vật mới đến được suối nước nóng, đến nơi Trang Uẩn liền thoải mái thở ra một hơi. Trách không được cốc Jacob hàng năm đều có nhiều du khách đến như vậy, muốn leo núi liền có thể leo núi, muốn tắm suối nước nóng liền có thể tắm suối nước nóng, còn có ‘Cổng Hạnh Phúc‘ hấp dẫn bao đôi tình nhân đến cầu nguyện, hơn nữa còn có Thảo Cầm Viên, mặc dù không thể so với những danh lam thắng cảnh cấp 4A, 5A (1), nhưng mấu chốt của nơi này chính là giá vé vừa túi tiền, dù cho giá cả bên trong khu du lịch đã sớm bù lại phần nào rồi. . . . .

Tùy Phong ngồi xuống, dựa lưng vào bên cạnh Trang Uẩn.

Trang Uẩn nhắm mắt lại, dễ chịu thật, anh giật giật chân, tựa hồ không còn cảm giác đau nhức như trước đó nữa.

Vào lúc đang hưởng thụ, đột nhiên cảm giác được trên đùi hình như bị người sờ vuốt, chấn kinh đá một cái, CMN, dưới nước có yêu râu xanh nhìn trộm còn lấy tay mò! Ngay cả đàn ông cũng không tha!

Tùy Phong khó hiểu nhìn Trang Uẩn.

“Có người sờ chân tôi!”

“Là em sờ.” Tùy Phong nói, bởi vì không có điện thoại nên hắn chỉ có thể mở miệng.

Thân thể Trang Uẩn liền mềm nhũn, nhưng vẫn cố gắng cách Tùy Phong ra xa một chút, một mặt hoá ra cậu dẫn tôi đến tắm suối nước nóng là có ý này, nhìn về phía Tùy Phong.

“Em giúp anh xoa bóp, ngày mai sẽ khoẻ hơn, yên tâm, em có kinh nghiệm.” Tùy Phong giải thích.

Một câu dài như vậy. . . . . Tùy Phong vừa dứt lời, đã thấy toàn bộ cơ thể Trang Uẩn chầm chậm trượt vào trong nước, cuối cùng ngay cả đầu cũng biến mất tiêu.

Tùy Phong giật nảy mình, mau chóng kéo người lên, “Anh sao vậy?”

Trang Uẩn yếu ớt dựa vào lực của Tùy Phong để chống đỡ, “Cậu. . . . . Đừng. . . . . Nói, nói chuyện.”

“Em biết anh không thích giọng của em, nhưng bây giờ không có điện thoại, anh cố chịu đựng một chút.” Cảm giác da thịt ma sát trong ngực rất tốt, khiến Tùy Phong còn muốn hưởng thụ thêm một chút nữa, nhưng vừa mới dứt lời, đã thấy người trong ngực mình mềm nhũn hơn rồi trượt xuống một chút, hắn không ngừng cố gắng kéo lên.

Trang Uẩn đã nói không ra lời, chỉ có thể yếu ớt dựa vào người Tùy Phong, cũng không đoái hoài tới việc hai người không mặc quần áo, vốn ngâm mình trong suối nước nóng, lại có giọng nói Tùy Phong văng vẳng bên tai, cảm giác toàn thân đều phiếm hồng, nóng quá.

Tùy Phong tự nhiên cũng cảm thấy nhiệt độ trên người Trang Uẩn, không thể nào, mới ngâm được mấy phút đã có phản ứng lớn như vậy? Tùy Phong giật mình, mau chóng ôm người chạy ra khỏi suối nước nóng.

Trang Uẩn nhịn không được khẽ hừ nhẹ, Tùy Phong nghe được vào trong tai, cảm giác trên người mình cũng nóng lên.

Trang Uẩn nằm trên mặt đất, mặc dù thân thể mềm nhũn như không còn là của chính mình, nhưng não vẫn còn rất rõ ràng, thật là mất mặt quá đi. . . . . Anh cũng không muốn, nhưng lại hoàn toàn không có cách nào khống chế được cái phản ứng này.

Tùy Phong lo lắng nhìn anh, “Anh không sao chứ? Có muốn trở về không?”

Trang Uẩn khó khăn lắc đầu, tôi đã gấp đến sắp khóc rồi, cậu đừng có nói nữa mà!

Tựa hồ nghe được tiếng lòng của Trang Uẩn, Tùy Phong ngậm miệng lại, khó có lúc khẩn trương lại thêm chút luống cuống, trong lòng hắn nghĩ Trang Uẩn mắc phải bệnh xấu nào đó, lúc trở về nhất định phải hỏi cho rõ ràng, về sau mình tốt xấu gì cũng biết chuyện nào không thể làm.

Tùy Phong im lặng, Trang Uẩn liền bình tĩnh lại, sau đó vội vàng nói, “Cậu đừng nói chuyện với tôi, để tôi bình yên ngâm suối nước nóng.”

Tùy Phong khẽ giật mình, nhìn Trang Uẩn tựa hồ đã tốt hơn một chút, liền nhẹ nhàng thở ra, nhưng vừa nghe thấy câu Trang Uẩn nói, trong lòng lại có chút không thoải mái, nhưng vẫn gật đầu.

Trang Uẩn lại từ từ đi xuống nước, ánh mắt Tùy Phong có chút bận tâm nhìn theo anh, chờ trong chốc lát cũng không thấy Trang Uẩn có dị thường gì nữa, mới thoáng an tâm.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) Cấp 4A, 5A:

+ Hiện nay, Trung Quốc đã chia mức chất lượng của khu du lịch từ cao xuống thấp thành 4 cấp độ, đó là AAAA, AAA, AA và A-level. Địa điểm danh lam thắng cảnh cấp 4A là địa điểm phù hợp với Tiêu chuẩn quốc gia về phân loại và đánh giá mức độ chất lượng của các địa điểm ngắm cảnh, du lịch và các biện pháp hành chính để đánh giá các địa điểm chất lượng của từng danh lam thắng cảnh theo đánh giá ban đầu của Ủy ban xếp hạng chất lượng danh lam thắng cảnh của tỉnh.

+ 5A là một bộ hệ thống đánh giá chất lượng tiêu chuẩn, được quy định toàn diện từ tám khía cạnh: vận tải du lịch, du lịch, an toàn du lịch, y tế, dịch vụ bưu chính viễn thông, du lịch và mua sắm, quản lý toàn diện, bảo vệ tài nguyên và môi trường, trung tâm nổi bật đối với khách du lịch. Nhấn mạnh vào nhu cầu của con người, Tổng cục Du lịch đã cho ra mắt danh lam thắng cảnh du lịch thí điểm cấp 5A, để chọn lựa một nhóm các sản phẩm du lịch chất lượng cao, cạnh tranh quốc tế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play