Editor: Mộc Thể loại: cổ trang, giang hồ, hài, nhất thụ nhất công, khiết phích công x vô sỉ thụ, HE.
Truyện chia làm hai quyển với hai văn án sau đây:
- Quyển thượng : Cổ nhân nói rất đúng, chữ sắc (色) trên đầu có một cây đao (刀).
Hắn Đỗ Lân chính là bị sắc làm mờ mắt mới bị vẻ đẹp của Giang Vô Bạn làm hại, khiến hắn bỏ mạng chốn giang hồ.
Nhưng vì để bảo vệ tính mạng, hắn không thể không “nương thân” bên cạnh Giang Vô Bạn, để mặc cho y gây sức ép.
Chính là…
Không thể đặt bút sáng tác thư? Không thể xuất môn du ngoạn? Cũng không thể cùng hắn ấy ấy!?
Vậy còn không bằng để hắn chết quách đi!
Hắn nước mắt lưng tròng nhìn Giang đại trạng chủ, hy vọng ít nhất y cấp cho mình một chút ngọt ngào…
“Ngươi hiện giờ sống quá phóng túng, thân thể đã sớm mệt mỏi, nên tu thân dưỡng tính mới có thể sống lâu hơn. Đợi một thời gian nữa, ta lại truyền cho ngươi dưỡng thân công pháp, đem thân thể ngươi hảo hảo điều trị một chút.”
“……..”
Gào! Hắn nhất định phải đào tẩu! Nhất định!
Phần tiếp theo của 《Hoạt sắc sinh hương》, những chương kế tiếp về cuộc sống hạnh phúc (?) của Giang Vô Bạn và Đỗ Lân~ - Quyển hạ : Họa vô đơn chí a!
Nguyên bản Đỗ Lân chính là nghĩ muốn khoái hoạt đào tẩu, ai ngờ tới không phải cứu tinh mà là sát tinh!
Mắt thấy Giang Vô Bạn bị ám toán, còn liều mạng bảo hộ để hắn chạy thoát thân, cuối cùng còn vì bảo vệ trinh tiết mà tự sát!?
Có lầm hay không a! Rõ ràng đem hắn ăn tươi nuốt sống, còn bảo vệ trinh tiết cái gì….
Thế nhưng nhìn thấy Giang Vô Bạn nằm trên giường bộ dạng yếu ớt, tâm hắn lại có cảm giác như bị kim châm.
Thiên a
Chẳng lẽ Đỗ Lân hắn, thật sự phải treo cổ trên cái cây gọi là “Giang Vô Bạn” này sao trời?