Chú thích : tiểu tế là con rểCho dù nàng là giả mạo, nhưng nghe nói phụ thân Phong Xảo đổ bệnh thì trong lòng cũng thấp thỏm không yên. Naraku tên kia đối với hành tung của
nàng rõ như lòng bàn tay, lẽ nào vì nàng đi theo nhóm Sesshoumaru mà giở trò sao, vậy rốt cuộc thì lão nam nhân kia như thế nào rồi ? Gấp gáp
gọi nàng trở về như vậy hẳn không phải chuyện nhỏ…
Long Thất trước nay vẫn luôn độc lai độc vãng vậy mà nay bên người lại xuất
hiện thêm một Onigumo lẽo đẽo theo đuôi, người này tùy ý làm bậy nhất
định phải cưỡi chung một con ngựa với nàng. Bởi vì trong lòng lo lắng
nên nàng cũng không muốn để ý đến nam nhân này, nhưng cũng không quên
siết chặt lấy cái tay đang làm bậy trên eo nàng. Nàng đứng ngồi không
yên như thế, vậy mà người nào đó lại cứ bày ra dáng vẻ đắc ý khiến nàng
thêm buồn bực trong người.
Ra roi thúc
ngựa đuổi tới Phong Lâm tiểu quốc, nàng mang theo tâm tình hoảng loạn
chạy thẳng tới phòng của vị phụ thân đang hấp hối kia, nhưng khi đuổi
tới nơi, Long Thất trợn tròn mắt, đây rốt cuộc là cái tình huống gì vậy —
Vị lão nam nhân nghe nói đang thập tử nhất sinh nào đó hiện tại hai bên
trái phải đều ôm một mỹ nhân vui vẻ nâng rượu cùng các quan viên vây
xung quanh uống đến say khướt. Long Thất nhất thời không thể tiếp nhận
nổi liền run rẩy nói không nên lời, nhưng Onigumo so với nàng vẫn bình
tĩnh hơn một chút, hắn nhìn cái cảnh mọi người uống rượu ca múa vui vẻ
trước mặt liền khó hiểu quay sang nhìn Long Thất hỏi ,“Tiểu Thất, nàng
có chắc đó là người sắp chết như trong thông báo không ?”
Onigumo không có kiềm chế gì nên giọng nói đặc biệt lớn, làm cho vị vương giả
kia bày ra vẻ mặt kinh ngạc như không ngờ bọn họ lại về sớm như vậy rồi
tiếp tục nâng cốc về phía nàng như chào đón, một ít tướng sĩ thấy Long
Thất trở về liền cuống quít đứng dậy bái kiến,“Bái kiến công chúa điện
hạ!”
Nàng không nói, chỉ cau mày nhìn vị
phụ thân ‘ bệnh sắp chết’ kia của Phong Xảo, người nọ mặt mày hồng hào,
tinh thần phấn chấn, làm gì có chỗ nào giống như đang bệnh nặng ? Rõ
ràng tinh thần kia còn tốt hơn so với nàng ……
Phản ứng đầu tiên là Long Thất biết mình đã bị hố , hơn nữa hố có chút oan
uổng, diễn trò thì diễn trò thôi, đã diễn thì diễn cho trót được không ?
Trong lúc nhất thời, không khí có chút quái dị, Long Thất hoàn toàn không để
tâm đến mọi người xung quanh, cho nên đối với những quan viên còn đang
quỳ xuống hành lễ cũng không để ý, có lẽ là trong lòng nàng còn đang
giận nên không muốn để bọn họ lui xuống tiếp tục bồi phụ thân uống rượu. Đám người kia hành lễ nhưng không nghe thấy nàng nói gì cũng không dám
đứng lên, Phong Lâm quốc vương vội vàng cười lớn hòa giải ,“Ai nha, cuối cùng Xảo nhi của ta cũng về rồi à!”
Sau
đó là nặng nề đứng dậy, trực tiếp nhào đến muốn ôm nàng vào lòng, Long
Thất lạnh lùng tránh đi, nhưng tốc độ của Onigumo so với nàng vẫn nhanh
hơn một chút, hắn đẩy nàng ra rồi theo quán tính mà đứng vào vị trí đó,
làm cho lão nam nhân nào đó đang đà lao tới phanh không kịp ôm chầm lấy
Onigumo!
Nhất thời, Long Thất muốn cười, nhưng là cười không nổi!
Onigumo trừng mắt nhìn người nọ,“ Này, ngươi là ai hả, già như này rồi còn vọng tưởng muốn ăn đậu hũ của Tiểu Thất ?”
Phong đại thúc nhận ra mình vừa rồi đã ôm trúng nam nhân lạ mặt, xem xét liếc Onigumo một cái, nhìn thái độ bài xích của người nọ lập tức thu hồi
tay, lại nhìn sang bộ dáng ôn hòa của Long Thất đứng bên cạnh, hỏi
Onigumo,“Ta là phụ thân của nàng, vậy ngươi là ai? Là cái gì của nàng ?”
“ Phụ thân của nàng ?” Onigumo ngây người không hiểu, người này thực sự
là nhân loại không sai, Long Thất là yêu, làm sao có thể là phụ thân của nàng ?
“Phụ thân, ngài rốt cuộc là đang
diễn cái gì vậy ?” Rốt cục, Long Thất biết chiêu giận dỗi là vô dụng
đành phải vô lực lên tiếng hỏi .
“Thật
đúng là phụ thân!” Onigumo hét lên một tiếng, đồng thời nhanh chóng quỳ
sụp xuống đất gào to ,“Phụ thân đại nhân, vừa rồi là tiểu tế lỗ mãng !”
Long Thất miệng nhếch lên khóc không ra nước mắt đá vào mông Onigumo một
cái, lớn tiếng quát,“Uy, con nhện này, ngươi kêu ai là phụ thân đại
nhân? Ngươi là con rể của ai vậy hả, ta cũng không nhớ rõ có vị tỷ tỷ
nào của ta muốn gả cho ngươi !”
“Đương nhiên là ngươi rồi !” Onigumo quỳ rạp trên mặt đất đầu xoay đầu 65 độ thành thật nói.
Phong đại thúc hai tay ôm ngực, liên tục lắc đầu,“ Hầy, phải làm sao mới tốt
đây? Vậy mà lại có người bày tỏ tình cảm sâu đậm với nữ nhi của ta,
nhưng mà vị tráng sĩ này, ngươi phải hiểu là nữ nhi nhà ta sớm đã có hôn phu rồi!”
“Ai?” Tầm mắt lạnh buốt dán chặt lên người đại thúc nọ.
“Ngươi không biết sao?” Đại thúc lo sợ thiên hạ không loạn liền nhẫn nại giải
thích ,“Xảo nhi và Kagewaki vốn là lang hữu tình muội cố ý, hai người
thân mật đến mức đã ở chung nhiều ngày rồi .”
“Cái người tên Kagewaki kia là ai?” Onigumo hùng hùng hổ hổ đứng dậy.
“ Là thành chủ đại nhân Kagewaki Hitomi, như thế nào? Tiểu tử, ngươi muốn tranh giành với người ta sao ? Chậc chậc, nếu như đem người so sánh với Kagewaki thì tiểu tử ngươi vẫn còn kém một chút .” Ở trước mặt mọi
người Phong đại thúc không chút nào che dấu khen ngợi con rể tương lai
hoàn mỹ trong trí nhớ kia.
Onigumo ánh mắt giận dữ quay sang nhìn Long Thất,“Ngươi……”
“Câm miệng!” Nữ nhân nào đó nghe không nổi nữa, căm tức gầm lên với hai
người nọ ,“Đừng có đánh trống lảng sang chuyện khác , phụ thân, người
đây là có ý gì? Sao lại để binh sĩ dùng tin tức giả gấp gáp tìm con trở
về ? Tuổi người cũng không nhỏ , không cần phải diễn kịch của bọn trẻ
con nữa, loại sự tình này như thế nào có thể tùy tiện nói dối, người
không sợ con lo lắng sao?”
“ Thật không?” Phong đại thúc đồng thời híp lại đôi mắt sắc bén ,“ Nhưng sao phụ thân
lại nghe có người nói con đang cùng một nam nhân xa lạ dạo quanh du
ngoạn khắp nơi nhỉ? Đường đường công chúa điện hạ lại học theo thường
dân xuất đầu lộ diện, còn ra cái thể thống gì ?”
“ Vậy thì thế nào? Con cũng không có làm việc gì xấu sao phải sợ người ta nói gì?”
“ Con thì không sao rồi, nhưng nếu vị hôn phu kia của con nghe được người ta nói như vậy thì sẽ cảm thấy như thế nào ? Phụ thân còn mặt mũi nào
mà giao phó con cho người ta?” Phong đại thúc tức giận nghiêm giọng giáo huấn nữ nhi không biết tốt xấu kia.
“Không phải là vị hôn phu thôi sao? Con sẽ không gả cho nam nhân kia đâu!”
Nhắc tới tên chết tiệt Naraku, Long Thất nhất thời cũng lửa giận ngùn
ngụt ,“ Chuyện của con với hắn, hắn nếu như giận dỗi cái gì thì trực
tiếp đến tìm con là được, dù sao con và hắn quan hệ cũng không tốt lắm.”
“ Đại sự của con gái trước giờ luôn là phụ mẫu làm chủ, tiểu nha đầu lừa
đảo ngươi đây là muốn làm loạn phải không ? Không lừa con thì con sẽ
ngoan ngoãn trở về sao?” Phong đại thúc phẫn nộ.
“Có bản lĩnh thì phụ thân người hãy gả cho hắn đi –” Long Thất hai tay phất phất, hoàn toàn không chịu trách nhiệm.
“Đúng vậy, hai người không yêu thích nhau mà bắt ép ở cùng một chỗ cũng không có kết quả gì đâu. Phụ thân đại nhân, công chúa điện hạ xinh đẹp như
hoa, người theo đuổi nàng nhiều không đếm xuể, ngài cần gì cứ phải nhất
nhất gả nàng cho tên Kagewaki gì kia ?”Onigumo ở một bên rốt cục chen
vào nói được một câu, tuy rằng không biết kẻ nào tên Kagewaki kia, nhưng nhìn biểu tình ghét bỏ của Long Thất thì hắn cảm thấy yên tâm hơn rồi .
“ Sính lễ của người ta mấy ngày trước ta đã nhận rồi ……” Phong đại thúc
nói xong liền bay thẳng đến chỗ bàn ăn tiếp tục uống rượu , nữ nhi chỉ
ra ngoài một thời gian thôi mà đã trưởng thành rồi, còn trở nên quật
cường như thế, ngay cả lời nói của phụ thân cũng không nghe, thật là
đáng giận.
Long Thất sau khi trở lại
phòng của Phong Xảo mới nhụt chí đấm nhẹ vài cái lên tường trút giận
,“Thật đúng là lão già bất tử, thế mà lại dùng cái trò này gạt ta, còn
vì tên Naraku kia mà ép buộc con gái, Naraku là cái gì vậy!”
Onigumo cũng theo nàng vào phòng, tựa vào tường híp mắt nhìn nữ nhân đang giận
dữ phát tiết, Kagewaki? Naraku? Làm sao hắn có cảm giác cái tên này quen tai thế nhỉ ?
“ Sính lễ? Sính lễ được
bao nhiêu tiền hả ? Naraku tên kia nếu muốn ta lập tức có thể cho người
kéo đến vài chục xe cho hắn!” Tuyệt đối, tuyệt đối là quỷ kế của tên
Naraku kia !
“ A, Tiểu Thất, ngươi đến
tột cùng là còn dây dưa với bao nhiêu nam nhân nữa vậy? Cứ thành thật
nói hết một lần đi, đỡ cho ta quên mất .” Vì thế, Onigumo nhíu mày, muốn từng bước ghi nhớ rõ hết tên của tình địch vào đầu, nhất định phải tra
một chút xem tên nam nhân gì đó có quan hệ như thế nào với Long Thất,
đặc biệt là nam nhân tên Kagewaki kia.
Long Thất nắm tay thành quyền vèo một cái đấm vào tường ngay bên cạnh
Onigumo, sức lực mạnh đến mức làm cho tóc của hắn đều bay đến rối loạn,
tốc độ cực nhanh làm cho Onigumo nhất thời ngây người sợ hãi, sắc mặt
Long Thất xanh mét nói,“Ngươi cho là tỷ tỷ đây mèo chó gì cũng thích hết phải không ?”
“ Ngươi sẽ gả cho vị hôn
phu gì đó sao ? Rốt cuộc nam nhân kia là sao đây ?” Ánh mắt hữu thần
sáng ngời nhìn về phía nữ nhân đang hừng hực lửa giận.
“Hả? Muốn giết hắn sao?” Miệng nàng bất giác cong lên,“Tốt, đi giết đi,
Onigumo, nếu thế giới này chỉ có duy nhất một người mà ta không ngăn
ngươi đi giết, thì nhất định phải là Kagewaki, cũng chính là Naraku!”
Onigumo nghi hoặc nhìn nàng một cái, nữ nhân này giống như có thù oán gì với
người kia vậy, người nọ hẳn không phải là phần tử nguy hiểm gì chứ?
Dù sao dựa vào biểu tình này của nàng, Onigumo muốn từ phương diện này
thấy rõ rốt cuộc trong lòng nàng người quan trọng nhất là ai, chỉ cần
tìm được rồi, không tiếc hết thảy thủ đoạn làm thịt người nọ, nữ nhân sẽ là của hắn rồi ……
“ Dù sao cũng không phải là người quan trọng ……” Cuối cùng Onigumo lại lộ ra vẻ mặt tươi cười.
“ Đúng vậy, tuy rằng từng có một vài hành động thân mật nhưng chung quy vẫn chẳng quan trọng với ta.”
“Thân mật?!”
“Có quan hệ gì với ngươi sao?”
Nhìn vẻ mặt Onigumo dần dần mất đi ý cười, Long Thất trong lòng cười đến nở
hoa, hận đi, khiến cho hai vị này thủy hỏa bất dung, ngày nào đó bị bắt
về cũng làm cho Naraku không có cách nào an tâm nắm giữ linh hồn của
Onigumo.
“Ngươi nhưng là nữ nhân của ta!”
“Ta thật không biết là từ khi nào mà nữ nhân của ta lại thành nữ nhân của
ngươi rồi nhỉ, Tiểu Thất, đã lâu không thấy!” Ngoài cửa, nam nhân nhàn
nhã đứng dựa vào tường như đã đứng đó nghe hết từ lâu, bình tĩnh nhìn
hai người cử chỉ thân thiết trước mặt. Người này không phải là Naraku
thì còn có thể là ai?
Long Thất phản xạ
có điều kiện đột nhiên đẩy Onigumo ra phía sau, nghiêm túc nhíu mày lại, không chút hoan nghênh nói,“Naraku, ngươi tới đây làm cái gì ?” Nàng
ngồi còn chưa ấm ghế hắn đã chạy đến kiếm chuyện, nắm chắc hành tung của nàng đến vậy sao
Naraku không chút để ý
người ngoài trong phòng, chỉ đơn giản bước tới, thực ôn nhu ôm lấy Long
Thất như tình nhân lâu ngày không gặp,“Tiểu Thất, cuối cùng đã về rồi
sao? Ta còn nghĩ đến Sesshoumaru lạnh như băng khiến ngươi chết chìm
trong đó rồi .”
“Không phải ngươi đã cho
mấy con ong đó đến giám thị ta sao, còn có cái gì mà ngươi không biết ?” Híp mắt, đối với ý đồ không rõ ràng của người trước mặt, Long Thất duy
trì bình tĩnh, người này tìm đến đây nhất định là không có chuyện gì
tốt.
Ngón tay hắn chạm khẽ lên ngực nàng , mỉm cười nói,“Tiểu Thất, nơi này ẩn giấu ai, chính nàng cũng hiểu rõ ……”
Ngữ khí kia như đang trêu đùa vậy, hơn nữa từ trên mặt cũng nhìn không ra ý đồ thực sự, Long Thất nhíu mày nhìn theo động tác của hắn, không rõ hắn rốt cục muốn biểu đạt cái gì, nơi đó không hề ẩn giấu ai ngoài nàng
hết! Onigumo đứng một bên nhìn như bị chọc đến mù mắt, Long Thất bởi vì
Naraku đột nhiên xuất hiện mà có chút lúng túng, không biết cái người
này đứng đó bao lâu rồi……
Naraku mạnh mẽ tấn công, hoàn toàn không để Onigumo vào mắt, vô cùng thân thiết sờ sờ đầu Long Thất,“ Nhớ ta sao?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT