Ý cười ngoan truyệt kia của Long Thất khiến Naraku không thể ngồi yên được nữa, nữ nhân này thực sự hạ quyết tâm ……
Đánh ánh mắt ra hiệu, Kanna lập tức lĩnh mệnh biến mất rồi lại xuất hiện bên cạnh cái tổ ong, nhìn chằm chằm vào mũi tên hòa lẫn linh khí cùng yêu
khí đang xé gió bay về phía này ……
Kanna đem gương chiếu thẳng hướng mũi tên, tên vừa chạm vào gương đã bị hút
vào, rồi sau đó, tên như thế chẻ tre bắn ngược lại về hướng Long Thất.
Long Thất biến sắc, trơ mắt nhìn mũi tên kia thẳng tắp bắn về phía mình, hừ , không nghĩ tới Naraku còn có chiêu này, chỉ cần nghĩ tới cả đời vinh
quang lại chết một cách lãng xẹt vì một cái tổ ong, mặt Long Thất khó
coi đến cực điểm.
Dựa vào thân thể còn đang trọng thương này của nàng thì khẳng định sẽ không kịp tránh, ngay lúc Long Thất định buông tha cho số phận, thì thân thể
bỗng bay lên không trung trong giây phút chỉ mành treo chuông, nhanh
chóng bay ra mười thước từ chỗ đó, chỉ nghe thấy một tiếng nổ, chỗ mũi
tên kia cắm vào đã bị hủy một đống lớn, cũng xem như đã hủy một phần lớn phía sau tòa thành của Naraku.
Nàng quay đầu, dại ra, có thất thố……
“Ta cũng không ngờ ngươi lại dùng chiêu thức mạnh như vậy chỉ để tiêu diệt một cái tổ ong, có chút đại tài tiểu dụng ( tài lớn nhưng lại dùng vào việc nhỏ) ? Bị thương đến nỗi này, cũng hận ta đến mức này sao ?” Bên tai Long Thất vang lên thanh âm nhẹ nhàng của Naraku. Trong thanh âm không có ý trách cứ, mà là một loại bất đắc dĩ, làm cho Long Thất cũng lúng túng không
biết phải làm sao.
Naraku nhìn khu vực bị mũi tên bắn ngược về của nàng phá hoại, bị thương đến
loại tình trạng này, vậy mà nàng còn liều mạng cưỡng ép bản thân tung ra một chiêu lớn như vậy. Ánh mắt dừng lại ở cái miệng mở lớn thành chữ
‘o’ của nàng, nữ nhân này không phát uy thì thôi, một khi phát uy liền
đem tòa thành của hắn hủy đi một nửa.
“Đừng nói đây là việc do ta làm đấy nhé……” Mơ hồ nhớ đến việc vừa rồi chỉ với một mũi tên mà nàng đã hủy nửa tòa thành, nhìn khu vực bị hủy diệt kia, Long Thất nhìn chằm chằm vào ‘kiệt tác’ của mình.
“Chính mình làm chuyện xấu, tận mắt nhìn thấy lại không dám tin sao?” Ngữ khí
Naraku có chút nhẹ nhàng, tựa hồ như đang nhìn trò hay vậy.
“Trong tòa thành có người không?” Thanh âm Long Thất có chút run run, nàng đây là đang lạm sát người vô tội sao?
“Ngươi nói xem?”
Long Thất nhíu mi, máu tanh sao? Xem ra, cái gọi là cô tinh chi mệnh là thật ư ? Bất kì ai tiếp cận nàng đều sẽ chết sao ?
Nàng bỗng nhiên nhớ lại, là do sức mạnh của nàng đột nhiên bộc phát sao?
Bằng không với thân thể hư nhược này, làm sao nàng có thể hủy diệt chỗ
đó lớn như vậy ?
Long Thất lạnh lùng nhìn Kanna, Kanna ngây ngốc nhìn lại nàng, vô tội quay đầu đi.
Tổ ong vẫn an toàn nằm trong lòng bàn tay của Naraku, trong lòng nàng vô
cùng buồn bực. Thất thần một lát, chợt nhớ tới Long tộc có quy định,
không thể dễ dàng thương tổn tính mạng của nhân loại, nếu không sẽ gây
tổn hại rất lớn đến việc tu luyện.
Quên đi, dù sao…… Nàng cho tới bây giờ cũng không nghĩ muốn tu tiên nữa,
nàng tránh ra khỏi Naraku, một đôi mắt màu tím gắt gao nhìn chằm chằm
Kanna, chậm rãi đi ngang qua tiểu cô nương ấy, từ trên cao nhìn xuống
nhìn xuống Kanna, cho dù biết là tòa thành bị hủy diệt là do lực lượng
của mình, làm người vô tội bị thương, nhưng chắc chắn là có sự góp phần
của tiểu cô nương này đây!
Ánh mắt kia làm Kanna có chút thất thố không biết làm sao bây giờ, ngược lại nhìn Naraku.
“ Ô ô, đây là có chuyện gì? Làm gì mà ngay cả cái ổ của chúng ta cũng bị
đánh cho tan nát thế này?” Kagura vẻ mặt cảm thán thở dài đi tới, nhìn
một màn nghiêm trọng này, cũng dần dần hiểu được đã có chuyện gì xảy
ra,“Công chúa điện hạ nghịch ngợm sao? Lần nghịch ngợm này hình như có
chút lớn nhỉ .”
Trên trán Long Thất dần dần đổ mồ hôi lạnh, Kagura thấy chẳng có ai để ý đến mình liền tức giận lầm bầm lầu bầu ,“Kỳ quái là chẳng có ai bị thương,
vậy thì bày trò phá hoại lớn như vậy để làm gì?”
Lời này vừa nói ra, Long Thất trong phút chốc ngẩng đầu, trên gương mặt ảm đạm xẹt qua một tia kinh hỉ,“Thật vậy chăng?”
Áp lực đè nặng trong ngực cũng theo đó mà biến mất, bởi vì quá mức lo lắng mà vội vàng vọt tới bên người Kagura,“Thật sự không có thương tổn ai
sao ?”
“ Có làm người ta bị thương không thì không dám chắc, nhưng là không có
hơi thở của người chết.” Kagura – người có thể thao túng thi thể của
người chết không hiểu sao nàng lại cao hứng như vậy chỉ vì chút chuyện
này, nhưng vẫn đem sự thật nói cho nàng nghe.
“Ha……” Long Thất ôm chính mình ngực,“ May quá may quá!”
“Không phải chỉ là vài loài người sao? Công chúa điện hạ quan tâm đến họ làm
cái gì, cho dù thật sự có chết thì cũng chẳng có gì to tát.” Kagura đối
với mấy cái mạng tiện kia của nhân loại thực sự chẳng có chút hứng thú
gì, nhân loai cùng yêu quái chết trong tay ả đếm không xuể, ở trong thời loạn lạc này, lấy đâu ra nhiều sự nhân từ để chia cho mọi người?
Tâm tình nhất thời thả lỏng, cảm xúc cũng dịu đi rất nhiều, lại phát hiện
chính mình không còn chút khí lực nào, Long Thất lại quang vinh ngã
xuống……
Tay Kagura vừa vươn ra, Naraku so với người nào đó còn nhanh hơn, vọt tới
ôm lấy Long Thất vào lòng, chau mày, vừa nghe nói là không có giết hại
ai liền an tâm ngất đi, nữ nhân này!
“Có nhìn thấy Kohaku không ? Hắn vừa mới chuẩn bị tới gặp ngươi .” Kagura biết điều thu tay về, lẳng lặng hỏi.
“Không có –” Naraku nhìn một mảnh phế tích, xem ra, phải lựa chọn nơi ở mới.
“ Vậy sao ?” Kagura thấy hắn đang đặt hết tâm tư lên người nữ nhân kia cũng không hỏi nhiều nữa.
“ Mang nữ nhân kia đến đây .” Naraku nhìn mặt Long Thất rồi quyết định nói.
“ Nữ nhân kia ?” Kagura nhìn trời, suy nghĩ xem Naraku còn quen biết nữ nhân nào nữa hay không.
“Kikyo” Kanna ở sau lưng nói.
Không cần biết Naraku định làm cái gì, Kagura nhanh chóng gật đầu,“Ta biết rồi, rất nhanh sẽ đem vu nữ đại nhân đến đây.”
Dù sao dẫn người đến đây là được rồi nhỉ ? Kagura nhớ tới vị đại vu nữ
lạnh lùng kia, không biết như thế nào trong lòng có chút không thoải
mái, nữ nhân kia lúc nào cũng là bộ dáng thanh cao lãnh ngạo, nhìn cứ
như là muốn đi đòi nợ vậy.
Bất quá, nếu Naraku muốn gặp Kikyo, vậy nhất định phải đi một chuyến rồi ……
“Ai?” Kikyo đang nằm nghỉ ngơi trên cành cây thì ngửi thấy mùi của Naraku,
theo phản xạ hô lên một tiếng nhưng thân thể vẫn không có động tĩnh gì.
“Ta, Kagura” Kagura từ phía sau bụi cây đi ra, ngước lên nhìn người nọ.
“ Hừ, có chuyện nói mau!” Kikyo lạnh lùng quét mắt liếc nhìn Kagura, tử
hồn trùng bay tới bay lui xung quanh người nàng. Đối với người của
Naraku, nàng thực sự chẳng muốn dây dưa. Người kia tìm nàng làm cái gì?.
“Nghe nói Kikyo y thuật rất cao, cho nên Naraku cho mời ngươi đi xem bệnh cho người quen”
“ Người quen ?”
“Long Thất, công chúa điện hạ.”
Kikyo híp mắt,“Nàng thế nào ?”
Mới mấy ngày không gặp, nha đầu kia làm sao vậy? Lúc trước khi gặp lại tuy
rằng không được tự nhiên lắm nhưng mặt mũi vẫn hồng hào tươi tỉnh mà!
Kikyo vừa nghe thấy Long Thất gặp chuyện không may, tâm tình lập tức lo
lắng không thôi.
“Kikyo ngươi tự mình đi xem chẳng phải sẽ biết sao? Về phần rốt cuộc thương
tích thế nào thì Naraku cũng chưa chắc đã nắm rõ –” Kagura bỗng nhiên
xấu xa nói,“Ngươi nói xem, một nữ nhân mà bị chướng khí của Naraku đâm
xuyên qua người thì có thể như thế nào ?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT