Trong phòng thâm tĩnh, Naraku ôm ngựa của chính mình, tâm tình kì quái vừa rồi cũng dần biến mất, hắn là đang đố kỵ sao?

Nhìn nữ nhân kia nằm trong lòng Sesshoumaru, nhìn Sesshoumaru đối với nàng thân thiết săn sóc, nhìn Sesshoumaru không tiếc bỏ xuống sự cao quý của bản thân để chiếu cố nàng, biểu tình không quan tâm trên mặt Naraku lại dần biến mất. Lúc ra tay trong vô thức cũng không có đâm vào tim nàng mà là vị trí bên cạnh, khi đứng nhìn nàng một thân đẫm máu cũng chỉ là muốn nàng giao ra ngọc rồi sẽ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra, chính là muốn giữ nàng bên cạnh……

Lúc này, Naraku mới thực sự suy nghĩ về vấn đề ác liệt này ……

Nếu là nói có tâm của Onigumo cản trở hắn hạ sát thủ với Kikyo, như vậy, lại là cái gì khiến hắn dây dưa không buông nữ nhân này?

Onigumo tuy rằng từng tiếp xúc với Long Thất một khoảng thời gian, đáng tiếc căn bản là không biết chân thân của Long Thất.

Ý thức mãnh liệt kia luôn đặt trên người Kikyo… Long Thất nữ nhân này từng bước muốn chi phối tâm tư của Onigumo, cũng bắt đầu điều khiển cảm xúc của hắn, cứ như vậy khiến cho việc nàng ở bên cạnh đã trở thành thói quen ……

Onigumo chi tâm khổ luyến Kikiyo, mà tâm của Naraku hắn vẫn luôn đặt trên người Long Thất sao?

Naraku nhớ rõ rất lâu trước kia, nữ nhân này vừa thấy mặt hắn liền gọi một tiếng ‘Naraku’, thanh âm chắc chắn kiên định khiến hắn thực sự phải đánh giá cô gái bị thương ở mắt này.

Mặt khác, cũng không tiếc lấy thân phận của thành chủ Kagewaki mời Phong Lâm quốc vương tới lấy cớ, để khiến nàng có thể danh chính ngôn thuận ở lại, còn nghe được một câu kia của nàng ‘Naraku rõ ràng là ngươi bị thương nhưng sao lòng ta lại đau như vậy?” mà vội vàng đi tìm phương pháp hồi phục thân thể.

Lúc hôn nàng cũng không có ý muốn để nàng né tránh, tựa như đánh dấu chủ quyền.

Mà nữ nhân này trong lúc đó lại nghĩ tới chuyện cướp lấy ngọc tứ hồn của hắn, Naraku nhìn Ngọc Tứ Hồn trong tay chỉ thấy thiếu một chỗ hổng, nhớ lại thời điểm nữ nhân kia quật cường muốn phá kết giới bỏ trốn.

Nữ nhân này vô luận như thế nào…… Cũng không thể đặt ở nơi nào khác ngoài lòng bàn tay hắn. Người có thể dễ dàng làm dao động tâm của Naraku hắn làm sao có thể để ở bên cạnh người khác? Naraku cầm ngọc Tứ Hồn đứng lên, không thể tiếp tục để nàng ở bên cạnh Sesshoumaru lâu hơn nữa, phương thức hai người kia ở chung thực sự khiến người ta cực độ lo lắng, mà loại lo lắng này chính là cảm giác như có người nào đó sẽ cướp đi đồ của mình vậy ……

Người của hắn…… Như thế nào có thể dễ dàng để người khác cướp đi ?

……

……

Vừa mới trừ được chướng khí trong người Long Thất không lâu, còn chưa kịp đi thêm bước nào đã thấy xung quanh nổi lên yêu quái cuồn cuộn vây quanh, trên bầu trời bỗng nhiên một mảnh đen tối, không khí trong rừng dần dần trở nên trầm đục , tựa hồ sắp mưa lớn vậy. Chim chóc trong rừng cũng bị một màn này dọa sợ cho bay tán loạn, giống như muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi địa ngục trần gian này ……

Sesshoumaru dừng lại cước bộ, ngọn nguồn của tất cả những chuyện này chắc chắn là Naraku, nam nhân từng lợi dụng hắn vài lần trước kia. Sesshoumaru hừ lạnh một tiếng, tuyệt không do dự liền kêu ra cái tên kia,“Naraku –”

Jaken vốn nhát gan nên vừa ngửi được yêu khí nồng đậm đã sợ hãi trốn ra phía sau, vừa nghe kẻ đến chính là Naraku đã từng lợi dụng Sesshoumaru, cảm thấy không khỏi lo lắng, bây giờ nhóm của bọn họ ngoại trừ Sesshoumaru biết chiến đấu thì còn lại đều vô dụng , trận này thật sự đánh không được!

Naraku từ từ xuất hiện như một vương giả bóng đêm, phía sau là tầng tầng lớp lớp yêu quái đông nghìn nghịt, Kagura cùng Kanna cũng đi ở phía sau yểm trợ, Sesshoumaru thờ ơ nhìn Naraku vẻ mặt như đòi nợ, lần này thực sự là bản thân hắn đến đây chứ không phải rối gỗ ?

“Sesshoumaru, có thể đem nữ nhân trong lòng ngươi trả lại cho ta hay không ?” Naraku lãnh đạm nhìn lướt qua nữ nhân đang nằm trong lòng Sesshoumaru, sau khi trừ được chướng khí thì sắc mặt đã hồng hào trở lại, thật đúng là một nữ nhân không thể xem thường.

Sesshoumaru lạnh lùng đảo mắt nhìn qua đám yêu quái, khóe miệng tràn ra một loại ý cười trào phúng,“Naraku, vì nữ nhân này mà ngươi đích thân đến đánh với ta sao?”

“Như thế nào? Không được sao?” Naraku hỏi, tầm mắt quét qua nhân loại cùng tọa kỵ A – Un của Sesshoumaru , khóe miệng cũng tràn ra ý cười châm chọc ,“Sesshoumaru, mới không gặp vài ngày mà ngươi đã kết bạn với con người à? Xem ra, cũng sắp gia nhập hàng ngũ với Inu Yasha rồi.”

“Không nhọc ngươi lo lắng!” Sesshoumaru thu mắt, cũng không để ý tới Naraku.

“Đem nữ nhân kia giao ra đây đi –” Naraku không nhanh không chậm nói,“Sesshoumaru dù lợi hại thế nào đi nữa cũng chỉ có một mình ngươi, hôm nay ta không tính cùng ngươi ở đây đánh đánh giết giết, nữ nhân trong lòng ngươi chính là người đã cướp thứ gì đó của Naraku ta, về công về tư ta đều phải đem nữ nhân này về.”

Jaken cầu nguyện, Sesshoumaru đại nhân, dù sao nữ nhân kia không có quan hệ gì đến chúng ta, người ta muốn thì ngươi liền cho đi, đừng vì một kẻ xa lạ mà rước về thương tích cho mình, không đáng đâu!

“Ngọc bị nữ nhân kia trộm cũng đã trả về cho ngươi, ta không nhớ rõ nữ nhân này còn liên can gì đến ngươi.”

“ Nữ nhân trong lòng ngươi chính là người của Naraku ta.”

“Ta không nhớ rõ ngươi Naraku cùng với long tộc có quan hệ gì……” Sesshoumaru híp mắt.

Sesshoumaru căn bản không định giao người, Naraku dĩ nhiên có thể từ trong mắt hắn nhìn ra nguyên nhân, Sesshoumaru cho tới bây giờ không đem bất luận kẻ nào để vào mắt, cho dù một mình đối đầu với hàng vạn kẻ địch cũng quyết không lùi bước.

Naraku cũng không hỏi lại cái gì, chỉ đánh mắt về đám yêu quái ra hiệu cho chúng tấn công Sesshoumaru.

“Hừ!” Cái kẻ ‘tạp nham’ này vậy mà cũng dám giương oai trước mặt Sesshoumaru hắn? Sesshoumaru tay kia tức thì vung lên, quang tiên như điện quét qua một vòng khiến yêu quái xung quanh chưa kịp tiếp cận đã biến thành cỗ thi thể bay ra khắp nơi, cho dù ôm một nữ nhân trong lòng cũng không hề trở ngại đến tốc độ ra tay, một thân cao quý lãnh ngạo không một cái chớp mắt vung quang tiên đầy uy phong.

Mà Rin ở bên kia ngồi trên lưng A – Un vẻ mặt lo lắng nhìn về phía này, nhưng chỉ vừa chớp mắt một cái, chướng khí của Naraku đã hóa thành móng vuốt to lớn vươn đến nhanh chóng bắt lấy Rin từ trên người A – Un, giương lên trong không trung, Rin sợ tới mức kêu to,“Sesshoumaru đại nhân!”

“Rin!” Jaken hoảng hốt chạy đến nhìn Rin đáng thương bị bắt làm con tin, Sesshoumaru đại nhân đang bận đánh nhau, vậy phải làm sao bây giờ !

Sesshoumaru cảm giác được ý đồ của Naraku, chỉ là lúc nhận ra đã không còn kịp trở tay ……

Đám yêu quái cũng đồng loạt ngừng tay, Sesshoumaru nhìn Rin bị Naraku giữ ở trong không trung, nháy mắt liền hiểu được Naraku không phải muốn dùng đám yêu quái này ra hù hắn, mà là thừa dịp hắn không kịp ra tay liền bắt giữ Rin! Naraku tên tiểu nhân âm hiểm này, vì đạt được mục đích mà có thể không từ bất cứ thủ đoạn nào. Quang tiên của Sesshoumaru lại ‘phách’ một tiếng thu trở về, mang theo sát khí hỏi,“Naraku, ngươi có ý gì?”

“Sesshoumaru đại nhân……” Rin vô lực bám vào móng vuốt, giãy dụa không ngừng.

Sesshoumaru hoàn toàn khinh thường Naraku, vẫn thong dong bước tới , tay của Naraku cũng ngay lúc hắn di chuyển mà siết chặt cổ Rin, làm cho Sesshoumaru đành phải lui về,“Sesshoumaru, ta nói rồi, đem nữ nhân kia cho ta là được, so với nha đầu này thì nàng chẳng qua chỉ là người qua đường mà thôi ?”

“Sesshoumaru đại nhân!” Jaken ở một bên há mồm muốn nói, với hắn mà nói Rin vẫn quan trọng hơn chút, nữ nhân không cẩn thận rơi xuống đất kia không có quan hệ gì với bọn hắn hết!

Sau khi Naraku bắt được Rin, động tác của Sesshoumaru vẫn luôn không được tự nhiên, không cần đoán cũng biết được tầm quan trọng của cô bé “ Tiểu cô nương này Naraku ta không có hứng thú làm gì, Sesshoumaru nếu thật đúng là thương tiếc nhân loại này, chỉ cần ngươi đem Long Thất trong lòng ngươi trả lại cho ta là được”

Chưa bao giờ chịu sự chèn ép thế này khiến Sesshoumaru bừng bừng sát khí, chỉ cần tay của Naraku tên kia hơi lỏng một chút, roi của hắn nhất định sẽ chém đầu kẻ ngông cuồng này. Hắn liếc mắt nhìn Rin một cái, lại nhìn xuống Long Thất trong lòng,“Không phải là này nữ nhân sao, đáng để Naraku ngươi tốn nhiều tâm tư vậy ư?”

Dứt lời liền ném nàng về phía Naraku, Naraku vừa thấy nàng bị ném qua lập tức buông tay đang siết cổ Rin, tự mình vươn tay đỡ lấy nàng. Cúi đầu nhìn nữ nhân hơi thở đều đều, tâm trạng bồn chồn của Naraku mới bình ổn trở lại, biểu tình cũng dịu đi vài phần.

Sesshoumaru cũng tự mình tiếp lấy Rin, quang tiên trong tay không quên quét về phía Naraku. Nơi bị quét ngang biến thành một đống hỗn độn, ngay cả vị trí Naraku vừa đứng cũng lủng xuống một cái hố, một tiếng nổ vang, đợi đến lúc bụi tay thì người đã không thấy đâu, Sesshoumaru lạnh lùng nói,“Lại chạy thoát sao?”

“Sesshoumaru đại nhân, Rin có phải hay không lại liên luỵ ngài ?” Linh vỗ vỗ ngực cắn môi,“Tỷ tỷ sẽ bị người kia giết sao? Người kia rất xấu!”

“Sẽ không –” Sesshoumaru đem nàng thả xuống dưới, Naraku không ngại tự thân xuất mã chỉ vì đòi về nữ nhân này, nếu chỉ là muốn giết nàng sẽ không cần tốn công sức như thế, trực tiếp sai người giết nàng là được, nhưng Naraku không có làm như vậy. Bởi thế có thể thấy được, mục đích của Naraku đơn thuần chỉ là mang nữ nhân này về.

“Rin, ngươi không có việc gì sao?” Jaken vừa nhìn thấy Rin được thả xuống lập tức chạy tới hỏi han, vừa rồi thực sự hù chết nó , sợ người kia tay chỉ cần dùng thêm chút lực sẽ giết chết Rin.

“Rin không có việc gì……”

Rin nhìn biểu tình lạnh lùng kia của Sesshoumaru, người kia chớp mắt đã chẳng thấy đâu, tỷ tỷ đại nhân thật sự không có việc gì sao?

Vừa rồi người kia siết cổ của nàng rất mạnh, có thể hay không cũng sẽ siết cổ của tỷ tỷ như vậy?

“Chúng ta đi thôi……” Sesshoumaru dừng lại trong chốc lát, sau đó liền xoay người đi trước, đem những chuyện vừa rồi toàn bộ chỉ xem là cơ duyên xảo hợp mà thôi.

“Đi?” Jaken lại bắt đầu thấy hồ đồ ,“Sesshoumaru đại nhân, nữ nhân kia ……”

Một ánh mắt sắc bén xẹt qua, Jaken thức thời im lặng không nói, ôm cây trượng đầu người trong tay lẽo đẽo đi theo phía sau Sesshoumaru. Sesshoumaru đại nhân gần đây tâm tình bất định, hỉ nộ vô thường, hơn nữa vừa rồi còn bị Naraku uy hiếp, giờ còn có thể trấn định như vậy thì thật là đáng ngưỡng mộ, Jaken bội phục vạn phần.

Mùi đặc biệt kia Sesshoumaru đã nhớ kĩ, dám tùy tiện uy hiếp người của hắn, hắn muốn nhìn xem Naraku rốt cuộc muốn làm gì!

Naraku thân hình nhoáng lên một cái liền mang theo Long Thất đi ra khỏi nơi đó vài dặm, tùy tùng là Kagura và Kanna cũng nhanh chóng chạy đến,“Đã sớm biết Sesshoumaru sẽ không từ bỏ ý đồ. Nữ nhân này chỉ mới ở chung với hắn có hai lần đã khiến hắn chú ý như vậy, thật là nhìn không ra nữ nhân này rốt cuộc là có bản sự gì có thể khiến người khác lo lắng như vậy!”

Bởi vì không cam tâm nên một giây trước khi rời đi mới nhìn thấy Sesshoumaru động sát khí. Naraku nhìn nữ nhân tái nhợt trong lòng, vết máu trước ngực nhìn đến ghê người, một kích kia xem ra vẫn nặng hơn hắn nghĩ nhiều.

“Thật sự không có việc gì sao?” Kagura nãy giờ vẫn làm nền vô tội hỏi ,“Công chúa điện hạ cũng cứu được về rồi, có cần chuẩn bị cái gì hay không ?”

“Các ngươi lui hết đi ……” Naraku thản nhiên phân phó một tiếng, ôm Long Thất đi thẳng về thành trì của hắn. Nữ nhân kia nằm trong lòng hắn vẫn bất an lẩm bẩm, mỗi lần rơi vào tình cảnh không hay nàng thường sẽ nhớ lại những chuyện không vui như này, Naraku có thể cảm giác được hơi thở của nàng có phần khác thường.

Hiện tại…… Phải làm cái gì ? Yêu đồng màu đỏ sậm nhìn chằm chằm nữ nhân này ……

“Xem ra phương pháp cũ ( năng lực chữa trị ) thực sự không có tác dụng với ngươi ……”

Một khi xác định mọi chuyện Naraku liền biết bản thân muốn cái gì, dĩ nhiên sẽ không đơn giản chỉ là đứng nhìn như vậy, hắn đối với Long Thất thì thào tự nói,“Như vậy…… Nên làm cái gì bây giờ ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play