“Đều lúc này rồi mà
còn không tự mình trị liệu vết thương sao ? Nếu cứ tiếp tục như vậy
ngươi chắc chắn sẽ chết ……” Sesshoumaru nhớ rõ nữ nhân này có năng lực
tự chữa thương, vì thế cau mày nhìn nữ nhân đang hấp hối tốt bụng nhắc
một câu.
“ Năng lực trị liệu của ta sẽ không phát huy công dụng khi tâm tình không tốt, có điều ta nhất định không chết được, hơn nữa còn có Thiên Sinh
Nha của Sesshoumaru ngươi ở đây thì Diêm Vương làm sao lấy mạng ta được? Xem ra ông trời thật sự luyến tiếc ta đây.” Long Thất dần dần nhắm lại, bất chấp tất cả vô tâm vô phế bất tỉnh nhân sự.
Nữ nhân này là nhận định hắn Sesshoumaru sẽ vươn viện thủ giúp đỡ nàng sao? Cái tự tin đó của nàng là lấy từ đâu?
Sesshoumaru do dự trong chốc lát, chung quy là không bỏ lại nữ nhân này, hắn cũng
rất muốn nhìn xem rốt cuộc nàng sẽ chịu đựng được độc từ chướng khí của
Naraku đến khi nào. Thiên Sinh Nha của hắn tuy rằng có thể cứu người một mạng, nhưng không có khả năng giảm đau.
“Phụ hoàng……” Người nào đó trong cơn mê mang vẫn lẩm bẩm, giống như đang gặp ác mộng. Cho dù đã ngất đi nhưng vẫn còn dây dưa cái gì, tựa như muốn
tìm kiếm hơi ấm nào đó để an ủi chính mình. Bộ dạng của nàng bây giờ
cũng không khác Rin lúc trước chút nào , ngoại trừ sắc mặt tái nhợt ,
hơi thở hỗn loạn, thân thể lạnh lẽo, sứ giả đòi mạng cũng mãi không tìm
đến, bởi vậy có thể thấy nữ nhân này quả thực ý chí tốt lắm, không dễ
chết.
Sesshoumaru ôm nữ nhân này, ánh mắt cao ngạo nhìn xuống, càng nhìn càng thêm thâm
thúy. Nàng ta như thế nào có thể không chút kiêng nể gì ngoan ngoãn nằm
trong lòng hắn như thế, nữ nhân này! Hắn Sesshoumaru khi nào thì cần
chiếu cố một nữ nhân?
“Sesshoumaru đại nhân, ngài nên đem nàng lên người của A – Un thì hơn, cứ ôm ấp thế
này mãi cũng không phải biện pháp.” Jaken nhìn Sesshoumaru ôm một nữ
nhân thân bẩn hề hề trên người thì vô cùng đau lòng, vì sao đại nhân của hắn phải chịu khổ như thế?
“ Jaken, dùng lửa của ngươi phun lên miệng vết thương của nàng đi.”
Sesshoumaru suy nghĩ một chút, nếu tiếp tục để chướng khí của Naraku
trên người nàng thì sợ là tỉnh lại cũng khó.
“ Vậy thì chẳng phải sẽ thiêu chết nàng sao?” Jaken kinh hô, những người
từng bị lửa của hắn phun vào thì hầu như đều hồn bay phách tán “
Sesshoumaru đại nhân, ngài đây là có ý gì?”
“Ngựa chết làm ngựa sống !” Sesshoumaru thả Long Thất xuống, cách vài bước nhìn nàng.
“Vâng!” Jaken tiến lên, trong lòng vô cùng bất an nhìn sang Sesshoumaru đại
nhân, rốt cuộc là làm thế nào mới có thể cứu nữ nhân này từ chết thành
sống chứ? Thật đúng là làm khó hắn rồi.
Thấy Jaken cứ do dự như vậy khiến sắc mặt Sesshoumaru lạnh đi vài phần, lần
này Jaken lập tức không dám nghĩ ngợi gì, trực tiếp cầm cây trượng đầu
người phun lửa vào người Long Thất, nếu cứ tiếp tục dây dưa chỉ sợ hắn
sẽ bị ánh mắt của Sesshoumaru đại nhân giết chết mất.
Lửa cứ như vậy nhắm thẳng vào Long Thất, Jaken không biết Sesshoumaru đại
nhân rốt cuộc là nghĩ cái gì, dù sao đây là mệnh lệnh của hắn, nhưng
người này dù chết hay sống thì liên can gì đến nó?
“Sesshoumaru đại nhân, tỷ tỷ thật sự sẽ không bị chết cháy sao?” Rin ôm mặt không đành lòng nhìn một màn kia.
Trên miệng vết thương của nàng có chướng khí của Naraku, mà chướng khí này
so với độc còn muốn độc hơn vài phần, cứ tiếp tục thế này cũng không
phải là cách tốt. Lửa của Jaken vừa mới phun tới đã bị một màn kết giới
màu xanh phát ra từ hạt châu bảo vệ nàng, lửa của Jaken cũng vì vậy mà
chỉ có thể lan ra xung quanh kết giới , Sesshoumaru híp mắt đánh giá một màn này, thấy Jaken định dừng tay thì nhíu mày phân phó ,“Đừng dừng!”
“Cái kia……” Jaken vẻ mặt khó hiểu, lửa của nó thế nhưng lại bị kết giới kỳ
quái trên người nữ nhân này chặn lại, cũng có nghĩa lửa cũng không thiêu chết được!“Kỳ quái, nữ nhân này cũng đã hôn mê rồi, làm sao có thể tự
động phát ra kết giới ?”
Tuy rằng một bụng nghi hoặc nhưng Jaken cũng không dám trái lệnh, tiếp tục ‘Hoả hình’.
Đây cũng không phải chính nàng sinh ra kết giới, là do hạt châu kỳ quái kia theo bản năng tự động tạo ra kết giới. Sesshoumaru nhìn thoáng qua, có
thể chặn lại lửa của Jaken còn có thể cách ly với bên ngoài, nhưng bên
trong kết giới dường như cũng có chút thay đổi, trên trán nữ nhân kia
bắt đầu rịn ra một tần mồ hôi, mà kết giới kia trước sau như một vẫn
tiếp tục bảo vệ nàng bên trong, cũng đem cả chướng khí của Naraku dần
dần tẩy đi, vật hộ thân này của nàng tựa như so với chủ nhân của nó còn
mạnh hơn nhiều.
Hơi thở kia của hạt châu dường như hòa hợp với nàng thành nhất thể, xem ra
hạt châu thoạt nhìn có vẻ bình thường nhưng thực ra lại rất lợi hại, có
thể triệu được nước dập lửa của Jaken, nữ nhân này còn có gan đi trêu
chọc Naraku, ở trước mặt hắn cũng không có kiêng nể gì, xem ra cũng là
có chút bản lĩnh.
Chướng khí màu đen trên ngực dần được tiêu trừ, mà cảm giác được thân thể bị
thứ gì đó hun nóng khó chịu khiến Long Thất tỉnh lại, híp mắt nhìn hết
thảy, cắn răng, hừ, tưởng thế nào, hóa ra là đem nàng đi hỏa táng sao?
Nàng phóng ánh mắt giết người về phía kẻ đang phun lửa vào mình, Jaken còn
đang vừa lau mồ hôi vừa dùng trượng đầu người quá lâu, long châu là hạt
châu mang thuộc tính thủy, tuy rằng có thể bảo hộ nàng nhưng vẫn có chỗ
bất đắc dĩ trước sự công kích của lửa, vì thế lửa này mặc dù không tổn
hại đến nàng nhưng vẫn có thể dùng hơi nóng dày vò nàng một lúc.
“Ngươi cái tên mỏ nhọn này là muốn tìm chết sao?” Cơ hồ dùng toàn bộ sức
nghiến răng nghiến lợi trừng mắt uy hiếp nhìn Jaken một lòng tống tiễn
nàng.
“Sống…… Sống? Sesshoumaru đại nhân, nữ nhân này sống lại !” Jaken vẻ mặt cao hứng nhìn sang lấy lòng Sesshoumaru.
Sesshoumaru? Đôi mắt buồn bã ỉu xìu chợt quay sang nhìn kẻ một thân áo trắng phiêu
phiêu – là quý công tử lãnh khốc Sesshoumaru! Nàng hướng hắn cười cười,
chướng khí trong người nàng cũng không còn nhiều, tay khẽ nâng, liền đem chướng khí còn sót lại toàn bộ tinh lọc sạch.
“ Đồ nhiều chuyện nhà ngươi, phun lửa vào ta như vậy, thật sự là muốn đem ta thành cá nướng sao? “Long Thất sắc mặt hơi hơi biến, lửa này nóng là thật nhưng cũng may, như vậy mới giúp sát trùng vết thương của nàng một phen, thân thể yêu quái rắn chắc hơn nhân loại, mà lửa cực nóng có thể
tiêu độc, đối với việc tiêu trừ chướng khí của Naraku là rất có tác
dụng.
“Ta gọi là Jaken, đừng có mà tùy tiện đặt tên bậy bạ cho ta!” Jaken phản
kháng , “đồ nhiều chuyện” ? Đây là gì? Bất quá Jaken cũng hiểu ý, nhanh
chóng đem lửa thu về.
Kết giới xung quanh nàng cũng tự động biến mất khi đã không còn nguy hiểm,
Rin cũng nhảy xuống khỏi người A – Un chạy tới, đến bên cạnh nàng hiện
tại vẫn đang nằm bất động “Tỷ tỷ đại nhân, ngươi thế nào ? Thấy tốt hơn
không?”
Một đôi mắt tràn ngập lo lắng nhìn kẻ xa lạ là nàng, nàng nghi hoặc một tiếng,“Rin…… à?”
“Tỷ tỷ đại nhân biết Rin sao?” Rin vui sướng nhìn một người chưa từng gặp qua trước mặt đây.
Long Thất lắc lắc đầu,“Không biết –” Người có thể đi theo bên cạnh Sesshoumaru nếu không phải là Rin thì còn có thể là ai?
Sesshoumaru đứng ở bên cạnh, nói,“Có thể tự mình đứng dậy hay không?”
“Tuy rằng ta cũng muốn thế, nhưng tay chân giống như không nghe lệnh của ta, xem ra vừa rồi tinh lọc chướng khí của Naraku đã hao phí rất nhiều yêu
lực, thương thế cũng thêm nặng, không nằm vài ngày sợ là sẽ không khỏi
nhanh ……” Long Thất cười ngây ngô một tiếng,“ Làm phiền Sesshoumaru đại
nhân……”
Kagura mang theo mảnh nhỏ ngọc Tứ Hồn trở thành Hitomi, nàng biết tình huống
lần này hẳn là Naraku cũng đã xem trực tiếp qua gương thần, như vậy cũng đỡ nàng phải hồi báo .
Dừng ở trước mặt Naraku, nhìn thấy trước mặt hắn chính là cái gương đang
‘phát trực tiếp’ tình huống hiện tại của nàng công chúa giả mạo kia,
Naraku phát hiện Kagura đã về cũng không có gì biểu tình gì, chỉ nói,“Vì sao lại để nàng ta ở lại chỗ của Sesshoumaru?”
“Bởi vì, Kagura không có tự tin mình có thể vừa đem cả ngọc lẫn công chúa
điện hạ từ tay Sessshoumaru trở về, chỉ cần ngọc đã lấy lại, về sau bất
cứ lúc nào cũng có thể tìm được công chúa điện hạ, nay bản thân điện hạ
đã bị trọng thương, rất khó để ôm được người về.” Kagura đem mảnh ngọc
giao lại cho Naraku, Naraku tên kia quả nhiên từ đầu đến cuối vẫn luôn
chú ý động tĩnh của đám người Sesshoumaru. Khuôn mặt không chút cảm xúc
gì của hắn khiến nàng lúng túng, không biết mình đã làm sai cái gì?
“Muốn mượn lực lượng của Sesshoumaru sao?” Hơi thở của Naraku từ sau khi phát sinh chuyện kia vẫn luôn rất âm u, giống như đang phải chịu đựng một
loại áp lực nào đó. Nhìn nữ nhân kia trong gương không khác gì đứa bé
hết sờ lại vuốt nam nhân kia, ngoan ngoãn như vậy đối với Sesshoumaru,
thật sự có ý muốn ỷ lại đối phương. Bàn tay đặt trên đầu gối hết buông
lại nắm, hết nắm lại buông, hắn nhìn một màn này thập phần chướng mắt.
“Hừ, ta đây cũng muốn nhìn xem nữ nhân này rốt cuộc là muốn làm gì……” Naraku cũng không nghĩ tới Sesshoumaru sẽ giữ lại Long Thất bên cạnh, một kẻ
không bao giờ lo chuyện bao đồng như hắn thế mà lại cứu giúp Long Thất!?
Hình ảnh trong gương kia vẫn là thân ảnh đẫm máu của nữ nhân ấy, rõ ràng là
thương nặng thành như vậy nhưng vẫn có thể hòa thuận cười nói với
Sesshoumaru, tựa hồ giống như một cặp bằng hữu vô cùng thân thiết.
Kagura trộm ngắm Naraku vài lần, lệ khí của hắn mỗi lúc một nặng, Long
Thất rời đi cũng đã khiến cho tâm nguội lạnh của hắn có vài phần dao
động.
Kagura ở một bên nói,“Sesshoumaru đại nhân giống như thực sự cảm thấy hứng thú với công chúa điện hạ, ngọc này hắn không cần, nhưng hắn nói người thì
muốn.”
Naraku không để ý nàng, dường như cũng không để ý nàng nói gì, Kanna vô cảm
nhìn sang hành động thừa thãi của Kagura, nàng thấy thế cũng bĩu môi,
không đúng sao? So với thái độ thẳng thừng muốn người kia của
Sesshoumaru thì vẫn hơn Naraku ‘khiêm tốn’ nhiều lắm.
Mà vận số của Long Thất nữ nhân này cũng không phải là vận tốt bình
thường, lần này chạy trốn lại có thể gặp được Sesshoumaru, hơn nữa
Sesshoumaru còn che chở nàng, thật đúng là kỳ tích! Nếu là người khác
hôm chỉ sợ đã sớm chết trong tay Sesshoumaru.
Naraku nhìn qua có vẻ thờ ơ không để ý đến tình huống trong gương, nhưng ánh
mắt lại cực kỳ chuyên chú, so với lúc quan sát động tĩnh của Inu Yasha
thậm chí chuyên tâm hơn vài phần. Thời điểm cửu tử nhất sinh vẫn có thể
miễn cưỡng trải qua một kiếp, nhìn vẻ mặt ảm đạm kia, Naraku cũng chỉ là lẳng lặng nhìn, hắn hừ một tiếng, người của Sesshoumaru? Nàng khi nào
thì thành người của Sesshoumaru ?
Muốn nữ nhân này …… Không trả giá đại giới thì làm sao có thể?
…
Lại là loại ngữ khí này —
Sesshoumaru mày nhíu một chút, không thèm đáp lại nàng.
“Mảnh nhỏ đã mất thì cũng mất rồi, dù sao ta vốn cũng không tính sẽ mang theo nó ngao du giang hô, chẳng qua là muốn chọc cho người kia tức chết mà
thôi. Hơn nữa ta cũng không muốn cầm theo thứ kia để rồi trở thành mục
tiêu bị truy đuổi. Đó chẳng qua cũng chỉ là ngọc Tứ Hồn mà thôi, ta Long Thất còn chưa đến mức sa đọa thế đâu, trong long cung muốn bảo bối gì
mà chẳng có, tùy tiện chọn một chút thậm chí giá trị cũng có thể tương
xứng với ngọc Tứ Hồn.”
Long Thất lại quay sang nở nụ cười với Sesshoumaru ,“Cho nên…… Bổn tiểu thư
chẳng qua là muốn trưởng thành hơn mà thôi. Chỉ có đau mới có thể học
cách tự mình đứng lên, có điều lần này phiền đến Sesshoumaru đại nhân,
thật đúng là có lỗi .”
“Không sao cả, Sesshoumaru đại nhân nhất định sẽ cứu tỷ ……” Rin xót xa cầm lấy bàn tay đầy máu của nàng ,“Sesshoumaru đại nhân tốt nhất .”
Nàng nhìn hắn, lần này không cười, chỉ lẳng lặng nhìn hắn……
Nữ nhân này tự tin như thế …… Còn có sự tín nhiệm trong mắt khiến
Sesshoumaru nghi hoặc không biết trước đây có từng quen biết nàng hay
không? Cho dù là lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã từng ra tay làm nàng suýt
bị thương, mà nàng…… Đến tột cùng là xem hắn thành cái gì?
Người nọ vẫn đứng bất động như trước, Long Thất thở dài trong lòng một tiếng, Sesshoumaru người này…… Nhất định muốn nàng phải đứng lên sao ?
Nàng dùng sức chống người dậy, từng bước một, đi tới bên cạnh hắn với tốc độ còn chậm hơn rùa bò, lúc này mới phát hiện thân thể chỉ cần động một
chút là sẽ đau, lúc ấy nhất thời tức giận mà không để ý đến thương tích
trên người ngoan cố phá kết giới, nhưng làm vậy cũng là vì muốn để
Naraku thấy, vô luận là thế nào, chỉ cần Long Thất nàng chạy trốn thì
nhất định sẽ không ai có thể ngăn cản được.
Sesshoumaru híp mắt nhìn nàng bỗng nhiên tự lực đứng dậy, nữ nhân vừa rồi ngay cả
động đậy cũng khó khăn mà giờ lại kiên cường tự đứng dậy như thể đang
chứng minh cái gì, nhưng lại không biết vì múc đích gì mà cứ nhằm hướng
hắn mà bước tới , chập chững bước đi tưởng chừng như sắp ngã. Từ đầu
đến cuối, đôi mắt kiên cường kia vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn, sự chấp
nhất khó hiểu kia của nàng khiến Sesshoumaru đột nhiên có phút cảnh
giác.
Nàng nói,“Sesshoumaru đại nhân, cái kia, ngươi có thể phóng một trăm hai
mươi cái tâm hay không?Ta bây giờ chẳng khác gì người bình thường, không thể làm gì ngươi cả ……” Lúc cách hắn vài bước thì nhẹ nhàng lên tiếng
giải thích.
Thân ảnh nhỏ nhắn rõ ràng là lung lay muốn ngã lại kiên cường đứng thẳng,
thanh âm có chút buồn bực xen lẫn phiền muộn,“Nơi này, chỉ có ngươi có
thể chiếu cố ta , cho nên , phiền ngươi .”
Trơ mắt nhìn nữ nhân kia nhào vào ngực của hắn, lại là cái loại tự tin chết tiệt này, lại càng chết tiệt hơn khi làm cho hắn không thể tránh cũng
không thể không quan tâm tới.
Jaken đứng một bên nhìn đến choáng váng,“Nữ nhân này…… Nữ nhân này phi lễ…… Phi lễ Sesshoumaru đại nhân!”
Jaken đi theo Sesshoumaru cũng được một thời gian, ngoại trừ mẫu thân của hắn và Rin, Sesshoumaru chưa bao giờ để cho bất kì nữ nhân nào khác đụng
vào người hắn, thế mà lần này nữ nhân kia lại có thể thoải mái nhào vào
lòng Sesshoumaru thể hiện sự “yêu thương nhung nhớ” của mình ……
“Tỷ tỷ đại nhân hình như…… Lại té xỉu rồi……” Rin có chút tiếc nuối nói, vừa rồi thấy vị tỷ tỷ này bị thương thành như vậy mà còn cố chấp bước đến
bên cạnh Sesshoumaru đại nhân làm nàng lo muốn chết.
Sesshoumaru vươn tay đỡ lấy thân thể của nàng, đang muốn mở miệng nói thì phát hiện người trong lòng đã hôn mê, mới tỉnh không lâu đã ngất, thân thể rốt
cuộc đã suy yếu đến mức nào ?
Long Thất lẳng lặng nằm ở trong lòng Sesshoumaru, bên miệng mang theo ý cười, tựa như thực vui vẻ.
Hắn dùng cánh tay của người khác thay thế cánh tay đã bị cắt mất, cái gì
cũng chưa làm lại đi ôm nàng bằng chính cánh tay này? Sesshoumaru biểu
tình có chút thất thố, có thể nói là bị nàng làm cho dở khóc dở cười,
nhưng cũng không biết vì cái gì, Rin và Jaken tựa như cũng không có ghét nàng. Biểu hiện khác thường nhanh chóng biến mất trên khuôn mặt lãnh
cảm của hắn, nhanh chóng ôm nàng lên, có chút đăm chiêu nhìn thoáng qua
nữ nhân mặt mũi tái nhợt không huyết sắc ……
Một nữ nhân dám tùy tiện chọc vào Naraku, mặc kệ nữ nhân này là ai kết quả
thế nào, phần dũng khí này, vẫn đáng để người khác nhìn với cặp mắt khác xưa.
Nghĩ nghĩ, khóe miệng Sesshoumaru cũng tràn ra một chút ý cười làm cho Jaken đi ở phía sau nhìn thấy mà run rẩy không ngừng, Sesshoumaru đại nhân……
Sesshoumaru đại nhân làm sao vậy?!!
Hành động của hai người này càng lúc càng thái quá làm sắc mặt Naraku đen
tới cực điển, nhìn nữ nhân kia chủ động nhào vào lòng Sesshoumaru, bộ
dáng ái muội như vậy làm trong lòng Naraku chợt thấy vô cùng khó chịu,
nhìn chằm chằm vào hành động của nữ nhân kia, sát khí quanh thân như có
như không càng lúc càng đậm, quay sang Kanna hờ hững nói,“ Các ngươi, có thể đi ra ngoài!”
Màn ảnh trong gương lập tức biến mất, để lại một mảnh trắng xóa……
Kagura liếc mắt nhìn Naraku lửa giận ngút trời ngồi kia, trong đầu dần thấy
thú vị khi có kịch vui để xem, sự chú ý của Naraku dành cho công chúa
điện hạ hoàn toàn giống với Inu Yasha, Naraku người này…… Đại khái còn
không hiểu được tâm tư của chính mình sao?
Nàng nghĩ hẳn là mình nhìn lầm rồi, Naraku đối với nữ nhân này phá lệ dung
túng, chỉ có lần này Long Thất mang theo ngọc bỏ chạy mới thật sự hạ
thủ, thật đúng là không thể tin được……
Một kẻ tâm ngoan thủ lạt như Naraku mà vẫn có thể sinh ra loại tình cảm này ư? Trước đó không lâu còn xem cái mạng của người ta như con kiến tùy ý
chà đạp, Naraku người này…… Còn có tâm sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT