Naraku là một người rất bận rộn, bất quá có rất nhiều chuyện hắn chỉ dùng đầu óc chứ không hành động, lần nào cũng là phân phó cho kẻ dưới. Ở trong thành này ngày qua ngày giả bộ làm tiểu thư khuê các sắp khiến nàng nhàm chán đến chết, Kagura từ ngày đó cũng theo sát nàng một tấc không nời, giống như viên kẹo cao su gỡ mãi không ra. Loại người này vốn rất đáng ghét, nhưng tính tình của Kagura lại khiến nàng không thể ghét nổi. Nói sao thì nữ nhân này chẳng qua cũng chỉ vì tự do mà liều mạng mà thôi. Dính thì dính, nàng cũng muốn xem bọn người này muốn giở trò gì!

Chỉ cần Phong Xảo thực sự không xuất hiện thì mọi việc đều hoàn hảo, người bình thường sẽ không thể nhìn ra nàng là đồ giả. Mục đích của Naraku là mảnh Ngọc Tứ Hồn trên người nàng, nếu không tìm thấy mệnh môn ( giống như điểm trí mạng ) của nàng thì sẽ không thể làm hại được nàng, cho nên hắn hiện tại dĩ nhiên phải thật cẩn thận quan sát, phải ‘bảo hộ’, ‘giám thị’ đối tượng ……

“Ngươi đi đâu thế?” Kagura thấy nàng sải bước đến cái nơi nguy hiểm kia liền không nhịn được hỏi.

“Tìm thành chủ đại nhân có chút việc,” Long Thất cũng không quay đầu lại nói, hướng thẳng đến phòng của Naraku mà đi.

“Thành chủ đại nhân hiện tại đang làm công sự không tiện quấy rầy, công chúa điện hạ vẫn là chờ một chút rồi đi……” Kagura thân hình chợt lóe chắn ở trước người nàng, loại nữ nhân này đúng là quá khó khống chế, Naraku hiện tại còn đang cùng Kanna quan sát động tĩnh của kẻ địch bằng gương, tâm tình của hắn luôn bất định, bây giờ xông vào chỉ sợ sẽ không tốt.

“Làm càn!” Mắt Long Thất trầm xuống, có chút uy hiếp nói,“Kagura, ngươi quá phận!”

Dáng vẻ bức người của Long Thất nhất thời dọa đến đối phương, khiến Kagura á khẩu không nói nên lời, nữ nhân này…… Hảo ý của nàng lại bỉ hiểu lầm thành lòng lang dạ thú, còn trưng ra vẻ mặt đó là sao?!

Được rồi, nàng cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Naraku này coi trọng nữ nhân này đến mức nào! Kagura vẻ mặt ‘Xin lỗi’ lui sang một bên, đầu cúi xuống thật thấp.

Mỗ nữ nhân ưỡn ngực thẳng lưng đi qua Kagura,“Hắn nếu trách tội ta sẽ gánh vác, sẽ không liên luỵ đến ngươi đâu.”

Kagura sửng sốt, trong lòng còn đang giận dỗi, ý đồ để người kia tự sinh tự diệt lại hoàn toàn bị dập tắt, ngơ ngác nhìn cô gái khí thế kinh người kia, xem ra cũng không có vô tâm vô phế như vẻ bề ngoài…..

“Còn không mau theo ta?” Long Thất thấy phía sau không tiếng động gì nên quay đầu lại, vừa vặn thấy Kagura vẻ mặt ngây ngốc nhìn nàng.

“Ừ” Kagura sải bước đến, tâm tư nhân loại thật đúng là khó đoán.

Tiếng guốc gỗ cùng mùi phía xa truyền tới cũng đủ để Naraku đoán ra người tới là ai, hắn ngồi dưới đất, Kanna đứng ở một bên cầm gương để hắn xem, trong gương phản chiếu hình ảnh của đám Inuyasha đang truy đuổi theo dấu tích của Ngọc Tứ Hồn.

“ Muốn cất đi không?” Kanna lẳng lặng hỏi.

“Không cần” Naraku căn bản không thèm để ý, tiếp tục nhìn vào trong gương, vẻ mặt của chủ tớ hai người trước sau vẫn là lạnh lùng không gợn sóng.

Cửa cũng không khóa nên Long Thất rất tự nhiên bước vào, liếc mắt một cái đã bị vật trong tay Kanna thu hút, trong nháy mắt liền chạy đến bên cạnh Naraku nhìn chằm chằm vào cái gương, vẻ mặt thập phần hiếu kì, thứ đồ chơi này đúng là không đơn giản ! Cái này nhìn giống như một vị thượng tiên nào đó ở trên trời dùng thiên kính nhìn lén xuống phàm thế vậy, phi thường thực dụng.

Trong lúc nhất thời, trong mắt phát sáng lung linh như nhìn thấy tiền. Thứ tốt, tuyệt đối là thứ tốt!

Giống như là đang xem trực tiếp vậy, so với camera càng thêm thực dụng, nữ nhân kia tự nhiên như đúng rồi khiến Kagura không tin được há hốc miệng , đây là cái tình huống gì?

Kanna lẳng lặng nhìn sang thì thấy nữ nhân kia sớm đã chảy cả nước miếng rồi, vẻ tham lam đều bộc lộ ra hết, thật là quái dị!

Naraku khí định thần nhàn nhìn biểu tình của nữ nhân kia, giống như cái gì cũng không để ý nói,“Thích này?”

Thanh âm kia vang lên lôi kéo nữ nhân nào đó còn đang chìm trong thế giới của chính mình ‘tỉnh lại’, lúc này mới nhận ra vừa rồi hành động của mình có bao nhiêu thô lỗ, bao nhiêu bất nhã, nàng ho nhẹ một tiếng, vội vàng sửa sang lại quần áo một chút, vuốt vuốt vạt áo, yên lặng lui ra phía sau vài bước, bộ dạng phục tùng khép mi, đoan trang nói,“Vừa rồi thất lễ , Phong Xảo là vì thấy thứ gì đó lạ quá nên nhất thời thất thố, bên trong gương kia thật sự rất sống động, nhất thời bị nó thu hút.”

Thái độ biến hóa cực nhanh làm người khác trở tay không kịp, giống như người thô lỗ vừa rồi không phải là nàng, hơn nữa khuôn mặt kia nửa điểm xấu hổ cũng không có, Kagura và Kanna cúi đầu càng thấp càng tốt, lần đầu nhìn thấy loại người như này, thật sự hại mắt!

Naraku phi thường rộng lượng nói,“Không sao cả, công chúa điện hạ thế này càng thêm đáng yêu”

Phi! Tròng mắt hai người kia sắp rớt đến nơi rồi!

Dối trá! Ra vẻ giả mù sa mưa cũng không hề gì, Long Thất câu nệ cười ngây ngô ,“ Để các ngươi chê cười rồi, đây là cái gì vậy?”

Mỗ nữ bắt đầu nảy lên ý định xấu xa, thẳng tắp nhìn Naraku, ta dù sao cũng là vị hôn thê của ngươi, thứ này đem cho ta hẳn cũng không có gì quá đáng nhỉ?

“Đây là gương có khả năng cho ngươi thấy những gì ngươi muốn, bất quá chỉ có thể nhìn thấy những chuyện đang xảy ra ở thời điểm hiện tại mà thôi ……” Naraku hào phóng giới thiệu làm cho hai người kia lại thêm một phen choáng váng.

“Muốn……” Long Thất lại ngồi xổm bên cạnh gương, bên trong đó cái gì cũng không có, bóng dáng Inuyasha chạy tới chạy lui ban nãy đã không còn, chỉ còn lại mặt gương bóng loáng phản chiếu khuôn mặt nhỏ xinh của nàng.

“Công chúa điện hạ, đây bảo vật gia truyền của thành chủ đại nhân, không thể đem tặng cho người được. Về sau công chúa điện hạ gả cho thành chủ thì nó cũng xem như là của người rồi.” Kagura đổ mồ hôi nhìn nữ nhân không biết xấu hổ là gì kia, vội vàng tìm ra cái cớ nào đó, thay Naraku bảo vệ đồ.

Mỗ nữ gương mặt ngây ngốc đáng thương nhìn Naraku,“Thành chủ đại nhân, đây có thể xem là tín vật đính ước được không? Thứ này Phong Xảo thích.”

Hai nữ nhân một cao một thấp kia giật giật khóe môi, Kagura đột nhiên phát hiện mình thật sự không thể tiếp tục nhìn da mặt dày của nữ nhân này được nữa, uy! Nhật Bản nào có nữ nhân nào chủ động như thế, rất mất mặt !

Naraku thực trấn định, phi thường trấn định, làm cho Kagura và Kanna đứng ở bên cạnh cũng thấy được hắn khác biệt với bình thường. Naraku nhẹ nhàng hỏi,“Thật sự thích đến thế?”

“Ừm……” Công chúa điện hạ hoàn toàn ném hết cái thứ gọi là thể diện ra sau, không chút do dự gật đầu.

“ Lấy thứ này làm tín vật đính ước cũng không sao, nhưng đây là bảo vật gia truyền nhiều năm của tộc ta, cho nên cũng phải dùng cái gì đó có giá trị ngang bằng như thế trao đổi, công chúa điện hạ có định lấy hạt châu may mắn trên người làm tín vật đính ước không?” Naraku kia vẻ mặt ngượng ngùng biểu làm cho Long Thất đang cười bỗng nín thinh.

Đôi mắt màu đen nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nàng còn nghĩ Naraku sao tự dưng lại tốt thế hóa ra là vì đã đánh chủ ý lên hạt châu của nàng! Hừ, nàng khinh nhé! Đồng thời cũng tự khinh bỉ lòng tham của mình, vừa nhìn thấy thứ đẹp một chút mà đã nảy sinh ý đồ, đắc ý vênh váo .

Hứng thú nháy mắt biến mất, mỗ nữ nhất thời im lặng.

Kagura quả thực rất muốn vỗ tay ca ngợi Naraku, chỉ một câu nói đã thành công đập tan ý đồ đen tối của nữ nhân kia, khiến nàng ngoan ngoãn an phận , thật đúng là lợi hại! Có điều bộ dáng ủy khuất kia của công chúa điện hạ cũng quá đáng thương đi.

“Quên đi, quân tử không đoạt thứ tốt của người khác.” Long Thất dứt khoát quên đi, cho dù là bảo bối nào đi nữa cũng không thể lấy Long châu đổi được.

Tất cả mọi người đều nghĩ nàng đã buông tay rồi, không ngờ nữ nhn kia vẫn không chịu buông tha đi đến bên cạnh Kanna nói,“ Làm sao để có thể nhìn thấy cảnh gì đó?”

“Chỉ cần trong lòng muốn thì sẽ thấy.” Kanna thấy Naraku gật đầu mới dám nói.

“Hửm……” Mỗ nữ tội nghiệp nhìn Naraku,“Có thể mượn một chút không?”

“Cái gì?” Naraku lần này cũng lắp bắp kinh hãi.

“Ta muốn mượn cái này xem thử một chút có được không?” Long Thất xấu xa cười,“Dù sao về sau gả cho ngươi rồi thì cũng là của ta, ta muốn thử nghiệm một chút để chắc chắn đây là bảo bối hàng thật giá thật.”

Naraku thấy vẻ mặt nàng như thế cũng không nói nhiều, ra hiệu cho Kanna để nàng xem, thỏa mãn tính hiếu kỳ của nàng.

Lúc Kanna giao vật kia vào tay nàng, trong tay Long Thất đổ đầy mồ hôi, trong phòng này nhiều người nên nàng đành phải kiếm chỗ góc phòng kín đáo mà ngồi. Đến khi chắc chắn là không ai thấy thì nàng mới nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra nhìn thấy dung nhan quen thuộc kia, đồng tử lập tức mở lớn!

Thật sự…… Thật sự có thể nhìn thấy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play