Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Này chính là tiếc nuối của ta, cho nên lúc viết bộ đồng
nhân này liền tranh thủ hoàn thành giấc mộng của mình một chút, Kagome
cùng Kikyo hai người ta đều thích, nhưng ở trong chính truyện Inu Yasha
và Kagome đã hạnh phúc bên nhau, cho nên ở trong tác phẩm này ta cũng
muốn Kikyo có được hạnh phúc, tuy rằng không hợp với chính truyện, thứ
lỗi nhé.
( Bạn nào fan couple Inu – Kagome thì next chương này nha @@ )
Inu Yasha trên đường đi vẫn luôn duy trì trạng thái trầm mặc, trong đầu
không ngừng nghĩ mỗi khi Kikyo bị Naraku tập kích lại bất lực không thể
cứu thì ngực lại âm ỉ đau , giống như năm mươi năm trước âm dương cách
biệt với nàng.
“Thực xin lỗi, Kagome, tiểu Thất nói đúng, ta không thể làm cho Kikyo thương
tâm, nhưng cũng không thể làm ngươi buồn, cho dù hai người có vẻ ngoài
giống nhau, nhưng Kikyo là Kikyo, ngươi là ngươi, không thể xem hai
người là một được –”
……
“Ta thích Kikyo, năm mươi năm trước cũng vậy, mà năm mươi năm sau cũng thế, ta không thể đứng yên nhìn nàng ấy lại biến mất trước mắt ta một lần
nữa, tái kiến –”
Đứng bên miệng giếng Thực Cốt, Inu Yasha đứng lặng người một lát, nhìn xuống cái giếng tối như mực kia. Có lẽ, lần này ngươi có thể hoàn toàn trở về rồi nhỉ, Kagome —
Một khắc trước, là hắn tự mình đẩy Kagome xuống đó, không có một tia do dự
khiến nàng trở về thế giới bên kia, bởi vì, người hắn thích là Kikyo,
dựa vào cái gì mà giữ Kagome ở lại ?
Biết Kikyo còn sống, tâm tình vui vẻ mỗi lúc một dâng lên, cho đến khi cảm
giác được nỗi lo lắng đau đớn khôn nguôi khi biết Kikyo suýt chút bị
Naraku giết chết lần thứ hai, Inu Yasha liền biết Kikyo quan trọng với
hắn đến mức nào, lúc này đây nhất định phải bảo vệ nữ nhân ấy thật tốt,
toàn tâm toàn ý ……
Inu Yasha không có cách nào bình ổn tâm trạng xuống, hắn không ngừng chiến
đấu , không ngừng chờ đợi Kagome, liều mạng không cho bất luận kẻ nào
đoạt đi, là vì nhìn thấy Kagome có dung mạo giống như đúc Kiky mới khiến hắn cảm thấy rung động như thế, ra sức bảo vệ nàng như để bù đắp lại
cho khoảng thời gian lúc trước đã không thể bảo vệ được nữ nhân mà mình
yêu.
Nhưng , tâm tình của hắn càng lúc càng rối loạn.
Khi trở về gặp mọi người, Sango thấy lúc rời đi rõ ràng là có hai người vậy mà lúc về chỉ có một liền ngạc nhiên hỏi,“Inu Yasha, ngươi đem Kagome
đi đâu rồi, sao có thể để nàng ra ngoài một mình vậy chứ, nơi này bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện yêu quái đó .”
“Nhìn vẻ mặt kia của hắn rõ ràng là đang giận dỗi gì với Kagome đây mà, uy,
bởi vì bị nữ nhân trong lòng giận dỗi mà không để ý đến người khác, Inu
Yasha, lòng dạ ngươi hẹp hòi thật ấy !” Miroku ôm Sango chậc chậc một
tiếng.
“Inu Yasha tên ngu ngốc này, cứ mỗi lần khó ở lại cãi nhau với Kagome, ngươi là nam nhân cơ mà!” Shippo nhảy lên vai Inu Yasha nhún nhún mấy cái,
hai chân quắp chặt lấy cổ hắn như muốn bắt hắn đi dỗ dành Kagome.
“Nàng đã trở về nhà rồi –” Ôm Thiết Toái Nha, Inu Yasha không chút để ý nói.
“Này cũng không phải chuyện gì lạ, trở về rồi thì cũng có thể quay lại mà,
Inu Yasha hay là ngươi cứ ra chỗ miệng giếng đợi nàng đi! Không chừng
lúc nàng trở lại sẽ hết giận đó ……” Miroku cười ha ha không ngừng.
Sango lại nhìn ra Inu Yasha thần sắc không ổn, hắn nói,“Nhưng ta không hy
vọng nàng sẽ trở lại nơi này. Lần này, ta đã phong ấn lại miệng giếng
rồi ……”
Mọi người nghe xong lập tức cả kinh, nửa ngày cũng không phản ứng lại,
không hiểu rốt cuộc hắn đang nói đùa hay nói thật, cuối cùng vẫn là
Shippo phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng ,“Xem đi, xem đi, Inu Yasha
ngươi lớn như này rồi lại còn nói dối hả, đúng là không ngoan, ngươi
muốn lừa ai vậy chứ, mỗi lần nói như vậy xong không phải sau đó hai
người lại nói nói cười cười sao !”
Inu Yasha không đáp, Shippo cười cười có chút xấu hổ, nhìn sắc mặt mọi
người không tốt lắm mới gượng gạo hỏi ,“Inu Yasha…… Đây là thật sao?
Ngươi lại đem Kagome trở về rồi ?”
“Ta luôn luôn nghĩ, Kagome ở lại đây không phải rất kỳ quái sao? Rõ ràng là một người chưa từng trải đời, lại cứ đi theo chúng ta bôn ba đây đó,
lại mấy lần suýt chết, nàng vì sao phải làm những chuyện này ?” Inu
Yasha thì thào tự nói, nhớ lại những lúc Kagome gặp nguy hiểm, tâm tình
lại càng mù mịt không biết làm sao.
“Bởi vì nàng thích ngươi !” Shippo không thể tin nhìn hắn,“ Tất cả mọi người đều biết nàng thích ngươi !”
“Rốt cuộc…… Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy, không phải gần đây hai
người vẫn rất tốt à ?” Miroku tràn đầy khó hiểu, ánh mắt lại bình tĩnh
nhìn người nọ, “Inu Yasha, nếu ngươi không nói ra một lý do chính đáng,
chúng ta sẽ không tha thứ cho hành vi đó của ngươi, ngươi biết rõ Kagome đối với ngươi –”
“Ta biết –” Inu Yasha nói,“Nhưng mà ……”
Hắn ôm ngực,“ Từ năm mươi năm trước, nơi này liền vẫn luôn ẩn dấu bóng hình của Kikyo, luôn luôn hướng về phía nàng ấy, ta luôn dành hết tâm trí để bảo vệ Kikyo, cả đời sẽ không đổi thay –”
“Nhưng Kikyo đại nhân đã chết rồi! Thân thể nàng ấy bây giờ chỉ là do bùn tạo nên ” Miroku nhìn hắn.
“ Vậy thì thế nào ? Pháp sư, ta cũng là yêu quái !” Inu Yasha cúi đầu,
trong mắt hiện lên một chút đau khỏ ,“ Ta vẫn luôn lấy cớ nàng đã chết
để đẩy ra xa, dùng lý do chúng ta bị ngăn cách giữa sống và chết để
tránh né , nhưng nếu như vậy thì đã làm sao ?”
Cho dù có bị ngăn cách giữa âm và dương thì sao chứ —
Tất cả mọi người thất thần , lại có chút khổ sở, vì Kagome đã ở chung với
họ một thời gian dài, vậy mà bây giờ lại bị đẩy vào tình huống không từ
mà biệt ……
“Cho dù nàng đã chết nhưng vẫn có thể dùng cách khác để sống lại, cũng sẽ
khổ sở, sẽ hận, sẽ yêu, sẽ bảo vệ người mà nàng muốn bảo vệ, đó chính là nàng –Kikyo. Nàng chưa từng thay đổi, cho dù có lúc cảm thấy vô cùng
mệt mỏi nhất vẫn cắn răng kiên trì , luôn kiên trì với quyết định của
mình , nàng vẫn là nàng, cho tới bây giờ cũng chưa từng đổi thay –”
Bởi vì cho rằng hai người cách biệt âm dương mới lưỡng lự mãi không tiến
tới, lại dùng sự bảo hộ vốn nên dành cho nàng đẩy lên một người khác ……
Người mà hắn bảo vệ, thật sự là Kikyo sao? Năm mươi năm trước bị Naraku tính
kế dẫn đến hiểu lầm lẫn nhau mà chia lìa, năm mươi năm sau lại vì nguyên nhân đó mà đứng ở hai bến bờ đối lập, rõ ràng biết nàng ở nơi nào nhưng lại vì vậy mà không dám đi tìm.
Người và yêu đều có thể kết hôn sinh con, hắn cái gì cũng không cần, chỉ cần
bảo vệ Kikyo kiên cường ấy là đủ, hắn không muốn nhìn thấy ánh mắt lạnh
lùng của nàng, muốn không có chút kiêng kị nào mà ôm nàng vào lòng ……
“Inu Yasha…… Ngươi đang nói thật sao ?” Sango sững sờ ở nơi đó, có chút sầu
não, quyết định này của Inu Yasha quá đột ngột, quan hệ giữa hắn và
Kagome cũng giống như một cặp đôi yêu nhau, cái loại tình cảm thân thiết này chỉ sợ cho dù là Kikyo cũng không cách nào so sánh được!
“Ta chính là được Kagome cứu vớt, nhờ có nàng ấy mà ta mới học được cách
chung sống hòa bình với mọi người, bởi vì nàng nên mới dần dần mở lòng , bởi vì có nàng…… Mới kiên trì được đến giờ……” Inu Yasha buồn buồn, ôn
nhu nói,“Kagome đã từng nói, thực ra nàng vẫn còn để ý chuyện giữa ta và Kikyo, khi đó ta đột nhiên nghĩ tới thái độ của Kikyo đối với ta, có lẽ dáng vẻ lạnh lùng ấy cũng là một cách để che giấu cảm xúc của nàng. Bởi vì có Kagome ở bên cạnh nên ta luôn đắm chìm vào sự ôn nhu ấy, nàng và
Kikyo đều là một nữ nhân tốt, nhưng Kagome có rất nhiều con đường để đi, rời khỏi nơi này mà trở về thế giới của mình, nàng sẽ càng hạnh phúc
hơn, nhưng Kikyo không như vậy, nàng chỉ có ta, nếu không phải như vậy,
năm mươi năm sau vì sao nàng lại một lần nữa xuất hiện trước mắt ta –”
“Người thì thế nào? Yêu thì làm sao ? Ta cũng là bán nhân bán yêu, chỉ cần
linh hồn Kikyo còn, ta đều sẽ bảo vệ nàng, tuy rằng giữa hai chúng ta đã từng còn một số điểm chưa tốt khiến Naraku có thể xen vào phá rối,
nhưng hiện tại đã khác rồi. Lỗi lầm năm mươi năm trước, ta không có lúc
nào mà không ghi tạc trong lòng, cũng đang bởi vì như thế, mới liều mạng một lần, học cách tin tưởng một người ……”
“Kikyo là một nữ nhân rất mạnh mẽ, rất chấp nhất , sẽ không dễ dàng thẳng thắn mà nói ra cảm xúc của mình giống như Kagome, cho dù mệt mỏi thế nào
cũng sẽ cắn răng đối mặt, sẽ không cần sự giúp đỡ của bất kì ai hết, có
lẽ…… Là vì cho tới bây giờ ta chưa từng cho nàng cảm giác an toàn ……”
Inu Yasha thấp giọng cười một tiếng, có chút chua sót nói,“Đúng vậy, năm mươi năm trước ta đã không thể làm gì cho nàng, năm mươi năm sau cũng
không thể bảo vệ nàng thật tốt, ta Inu Yasha chính là một tên khốn , rõ
ràng miệng thì nói rất thích nàng, mà lại chẳng chủ động làm gì, cho nên lần này…… Nhất định sẽ khiến cho Kikyo trở lại bên cạnh, toàn tâm toàn ý …… Bảo hộ nàng.”
“Mặc kệ sau này thế nào, ta vẫn sẽ ở bên cạnh bầu bạn với nàng, từng chút
từng chút tìm về những thứ đã từng bỏ lỡ từ năm mươi năm trước .”
“Inu Yasha tên ngu ngốc này, ngươi không cần Kagome nữa hả !” Shippo mếu
máo, nước mắt cứ như vậy mà tuôn ra thành hàng ,“Ngu ngốc ngu ngốc, Inu
Yasha ngươi là đồ ngu ngốc !”
“ Vậy còn chuyện ngọc tứ hồn thì sao bây giờ ?” Miroku nhíu mày nhìn Inu
Yasha, nhìn dáng vẻ kia thì có thể biết hắn đã hạ quyết tâm rồi , lựa
chọn của Inu Yasha là Kikyo sao? Hay là, ngay từ đầu chính là Kikyo?
“Chỉ còn lại một mảnh nhỏ cuối cùng chưa thu thập mà thôi , không có Kagome
chúng ta cũng có thể thu phục, mục đích cuối cùng của chúng ta là tiêu
diệt Naraku, chỉ cần tiêu diệt hắn thì tất cả mọi chuyện đều sẽ được
giải quyết ……” Inu Yasha đứng lên, trên mặt không có một tia hối hận,
quyết tâm thực hiện đến cùng.
“ Cũng đúng, Kagome có thế giới của nàng ấy, cho dù nàng ấy giúp chúng ta thì cũng là người của thế giới khác, làm sao có thể để cha mẹ nàng ấy
lúc nào cũng lo lắng được. Inu Yasha, nếu là ngươi lựa chọn, không có
bất luận kẻ nào có thể trách ngươi, đây là quyết định của một nam nhân.” Sango trấn định, cứ nghĩ Inu Yasha một chân đạp hai thuyền, không nghĩ
trong lòng hắn thì ra lại suy nghĩ nhiều như thế, đổi lại là mình, mặc
kệ là ai ở bên cạnh Miroku cũng không thể chấp nhận được, hai nữ nhân
thích Inu Yasha kia sợ là cũng giống nhau, tình yêu kỳ thật đều là một
loại ích kỷ, ai cũng muốn giữ riêng cho mình.
“Nhưng là –” Shippo không cam lòng kêu, đột nhiên nghĩ tới sẽ không bao giờ có thể gặp lại Kagome nữa, ánh mắt hồng hồng căm tức nhìn Inu Yasha, cho
dù hiểu được đạo lý này cũng không thể tha thứ cho hắn.
Cho dù ở bên nhau hai năm thì Kagome vẫn không thể làm cho tâm tư của Inu
Yasha dừng lại trên người mình, càng không thể thay thế được Kikyo ……
Inu Yasha cười cười nhìn mọi người , quay đầu hướng đến một nơi nào đó mà
chạy đi, hắn sẽ không bao giờ quên nữ nhân mạnh bạo hay dùng câu ‘ngồi
xuống’ để trói buộc hắn, cũng sẽ không quên nàng đã từng giúp hắn như
thế nào, tất cả những điều tốt đẹp đó hắn vẫn luôn ghi nhớ trong lòng,
nhưng cả đời này cũng chỉ có một nữ nhân duy nhất tồn tại trong tim hắn, là ai cũng không thể thay thế được —
Lần này, hắn sẽ bảo vệ nàng thật tốt , không cho bất luận kẻ nào bắt nạt…… Ai cũng không được……
Mặt trời chiều ngã về tây, áng mây đỏ rực ẩn sau đỉnh núi, gió hiu hiu thổi làm cho người ta vui vẻ thoải mái, mấy con tử hồn trùng lặng lẽ bay
xung quanh một cái cây cổ thụ, mà trên cành cây nhỏ có một cô gái đang
nằm đó ngủ, mái tóc dài dựa theo làn gió đung đưa, làn váy cũng theo
nhịp mà chuyển động, trong tay cầm cung tiễn, dáng vẻ rất an nhàn……
Thiếu niên nghe thấy mùi người mình yêu liền chậm rãi bước tới, nhìn lên nữ
tử tựa như tiên nữ hạ phàm kia, khóe miệng chợt cong lên ý cười. Lúc ấy, thời gian như ngừng trôi, hắn toàn tâm toàn ý nhìn nàng, chợt nhớ đến
dường như nhiều năm về trước hắn cũng từng nằm trên đó, còn nàng đứng
phía dưới lẳng lặng nhìn lên hắn……
Nữ nhân trên cây từ từ mở mắt, thấy người tới, mi nhẹ nhàng rung động,“Inu Yasha, ngươi tới làm cái gì?”
Inu Yasha chỉ cười cười không nói chuyện, gió nổi lên, im lặng nhìn Kikyo —
Kikyo quay đầu, nhìn về phía hắn, nụ cười này …… Đã không còn mang theo bi
thương nữa, giống như đã thoát khỏi tâm ma của chính mình, vẻ mặt này
làm cho Kikyo sửng sốt một chút, tựa như thấy được bóng dáng nam nhân
mình yêu năm mươi năm trước ……
“Kikyo, lần này, ta sẽ dùng toàn tâm toàn ý bảo vệ ngươi –” Có chút lúng túng , thong thả , chấp nhất , không sợ cự tuyệt , kiên định nhìn nữ nhân kia, lần này, nhất định sẽ !“ Tâm ý của ta từ năm mươi năm trước kia cho tới bây giờ cũng chưa từng đổi thay, Kikyo, ta thích ngươi –”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT