Chu Tự Hành rời khỏi người Hạ Tập Thanh, trầm mặc sửa sang lại quần áo.

“Tôi không thích đàn ông.” Thanh âm cậu trở về sự trầm ổn ban đầu, “Đừng lãng phí thời gian trên người tôi.”

Hạ Tập Thanh vẫn duy trì tư thế nằm trên sô pha, anh đưa tay lên xoa xoa môi, quệt đi vết máu, cười nhạo.

“Những lời này tôi nghe nhiều đến mức tai mọc kén rồi.” Hạ Tập Thanh khinh thường liếc cậu, khóe miệng dính máu nhếch lên, một vẻ đẹp yêu dị.

“Cuối cùng bọn họ đều trèo lên giường tôi.”

Đồ cố chấp không thể nói lý!

Cậu cũng chả thèm liếc nhìn Hạ Tập Thanh lấy một cái, đi thẳng ra cửa.

Cuối cùng Chu Tự Hành cũng xác định, cảm tình Hạ Tập Thanh đối với cậu chỉ là dục vọng hơn thua mà thôi, giống như tên giết người hàng loạt, luôn cố chấp tìm kiếm nạn nhân tiếp theo để thỏa mãn ham mê của chính mình.

Còn cậu là người bị lựa chọn, không hơn.

Nghĩ vậy, sự phiền muộn trong ngực càng khuếch trương, không kiêng nể gì mà siết chặt lồng ngực, đè ép trái tim. Lúc đầu, cậu đối với Hạ Tập Thanh chỉ có sự chán ghét, chán ghét đến mức một câu cũng không muốn nói với anh ta. Tuy nhiên, cậu không thể nói rõ được, cảm xúc hiện giờ đã biến chất như thế nào.

Tức giận, không cam lòng, dường như có thể mô tả, nhưng đều chưa đủ.

Sau khi Chu Tự Hành rời đi, Hạ Tập Thanh nằm một mình trên sô pha thật lâu, trong đầu rất loạn, không ngừng lặp đi lặp cảnh tượng nụ hôn vừa nãy. Anh hối hận rồi, nhưng không phải sự hối tiếc do áy náy, làm sai. Loại cảm xúc này giống như một đề toán phức tạp.

Rõ ràng có thể sử dụng những phép tính đơn giản, đẹp đẽ, vậy mà anh lại sử dụng cách giải bạo lực nhất.

Một nụ hôn qua loa, thô bạo, hoàn toàn phá vỡ sự cân bằng vi diệu và nguy hiểm giữa hai người. Loại hành vi ngu xuẩn thế này, Hạ Tập Thanh của trước đây dù có choáng váng đầu óc cũng sẽ không bao giờ làm. Nhiều đối thủ anh gặp cũng không dễ chinh phục hơn Chu Tự Hành, nhưng dù thế nào thì anh vẫn luôn bình tĩnh bày mưu lập kế, tương tế tựu kế, gặp chiêu nào phá giải chiêu đó.

Anh hít sâu một hơi, trầm trầm mê mê đứng dậy khỏi sô pha, bực bội tắt TV đi, sau đó lên lầu.

Mỗi chiếc đèn trong nhà đều sáng điện, Hạ Tập Thanh cả đêm không ngủ.

Sáng dậy nhận được tin nhắn của Tưởng Nhân.

[Onl không? Ratings của chương trình bùng nổ luôn! Tạp trí XX mời cậu với Tự Hành chụp số đặc biệt, cả trang bìa và nội dung, buổi tối cậu có thời gian không?]

Hạ Tập Thanh muốn trả lời là không rảnh, nhưng đối phương đã gọi điện đến, anh do dự một lát, vẫn nhận.

“Suy nghĩ đến đâu rồi?”

Người phụ nữ này đúng là tính tình hấp tấp, Hạ Tập Thanh cười rộ lên: “Chị nói cứ như tôi có thời gian để suy nghĩ vậy.”

“Trong năm tạp chí lớn, chỉ có quyển này là Tự Hành chưa từng lên, hơn nữa bọn họ còn mời Lâm Mặc tới chụp, cậu chắc hẳn đã biết anh ta khó mời thế nào.”

Danh tiếng của Lâm Mặc thực sự không nhỏ, là một người cũng được coi là nửa trong giới nghệ thuật – Hạ Tập Thanh từng nghe nói qua, nhưng không chỉ về phương diện năng lực, mà tác phong sinh hoạt cá nhân còn có thể sánh ngang với Hạ Tập Thanh.

“Thế thì sao?” Hạ Tập Thanh dựa vào giường, “Liên quan gì đến tôi?”

Tưởng Nhân đoán không ra tại sao thái độ của Hạ Tập Thanh lại biến hóa như vậy, trước đấy rõ ràng vẫn vui vẻ hợp tác mà, cô do dự tìm từ, “Có phải cậu không muốn không?”

“Đúng vậy, tôi không muốn.” Hạ Tập Thanh trực tiếp đáp lời, “Không chỉ tôi không muốn, đại minh tinh nhà chị càng không muốn hơn.”

Liên quan đến Chu Tự Hành? Tưởng Nhân cảm thấy kì lạ, “Các cậu xảy ra mâu thuẫn?”

“Mâu thuẫn giữa bọn tôi còn ít sao?” Hạ Tập Thanh mệt mỏi xoay cổ, châm cho mình một điếu thuốc, “Chị để mình cậu ấy đi thôi.”

“Bên đó yêu cầu rõ là cậu với Tự Hành cùng nhau.” Tưởng Nhân thở dài, “Cậu chắc là còn chưa rõ CP của hai cậu hot đến mức nào, ratings tập hôm qua đã vượt qua con số 5, cậu biết không? Tên hai cậu gần như chiếm trọn 10 hạng đầu bảng hot search. Fangirl trên mạng cũng gần điên rồi, tôi lần đầu tiên thấy dân mạng cắn CP đên cuồng như thế. Người người nhà nhà đều chia sẻ đoạn cut của hai cậu trong chương trình, spam đầy bảng tin.”

Hạ Tập Thanh nghĩ tới cảnh tượng tối hôm qua, không nhịn được châm chọc, “Vậy thì thế nào, cũng chỉ là diễn thôi, giờ còn muốn tôi dùng chân tình thật cảm để phụ trách hậu quả hả?”

Tưởng Nhân kinh ngạc, giờ phút này, Hạ Tập Thanh rất khác với người lưu manh mà ưu nhã trong ấn tượng của cô, cứ như ăn phải thuốc súng vậy, “Tôi không biết giữa hai cậu đã xảy ra chuyện gì… Vừa nãy tôi thông báo cho Tự Hành, cậu ấy cũng không trả lời tôi, đoán chừng còn đang ngủ, nhưng cơ hội này thật sự rất khó có được, bên tôi vẫn luôn vì tài nguyên thời trang này mà nỗ lực…”

“Nếu chị thật sự muốn tôi chụp cùng cậu ấy.” Hạ Tập Thanh đột ngột ngắt lời, “Bảo cậu ấy xin lỗi tôi.”

Tưởng Nhân ngẩn người, “Xin lỗi?”

“Đúng thế, để đại minh tinh nhà các người xin lỗi tôi.”

Lúc này Tưởng Nhân mới thấu hiểu, làm người kẹp ở giữa khó thế nào.

Không biết tại sao, Hạ Tập Thanh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, anh đi tắm rồi vào phòng vẽ tranh, ngồi trước giá vẽ, khuôn mặt của Chu Tự Hành vẫn luôn hiện hữu trong đầu, anh không tự chủ được liếm liếm môi.

Sss, đau quá.

Cặp mi nhăn lại, anh cầm bút lên, xua đuổi gương mặt kia đi. Lúc trước đã hứa vẽ tranh cho Thương Tư Duệ, qua một thời gian rồi mà vẫn chưa vẽ được bức nào. Anh dựa vào ký ức, dùng bút chì phác họa, thời gian tô màu không mất bao lâu, nhưng hiệu quả cũng không tệ lắm. Sắc vàng nhạt chân thật mười phần, ánh mặt trời trên trang giấy làm thiếu niên lộ vẻ ngây thơ.

Ký xong tên, Hạ Tập Thanh chụp bức tranh rồi gửi cho Thương Tư Duệ, đối phương gần như trả lời trong vòng 1 giây, làm anh hoài nghi đây có phải idol lưu lượng lịch trình dày đến đè chết người không.

[Tam Tam: aaaaaa đẹp quá! Đại thần nhận của em một lạy!]

[Tập Thanh: Công ty cậu ở đâu, tôi vẽ nốt bức nữa rồi lái xe mang sang cho cậu.]

[Tam Tam: Ôm đại thần cái nè! Đợi xíu tôi gửi định vị cho anh. Giờ tôi có thể đăng tranh lên Weibo không?]

[Tập Thanh: Tất nhiên.]

Vừa đặt điện thoại xuống chưa được bao lâu đã nhận được thông báo, Hạ Tập Thanh cầm lên xem, hóa ra là Thương Tư Duệ tag anh vào.

[HighFive Thương Tư Duệ: Yêu anh @Tsing_Summer. PS: Mọi người đã xem tập hôm qua chưa?]

Hành động nhanh ghê, Hạ Tập Thanh cười cười, cho hắn cái like, anh nghĩ nghĩ, đều là người chơi cùng một chương trình, cũng nên thể hiện một chút, vì thế anh chia sẻ Weibo này, còn kèm theo biểu tượng trái tim ❤.

Vừa nhấn đăng thì fan Thương Tư Duệ đã điên cuồng chia sẻ bài chia sẻ của anh, sự đảo lộn này làm Hạ Tập Thanh không quen, tuy mấy từ như “Thần tiên thái thái*”, “Đại thần” trước đây anh nghe không ít, nhưng lần này nhóm người đột nhiên thay đổi, biến thành fan của người khác.

(*Từ “thái thái” (太太) này mình tra được thì nó là một cách xưng hô thể hiện sự tôn kính, không phân biệt giới tính, vốn có thể tìm một thuần Việt thay thế. Nhưng cái vi diệu của nó ở chỗ, nó còn một nghĩa khác, dùng để gọi vợ của quan lại thời xưa, người xưa hay gọi vợ quan là “thái thái”, về sau lại có một đoạn bạn Chu học theo fan gọi anh Hạ là “thái thái”…cái tầng nghĩa nó xâu xa như vậy nên mình đang khó khăn trong việc dịch từ này ra, bạn nào biết thì chỉ mình với nha!)

[Tam Tam đáng yêu nhất thế giới: A a a a a Tập Thanh thái thái! Trời ạ! Trong chương trình em thích nhất là hai anh đó!]

[Hôm nay bé Duệ vẫn mềm như sữa: Cho tui khóc một cái, không nghĩ tới quan hệ của hai người tốt như vậy! Cảm ơn tranh của thái thái! (Cho tui đu CP 1 giây thôi.)]

[Mị yêu Tam Tam: Nét vẽ quá đẹp, trong chương trình thái thái đối xử với Tam Tam rất dịu dàng, cảm ơn thái thái!]



Không lâu sau, tên hai người bọn họ liền lên hot search, Hạ Tập Thanh biết rõ, chắc hẳn là do công ty quản lý của Thương Tư Duệ mua. Nhưng anh không ngờ là, thật sự có rất nhiều người đang thảo luận trong cái hot search kia.

[Tui là marshmallow: Hôm qua, lúc tui xem, ở làn đạn đều là Tự Học* CP, nhưng tui cảm thấy Thanh Tư CP cũng rất dễ thương nha. Chu Tự Hành với Hạ Tập Thanh có cảm giác đối chọi quá gay gắt, không tín nhiệm lẫn nhau, Thanh Tư vừa hài hòa vừa tình cảm. Rõ ràng là hai người xa lạ nhưng lại có cảm giác vừa gặp đã thân, hơn nữa Tập Thanh thái thái đối xử với Tư Duệ rất rất dịu dàng luôn, ánh mắt lúc nói chuyện làm tui xao xuyến.]

Đấy đều là giả vờ thôi. Ngón tay Hạ Tập Thanh kéo xuống.

[Peter Pan Aries: Đúng đúng đúng! Cặp này quá dễ thương, Tập Thanh cực sủng Tư Duệ! Ôn nhu công X Đáng yêu thụ có thể đu không các chị em!?]

[Ai không đáng yêu chứ?: Còn mị thì tương đối thích Tự Học*, khí tràng của Chu Tự Hành và Hạ Tập Thanh không thể đùa đâu, tùy tiện một ánh mắt cũng làm tia lửa bắn ra tứ phía, hai người họ mà không có gì thì mị không tin đâu!]

(*Chữ “Tập” trong Hạ Tập Thanh nghĩa là “học tập”, vì vậy nên tên CP hai bạn gọi là Tự Học, về sau có bao nhiêu chuyện đáng yêu từ cái tên này.)

[ABCD little F: Tui cũng đu Tự Học, bầu không khí giữa cặp này đầy dục cảm luôn, tùy tiện nói một câu thôi cũng làm tui bổ não ra 10 vạn chữ truyện người lớn, đã lâu không gặp được CP thần tiên như vậy!]

[Đại Thần Tây Á chí tôn: Tui là hủ nữ, thuần người qua đường, tới đây chỉ để nói một câu, Tự Học thật sự quá… Tự động ghép bọn họ vào nhân vật trong truyện của Tây Á đại thần, cmn, quá hợp, chỉ muốn bọn họ kết hôn luôn thôi! Nếu Tây Á đại thần muốn chuyển thể truyện thành phim, có thể xem xét để hai người họ diễn.]

Blogger đăng ảnh ba người chụp cùng nhau lên, tiêu đề là [Chương trình thực tế siêu hot “Thoát khỏi sinh thần” đã được phát sóng, bạn đu CP nào?]. Bài viết này có gần 1 vạn bình luận, tụ tập hầu hết người qua đường là hủ nữ, đang vì CP của mình mà cãi nhau túi bụi.

[Sống nhờ trà sữa: Tui cảm thấy tổ hợp 3 người cũng rất tốt, 3P đi, tên tui cũng nghĩ rồi, gọi là “Hạ Thương Chu”!]



Kéo xuống cũng toàn những bình luận như vậy, Hạ Tập Thanh thoát khỏi Weibo, chuẩn bị tiếp tục vẽ tranh, bỗng nhiên Wechat nhận được tin nhắn.

[Sao đỏ danh dự: Cùng tôi chụp tạp chí đi.]

Hạ Tập Thanh vui vẻ, tên này không phải bị lủng não chứ.

[Phần tử khủng bổ: Là Tưởng Nhân không nói cho cậu, hay là cậu nghe không hiểu?]

Đợi một lúc lâu sau Chu Tự Hành cũng không nhắn lại, Hạ Tập Thanh buồn bực, trong phòng đầy những bức tranh vẽ Chu Tự Hành, càng nhìn càng nghẹn muốn chết, vì thế ra khỏi phòng, đi tới ban công, anh rút một điếu thuốc từ trong hộp, bật lửa hình như hỏng rồi, ấn vài lần cũng không ra lửa.

Anh vò điếu thuốc thành một nắm.

Màn hình di động vẫn để giao diện chat với Chu Tự Hành, anh cứ dựa vào ban công như vậy, nhìn khung chat vẫn luôn hiển thị “Đối phương đang nhập tin nhắn…”, nhưng đợi mãi vẫn không đợi được tin nhắn phản hồi.

Giống như chiếc bật lửa này, bật thế nào cũng không ra lửa.

[Phần tử khủng bố: Cậu cmn dây dưa mãi không xong thế? Muốn tạo nét à?]

Qua vài giây, rốt cuộc cũng nhận được tin nhắn.

[Sao đỏ danh dự: Thực xin lỗi.]

Hạ Tập Thanh thở phào nhẹ nhõm.

[Sao đỏ danh dự: Tôi không nên cắn anh. Hôm qua tôi vẫn luôn sợ nếu đẩy anh ra sẽ làm anh bị thương, nên không dám dùng sức, chẳng qua anh…quá mức, tôi nóng nảy, không còn cách nào khác. Là tôi không đúng.]

Đây không phải cái Hạ Tập Thanh muốn nghe.

Cậu không cần phải xin lỗi, bởi Chu Tự Hành căn bản chẳng làm sai chuyện gì, cái anh muốn chính là Chu Tự Hành phải cầu anh, để vỗ về lòng tự phụ hôm qua đã bị cậu dẫm đạp.

Nhưng Chu Tự Hành lại thật sự xin lỗi, thành khẩn giống như một đứa nhỏ làm sai vậy.

Anh đột nhiên không biết nói gì mới phải.

Một gậy đánh vào bông.

Một lúc lâu sau, Hạ Tập Thanh mới gửi một tin nhắn.

[Phần tử khủng bố: Bao giờ về thì gặp tôi.]

Lịch trình của Chu Tự Hành rất dày, nhưng đêm qua cậu lại gần như không ngủ được, vốn được nghỉ một ngày để điều chỉnh trạng thái cho quảng cáo ngày hôm nay, kết quả là vẫn mang trạng thái mất ngủ đi quay chụp nguyên buổi sáng. Trong lúc đó, Tưởng Nhân vẫn luôn khuyến khích cậu đi xin lỗi Hạ Tập Thanh. Ngay từ đầu cậu đã cảm thấy mình không làm gì sai, nhưng về sau cảng nghĩ càng cảm thấy bản thân cũng không đúng, xử lý chưa chu toàn, cảm giác áy náy càng nặng, cuối cùng vẫn liên hệ với Hạ Tập Thanh.

Vốn dĩ cảm thấy thở phảo nhẹ nhõm, tâm tình thả lỏng rất nhiều, quảng cáo cũng thuận lợi quay chụp xong, đột nhiên trên đường đến công ty thấy được bài viết của Thương Tư Duệ trên Weibo.

Lòng bỗng nhiên không thoải mái.

Tại sao anh ta vẽ tranh cho người khác đẹp như vậy?

Mở phần bình luận ở bài chia sẻ của Hạ Tập Thanh lên đọc, tất cả đều là fan của Thương Tư Duệ, còn có cả fan CP của hắn và Hạ Tập Thanh, không biết vì sao, Chu Tự Hành có cảm giác bước nhầm vào doanh trại địch.

Đặc biệt là khi nhìn thấy icon trái tim ❤ Hạ Tập Thanh đính kèm, sao lại chói mắt vậy chứ. Không cẩn thận nhấn vào trang chủ của Hạ Tập Thanh, thấy anh like một bình luận, Chu Tự Hành liền cảm thấy không vui.

[Tui là marshmallow: Hôm qua, lúc tui xem, ở phần bình luận đều là CP Tự Học, tui cảm thấy CP Thanh Tư cũng rất dễ thương nha. Chu Tự Hành với Hạ Tập Thanh có cảm giác đối chọi quá gay gắt, không tín nhiệm lẫn nhau, Thanh Tư vừa hài hòa vừa tình cảm. Rõ ràng là hai người xa lạ nhưng lại có cảm giác vừa gặp đã thân, hơn nữa Tập Thanh thái thái đối xử với Tư Duệ rất rất dịu dàng luôn, ánh mắt lúc nói chuyện làm tui xao xuyến.]

Đối chọi quá gay gắt, không tín nhiệm lẫn nhau.

Rõ ràng nói không sai một chữ, nhưng Chu Tự Hành lại cảm thấy không thoải mái, đặc biệt là khi biết Hạ Tập Thanh đã like bình luận này.

Xin lỗi anh ta thành công, còn tưởng rằng mọi chuyện đều xí xóa, cậu còn vì thế mà cảm thấy nhẹ nhàng vui sướng.

Tâm tình phập phồng dao động hiện giờ chính Chu Tự Hành cũng không thể hiểu rõ.

Trợ lý Tiểu La đang ngồi phía trước lái xe đột nhiên hỏi: “Tự Hành, giờ lái về chung cư Hoa Thịnh sao?”

Chu Tự Hành lắc lắc đầu, “Tôi không về, anh đưa tôi đến công ty, sau đó anh đến Hoa Thịnh gặp Hạ Tập Thanh một lát.”

Tiểu La cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng chỉ nghĩ chắc Chu Tự Hành không muốn quá thân cận với fan.

Về tới công ty, Chu Tự Hành không biết nên đi chỗ nào, vậy là trực tiếp vào văn phòng của Tưởng Nhân, cô đang họp, vừa đúng lúc không có thời gian quan tâm đến cậu. Chu Tự Hành ngồi dựa vào sô pha lướt Weibo, xem fan 2 phe CP cãi nhau.

[Hôm nay lại vì tình yêu của người khác mà rơi lệ: Tự Học không hồng, thiên lý nan dung.]

[Ai nói không phải: Tương tác giữa Chu Tự Hành và Hạ Tập Thanh chính là kiểu vừa xa vừa gần, trêu chọc mờ ám nha, không nói nhiều nhưng nói câu nào là chất câu ấy, “Cậu không cần phải tin tưởng tôi, mà hãy lợi dụng tôi.” Câu này với cảnh Tập Thanh bắt lấy Chu Tự Hành kia! Quỳ xuống cầu các thái thái viết truyện đồng nhân!]

[CindyCandy: Còn cả lúc hai người vừa vào căn phòng đầu tiên nữa, vừa còng tay vừa bịt mắt! Tui không tin chỉ có mình tui bổ não! Rất có cảm giác SM nha!]

[Tâm duyệt quân hề: Nói thật thì tui thấy Chu Tự Hành không quá thích Hạ Tập Thanh, dù sao Hạ Tập Thanh vẫn là fan của cậu ấy mà, chắc hẳn sẽ có khoảng cách giữa thần tượng và fan. Cậu ấy gần như không nói chuyện mấy với Hạ Tập Thanh, dáng vẻ rất lạnh lùng, cũng không follow Weibo Hạ Tập Thanh. Ngày hôm qua chương trình phát sóng, nhưng Chu Tự Hành với Hạ Tập Thanh trên Weibo ;ại không tương tác gì, hơn nữa Hạ Tập Thanh còn like bình luận về anh ấy với Thương Tư Duệ. Đừng đánh tui, tui chỉ đang nói ra suy nghĩ của bản thân thui.]

Nhìn đến bình luận này, ngón tay đang lướt của Chu Tự Hành dừng lại, có cảm giác rất muốn phản bác nhưng không thể phản bác nổi.

[Thích ăn thỏ: Oa, phân tích như vậy thì thấy mối quan hệ giữa ba người họ đúng là phức tạp nha, Hạ Tập Thanh là fan của Chu Tự Hành, nhưng lại like bình luận CP với Thương Tư Duệ, thật muốn phỏng vấn tâm trạng hiện giờ của Chu Tự Hành hahahaha.]

Bạn đang

Tâm trạng đang rất không tốt! Chu Tự Hành nhíu chặt cặp lông mày, càng nghĩ càng thấy tức giận.

Xào CP vốn dĩ chính là giả, trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, đây chỉ là tổ hợp vì lợi ích mà thôi. Mặc kệ CP nào trong ba người họ, ghép bừa một đôi cũng đều mang lại lợi ích.

Nhưng bỗng dưng cậu có cảm giác bại trận. Rõ ràng CP của cậu với Hạ Tập Thanh áp đảo hoàn toàn, gần như cả đêm qua, chỗ nào cũng là fanart, fanfic về hai người, hình ghép, video biên tập ở khắp nơi, tâng bốc đến cấp độ thượng tiên. Nhưng giờ nhìn thấy mấy bình luận trên Weibo lại khiến cậu thấy không thoải mái.

Đặc biệt là hai bình luận vừa xong.

Vì thế, bạn học Chu giận dỗi không chịu đi gặp Hạ Tập Thanh, chuyển sang nick clone của mình, bão like bình luận về CP cậu với Hạ Tập Thanh. Thấy một bài like một bài, cho hả giận.

Đang chinh chiến hăng say, Wechat liên tục nhảy ra vài tin nhắn.

[Phần tử khủng bố: Lúc xin lỗi thì giả bộ thành khẩn, giờ không muốn gặp thì lấy cớ cũng lười nên sai trợ lý đến phải không?]

[Phần tử khủng bố: Không thì buổi tối tôi cũng bùng vậy.]

[Phần tử khủng bố: Tôi thật sự đang rất tò mò đây, đại minh tinh, giờ cậu đang bận việc gì vậy?]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play