Ngày 12/11, "Tranh minh" chiếu tiếp.
Sáng sớm Lý Quang Vinh đã chờ trong phòng giám sát, màn hình đang chiếu phim "Minh tu sạn đạo".
Phim chiếu gần hết, màn hình tối đi, sau đó mấy dòng chữ to hiện lên -
Tám giờ, "Tranh minh" gặp lại bạn.
Đa số mấy ông bố bà mẹ thế hệ trước xem "Minh tu sạn đạo". Họ rất thích xem phim chiến tranh tình báo này, đa số người xem hết phim này sẽ lựa chọn đi ngủ hoặc là đổi kênh.
Nhưng hôm nay lại khác.
"Tranh minh? Phim gì thế?"
"Ai nha mẹ ơi, phim này hay lắm, sao mẹ không xem, con muốn xem!"
"Đi đi đi, trẻ con thì đi học bài đi!"
"Mẹ..."
Ba mẹ không nỡ, miệng thì ghét bỏ nhưng đã buông điều khiển ra.
Lúc này đây có thể nói là đài truyền hình Hương Tiêu dốc hết sức, sau khi "Minh tu sạn đạo" hết, quảng cáo chưa đến nửa phút, "Tranh minh" lại chiếu tiếp.
Phát sóng liên tục!
Mấy người tranh thủ lúc hết "Minh tu sạn đạo" đi vệ sinh quay về, đúng lúc thấy "Tranh minh" bắt đầu tập ba.
"Hở?" tay vốn muốn chuyển kênh dừng lại, sau đó không có sau đó.
Đài truyền hình Hương Tiêu.
"Thế nào?" tập ba "Tranh minh" vừa mới chiếu chưa được mười phút, Lý Quang Vinh đã lo lắng xem rating.
"0.981, "Nhân viên nhìn chằm chằm biểu đồ rating, tán thưởng, "Rating đang tăng lên!"
"Minh tu sạn đạo" là phim chiến tranh mà họ dùng năm mươi triệu(*) để mua, sản xuất hoàn mỹ, diễn xuất của diễn viên dù hơi lố nhưng so với mấy tiểu sinh tiểu hoa nổi tiếng cũng coi như tốt hơn. Dù nội dung phim hơi cũ nhưng vẫn có người xem, cũng được coi là một phim khá ổn.
(Hơn 163 tỉ VND)
"Tranh minh", bộ phim mới dùng 40 triệu để mua, đạo diễn mới diễn viên mới, "Minh tu sạn đạo" chiếu xong thì chiếu tiếp, rating còn không giảm, thậm chí ngay lúc nội dung bùng nổ, rating đã vượt qua 1.5.
Sau khi vượt qua 1.5, rating "Tranh minh" không ngừng thay đổi, cả tập ổn định. Đến khi hết tập ba, vào cảnh bạn gái Tề Thiên đi cùng với quản lý, rating vượt qua 2.0, đạt tới 2.194!
Phát sóng ngày thứ hai mà rating đã tăng lên khoảng 0.6, dù Lý Quang Vinh rất xem trọng "Tranh minh" cũng cảm thấy kích động.
"Ha ha, quả táo thối(*) kia sẽ đẹp mặt." Lí Quang Vinh ngồi trên ghế, trong lòng không còn nặng nề nữa, ánh mắt nhìn "Tranh minh" cũng chăm chú. Đến cuối cùng, bất giác, khi chiếu hết tập bốn "Tranh minh" mà ông vẫn chưa hoàn hồn. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
(Ý nói đài Bình Quả = quả táo)
"..." Lý Quang Vinh thở dài một hơi.
Sóng sau xô sóng trước mà!
Có vài người xem không nhận ra, nhưng Lý Quang Vinh đã lăn lộn trong giới nhiều năm, một tay đưa Hương Tiêu từ đài nghèo đến đài số một số hai trong nước, mắt ông rất tinh.
Quả thật, "Tranh minh" vẫn còn ít khuyết điểm ở một vài phương diện. Diễn xuất có lúc hơi cứng, cảnh tượng quá đơn sơ, có đôi khi hơi giả, hoặc là tiết tấu hơi chậm... Nhưng mấy khuyết điểm này không che giấu được ưu điểm.
Tống Thanh Hàn diễn rất tốt. Đạo diễn kia chắc cũng phát hiện ra điểm này, lúc quay cũng tinh tế nhét cảnh cậu diễn vào, do đó khiến cho cảnh phim không đến mức quá chán.
Không chỉ như vậy, nội dung phim cũng rất ổn, cơ hồ là mỗi một tập đều có vài cảnh tấu hài, cảnh đau buồn không đến mức làm cho người ta hoàn toàn tuyệt vọng, vui lên cũng làm cho người ta buồn cười.
Hơn nữa tuy đạo diễn là người mới nhưng đã biết cách chuyển cảnh rất mượt mà.
Mấy nhân tố này mới là nguyên nhân chính khiến Lý Quang Vinh mua "Tranh minh".
Hiện tại xem ra ông không sai.
Không chỉ có giám đốc đài Hương Tiêu quan tâm đến rating "Tranh minh", có đài Bình Quả cũng quan tâm.
Đài Bình Quả và đài Hương Tiêu thành lập gần như cùng lúc, nhưng bởi vì đài Hương Tiêu đi vững chắc hơn nên trong vòng mười năm hai mươi năm qua đài Bình Quả vẫn bị đài Hương Tiêu đè đầu.
Khó nhọc lắm vài năm này đài Hương Tiêu có dấu hiệu xuống dốc, đài Bình Quả muốn nhân cơ hội này đá đài Hương Tiêu xuống, lúc trước giật lấy phim "Hạ chí mỉm cười" mới là chiêu đầu tiên của họ.
Nhưng họ không ngờ đài Hương Tiêu nghe tin chim lợn của ai đi mua phim khác, mới chiếu hai ngày mà rating đã vượt qua 2.
Phim dài tập có rating vượt 2 khó cỡ nào, đài Bình Quả làm đài truyền hình bao nhiêu năm không thể không biết.
Cũng bởi vì biết cho nên họ càng nghiến răng nghiến lợi với vận cứt chó của đài Hương Tiêu.
Họ biết phim này có Tống Thanh Hàn diễn, nhưng cậu chỉ may mắn diễn phim điện ảnh thôi mà? Phim dài tập thì khác, có "Hạ chí mỉm cười", phim "Tranh minh" cơ hồ không tồn tại trong mắt họ.
Nhưng mà... phim không ai quan tâm lại hot làm người ta lên cơn đau tim!
"Ngày mai "Hạ chí mỉm cười" sẽ phát sóng, mọi người có ý kiến gì không?" giám đốc đài Bình Quả ngồi bên bàn làm việc, biểu tình nghiêm túc.
Quản lý tôi nhìn anh anh nhìn tôi, không ai lên tiếng.
"Giám đốc...", phó giám đốc không chịu được ánh mắt của giám đốc, run rẩy nói: "Hay là chúng ta liên hệ với đoàn phim "Tranh minh" mua bản quyền phát sóng đi."
Giám đốc đài Bình Quả: "..."
"Vô liêm sỉ!" ông đập bàn cái rầm, "Phim chiếu lại thì được bao nhiêu rating?! Chúng ta phải có rating thực!"
Phó giám đốc bị mắng cúi đầu, lại thì thầm.
"Thì cái phim "Công chúa Minh Hi" chiếu lại bao nhiêu lần vẫn có người xem đấy thôi..."
Giám đốc đài Bình Quả nhìn cấp dưới, cảm thấy mình cần một lọ thuốc trợ tim gấp.
"Đi ra ngoài hết cho tôi!"
Giám đốc đài Bình Quả đuổi mấy người này ra ngoài, sau đó ngồi trên ghế, biểu tình ảm đạm.
Nếu biết trước Tống Thanh Hàn có duyên với người qua đường như vậy, ông nên bàn bạc với đoàn phim "Tranh minh" trước, thế đã không phải đến bước đường này.
Nhưng dù giám đốc đài Bình Quả nản lòng thế nào, cũng vẫn không thay đổi được chuyện thật "Tranh minh" đang hot.
Điện ảnh và truyền hình khác nhau, lúc trước Tống Thanh Hàn diễn "Người thứ bảy" có thể nói là ổn, hấp dẫn, nhưng điện ảnh dù hot thế nào cũng không so được với phim truyền hình.
Nếu lúc trước Tống Thanh Hàn hot còn bị người ta nói là dựa lưng vào núi lớn Hàn Nghị, sau khi chiếu "Tranh minh" thì đã không còn ai dám nói những lời này.
Cho dù là người hận đến chua răng cũng không thể không thừa nhận, phim này có thành tựu tốt. Ngoại trừ hơi màu mè, Tống Thanh Hàn quả thực có tác dụng như Định hải thần châm.
Bởi vì "Tranh minh" hot nên Trần An nhận được càng nhiều kịch bản hơn.
Chẳng qua sau khi anh lật mấy kịch bản này thì phải nổi cáu.
"Mấy thứ này mà cũng dám đem đến đây!" Trần An giận dữ đập kịch bản lên bàn, cầm nước trên bàn uống mấy hơi.
Cát-xê mấy phim này rất được, nhưng nội dung toàn là cái gì thế này? Giám đốc bá đạo lộn xộn, phim cổ trang thần tượng lòe loẹt... Không một cái nào là kịch bản chắc tay.
Trần An không phải một kẻ thiện cận, nếu thiển cận thì anh đã không đi được đến vị trí như bây giờ. Khi anh lựa chọn kịch bản không chỉ nể mặt mà còn phải xem thành ý và địa vị.
Nhưng mấy kịch bản này rõ ràng là thấy bây giờ Tống Thanh Hàn đang nổi tiếng nên gửi một đống kịch bản lộn xộn đến muốn mượn danh tiếng của cậu để kiếm tiền nhanh.
Tống Thanh Hàn đã đoán được trước, lấy mấy kịch bản bị Trần An đập trên bàn xem, nhíu mày. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Mấy kịch bản này... Quả thật rất nát, chẳng trách Trần An lại nổi giận thế.
Trần An thấy cậu còn đọc mấy kịch bản này, tưởng là cậu bị mấy kịch bản này cuốn hút, nhăn mặt nghiêm túc nói: "Cậu muốn nhận mấy kịch bản này à? Tuy cát-xê ổn, nhưng mấy kịch bản này không ổn, nếu diễn mấy thứ này..."
Nếu Tống Thanh Hàn đi diễn mấy phim này, danh tiếng tích lũy được nhờ "Người thứ bảy" và "Tranh minh" sẽ bị hủy hết.
Tống Thanh Hàn ngẩn ra, sau đó cười khẽ lắc đầu: "Em không định diễn mấy phim này."
Trần An thấy cậu không có ý diễn mấy phim này, cơ mặt mới giãn ra.
"Bây giờ cậu có hai phim có danh tiếng lại có doanh thu phòng vé, không cần vội diễn phim mới, đợi có kịch bản tốt thì nhận cũng không muộn." Trần An hoạch định con đường tương lai của Tống Thanh Hàn thật sự rõ ràng. Bây giờ cậu có tác phẩm, có doanh thu, có rating, kịch bản sẽ không ít, cậu chỉ thiếu kịch bản tốt.
Trần An đương nhiên có nghệ sĩ có địa vị hơn Tống Thanh Hàn, nhưng những người này hoặc nhiều hoặc ít có chút hạn chế, trước kia cũng nhận một ít đại diện phát ngôn linh tinh, rất khó bước lên trên thêm. Tống Thanh Hàn thì khác, điểm đen lớn nhất của cậu là đóng vai quần chúng mấy năm, thậm chí cái này cũng không tính là điểm đen.
Điều anh lo là xu hướng tính dục của cậu.
Nếu người yêu của Tống Thanh Hàn là người khác thì anh đã ép cậu chia tay cho xong chuyện. Nhưng người yêu của cậu lại là Sở Minh...
Nếu anh dám bảo Tống Thanh Hàn chia tay với Sở Minh, ngày hôm sau anh nên dẹp đồ về nhà dưỡng lão được rồi.
Trần An nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Tống Thanh Hàn có thể nói là vô cùng đau đớn, làm cậu chẳng hiểu sao: "Anh Trần?"
"Khụ." Trần An hoàn hồn, ho nhẹ một tiếng, sau đó nghiêm túc nói, "Tóm lại, với thành tích bây giờ của cậu thì quan tâm đến kịch bản được rồi, không cần quan tâm đến ba cái cát-xê."
"Em hiểu." Tống Thanh Hàn gật đầu.
Cậu không muốn đi con đường lưu lượng mà muốn đi con đường thực lực vững chắc.
Trần An gật đầu, cầm kịch bản lên, dặn cậu không được lười tập thể hình, rời đi.
Tống Thanh Hàn tiễn anh đi, thấy xe anh nghênh ngang đi mới quay về nhà trọ của mình.
Dần dà, "Tranh minh" đã chiếu đến tập ba mươi tám, còn mấy tập nữa là hết. Rating cũng đã vượt quá 3, đây có thể nói là rating dẫn đầu trong số mấy bộ phim truyền hình mấy năm nay.
Giám đốc đài Hương Tiêu nhìn rating đó mà thấy ngực hơi đau.
Sao ông không nghĩ đến việc chiếu "Tranh minh" vào năm mới để mừng năm mới chứ! Lượt xem vào năm mới còn hơn cả kỳ nghỉ đông. Nếu "Tranh minh" chiếu vào lúc đó thì không chừng rating còn cao hơn nữa.
Mắt thấy cơ hội vuột khỏi tay mình, giám đốc đài Hương Tiêu vừa đau vừa vui.
Đau là vì cảm thấy mình bỏ qua cơ hội tốt như vậy, vui là vì ông thấy được giá trị của Tống Thanh Hàn, hơn nữa ông cũng có mấy phần tình cảm với cậu.
Bộ phim đầu tiên của Tống Thanh Hàn được tuyên truyền ở "Chào bạn, tôi đến đây", phim truyền hình đầu tay cũng được đài Hương Tiêu mua bản quyền phát sóng. Về tình về lý, về sau nếu cậu có hoạt động tuyên truyền gì cũng sẽ được đài Hương Tiêu ưu ái.
Thấy triển vọng của Tống Thanh Hàn càng ngày càng lớn, cho dù về sau cậu thế nào, có quan hệ với người ta cũng là tốt.
Ngày 1 tháng 12, "Tranh minh" chiếu tập cuối.
"Tranh minh" tập 41, chiếu chưa được 5 phút đã trên 4.0.
"Tranh minh" tập 42, bắt đầu dao động ở 4.912, cuối cùng trên 5.0.
Hoàn toàn xứng đáng là vua rating.
Cảnh cuối của "Tranh minh" là cảnh Tề Thiên ngồi trong văn phòng lớn, mặc tây trang vừa vặn tao nhã, đầy tự tin diễn thuyết linh cảm thiết kế, bên dưới là designer nổi tiếng đang chăm chú nghe.
Cậu nói ý tưởng thiết kế rất rành mạch, toàn trường vỗ tay như sấm. Chu Miểu đứng sau cánh cửa, thấy Tề Thiên cầm tay cô gái đã cùng cậu đi qua thung lũng tuyệt vọng, mỉm cười.
Màn hình tối đi.
"Tranh minh", hết.
Rất nhiều người xem TV thấy cảnh này, không biết như thế nào, mắt đỏ bừng sắp khóc.
Trong xã hội này có bao nhiêu người đi làm mà không ôm giấc mộng chứ? Có bao nhiêu người bị mài mòn trong xã hội khắc nghiệt này rồi?
Nhưng mộng cũng phai màu.
Tề Thiên bất hạnh. Lúc áp lực lại bị bạn gái cắm sừng, tác phẩm làm xong thì bị cấp trên cướp, sức khỏe có vấn đề... rất nhiều người từng trải qua việc này, cho nên càng thêm cảm động lây.
Tề Thiên cũng may mắn. Cậu gặp được người thật lòng cứu vớt mình, cuối cùng không bị mai một tài năng trở thành designer nổi tiếng trong giới. Không ai không muốn may mắn giống cậu. Cậu giống một bát canh gà, khiến cho vài thành phần tri thức đang tuyệt vọng có hy vọng.
Tâm trạng người xem thay đổi theo phim, hết phim họ mới nháo nhào bình luận.
@ Bạc Ngôn: Clm đài Hương Tiêu! Lừa đảo gì đâu! Đâu có ấm lòng, ông đây xem phim này xong khóc như chó, bị người nhà hỏi làm sao mà khóc đây!
@ Một đóa hoa mềm nhũn: Đánh đầu chó đài Hương Tiêu! Mị khóc ngất! Làm gì phải phim tình cảm đâu! Rõ ràng là phim khổ tình! Nhìn cảnh Tề Thiên cầm tay Nghiêm An, nước mắt chị đây cạn luôn rồi. Ảnh khổ quá, vất vả lắm mới đi đến bước hôm nay đã hết phim rồi! Yêu cầu phần hai! (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
ID "Một đóa hoa mềm nhũn" được nhiều dân mạng ủng hộ, các cô chạy đến dưới Weibo đài Hương Tiêu quỳ cầu phần hai "Tranh minh", sau đó lại vòng đi tìm Weibo của Tiếu Kiêu quỳ cầu, Weibo của Tống Thanh Hàn thì rơi vào cảnh lộn xộn ủng hộ diễn tiếp phần hai "Tranh minh".
Chẳng qua Tiếu Kiêu cảm thấy "Tranh minh" đã hết rồi, nếu quay tiếp phần hai sẽ không còn là "Tranh minh" nữa. Cậu ta đăng Weibo cảm ơn tình yêu của fan, sau đó tỏ vẻ "Tranh minh" sẽ không có phần hai.
Fan khóc thành cún, chạy đến dưới Weibo của Tống Thanh Hàn khóc thút tha thút thít xin ôm một cái, có người xin Tống Thanh Hàn dù không diễn phần hai "Tranh minh" thì cũng mau đi đóng phim mới đi chứ!
Tiếu Kiêu cũng hiểu rõ, sở dĩ "Tranh minh" có hôm nay, ngoại trừ kịch bản, Tống Thanh Hàn hiểu rõ vai mới là nguyên nhân chính yếu.
Giờ cậu ta thấy may mắn vì lúc trước mình không nhất thời não ngắn mà hủy hợp đồng với Tống Thanh Hàn.
Không ai hợp vai Tề Thiên hơn cậu.
"Tranh minh" chiếu hết, đài Hương Tiêu đăng lên website, thăng lên hàng phim VIP.
Rất rõ ràng, lượt truy cập TV Hương Tiêu tăng trưởng mạnh, lợi nhuận cũng gia tăng.
Một món hời to làm giám đốc đài Hương Tiêu vui vẻ.
Trong mấy tháng, "Tranh minh" vẫn có lượng người xem ổn định, đài Hương Tiêu lại trở về vị trí dẫn đầu nhờ "Tranh minh".
Đài Bình Quả ghen tị, nhưng không nói lại được câu gì. "Hạ chí mỉm cười" mà họ mua cũng có rating khá ổn, nhưng so với "Tranh minh" của đài Hương Tiêu thì như là trên trời dưới đất.
Dựa theo rating, dựa theo góc độ đầu tư, họ lại thua.
Lần sau, lần sau nếu có phim của Tống Thanh Hàn, họ sẽ không do dự nữa!
Đài Bình Quả chờ hoài chờ mãi, chưa chờ được tin Tống Thanh Hàn thông báo phim mới, mà lại thấy thông báo phim chuyển thể từ tác phẩm nổi tiếng.
@ Official Weibo đoàn phim Trấn sơn hà: Tiên đồ ung dung, duy chỉ mình ta. Núi sông trùng điệp, mình ta độc trấn. Đoàn phim "Trấn sơn hà" tuyển diễn viên, mời công ty và người đại diện của các nghệ sĩ gửi hồ sơ vào email của đoàn phim trong vòng một tuần...
Phim này được cải biên từ tác phẩm nổi tiếng, tác giả cũng góp sức viết nên kịch bản chắc tay, được khá nhiều người quan tâm.
Đây là một kịch bản hay. Lần đầu đọc kịch bản "Trấn sơn hà", ý nghĩ đầu tiên trong đầu Tống Thanh Hàn là như vậy.
Tác giả có lời muốn nói:
Sở Minh: Tôi hôm nay, không được lên sóng.
Hàn Hàn: Thơm một miếng.