Phòng chiếu phim không lớn không nhỏ đột nhiên nhiều người xem, không ít người mới xem xong chưa đứng vững lại vội vàng đi mua vé, lại chạy về khu soát vé của phòng chiếu phim, đi vào, động tác hơi gấp gáp.

Tình huống như vậy kéo dài hồi lâu, khiến cho ban giám khảo Oscar chú ý.

Mỗi một lần Oscar đều xuất hiện một con hắc mã, vậy lần Oscar năm nay là bộ phim nào có thể trổ hết tài năng?

"Nghe nói trong rạp chiếu phim có một bộ phim Hán ngữ khiến cho khán giả nhiệt tình?" Một người già đầu bạc, vẻ mặt hiền lành ngồi trên ghế, gõ bàn nói, "Lại là đạo diễn Trung Quốc nào chơi chiêu? Là một bộ phim thương mại à?"

Một người khác biểu cảm có chút nghiêm túc đặt văn kiện lên bàn, ngồi cạnh ông, lắc đầu: "Không, Hutton Brian, tư tưởng kỳ thị chủng tộc của ông nên sửa lại, không thì những lời này truyền ra, cả ban giám khảo sẽ hổ thẹn vì ông." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Ông lão tên là Hutton Brian không cam lòng "Ừ" một tiếng, liếc nhìn văn kiện mà người kia đặt lên bàn: "Xavier, đây là cái gì?"

Xavier đẩy văn kiện đến trước mặt ông, cười: "Đây là tư liệu về bộ phim Trung Quốc mà ông nói."

Hutton loáng thoáng cảm thấy gì đó, mở ra xem, liếc mắt một cái là thấy được bốn chữ thật to "Mộng cũ Lê viên" viết ở trang đầu.

Ông cũng chẳng lạ gì phim Trung Quốc này. Trong lần Oscar này, bộ phim này không thể nghi ngờ là một trong những đề cử sáng giá.

"Là bộ này? Hôm nay đến lượt phim này công chiếu à?" Hutton thấy khiếp sợ, lại thở dài, "Nếu là bộ này, tôi hiểu sao khán giả lại thiên vị đến vậy."

"Đúng vậy." Xavier gật đầu, "Còn hai ngày nữa là đến lễ trao giải Oscar, phim này có thắng được không, xem thái độ của Kerla thế nào."

"Ông ủng hộ bộ phim này còn gì? Tôi tưởng ông sẽ khuyên Kerla." Hutton nói như là đùa giỡn.

"Không không không." Xavier lắc đầu, "Tôi rất coi trọng ekip này, nhất là nam diễn viên tên là Tống Thanh Hàn, nhưng đám Kerla lại bảo thủ, tôi cảm thấy họ sẽ không muốn nghe tôi khen một diễn viên người Trung Quốc."

Hutton khẽ cười, lúc ánh mắt chạm vào văn kiện trong tay, lại nhíu mày.

Cho dù ông không quá thích người Hoa, không thể không thừa nhận, bộ phim này quả thật rất khá. Tuy trong phim này nhiều chỗ tự mèo khen mèo dài đuôi, nhưng không ảnh hưởng đến người nước ngoài không biết văn hóa Trung Quốc cảm nhận văn hóa của họ. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nhất là nam diễn viên kia...

Cậu ta diễn mấy vai trong phim này? Một vai, hai vai, hay là ba bốn?

Những vai cậu ta diễn tồn tại độc lập, nhưng lại có mối liên hệ nào đó. Ông xem đến cuối cùng mới biết được những vai diễn này độc lập, lại có mối quan hệ chặt chẽ.

Bọn họ vốn từ ảo tưởng của một người, sắm vai diễn bất đồng.

Oscar thiên vị diễn viên Mỹ, nhưng đồng thời cũng thiên vị diễn viên có gan khiêu chiến bản thân.

Diễn xuất của nam diễn viên kia trong phim này có thể nói là đáng kinh ngạc, cho dù là Eron người Anh nổi tiếng, diễn xuất lần này so với cậu cũng thường thường.

Nếu đầu óc đám Kerla không hỏng...

Hutton lắc đầu, thu văn kiện, đứng lên phủi áo, đẩy cửa phòng giám khảo ra, đi thẳng đến phòng chiếu phim.

Ông mua vé, theo dòng người đi vào phòng chiếu phim.

Tống Thanh Hàn cùng Sở Minh đi dạo một vòng ở nhà hát Dolby, chọn mấy bộ phim chưa chiếu để xem, cùng đi ăn cơm tối nước Mỹ, cùng nhau về khách sạn ngủ.

Lúc họ đi vào khách sạn, phóng viên canh ngoài khách sạn lên tinh thần, cầm máy ảnh chụp liên tục.

Tống Thanh Hàn cảm thấy được động tác của bọn họ, nghiêng đầu nhìn, nhưng không dịch xa Sở Minh, ngược lại thu hồi tầm mắt, quay đầu mỉm cười nói chuyện với hắn.

Sở Minh nghe giọng cậu, đầu hơi nghiêng về chỗ cậu đứng, mặc dù không nhìn thấy biểu cảm trên mặt hắn, lại có thể thấy được hắn chăm chú và kiên nhẫn qua động tác của hắn.

Hai người đứng không quá gần, nhưng bầu không khí lại tạo ra cảm giác không ai chen lọt được.

Đám phóng viên hiểu rõ trong lòng, lúc này không há miệng nói gì để bị phát hiện, điều duy nhất có thể làm là – cầm máy ảnh chụp liên tục.

Mãi cho đến khi bóng dáng Tống Thanh Hàn và Sở Minh biến mất ở đại sảnh, đám phóng viên mới thu máy ảnh, nhìn đồng nghiệp bên cạnh, liều mạng gửi ảnh trong máy ảnh về tòa soạn.

Những ảnh này cũng được lưu truyền trên các trang web khắp nơi.

Từ lúc Oscar công bố danh sách đề cử, nhóm fan của cậu đã điên cuồng một hồi. Nhưng bởi vì Tống Thanh Hàn thật sự rất kín tiếng, các cô high một lần, lại cảm giác còn đáng thương hơn lúc hệ phật hồi trước. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nghe nói đã bắt đầu xét duyệt Oscar rồi? Hàn Hàn cũng đến rồi ha?

Không biết Hàn Hàn có quen thời tiết bên kia không?

Không biết Hàn Hàn có ăn được đồ ăn bên kia không?

Người đi ngàn dặm mẹ lo lắng, fan Tống Thanh Hàn còn đang kiêu ngạo, fan mẹ của Tống Thanh Hàn thì đã khóc thút thít mong cậu nhanh xuất hiện!

Dù không nói gì cũng đăng cái ảnh selfie đi chứ... Đăng Weibo cũng được QAQ

Nhóm Tiểu Hàn, online hèn mọn.

Nhưng mà hình như chính chủ đã quên cậu có tài khoản Weibo, từ sau khi "Mộng cũ Lê viên" đóng máy, dường như cậu biến mất không thấy tăm hơi, ngẫu nhiên đoàn phim có hoạt động gì cũng chỉ lộ mặt, rồi vội vàng đi.

Lần này cậu đi tham gia Oscar, cuối cùng cũng có ảnh chụp rồi!

Tuy chỉ là chụp lén, nhưng có còn hơn không!

Liếm!

Đám fan kích động lại bình tĩnh mở ảnh chụp lén, liếc mắt một cái là thấy Tống Thanh Hàn nghiêng đầu mỉm cười.

Đẹp!

Emmmmm mà sao cảm thấy Hàn Hàn béo lên?

Nhưng mà béo cũng đẹp!

Fan kích động, nhanh tay lưu ảnh.

Tống Thanh Hàn gầy khí chất thiên hướng lạnh lùng xa cách, nhưng trong tấm ảnh này, không biết là nguyên nhân máy ảnh hay là cậu béo lên, cậu dịu dàng hơn, nụ cười trông... không biết sao, rất mềm mại.

Hơn nữa quần áo trên người Hàn Hàn cũng rất ấm, rất ít thấy Hàn Hàn mặc quần áo như vậy, có vẻ cậu đã bình dị hơn nhiều.

Fan nhìn chằm chằm mặt Tống Thanh Hàn mấy lần, mới dời mắt sang người bên cạnh.

Hả?! Sao người này trông cũng quen vậy ta...

Sở tiên sinh theo Tống Thanh Hàn ra nước ngoài á?!

Nửa tiếng sau, # Tống Thanh Hàn và bạn thân cùng đến nhà hát Dolby # nhanh chóng leo lên bảng hot search, không ít fan và người qua đường ấn vào xem.

Tống Thanh Hàn trong ảnh trông đẫy đã hơn, nhưng sự đẫy đà này tôn khí sắc của cậu lên, gương mặt đẹp như tranh, người có vẻ dịu dàng hơn hẳn.

Mà bạn thân thần bí kia... trông không hề thần bí được không hả!

Fan than thở, nhưng trong lòng vẫn không kìm chế được sự hiếu kỳ.

Các cô biết Hàn Hàn và Sở tiên sinh là bạn thân, nhưng bạn thân bình thường đi cùng cậu lúc cậu ra nước ngoài à?

Nhất là gia nghiệp của Sở tiên sinh... Hắn bề bộn nhiều việc mới đúng chứ?

Sao rảnh theo Hàn Hàn ra nước ngoài?

Phóng viên ngồi chờ ngoài cửa khách sạn cũng ăn cơm nhờ máy ảnh, mấy bức ảnh này chụp rất khá, phô bày ưu điểm hình tượng của Tống Thanh Hàn và Sở Minh vô cùng nhuần nhuyễn, hai trai đẹp đứng với nhau, cộng thêm đại sảnh khách sạn tráng lệ, có vẻ cực kỳ đẹp mắt. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nhãn hiệu quần áo trên người họ cũng tương tự, chẳng qua Sở Minh mặc màu đen trầm ổn, Tống Thanh Hàn thì mặc màu xám ấm áp.

Hai người đi chung, có vẻ đang nói chuyện, thần thái tự nhiên tùy ý.

Loáng thoáng có hương vị bài xích chó độc thân.

Ý niệm này lóe ra, đám fan thấy không ổn.

Sau đó không biết truyền ra tin đồn ở đâu ra, Sở Minh đến Mỹ ở cùng khách sạn với Tống Thanh Hàn. Không chỉ như thế, phòng Tống Thanh Hàn còn ngay ở cạnh phòng Sở Minh.

Chỉ một tia lửa, Tống Thanh Hàn biến mất mấy tháng, tuy bình thường cũng có thể nghe được chút tin tức của cậu, nhưng đa số không có bản thân cậu tham dự, lần này thật vất vả chính chủ xuất hiện, lại là ảnh chụp hư hư thực thực come out, bảng hot search nháy mắt có mấy mục liên quan đến Tống Thanh Hàn.

Nhóm Tiểu Hàn nhìn tiêu đề không ngừng lên trên, quả thực đờ đẫn.

Sau đó họ nghĩ lại scandal nhiều nhất của Tống Thanh Hàn sau khi debut...

Ừm, không phải với ngôi sao nữ gì mà là với chủ tịch Sở.

Tuy rằng rất nhiều người dán cái mác bạn thân cho bọn họ, nhưng không phải không ai hoài nghi quan hệ giữa họ, chẳng qua bởi vì thái độ của Sở Chấn Dương và Quý Như Diên với Tống Thanh Hàn, cho nên mọi người cũng chẳng nghĩ đến phương diện này. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nhà giàu nào có thể đối xử tốt với một người đàn ông hẹn hò với con trai mình được thế chứ?

Dù sao đa số dân mạng để tay lên ngực tự hỏi, nếu họ có gia nghiệp như nhà họ Sở, cho dù đồng ý cho hẹn hò với đàn ông, sắc mặt đối đãi với người kia chắc cũng không tốt được.

Bây giờ họ thản nhiên đi với nhau, bàn công việc hay là...?

Sau khi biết được Sở Minh đi Mỹ xử lý công việc, dân mạng nào cũng cười hoảng hốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play