Sau một tháng ở nơi thành thị xa lạ này trôi qua, Hạ Tùng mới hoàn toàn
thích ứng được. Vợ anh luôn gọi điện, hỏi anh có đi vài địa điểm du lịch nào không, nếu thấy quần áo thích hợp nhớ mua cho cô vài bộ, Hạ Tùng
kiên nhẫn nghe, dịu dàng đáp lại, “Anh không ra ngoài, trong trường học
cái gì cũng có, không cần anh phải ra cửa hàng mua, quần áo, chờ lần sau anh ra ngoài dạo phố hoặc em cũng có thể đến chơi một lần thì hai chúng ta cùng đi mua.”
Vợ nghe được lời của anh phấn khởi, “Thật à? Em cũng được đi?” Vương Nhu là bà chủ gia đình, không đi làm, chuyên tâm ở nhà chăm con trai, nên rõ rất nhiều thời gian rảnh.
Hạ Tùng mím môi, nhẹ nhàng nói, “Ừm, sang năm chắc là được, đến lúc đó chắc bọn anh thu xếp xong rồi?”
“Được, tiền lương anh nhớ đúng hạn đưa nha, đúng rồi, tiền trợ cấp của anh
tháng nào cũng phát sao? Hay là chờ kỳ hạn một năm mới phát một thể?”
Vương Nhu quan tâm nhất tiền lương của anh, thực sự Hạ Tùng cũng không
đặc biệt mong muốn cơ hội lần này, dù sao có thể sẽ đắc tội với người
nào, thế nhưng Vương Nhu thúc giục anh nhất định phải đi, cho nên anh
mới đến đây. ( đờ mờ con mẹ hãm l này -_- )
Hạ Tùng nói: “Chắc đến khi kết thúc hợp đồng trả một thể, thẻ lương anh để ở nhà, em tìm trong ngăn kéo tủ quần áo một chút.”
“A, được.”
Nghe được vợ cúp điện thoại, vốn dĩ Hạ Tùng muốn hỏi tình hình học tập của
con trai, còn chưa kịp nói ra thành thời. Tình cảm của anh cùng vợ có
thể gọi là tôn trọng nhau, hồi còn đi học hai người cũng gọi là có qua
lại một chút, thế nhưng Vương Nhu thích những bạn nam khác, người kia là một người sống tạm bợ, hai người vụng trộm rồi bị cấm đoán, sau đó
khiến cô mang thai một đứa bé, nam nhân kia sau khi biết cô mang thai
bảy tháng thì chuồn lẹ, cha mẹ đối phương cũng không chấp nhận đứa bé
trong bụng cô, ngược lại còn mắng không biết xấu hổ, Vương Nhu chỉ có
thể tự mình sinh con ra.
Nhà cô có một em trai, cha mẹ không khỏi trọng nam khinh nữ, nhìn cô làm ra chuyện như vậy, đối với cô càng tỏ
ra chán ghét, trăm phương ngàn kế ngàn gả cô đi, thường xuyên giới thiệu cho cô một vài tên đã ly hôn hoặc nam trung niên vợ đã mất, Vương Nhu
khi đó mới mười tám mười chín tuổi, đương nhiên không muốn, lại kéo dài
thêm mấy năm, đến khi gặp lại Hạ Tùng.
Lúc đó điều kiện Hạ Tùng
không tệ, dáng dấp đứng đắn, tính cách hiền lành, lại là giáo viên công
việc ổn định, thực sự không còn đối tượng nào đổ vỏ khá hơn được nữa.
Vương Nhu cố tình đến gần mấy lần, có một lần Hạ Tùng bị ả chuốc say, sau khi tỉnh lại nằm trêи giường cùng Vương Nhu, toàn thân đối phương xích lõa, khóc sướt mướt muốn anh chịu trách nhiệm, Hạ Tùng thừa biết thật ra hai người không làm đến bước cuối cùng, vì cho dù anh uống say, hai tay vẫn cố gắng kéo lại qυầи ɭσ"ȶ của mình, chỉ sợ có người phát hiện bí mật
trêи cơ thể anh, thế nhưng anh vẫn đáp ứng, nhưng anh nói với Vương Nhu
mình khó cương, nếu như kết hôn, anh không thể cho thoả mãn thân thể đối phương, nhưng nhất định sẽ chăm sóc cô cùng con trai thật tốt.
Sau khi trở về, Vương Nhu suy nghĩ một này, mới đáp ứng.
Lúc hai người kết hôn không màu mè, ở cũng ở trong khu ký túc xá giáo viên
của Hạ Tùng, con trai của cô Vương Hiểu Quang cũng đổi thành Hạ Hiểu
Quang, từ đó về sau một nhà ba người bình thường sống qua ngày. Lại nói
tiếp, coi như Hạ Tùng dùng hết trách nhiệm làm cha, ngoài trừ nghĩa vụ
làm chồng không thể làm được, những thứ khác đều hoàn hào, mà Vương Nhu
tình nhân bên ngoài không thiếu, hai bên vẫn coi như bình an vô sự.
Hạ Tùng lấy ra sách bài tập chữa bài, vì là thứ bảy, trong sân trường
không có nhiều người, anh cẩn thận nhận xét rồi làm việc, đến căng tin
ăn bữa tối xong, dự định nhanh chóng về tắm rửa một chút, lại phát hiện
Hoắc Văn Việt dường như đã về rồi, vì trong phòng của hắn có tiếng động.
Hạ Tùng không tính trêu chọc đối phương, sau hai tuần chơi trò bóc lỗi,
cuối cùng Hoắc Văn Việt cũng mất kiên trì, sau đó không còn đi qua làm
phiền Hạ Tùng nữa, hai người vẫn sống yên ổn với nhau. Hạ Tùng cũng vì
điều này mà thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng phương diện vệ sinh anh không
dám buông thả, vẫn tuân thủ tấm bảng quy định giờ giấc kia một cách
nghiêm chỉnh. ANH nhìn đồng hồ, cách thời gian anh được sử dụng nhà tắm
chỉ còn lại 40 phút nữa thôi, Hạ Tùng vội vàng tìm áo ngủ, lúc mở cửa
định đi tắm, thấy hai người đang dây dưa đang đi về phía phòng tắm.
ANH sửng sốt một chút, trong hai người kia đương nhiên có Hoắc Văn Việt,
nam nhân cao lớn, cánh tay cường tráng còn ôm một người khác dường như
đang nửa thân trần, hai bên ᘻôиɠ cong mẩy đều phơi bày ra bên ngoài, ở
giữa còn có một dây nhỏ gắt gao kìm chặt khe ᘻôиɠ, môi hai người dán vào nhau, đầu lưỡi quấn lấy, hôn còn phát ra tiếng nước.
Đây là lần
đầu tiên Hạ Tùng gặp phải tình huống như vậy, toàn thân cứng ngắc, anh
nhìn hai người đi từ từ vào trong phòng tắm, người kia kêu lên, thanh âm ngọt ngào, mang theo giọng mũi, nhưng rõ ràng không phải giọng của con
gái.
Hạ Tùng kinh ngạc mở to hai mắt, y nhìn bộ ngực bằng phẳng
của đối phương, người được Hoắc Văn Việt ôm xác thực là một tiểu nam
sinh.
Hoắc Văn Việt, là đồng tính?
Hạ Tùng lúng túng, còn
chưa phục hồi tinh thần lại, Hoắc Văn Việt hiểu nhiên nhìn thấy anh, ánh mắt bén nhọn hung hằng trừng anh, ác liệt nói: “Nhìn gì? Còn không
nhanh cút về phòng của anh đi.”
Hạ Tùng bị hắn mắng mới tỉnh táo
lại, vội vàng hốt hoảng vào phòng, vội vàng đóng cửa lại, hai chân như
nhũn ra tựa phía sau cửa, hô hấp gấp gáp, nhắm chặt mắt lại, trong đầu
dường như còn hiện ra hình ảnh hai đầu lưỡi quấn quít ɭϊếʍ ᘻút̼ lấy
nhau, rõ ràng kịch liệt như vậy.
Hoắc Văn Việt là đồng tính sao?
Trái tim Hạ Tùng bắt đầu nhảy lên mạnh mẽ.
Thực sự Hạ Tùng không chỉ có một bí mật, ngoại trừ việc anh là người song
tính, giữa đùi phát triển một âm phụ của phái nữ, anh còn có bí mật thứ
hai.
ANH thích nam nhân.
Cửa cách âm có hiệu quả không tệ, Hạ Tùng không còn nghe được động tĩnh gì, chỉ thỉnh thoảng truyền đến
tiếng thét cao vút ɖâʍ đãng, nhắc nhắc anh tình hình đang xảy ra trong
phòng tắm còn nóng bỏng thế nào. ANH ngồi trước bàn đọc sách, rõ ràng
trước mặt anh là sách lịch sử hiện đại cực kỳ có lực hấp dẫn với anh,
nhưng lại khiến anh không có hứng để đọc, trong đầu ý tái diễn lại hình
ảnh vừa mới thấy, lỗ tai anh phiếm hồng, đôi môi cũng run rẩy lay động.
Thật kịch liệt, hoá ra hôn lưỡi chân thực lại là như thế.
Hạ Tùng thích nam nhân, nhưng thân thể anh quá mức bí ẩn, nên cho đến bây
giờ anh vẫn không dám biểu hiện ra ngoài, cũng không dám còn nguời đàn
ông nào Yêu đương qua lại, thậm chí qua qua tuổi hai mươi tám, nhưng
ngay cả nụ hôi đầu tiên vẫn còn mất.
Hạ Tùng ngồi trước bàn không biết bao lâu, đột nhiên cửa bị mở ra, tiếng động lớn doạ anh giật mình, anh hốt hoảng quay đầu, lập tức thấy nam nhân anh tuấn cau mày đứng
trước cửa phòng anh. Ánh mắt Hạ Tùng nhìn lướt qua thân thể hắn, trong
lòng căng thẳng, vì Hoắc Văn Việt để trần thân trêm chỉ mặc một cái quần phía dưới trêи người.
Tuy Hạ Tùng chỉ nhìn thoáng qua, lại để cơ ngực rắn chắc cùng cơ bụng của đối phương thu vào mắt, ánh mắt của anh
né tránh, ít dám đối diện cùng đối phương, một lúc lâu mới nhỏ giọng
nói: “Có việc gì?”
“Quét dọn phòng tắm.” Hoắc Văn Việt có điểm
hung tợn nhìn chằm chằm anh, khóe miệng kéo ra một nụ cười đùa cợt,
“Chuẩn bị tốt nhé, trong khoảng thời gian này phá lệ cũ cho anh dùng
phòng tắm một lần!”
Hạ Tùng bất đắc dĩ, thời gian anh được sử
dụng phòng tắm vốn đã bị đối phương chiếm đoạt, nói rất hay giống như
đang bố thí, nhưng trêи mặt anh cũng không biểu hiện ra ngoài.
Hạ Tùng cầm đồ ngủ vào phòng tắm, sau khi chứng kiến tình cảnh bên trong,
con mắt đều mở to. Cả gian trong tắm còn chứa đầy mùi vị tanh nồng của
tình ái, lúc đầu Hạ Tùng vẫn nghĩ hai người họ là học sinh, không đến
mức thực sự làm điều gì quá mức cấm kỵ ở bên trong, chờ đến lúc anh nhìn thấ một bãi tϊиɦ ɖϊƈh͙ trêи nền nhà, mới phát hiện bản thân nghĩ quá
ngây thơ rồi?
Trêи sàn nhà tϊиɦ ɖϊƈh͙ đông một bãi tây một bãi,
số lượng cũng không nhiều, Hạ Tùng đoán họ chỉ làm một lần, thế nhưng
mùi đó khiến người ta vô cùng xấu hổ, chờ đến lúc ý chứng kiến một vật
trêи bồn rửa mặt, nhất thời hoảng sợ đến mức hôn mê.
Mặt trêи đặt hai áo mưa, trạng thái đã được sử dụng qua, trong mỗi một chiếc mũ đều
đã bắn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙, anh nhìn thấy nhịn không được cắn môi.
Là Hoắc Văn Việt bắn ra!? Người tuổi trẻ tinh lực cũng thực không tồi.
Hạ Tùng suy nghĩ miên man, tận lực quên đi tất cả, anh xé một tấm giấy lau bọc lại áo mưa, lúc ngón tay nắm thứ kia, cảm xúc dinh dính phía trêи,
toàn thân anh thoáng cái phát nóng, địa phương giữa đùi khó có thể nói
rõ cho người khác từ từ hé mở. Hạ Tùng không phải không có ɖu͙ƈ vọng,
anh chỉ cố gắng kiềm chế, thỉnh thoảng mới tự thoả mãn một lần, lúc này
nhìn dịch thể dinh dính trêи bao cao su kia, còn ngửi được mùi tanh nồng này, Hạ Tùng cố gắng áp chế ɖu͙ƈ vọng bị câu dẫn.
ANH quét sạch
sẻ chiến trường hai người để lại, đến lúc cởi hết quần, trêи qυầи ɭσ"ȶ
đã hiện ra một vết tích ướt át. Hạ Tùng cắn môi một cái, cố gắng khống
chế kϊƈɦ thích muốn lấy ngón tay dời xuống dưới.
ANH phải chờ đến ngày mai, khoảng thời gian này anh đã nắm giữ được quy luật ra vào của
Hoắc Văn Việt, mỗi ngày cuối tuần hắn sẽ về nhà, đến lúc đó trong căn
phòng này chỉ còn lại một mình anh, nên nếu như tự an ủi cũng tương đối
dễ dàng hơn.
Nghĩ tới đây, Hạ Tùng buông lỏng một chút, tận lực nghiêm túc tắm rửa, sau đó lại quét sạch phòng tắm.
Đối với chuyện học sinh là đồng tính luyến, Hạ Tình cũng không muốn quan
tâm nhiều, cho dù anh là một thầy giáo, cũng không cần phải. .. đi
khuyên bảo mỗi một học sinh, hơn nữa anh biết thừa, Hoắc Văn Việt cũng
không phải người biết nghe lời người khác khuyên bảo, nên đơn giản anh
chỉ làm như không biết gì. Đến ngày hôm sau, anh vẫn làm theo kế hoạch
thời gian như bình thường, quả nhiên Hoắc Văn Việt đã về nhà, trong
phòng một chút động tĩnh cũng không có.
Hạ Tùng theo quy luật
thời gian của mình tắm rửa thân thể trước, sau khi thay bộ đồ ngủ hơi
cũ, anh nhìn lại sách một lúc, mới đi đến tủ treo quần áo, mở rương hành lý cũ nát của mình ra.
Rương hành lý còn có một tầng ngăn cách,
bên trong bao gồm đồ đạc duy nhất minh chứng cho ɖu͙ƈ vọng của anh, Hạ
Tùng thận trọng lấy ra, mở tầng tầng túi vải, lúc chứng kiến gậy mát xa
giá rẻ bên trong kia, thân thể Hạ Tùng khẽ run lên.
Đây là đồ anh lấy hết dũng khí của mình mua trêи mạng, ɖu͙ƈ vọng của anh thực sự còn
rất mãnh liệt, sau khi thân thể trưởng thành, nơi kia luôn ɖâʍ đãng ngứa ngáy, thỉnh thoảng còn phun ra một ít ɖâʍ dịch, Hạ Tùng có lúc sẽ dùng
ngón tay chơi đùa một cái, nhưng nơi sâu hơn dùng ngón tay căn bản không đạt được, nên anh mới mua đồ vật này.
Gậy mát xa nhỏ rất phổ
thông, thậm chí còn hơi nhỏ, nhưng đối với thịt huyệt của anh đã đủ dùng rồi. Hạ Tùng như tên trộm lấy khăn tay được tặng kèm khi mua đồ trêи
mạng lau qua gậy mát xa một lần, mới tay run run để nó đặt trêи giường.
Hạ Tùng tắt đèn lớn đi, sau khi xác định kéo hết rèm cửa sổ, anh mở đèn bàn.
Trong phòng mang một ít ánh sáng mờ tối có vẻ mơ hồ, Hạ Tùng lấy mắt kính
xuống, rõ ràng còn chưa làm gì, trong mắt đã nổi lên một tầng nước. ANH
cắn môi, từ từ cởi quần mình ra, sau đó mở rộng hai chân, dùng ngón tay
khuếch trương thịt huyệt của mình trước.
ANH đã quen trêu đùa địa phương không nên tồn tại trêи cơ thể anh này, anh cũng biết nơi nào mẫn cảm nhất, ƈôи ȶɦϊ.t của anh đã bán cương, tay nắm giữ nó lột động vài
cái, đã hoàn toàn cứng rắn. Ngón tay Hạ Tùng chậm rãi rời xuống, nhào
nặn thịt đế của mình, mãnh liệt kɧօáϊ cả làm anh rêи rỉ một tiếng, anh
nhào nặn âm đế đến hoàn toàn cứng lên, lại đi xoa hai bên âm thần.
Toàn bộ âm thần của anh đặc biệt mẫn cảm, âm thần bị xoa xoa, trong nhục
huyệt ngày càng ẩm ướt, anh đẩy âm thần ra, tìm được miệng huyệt, từ từ
chen ngón tay vào.
“Ưm. . .” Hạ Tùng rêи rỉ một câu, nhanh chóng
chen ngón tay thứ hai vào, gãi ngứa ɖâʍ thịt thưởng thức được vật xâm
lấn, vội vã ᘻút̼ thật chặt, bộ dạng tuyệt đối không bằng lòng nới lỏng.
Hạ Tùng đút vào một hồi, nghe được bên trong phát ra tiếng nước, vẫn còn hơi ngượng ngùng, chờ đến khi ngón tay ra vào trơn nhẵn rồi, anh mới
đem cây gậy mát xa cường tráng kia từ từ cắm vào.
“A!” Hai chân
Hạ Tùng cong lên, anh rất ít âm mao, hầu như chỉ mọc mặt trêи côn thịt,
xung quang âm phụ hoàn toàn sạch sẽ, hình ảnh miệng huyệt ướt mềm nuốt
vật cứng hiện ra rõ ràng. Hạ Tùng đẩy gậy mát xa tiến vào sâu hơn, lại
tìm kiếm công tắc khởi động.
” A ưm ~~ ” Cảm giác chấn động khe
khẽ đủ khiến Hạ Tùng thấy sung sướиɠ, đuôi mắt anh hồng hồng, cả người
đắm chìm trong ɖu͙ƈ vòng chính mình tạo ra, hoàn toàn không để ý cửa
phòng anh bị mở ra, một người đứng trước cửa, trợn mắt há mồm nhìn hình
ảnh anh cầm gậy mát xa tự mình an ủi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT