Với Bảo Tượng dẫn đầu đệ tử đời hai của Huyết Đao môn, võ công chút nào không kém, trong nguyên tác Đinh Điển lấy cứng đối cứng cùng mấy người bọn họ đều có hại, cố ý áp dụng chiến thuật đánh lén mới lấy được thắng lợi.

Tống Thanh Thư chút nào không dám bất cảnh, nội lực chấn động, kiếm gỗ từ sau lưng bay ra, còn nương theo một tia long ngâm.

Đám người Bảo Tượng bị dọa hết hồn, Tống Thanh Thư nhân lúc bọn họ thất thần, chân giẫm thất tinh, chỉ để lại một tàn ảnh, "Ba ba ba!" Vài tiếng vang thanh thúy qua đi, đám người Bảo Tượng chỉ cảm thấy cổ tay đau nhức, huyết đao trong tay đều rơi xuống trên mặt đất, hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lại, Tống Thanh Thư đã về tới tại chỗ, kiếm gỗ đã lần thứ hai thu vào trong vỏ.

Thì ra Tống Thanh Thư thân là người hiện đại, nhất thời còn không có thói quen tổn thương mạng người, vừa rồi chỉ là sử dụng thân kiếm vỗ vào huyệt đạo trên cổ tay của mấy người, để cho bọn họ trong khoảng thời gian ngắn đều không thể khôi phục chiến lực.

"Con bà nó!" Huyết Đao lão tổ bị hù nhảy dựng, " thằng nhóc này võ công cao hơn so với lão tổ gia gia, lúc này không dễ làm."

Một bên Vi Tiểu Bảo càng là thấy choáng váng, cả người chấn động mãnh liệt: "Đây mới là cao thủ, nếu như có hắn làm chỗ dựa, cái gì thái hậu lão yêu bà, cái gì Thần Long Hồng giáo chủ, cái gì Trừng Quan lão sư. . . Tính cái rắm."

Tống Thanh Thư vô cùng thoả mãn phản ứng của Vi Tiểu Bảo, bởi vì hắn lúc đầu dự định mượn thế của Vi Tiểu Bảo một chút, tự nhiên cần khiến cho hắn đối với thực lực của chính mình cảm thấy chấn động.

Huyết Đao lão tổ lại lâm vào nông nỗi tiến thối lưỡng nan, bản thân mình chuyến này nhất định phải thành, nhưng võ công của đối phương lại rõ ràng cao hơn so với chính mình, cúi đầu thấy ánh mắt chờ mong của chúng đệ tử, trong lòng cả kinh: "Nếu như lần này bất chiến trở về, uy vọng của gia gia khẳng định tổn hao nhiều, những bạch nhãn lang này không chừng muốn đánh chủ ý khác."

Hạ quyết tâm, Huyết Đao lão tổ đầu ngón chân chợt điểm, vài khối mái ngói nhanh chóng đánh về phía Vi Tiểu Bảo một bên, nghe tiếng phá gió thổi, nếu như bị bắn trúng, dù cho Vi Tiểu Bảo có bảo giáp hộ thể, không chết cũng phải trọng thương.

Tống Thanh Thư cả kinh, Vi Tiểu Bảo bây giờ đối với hắn có trọng dụng, hắn cũng không thể khiến cho đối phương có tổn thương, vội vã vận khí đan điền tới chư huyệt, hai tay vung ra, sử dụng "Song Long Mang Thuỷ" trong Hàng Long Thập Bát Chưởng, cách không đem mái ngói hút đến đây.

" Nội lực của tên nhóc này thật sự rất mạnh." Huyết Đao lão tổ ý niệm trong đầu chợt lóe mà qua, nhân lúc Tống Thanh Thư cứu Vi Tiểu Bảo, một người bay vọt, quơ huyết đao trong tay bổ về phía Thủy Sanh một bên không cách nào nhúc nhích.

Mọi người giữa sân đều cho rằng ông ta sẽ nhân cơ hội ám sát Vi Tiểu Bảo, ai biết ông ta ngược lại dùng một đao tàn nhẫn như thế bổ về phía một cô gái nhỏ!

Tống Thanh Thư cũng sợ hãi, vội vã vận công nhảy lên cao cao, một chiêu Phi Long Tại Thiên đánh về phía sau lưng Huyết Đao lão tổ.

Huyết Đao lão tổ lộ ra một nụ cười gian kế thực hiện được, thì ra ông công hướng Thủy Sanh một đao này nhìn như hung ác, thật ra lại để lại chín phần lực đạo, tính chuẩn Tống Thanh Thư một thiếu niên như vậy khẳng định không đành lòng một thiếu nữ đẹp bị chém thành hai, khẳng định sẽ vội vàng đến đây cứu giúp, vội vàng vận công sản sinh kẽ hở lại khiến cho Huyết Đao lão tổ thừa cơ.

Cổ tay vừa lộn, huyết đao trong tay lộn vòng từ đuôi đến đầu, Tống Thanh Thư sợ đến hết hồn, hắn thấy Huyết Đao lão tổ bổ một đao về phía Thủy Sanh vừa nhanh vừa vội, rất sợ cứu viện chậm trễ, thôi động toàn lực đánh lén phía sau Huyết Đao lão tổ, vốn tưởng rằng đối phương chỉ có một đường xoay người tránh né, vậy mà đã sớm lưu lực đạo chờ bản thân mình đưa lên cửa, lúc này trở tay một đao trong nháy mắt đâm tới phía dưới bụng mình.

Vội vã sử dụng Thê Vân Tung, khiến cho thân hình tại lướt ngang vài thước trên không trung, tránh thoát một đao đoạn tử tuyệt tôn này, thẳng đến khi hai chân đáp xuống đất, giữa hai chân đều còn lạnh lẽo, trong lòng may mắn không ngớt, "Thiếu chút nữa bị buộc luyện Tịch Tà kiếm pháp."

Huyết Đao lão tổ thầm kêu đáng tiếc, cơ hội tốt lớn như vậy cũng không tổn thương được hắn, nhìn quan binh Đại Tống xa xa đi tới, trong lòng biết sự tình hôm nay đã không thể, xoay người lại cười: "Các hạ võ công cao cường, lần sau có cơ hội nhất quyết phân cao thấp." Nói xong vận khinh công, bay đi xa xa.

Chúng tăng huyết đao bỏ chạy theo, vừa chạy vừa bội phục trong lòng không ngớt, bản thân sư phụ lại có thể cùng người này đánh ngang tay, thậm chí còn chiếm một tia thượng phong. . .

Tống Thanh Thư thầm giận kinh nghiệm thực chiến của bản thân mình vẫn là quá kém, Huyết Đao lão tổ quả nhiên danh bất hư truyền. Nhìn theo thân ảnh của Huyết Đao lão tổ càng ngày càng xa, hắn không muốn đuổi theo đi, nếu như đem Huyết Đao lão tổ bức nóng nảy, lấy cái chết liều mạng, bản thân mình thật sự còn có vài phần kiêng kỵ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play