"Lớn mật! Rõ như ban ngày dám ám sát sứ giả Đại Thanh." Vi Tiểu Bảo vừa rồi cố ý nói như vậy, cũng là muốn làm tức giận hai người, để cho bọn họ dẫn đầu ra tay, thủ hạ Trương Khang Niên theo Vi Tiểu Bảo lâu ngày, làm sao không rõ ràng tâm ý của hắn, đều rút đao đem Linh Kiếm Song Hiệp vây lại.
Uông Khiếu Phong vừa thấy sự tình hôm nay không thể thay đổi, vội vã rút ra bảo kiếm tiến lên yểm hộ Thủy Sanh.
Hai nhóm người đánh nhau cả ngày, Tống Thanh Thư ở một bên buồn chán ngáp một cái, bây giờ võ công hắn đã thuộc hàng cao thủ đứng đầu thiên hạ, loại đánh nhau ầm ĩ nhỏ nhặt này sao thể khiến cho hắn hứng thú.
Khang Hi phái Vi Tiểu Bảo đến đây đi sứ Đại Tống, thương thảo chuyện kết minh, lại lo lắng an nguy của hắn, vì vậy ở trong cung tuyển rất nhiều ngự tiền thị vệ võ công cao cường bảo hộ Vi Tiểu Bảo.
Linh Kiếm Song Hiệp ngày thường nghiêm phạt một ít du côn lưu manh tự nhiên dư dả, lúc này đối mặt một đám đại nội ngự tiền thị vệ như lang như hổ, cảm thấy như trứng chọi đá.
Không bao lâu, hai người đã bị thị vệ khống chế, ấn ngã trước mặt Vi Tiểu Bảo: "Bây giờ thích khách đã bị bắt được tại chỗ, xử trí như thế nào, mời Vi tước gia chỉ thị."
Vi Tiểu Bảo chuyển vài vòng chung quanh hai người, cười hèn mọn: "Rõ như ban ngày, ám sát đặc phái viên hai nước, phía sau khẳng định có âm mưu dương mưu cái gì, tất có làm chủ! Ừm, là như thế này, vì không cho hai người thông cung, ta quyết định đem hai người thẩm tra xử lí xa nhau, nam này à, Trương Khang Niên, ngươi phái người đưa hắn đến nha môn Tri Phủ của Tống quốc ở đây, cho bọn hắn nghiêm gia thẩm vấn; về phần nữ này, thì do Đại Thanh quốc ta tự mình thẩm tra xử lí, nhìn rốt cục là người phương nào dám phá hư bang giao của hai nước."
"Đại nhân quả nhiên diệu kế, quả nhiên bí hiểm. . ." Trương Khang Niên và đám thị vệ lại tiếp tục vuốt mông ngựa.
Uông Khiếu Phong hai mắt như nứt ra, chỉ cần không phải kẻ ngu si, làm saso còn không rõ ràng đối phương có tính toán gì, biểu muội nếu như bị hắn mang đi, sao còn có thuần khiết!
Tống Thanh Thư ở một bên xem vui vẻ, không ngờ rằng Vi Tiểu Bảo này càng vô sỉ hơn so với trong nguyên tác, càng trực tiếp, rất phù hợp với khẩu vị của mình.
Kiếp trước trên mặt có một vấn đề kinh điển, nếu như giữa Quách Tĩnh và Vi Tiểu Bảo, chọn một người làm bạn, bạn sẽ chọn như thế nào?
Người khác không biết chọn như thế nào, nhưng Tống Thanh Thư cũng rất rõ ràng, bản thân mình khẳng định lựa chọn Vi Tiểu Bảo, không có lý do đặc biệt gì, đơn giản vì Vi Tiểu Bảo là một người thông minh.
Làm kẻ địch của hắn tất nhiên thê thảm không gì sánh được, cái gì Lưu Nhất Chu, bị NTR người trong lòng, còn thân bại danh liệt; Trịnh Khắc Sảng, nữ nhân yêu say đắm bị hắn tẩy não, sau đó làm cha, cuối cùng làm tù nhân. . .
Bất quá làm bạn bè của hắn cũng chỗ tốt rất nhiều, nơi này không cần lần lượt liệt kê. . .
Quách Tĩnh có bằng hữu sao? Ngoại trừ một lão ngoan đồng, sợ rằng không có bằng hữu chân chính gì, Vi Tiểu Bảo thì không giống, khi hắn cần trợ giúp, vung tay hô, một đợt một đợt hồ bằng cẩu hữu tới nhiệt tâm tương trợ, thì từ "Sát Quy đại hội" chỉnh Trịnh Khắc Sảng thì có thể thấy được.
Tại Tống Thanh Thư xem ra, Vi Tiểu Bảo chính là bắp đùi thô nhất trong mười bốn quyển truyện, nhất định phải ôm chặt.
Chỉ là hành vi khi nam phách nữ cũng quá xấu xí, Tống Thanh Thư cau mày, đúng là không kéo da mặt lúc này đi kết giao, đang khổ não làm sao chắp nối với đối phương, chỉ thấy vài tên hòa thượng đầu trọc, quơ loan đao lóng lánh từ chỗ tối nhằm phía Vi Tiểu Bảo, đại hỉ nói: thật sự là trời cũng giúp ta!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT