Bạch Hàn Phong từ khi đến đây làm thành chủ, tuy có khá hơn người tiền nhiệm nhưng cũng vẫn bị bó chân bó tay, hơn nữa đám thú tộc kia, ngoài sáng thì không dám làm gì hắn, nhưng trong tối thì không ai dám đảm bảo,

Mục đích chính của Bạch Hàn Phong khi gia nhập thú vực chẳng qua chỉ là muốn trốn tránh kẻ thù mà thôi,

Bạch Hàn Phong tạm thời không muốn gây sự tại đây, định chờ trở về thế giới nhân loại rồi tính. Ai ngờ đám người đưa quà tới tận cửa trong tối ngoài sáng lôi các mối quan hệ ra, thầm nhắc nhở hắn, ngầm áp chế hắn, tóm lại bọn họ nói cho hắn biết: Người mà gia tộc ta đề cử nếu ngươi không sắp xếp thì... ha ha. Ngụ ý là tự gánh lấy hậu quả! Tuy không nói thẳng nhưng câu đó tóm lại có ý như vậy.

Ban đầu Bạch Hàn Phong muốn trả quà lại, không làm việc mà nhận quà của người ta thì kỳ cục. Nhưng bọn họ dám uy hiếp thì tốt thôi, ta nhận quà, cũng không làm việc!

Như Bạch Hàn Phong nói chuyện với Viên Thuật, người ta thấy hắn không có bối cảnh gì ngồi trên vị trí này, đổi lại người khác thì chắc chắn không ai dám làm như thế.

Trong địa bàn của mình bị một đám thương hộ uy hiếp, Bạch Hàn Phong đã tức muốn điên lên rồi, Thương hộ dưới tay mà cũng không dàn xếp được thì Bạch Hàn Phong hắn còn làm thành chủ cái con mẹ gì nữa.

Sự việc rất hiển nhiên, nếu không thể chứng minh đây là địa bàn của ai thì Bạch Hàn Phong đừng mong yên tâm biến nơi đây thành sân sau của hắn, Tốt lắm, hắn chờ xem những người kia làm gì được hắn.

Được Viên Thuật nhắc nhở, Bạch Hàn Phong yên tâm. Yêu Tướng cho phái người đến điều tra, nhưng nếu có Viên Thuật che chở lại thêm, hắn ứng biến, hắn cũng không lo lắm.

Trở về dinh thự, Bạch Hàn Phong ngồi lên ngai của mình suy tư ra tay như thế nào.

Hắn còn đang suy nghĩ thì bên ngoài vang lên tiếng hô:

“Bẩm đại nhân, Hoắc Hải Ba đội trưởng cầu kiến”

Bạch Hàn Phong phất tay ra hiệu kêu tới. trong lòng thầm nghĩ,lạ lùng, tên thiên kê tộc này, luôn tìm cớ tránh né mình, hôm nay lại tự dưng mò đến cửa.

Rất nhanh Hoắc Hải Ba chạy vào, hành lễ cung kính nói:

“- Ty chức kính chào thành chủ.”

Bạch Hàn Phong nghiêng đầu nhìn Hoắc Hải Ba, hỏi:

“- Có chuyện gì?”

Biểu tình Hoắc Hải Ba nghiêm túc, hai tay giơ lên một ngọc điệp:

- Ty chức ở khu tây thành nhận được người báo cáo có kẻ lén giấu hàng cấm nên phái người đi điều tra ngay. Quả thực bọn chúng dấu Linh Lung Quả, đã bắt hết những người liên quan về quy án.

Bạch Hàn Phong ngạc nhiên: nhận lấy ngọc điệp từ tay Hoắc Hải Ba, thi pháp xem xét. Đọc xong Bạch Hàn Phong kinh ngạc hỏi:

“Chết hết rồi”

Hoắc Hải Ba cười làm lành:

“- Vâng, đại nhân minh giám lúc bắt đám nghi phạm vào thẩm vấn thì những tên kia không biết sống chết định chạy trốn, ty chức đành tử hình tại chỗ.”

Hoắc Hải Ba thật sự không muốn báo với Bạch Hàn Phong nhưng hết cách. làm chết người thì phải báo lên trên, không phải ai muốn giết người liền giết, không thì sao được. hắn cũng không muốn giết người,chẳng qua đây là việc ngoài sự cố.

Bạch Hàn Phong đứng dậy, hỏi:

“- Một lúc giết chết năm nhân mạng, không phải chuyện chơi, Có chứng cứ gì?”

Hoắc Hải Ba lật tay đưa ra một cái bình thủy tinh nhỏ đặc chế đựng chất lỏng đen tuyền, hai tay đưa lên.

Bạch Hàn Phong nhận lấy xem xét, phát hiện đúng là tinh chất của Linh Lung Quả, được mười vị yêu tôn liệt vào hàng cấm, chỉ cần phát hiện tàng trữ đã có thể lập tức chém đầu.

Nói thật thì Bạch Hàn Phong không hiểu tại sao lại nghiêm cấm thứ này, Lý do là gì không phải điều Bạch Hàn Phong cần suy nghĩ bây giờ, hắn nhìn Hoắc Hải Ba từ trên xuống dưới, lòng đầy nghi ngờ.

Bạch Hàn Phong hiểu rất rõ Hoắc Hải Ba, tên này là người của Thiên Kê tộc hơn nữa không phải loại người tích cực làm việc chính đáng, gặp một đám người dám chống cự mà Hoắc Hải Ba không đi cầu viện, một mình dứt khoát lặng lẽ giải quyết nghi phạm, từ khi nào gã trở nên dũng mãnh như vậy?

Người không biết rõ Hoắc Hải Ba có lẽ đã bị gã lừa, dù sao chết không đối chứng. Nhưng Bạch Hàn Phong khẳng định trăm phần trăm tên này có mờ ám. Hoặc thiên kê tộc có mờ ámBạch Hàn Phong không lộ vẻ gì, gật đầu nói:

“- Khá lắm, lần sau sẽ thỉnh công cho ngươi. Trước mặt Yêu Chủ”

Hoắc Hải Ba thầm thở phào, cười nói:

“- Đây đều là bổn phận của ty chức.”

Hai người nói chuyện một lúc rồi Hoắc Hải Ba vẻ mặt nịnh hót từ biệt.

Bạch Hàn Phong lại ngồi xuống ghế, gọi ưng lang tới”

“Ưng Lão nghe hết rồi chứ”

Ưng Lang gật đầu nói:

- Nghe thấy.

Bạch Hàn Phong giơ tay nói:

“Đi điều tra một chút xem”

- Tuân lệnh!

Nửa ngày sau Một kẻ ăn mặc hoa lệ, với gương mặt hao hao giống dơi bị Ưng Lang mang đến, gã nặn ra nụ cười hành lễ với Bạch Hàn Phong

“- Tiểu nhân Bức Biên tham kiến thành chủ”

Bạch Hàn Phong phất tay, những người khác lui xuống ngay.

Bức Biên cúi đầu khom lưng đứng đó, nụ cười gượng gạo như có tật giật mình.

Bạch Hàn Phong nửa mở mắt ném bình thủy tinh cho Bức Biên, là thứ Hoắc Hải Ba đã trình báo lên:

“- Hoắc Hải Ba nói việc này do ngươi chủ mưu.”

Ưng Lang ra ngoài điều tra chưa được bao lâu thì đã điều tra ra, Hoắc Hải Ba nói chưởng quầy cửa hàng đó là Bức Biên. Sau khi đám người trong cửa hàng bị bắt chỉ có một mình Bức Biên còn sống trở lại, Bạch Hàn Phong muốn không nghi ngờ có quỷ cũng khó khăn. Bạch Hàn Phong lập tức sai người mang Bức Biên đến, không cho gã có cơ hội liên lạc với ai.

Bức Biên luống cuống, nhìn tội danh Hoắc Hải Ba thêu dệt trong bản tấu, quả nhiên việc gã lo sợ đã bị lộ. Bức Biên toát mồ hôi lạnh run giọng nói:

“ tiểu nhân cũng bị ép bất đắc dĩ, đây đều là Hoắc đội trưởng sai khiến tiểu nhân làm.”

Bạch Hàn Phong nghiêng đầu lạnh lùng nhìn Bức Biên Bức Biên vội vàng quỳ xuống:

“Đại nhân tha mạng”!

Bức Biên run giọng nói:

“- Thật sự là Hoắc đội trưởng sai khiến tiểu nhân làm, tiểu nhân tuyệt đối không dám lừa gạt đại nhân!”

Bạch Hàn Phong lạnh nhạt:

“- Ta đã thấy chuyện này kỳ lạ, Ngươi thành thật khai ra, ai nói dối, ai nói thật ta sẽ tự phán đoán sáng suốt.”

- Việc này bắt đầu từ lúc tiểu nhân mới đến..

Bức Biên lập tức kể rõ vụ việc.

Bạch Hàn Phong nghe xong không biết nên nói cái gì, hắn chỉ tùy tiện lừa ép hỏi một chút ai ngờ ép ra kết quả không thể tưởng được.

Bạch Hàn Phong phát hiện đám người Thiên Kê tộc chó chết này quá to gan. Thực sự là gan to bằng trời, so với một số người chỉ hơn chứ không kém. Đám người Thiên Kê tộc ỷ vào thân phận quan hệ với cao tầng ngầm ăn tươi nuốt sống các thế lực nhỏ, dùng cách này để phát tài, nói là tiểu nhân tồi tệ là đã đánh giá cao đám chó lợn này. Lần này Hoắc Hải Ba làm hơi quá tay mới khiến tổn thất nhân mạng, chứ nếu không không biết đến khi nào bạch Hàn Phong mới phát hiện ra được

Bây giờ Bạch Hàn Phong hắn hừ lạnh một tiếng:

“- Nói miệng không bằng chứng, tự mình viết lời vừa nói xuống.”

Đã nói ra rồi, Biên Bức không dám cãi lại, lập tức móc một khối ngọc giản ra quỳ dưới đất viết.

Bạch Hàn Phong lại ra lệnh,

“Đi tìm Hoắc Hải Ba đến đấy, nếu hắn dám không tới cứ tiền trảm hậu tấu”

Chẳng bao lâu Hoắc Hải Ba đã bị Ưng Lang và Toàn Phong kẹp cổ mang đến hắn vã mồ hồi nóng ruột nóng gan xoay vòng quanh. Đột nhiên biết tin Biên Bức bị mang tới đây hắn thầm la nguy rồi. nhưng hắn vẫn không tin Biên Bức dám bán đứng hắn,

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play