Ở thời khắc hung hiểm nhất của Lượng kiếp, pháp tắc Thiên Đạo sẽ xét đến công đức của người tu hành, dựa theo những việc tốt và đức tính của họ để triệt tiêu một phần uy lực của Lượng kiếp.

Nếu người tu hành chỉ lo sát sinh, không hề làm việc gì tốt, như vậy thì con đường sống này cũng sẽ mất đi.

Nhưng tất cả những gì mình làm, đều là đang cứu giúp.

Mình cứu Nhân Gian giới và Hoàng Tuyền giới, số lượng chúng sinh trong đó nhiều không đếm xuể, công đức lớn gấp nhiều lần tội nghiệt.

Dựa theo lẽ thường, đường sống mà Lượng kiếp cho mình hẳn nên xuất hiện rồi mới phải.

Cố Thanh Sơn vung Thiên Địa song kiếm lên, giết sạch đám yêu ma hung hãn.

Những yêu ma này là những con canh gác hang động u tối lúc đó, cũng bị pháp tắc Thiên Đạo liệt vào phần xử tội Cố Thanh Sơn sát sinh.

Hình ảnh tan vỡ.

Cố Thanh Sơn bay ra ngoài, vẻ mặt hơi ngưng lại.

Sau lưng, pháp tắc Sụp Đổ hủy diệt tất cả lại ập đến lần nữa.

Phía trước là bức hình tiếp theo.

Lần xử tội sát sinh trong Hoàng Tuyền, đã sắp bắt đầu.

Cơ thể Cố Thanh Sơn bay lên, xông vào bức hình tiếp theo trước khi pháp tắc Sụp Đổ đuổi kịp hắn.

Cảm giác lần này tiến vào, có gì đó là lạ.

Cố Thanh Sơn cảm thấy mình đang rơi xuống.

Hắn cúi đầu nhìn một cái.

Người chết chật kín, lấp đầy mọi chỗ trong tầm mắt có thể nhìn thấy.

Cố Thanh Sơn ngừng giữa không trung, toả ra Thần Niệm thăm dò vào sâu trong hình ảnh.

Mênh mông vô tận.

Người chết mênh mông vô tận tràn đầy cả thế giới, hơn nữa tất cả đều được trao cho thực lực Phong Thánh cảnh.

Cho dù Cố Thanh Sơn là cường giả cảnh giới Ba Nghìn Thế Giới, nhưng đứng trước hàng trăm triệu người chết thực lực như này, căn bản chẳng là gì.

"Chết!"

Đám vong giả gầm thét.

Cố Thanh Sơn chờ một lát...

Không có chuyện gì xảy ra.

Thiên Đạo không hề tính đến hành động tốt và công đức của hắn, cũng không có giảm bớt mức hung hiểm của Lượng kiếp cho hắn.

Ngược lại tất cả người chết đều nhào tới.

Cố Thanh Sơn nhìn về phía những vong giả do pháp tắc Thiên Đạo hoá thành.

Vừa không thể đánh lại, cũng giết không được.

Bên ngoài còn có pháp tắc Sụp Đổ đang đuổi theo.

Đây là kết cục chắc chắn phải chết!

Cố Thanh Sơn đột nhiên hiểu được ý của thi thể khổng lồ.

Hắn rút ra ra Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, truyền thuật pháp mà thi thể khổng lồ đưa cho vào trong đó.

“Quy Luật Đất: Hoàng Tuyền!”

Hắn chợt quát lên.

Đùng!

Ánh sáng thuật pháp bao trùm lấy cả cây Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, bắt đầu thêm pháp tắc của thế giới Hoàng Tuyền vào thế giới này.

Nhưng pháp tắc Hoàng Tuyền chỉ có thể tồn tại ba giây!

Cố Thanh Sơn không chút do dự lấy Địa kiếm ra, đánh vỡ một mảnh đất trống trên mặt đất.

Hắn hạ xuống, cắm mạnh trượng Trấn Ngục Quỷ Vương lên mặt đất, hét: "Đều chết hết một lần nữa cho ta!"

Trấn Ngục Quỷ Vương trượng phát ra một đường sáng màu đỏ, trong nháy mắt truyền khắp cả thế giới.

“Linh Hồn Tiêu Tán” khởi động!

[Bí pháp quyền trượng: Linh Hồn Tiêu Tán.]

[Gải thích về bí pháp: Quỷ vương có thể lợi dụng sức mạnh quyền trượng, tiêu diệt vĩnh viễn những kẻ vong giả không phục tùng ngài. Vong giả bị huỷ diệt sẽ tiêu tán linh hồn, đồng thời bổ sung sức mạnh cho quyền trượng]

Cả thế giới theo đó trống rỗng.

Tất cả vong giả tan thành mây khói, bị Trấn Ngục Quỷ Vương trượng tiêu diệt tại chỗ.

Những âm thanh thanh thuý vang lên.

Thế giới vốn có thể giết chết hắn cứ như vậy bị vỡ vụn.

Cố Thanh Sơn đột phá bức hình này, bây giờ có thể tiếp tục tiến về trước.

Nhưng mà, sắc mặt của hắn dần dần trầm xuống.

Hắn đã hiểu ý của thi thể khổng lồ.

Lượng kiếp.

Không thể vượt qua được.

Phải nhanh chóng nghĩ biện pháp thoát ra khỏi Lượng kiếp!

Cố Thanh Sơn không ngừng lao về phía trước.

Hắn vọt vào từng bức hình, giết sạch kẻ địch bên trong, sau đó lại chạy tới hình ảnh kế tiếp.

Bóng tối lan tràn.

Pháp tắc Sụp Đổ đã phá hủy đường về.

Cố Thanh Sơn đụng vào một hình ảnh khác.

Vương Hồng Đao và Thiên Sơn Dạ đồng thời xuất hiện.

Bọn họ đã không còn là Huyền Tiên cảnh, mà đã vượt lên tới Minh Thần cảnh, chỉ thiếu chút nữa là lên được Kiến Không cảnh.

Cố Thanh Sơn hơi do dự một lát.

Hiện tại hắn vẫn chưa được chút công đức nào giúp đỡ.

Trường kiếm chém ra.

Vương Hồng Đao và Thiên Sơn Dạ thậm chí còn không kịp cử động lấy một cái, lập tức bị giết chết.

... Cho dù hai thầy trò này có đạt đến Minh Thần cảnh thì hiện tại trong mắt Cố Thanh Sơn vẫn cứ hệt như xưa, không đáng để hắn nhìn một cái.

Điều này cho thấy hiệu quả của số lượng.

Nếu mấy mươi tỷ người chết cùng nhau xuất ra một kích, Cố Thanh Sơn cảm thấy mình không thể chống lại.

Nhưng chỉ hai người Minh Thần cảnh, dù có mạnh như thế nào đi nữa thì hắn cũng không sợ.

Hắn suy nghĩ lòng vòng một hồi.

Thế giới mà Trieste cất giấu...

Hai trăm triệu người nhập ma, không phải do mình giết.

Cái này không thể tính lên đầu mình được.

Nhưng mình phải đối mặt với Thần Băng Sương Giá Rét có thực lực đột ngột tăng vọt ba cảnh giới như thế nào?

Hắn ta vốn đã là Tứ Trụ Thánh cảnh đỉnh phong, nếu thực lực tăng lên ba tầng thì sẽ trực tiếp đạt đến cảnh giới Tu Di Tam Chủ.

Còn Ma Long vực sâu nâng cao thực lực gấp ba lần?

Linh Hồn Tiêu Tiếu Giả?

Trạng thái vực sâu của Lâm nữa?

Không có công đức trong người, bản thân mình một người cũng đánh không lại.

Chỉ tưởng tượng thôi cũng biết chẳng phải chuyện gì tốt.

Cố Thanh Sơn khẽ cắn môi, trong khoảnh khắc hình ảnh vỡ vụn, hắn phóng tới một hình ảnh khác.

La Sát xuất hiện.

“Ngươi dám đánh lén giết ta!” Hắn ta hét lên giận dữ.

Cố Thanh Sơn liếc hắn ta một cái.

La Sát biến mất.

Đến khi xuất hiện lại lần nữa, chỉ còn là một hạt bụi.

Hình ảnh vỡ tan.

Cố Thanh Sơn tiếp tục bay vút tới một bức hình khác.

Nếu như từ đầu đến cuối vẫn không có bất cứ công đức nào...

Nếu như tất cả những chuyện này đều là thật, vậy mình nên làm cái gì bây giờ?

Cũng giống như những thiên kiếp khác, Lượng kiếp là do pháp tắc Thiên Địa cảm ứng được tu sĩ sắp đột phá, lúc này mới giáng xuống kiếp nạn.

Mình nên làm thế nào mới tránh được loại kiếp nạn này?

Đôi mắt Cố Thanh Sơn đảo một vòng.

Trong lịch sử, có ai có thể trốn thoát khỏi độ kiếp?

Không có.

Bất luận có chạy xa đến đâu, thiên kiếp vẫn luôn đi theo tu sĩ độ kiếp, mãi cho đến khi tu sĩ tu sĩ vượt qua thiên kiếp, hoặc là chết vì thiên kiếp.

Cố Thanh Sơn cầm chặt lấy Thiên kiếm.

Nếu như mình thực sự phải đối mặt với Thần Băng Sương Giá Rét có cảnh giới Tu Di Sơn Chủ...

...

Hắn một đường đi thẳng về phía trước, rồi lại phát hiện một chuyện kỳ quái.

Quái vật mà hắn gặp ở chỗ của thi thể khổng lồ không hề xuất hiện.

Nhưng rõ ràng mình đã giết chết nó.

Thế nhưng pháp tắc Thiên Địa cũng không để con quái vật kia hiện ra để ngăn trở mình.

Là pháp tắc Thiên Địa xảy ra vấn đề, hay là mình xảy ra vấn đề?

Lòng Cố Thanh Sơn rối bời, hắn nghĩ mãi không ra đáp án.

Có điều, hắn lại càng tin tưởng thi thể khổng lồ kia hơn một chút.

Hắn tiếp tục đi về phía trước, đụng vào một hình ảnh khác.

Lần này phải đối mặt với một loại quái vật Thượng cổ – Ma Nhãn.

Cố Thanh Sơn rút kiếm tiến lên.

“Chết tiệt!”

Hắn thầm nghĩ trong lòng.

Toàn bộ trình tự thời gian đều trở nên hỗn loạn.

Kỳ thực dựa theo trình tự thời gian, mình hẳn phải bắt đầu từ thời đại Viễn cổ.

Có trời mới biết tại sao Lượng kiếp lại hỗn loạn như thế.

Hình ảnh bị nghiền nát.

Tiếp tục đi về phía trước.

Rốt cuộc Cố Thanh Sơn đã đi tới một hình ảnh khác.

Vị thần linh cả người tỏa ra hơi thở rét lạnh nguy hiểm đang lơ lửng giữa không trung, trên người toát ra uy thế cường đại không thể tưởng tượng nổi.

Hắn ta quát: “Nhân tộc ti tiện, ngươi dám dùng biện pháp đánh lén giết ta, dám tranh đoạt vị trí của ta!”

Giờ khắc này, sức mạnh của hắn ta được nâng cao chưa từng thấy, giống như một vị Thần minh chân chính!

Với thực lực hiện tại của Cố Thanh Sơn, căn bản là chẳng thể làm được gì.

Đây đâu phải là Lượng kiếp, phải gọi là Tử kiếp mới đúng!

Cố Thanh Sơn liếc mắt một cái lướt qua, nhưng không hề nhìn thấy vị Thần Băng Sương Giá Rét này đâu nữa.

- -------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play