Cô nhìn trộm anh, “Chẳng phải là nhịn khó chịu lắm sao?”
Ánh mắt
Dương Đào nhìn anh có chút đau lòng lại có chút không cam lòng, tay vẫn
đang nịnh nọt xoa nắn cậu nhỏ của anh, “Thật ra, anh có thể tìm…”
Nói được một nửa thì Dương Đào lại đổi ý nuốt về, đôi mắt long lanh nhìn
Ngu Thần, âm thanh ngọt ngào, “Cún con, anh thật ngoan.”
Ngu Thần nghe câu này, đối diện với ánh mắt cảm động của Dương Đào, cảm thấy mọi thứ đều đáng giá.
Những người phụ nữ khác so ra thật đúng là không bằng Dương Đào nhà anh, thể
xác và tinh thần đều phù hợp, suy nghĩ cho anh, một cái nhăn mày một nụ
cười của cô cũng dễ dàng gợi lên dụ̶c̶ vọng của anh.
Khi đó hai
người chia tay, có khi anh phải đến nơi khác tập luyện, vì để vận động
viên được thanh tĩnh nên đã thuê nguyên một tầng khách sạn cho họ ở.
Có hôm Ngu Thần chạy thể dục buổi tối trở về, vô tình thấy phòng bên cạnh có phụ nữ ra vào.
Một phòng hai người, thậm chí có lúc còn có đồng đội gõ cửa muốn gia nhập.
Nhưng những chuyện không liên quan đến mình, trước nay Ngu Thần đều không thèm để ý.
Nhưng thật ra có người lại để ý chuyện này.
Có lần nọ, Ngu Thần vừa tắm rửa xong thì có người gõ cửa, bên hông anh chỉ quấn một cái khăn tắm đi ra mở cửa.
Trợ lý Đặng đứng ngoài, nở nụ cười chuyên nghiệp không chê vào đâu được, “Tìm chuyên viên tắm rửa mát xa cho cậu.”
Phía sau anh ta là một người phụ nữ mặc bộ đồ trắng, còn xách theo một túi đồ nhỏ.
Ngu Thần để cô ta vào trong, cô ta thuần thục mở nước, điều chỉnh nhiệt độ, còn lấy trong túi ra một lọ tinh dầu oải hương dùng để an thần cho mấy
giọt vào trong nước.
Trong phòng tắm truyền ra mùi hương nhàn
nhạt, Ngu Thần tựa lưng vào ghế, thoải mái nhắm mắt, không hề phát hiện
người phụ nữ bên cạnh cố ý mở mấy cúc áo lộ ra đường cong bí ẩn bên
trong.
Tắm rửa một lúc, Ngu Thần cảm giác không đúng lắm.
Tay của người phụ nữ này từ đùi anh đang dần muốn tiến lên thêm…
Ngu Thần trợn mắt, bực bội, “Cô làm gì thế?”
Người phụ nữ ngồi dưới đất, tựa vào đầu gối anh, bàn tay mềm mại không xương
khẽ chạm vào bắp đùi cường tráng của anh, “Trợ lý Đặng đã nói, nếu anh
muốn làm gì em thì em không được từ chối…”
Cô ta nhìn Ngu Thần, “Anh ấy còn nói, nếu anh làm thật thì sẽ cho em thêm tiền. Anh có muốn làm không?”
Đáp lại cô ta là một phát đạp bay chậu gỗ đựng nước của Ngu Thần.
Rầm một tiếng, thảm trải sàn trong khách sạn lênh láng nước.
“Cút đi,”
Người phụ nữ kia bị dọa đứng bật dậy, còn muốn nói thêm cái gì thì lại nghe thấy anh tức giận lặp lại, “Đi ra ngoài!”
Dưới tầng, cô chuyên viên kia mang tâm sự nặng nề kể lại chuyện vừa xảy ra
trong phòng cho trợ lý Đặng, làm anh ta nghe vậy mà sửng sốt.
Ông chủ men lỳ của anh chẳng lẽ là không… không cứng được?!!!!!!
. . . . .
Không chỉ có trợ lý Đặng sửng sốt mà Dương Đào nghe xong cũng ngây người, sau đó cảm thấy thật hụt hẫng.
Không ngờ trợ lý Đặng lại là loại người này, vội vàng nhét người lên giường cấp trên, thật không hổ danh 'trợ lý cao cấp' mà.
Trợ lý Đặng còn không biết bản án cũ của mình đang bị ông chủ đào lại,
không những thế lỗi lầm này còn làm anh đắc tội với bà chủ.
Ngu
Thần nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của Dương Đào còn có sự áy náy viết
rõ trên mặt cô, trong lòng anh sảng khoái vô cùng, sau đó dùng giọng nói cô đơn tủi hờn kể sau khi đuổi cô 'chuyên viên' kia đi, anh ở trong
phòng tự s͙ư͙ớ͙n͙g͙.
Thật ra, lúc đó, anh thật sự là cô đơn.
Dương Đào nghe thế vẻ áy náy trên mặt lại đậm hơn mấy phần, rầu rĩ dựa vào
ngực anh, trong đầu chỉ có suy nghĩ muốn bồi thường cho anh, “Sau này em không tức giận nữa. Em sẽ ngoan ngoãn làm bà xã của anh được không?”
Nói xong, Dương Đào lại cảm thấy không đúng, “Sau khi đuổi cô 'chuyên viên' kia đi anh tự s͙ư͙ớ͙n͙g͙ á? Thế có nghĩa là anh bị người ta trêu chọc
đến cứng phải không hả?”
Ngu Thần ấn Dương Đào lại vào lòng mình, còn không quên giễu cợt cô, “Em như quả pháo ấy, nói nổ liền nổ hả? No
ấm sinh dâm dụ̶c̶*, việc anh dùng tay phải giải quyết rất bình thường
được không hả?”
*Bản cv ghi là “tinh mãn tắc dật”. Mình có tra qua thì nó na ná câu này.
Dương Đào nhìn vân da trên ngực Ngu Thần phát ngốc, lúc sau đi đến kết luận,
“Nhất định là anh xem không ít phim A* trợ hứng nhỉ?”
*Adult, phim người lớn.
Ngu Thần véo cằm cô, “Quả pháo nhỏ này, anh nhất định sẽ chết trong tay em.”
Anh có một video xem không ít lần, nhưng nữ chính trong video không phải ai khác mà chính là Dương Đào.
Cô không chỉ là quả pháo nhỏ mà còn là một xô dấm.
Có lần, Dương Đào nghỉ lễ đến tìm Ngu Thần, hai người thuê một phòng gần trường học ngủ trưa.
Cô đến phòng học của anh vào tiết tự học cuối giờ.
Khi ấy Ngu Thần đang bị các bạn nữ quấn lấy hỏi cách làm bài.
Hỏi đến hỏi đi, sức sống thanh xuân của thiếu nam thiếu nữ làm Dương Đào xem đến đỏ mắt, đồng thời cũng cảm thấy rầu rĩ.
Lúc về phòng, Dương Đào quay lưng về phía anh ngủ.
Ban đầu Ngu Thần còn không hiểu, sau đó anh nghe thấy giọng nói ai oán của
cô, “Anh đi tìm người khác đi, tôi cũng sẽ đi tìm người khác. Tôi không
muốn làm chậm trễ anh.”
Ngu Thần nghe lời này tức đến nổ phổi,
kéo Dương Đào đang nằm nghiêng quay lại, “Em đang nói bậy gì thế? Có anh đây, em mẹ nó còn muốn tìm thằng khác? Dương Đào, mẹ kiếp, gan em lớn
lắm phải không?”
Dương Đào mặt không đổi sắc, thẳng tay đẩy anh ra, “Tôi không cần anh! Anh đi tìm bạn nữ của anh mà vui vẻ hạnh phúc đi!”
Nghe cô nói mà Ngu Thần tức quá hóa cười, anh đẩy cô lên giường, cởi quần cô rồi trực tiếp cắm vào.
Dương Đào bị anh ép buộc, thút thít giãy giụa, rồi lại thấy Ngu Thần rút di động ra.
Vẻ mặt cô như sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙, lại như thống khổ, hai nhũ hoa trần trụi
đung đưa, tiểu huyệt phấn nộn bị côn thịt không ngừng xâm lấn, tất cả
đều bị Ngu Thần quay lại.
Dương Đào duỗi tay muốn che di động,
Ngu Thần chỉ cần một tay là có thể dễ dàng chế ngự cô, cười cười nhéo
cằm cô, “Thằng khác thỏa mãn được em sao? Tiểu huyệt d͙â͙m͙ đãng thế
này, cứ kẹp chặt anh mãi, mẹ nó, thật là kích thích.”
Đến cuối
cùng, Dương Đào nước mắt nước mũi giàn giụa xin lỗi anh, cô nói mình sai rồi, còn phải thề hứa tiếp tục ở bên cạnh Ngu Thần. Lúc ấy Ngu Thần mới chịu buông tha cô.
Anh còn hư hỏng cầm di động chụp tiểu huyệt lầy lội sưng đỏ của Dương Đào.
Ngu Thần cho cô xem, còn hung tợn uy hiếp, “Tìm người khác? Em thử xem! Đến lúc ấy đừng trách ông đây lăn lộn em đến khi không thể động đậy được
mới thôi.”
Hôm ấy Dương Đào nghỉ ngơi một hồi lại bị Ngu Thần lôi kéo cô quỳ xuống.
Anh nói không muốn dùng giấy, muốn cô dùng lưỡi liếm sạch côn thịt của mình.
Không ngờ, cái video kia trời xui đất khiến thế nào lại được lưu lại đến sau này.
~
@vianvianvianday hôm nay mới thấy có nhiều bạn cmt ủng hộ ghê nhưng nó cứ bị trôi mất
nên mình chỉ nhìn thấy 1 vài cái thôi (iДi) cảm ơn các bạn rất
nhiều (人・㉨・)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT