- Tỉnh rồi hả? – Trong đầu hắn bỗng xuất hiện thanh âm của thiếu niên kia, Kỷ Linh cũng không bất ngờ vì chỉ cần có được thần thức đều có thể truyền âm không bị người phát hiện.
Kỷ Linh sau khi có được thần thức, đem nó tản ra thì làm Thương chủ phát hiện. Dù sao thần thức của hắn quá nhỏ bé, rất dễ phát hiện ra.
Nhưng Kỷ Linh chưa thấy được giới hạn của thần thức, hắn đáp:
- Ta còn chưa biết tên ngươi đây.
- Mọi người đều gọi ta Thương chủ, bá chủ Thương Vực.
- Bá chủ Thương Vực? Nghe có vẻ rất lợi hại.
Biết được thân phận thiếu niên này, Kỷ Linh thầm than. Không ngờ được cường giả bậc này cứu giúp.
- Mục đích của chúng ta là đi thương mại khắp vũ trụ, ta cũng chỉ thuận tiện đi ngang qua mới cứu ngươi. Về sau ngươi phải làm người ở gạt nợ trả ta đấy.
Thương chủ truyền âm tới để Kỷ Linh không biết nói gì cho phải. Đúng thật là hắn giúp mình rất nhiều, cứu hắn từ tàn hồn, cho hắn pháp môn hấp thu tinh lực, còn giúp hắn khôi phục thân thể, hạt giống thần bí không rõ kia nữa.
Ân này quá lớn, cả đời hắn cũng khó mà trả hết.
Mà hắn còn rất nhiều mục tiêu cần hoàn thành, đầu tiên là về Địa Cầu, giúp Thiên Phàm trả thù, đem bốn nàng kia rời đi nữa. Bây giờ lại thêm trả ân tận vũ trụ tinh không vô ngần này, không rõ đến lúc nào mới có thể trở về.
Kỷ Linh thở dài một hơi, hắn đứng dậy chỉnh lại trang phục trên người, khoác một thân áo trắng rồi ra ngoài.
Chiều cao cùng khuôn mặt của hắn tăng thêm vài phần nho nhã.
Tiểu nhị nhìn tới, Kỷ Linh mỉm cười nhìn lại cũng không hoảng sợ, rất bình tĩnh làm tiểu nhị có chút bất ngờ. Hắn cảm nhận được trên người Kỷ Linh không chút khí tức tu vi, đáng ra nhìn thấy hắn phải rất sợ hãi mới đúng.
Nếu không thì ít cũng phải kinh ngạc như đám binh lính mới tới này.
Hắn lại không biết, Kỷ Linh kinh ngạc trong phòng, từ lúc thấy được hình dạng kỳ quái của hắn.
- Tiểu nhị, nơi đây gọi là gì? Cách thức tu luyện thế nào? – Kỷ Linh biết tu luyện bên ngoài tinh không kia còn tốt hơn so với nơi này, nhưng cũng rất tò mò.
- Chỗ này là thành Thương Lai, giao giới giữa năm thế lực lớn nhất Lôi Hoan. Diện tích của nó rất rộng, ít cũng phải vài ngàn mẫu, từ khách sạn chúng ta tới cổng thành cũng mất ba ngày. Nếu có Tà Thú thì thuận tiện hơn. Còn cách thức tu luyện, ta chỉ là tiểu nhân vật, không đáng nhắc tới nên kiến thức hữu hạn.
Tiểu nhị này cũng rất ngại khi mà phô trương ra tin tức mà bất cứ người nào cũng rõ. Đặc biệt là thành Thương Lai, giao giới với thế lực lớn, thường xuyên gặp được cường giả hay thiên tài nơi đó, không biết chút ít thì hắn thật không tin.
Tà Thú trong miệng hắn, hẳn là mấy con thú kéo xe mạnh mạnh một chút.
- Không sao, ngươi biết gì thì cứ nói đi.
- Cái này…
Kỷ Linh nói ra khiến tiểu nhị có chút khó xử. Kỷ Linh liếc mắt liền nhận ra, mà trên thân hắn cũng chẳng có gì đáng giá ngoài bộ Bách Biến quyền ẩn trong người.
Nhưng hắn đành cắn răng gọi ra, giải trừ liên kết làm nó lộ ra trước mắt tiểu nhị. Để hắn nhìn vào thì là khúc gỗ tầm thường, nhưng khi giải trừ liên kết lại hiển hiện phẩm chất của nó.
- E hèm!
Tiểu nhị này hơi hắng giọng một chút, bàn tay với tốc độ nhanh chóng thu lại. Đám binh lính chưa kịp nhìn thấy liền biến mất, thủ pháp quả nhiên thuần thục.
Nhận đồ của người xong, tiểu nhị này từ nhắm mắt hơi cảm nhận chút liền mở mắt. Hắn nhìn Kỷ Linh lại nhìn xung quanh, sau lại lấy từ dưới bàn lên năm tấm lệnh bài cùng với một túi vải chứa gì đó đầy ụ.
Kỷ Linh mở túi vải ra, bên trong xốc lên mùi hôi thối vô cùng khó ngửi, làm Kỷ Linh vội buộc chặt nó lại. Cả hình dáng cũng không quan sát một hai. Kỷ Linh suy nghĩ một hồi liền nhớ ra bản thân mình còn nhẫn trữ vật.
Lại lập tức ngớ người, vì nhẫn trữ vật đều bị Phong Hùng cướp sạch. Bách Biến quyền theo hắn ra ngoài vũ trụ này, phần lớn liên quan tới hệ thống hoặc bản chất của nó.
- Giá như vậy quá thấp, ra thêm chút nữa đi.
Bỗng từ trên lầu vang xuống giọng của thiếu niên, tiểu nhị nghe vậy, sắc mặt có chút khó coi. Việc này làm kín kẽ vậy mà vẫn bị người nhìn thấy.
Thấy thiếu niên này mỉm cười thân thiện đi xuống, trong lòng tiểu nhị lộp độp, một cảm giác tà dị phát ra từ trên thân người này làm hắn sợ hãi. Cuối cùng vẫn phải thuận theo, hắn lấy ra thêm ba tấm thẻ nữa.
Thấy hắn thành thật, Thương chủ cũng không so đo, đều là thương buôn, chắc chắn muốn lợi ích của mình cao hơn cả là điều khó tránh khỏi.
Kỷ Linh nhận lấy ba tấm lệnh bài, sau đó gật đầu với thiếu niên rồi về phòng của mình.
- Về phòng thì tản ra thần thức, để nó ký thác tại bốn góc phòng sẽ tạo ra một tầng ngăn cách người ngoài nhìn hay nghe vào trong. Nếu có người quét thần thức qua, ngươi cũng có thể cảm nhận được.
Kỷ Linh nghe lời Thương chủ nói, cũng không đáp, không gật, chỉ liếc mắt qua rồi về phòng làm theo những gì hắn bảo.
Sau đó, hắn bịt mũi, mở cái túi kia ra quan sát xem bên trong này là thứ gì.
Bên trong là những khỏa thạch đầu xám tro như vô dụng, quanh nó tản ra mùi hôi thối khó gửi. Thật không biết sao mấy đám người này giữ được.
- Nó gọi là Tà thạch, tiền tệ chính ở nơi đây. Cũng không phân đẳng cấp, thu được từ đào khoáng hoặc là săn giết Tà tộc.
Đọc được thông tin về nó trong một tấm lệnh bài, hắn thò tay vào đếm sơ sơ thì cảm nhận được chất dịch nhầy nhớp ở đầu ngón tay làm hắn vô cùng kinh tởm, vội rút lại lau đi.
Hắn cũng đóng lại, sau đó lại đọc tiếp thông tin từ tấm lệnh bài sơ lược thế giới Lôi Hoan.
- Tà tinh là vật có thể dùng làm tiền, cũng có thể hấp thu Tà khí trong đó để tu luyện. Tà tinh lấy từ Tà tộc có dịch nhầy bên ngoài, chất lượng cao hơn vì là tinh hoa của chúng, giá trị cũng cao hơn chút, phân hai loại, Tà tự tinh cùng Tà tộc tinh.
- Lôi Hoan trước giờ chỉ có năm cái thế lực tồn tại kinh khủng đứng ra cân bằng giữa Tà tộc cùng Lôi Hoan tộc. Lôi Minh Thi Điện, Hoan Lạc Võ Phủ cầm đầu, chủng tộc đặc chưng là Lôi tộc cùng Hoan tộc. Kế tiếp là thế lực Tà tộc, đứng đầu là Thiên Tà Ma tộc mới đến Huyết Tà tộc, Thi Tà tộc.
- Phân cấp tu vi từ Tà Khí, Tà Lực, Tà Đồ, Tà Tướng, Tà Vương, Ma Hoàng, Địa Ma, Thiên Ma, cuối cùng là Thiên Ma Đế. Bên thế lực Lôi Hoan tộc cũng phân đồng dạng, lấy tên chủng tộc thay cho chữ Tà cùng Ma.
- Thiên Ma Đế trước giờ chỉ xuất hiện qua một vị vô cùng cường đại, sau bị hai cự đầu thế lực lớn, tu vi đều đạt Thiên Lôi Đế, Thiên Hoan Đế đánh bại. Sau cùng đồng quy vu tận với hai người này.
Đọc đến đây, hắn hơi ngừng lại để tiêu hóa đống tin tức này.
Kế tiếp là đống công pháp của thế giới này, thuộc về ba chủng loại cơ bản. Tùy ý chọn một đường đều có thể có được thiên phú tộc đó. Như tiểu nhị kia chọn Lôi tộc, hai tai dài thẳng như ăng ten kia dùng để định vị vị trí Tà tộc.
Hoan tộc cũng có đặc biệt là dựa vào mùi hương mà phân ra Lôi tộc hay Tà tộc. Tà tộc thì chắc chắn mạnh mẽ hơn, dựa vào trận chiến của Thiên Ma Đế là biết. Nhưng điểm đặc biệt là ở bên ngoài tất bị ghét bỏ.
Còn trong Thương Lai thành này, chỉ cần có tiền thì ngươi muốn ở bao lâu cũng được, không ai có thể làm gì được ngươi. Có thể thấy được rất nhiều người Tà tộc đi lại trên đường. Quy tắc này đều do năm thế lực lớn định ra.
Đám người Kỷ Linh tới cũng không tính là quái dị vì cũng hay có người bên ngoài tới giao thương.
Khách sạn này do ông chủ thuộc Lôi tộc lập ra nên mới có ngoại hình thuần tím cùng đường lôi cháy đen khắp tòa nhà.
Bây giờ Kỷ Linh lựa chọn tu Tà tộc cũng chẳng ai kỳ thị, chỉ là bọn hắn nhìn hắn với ánh mắt khác lạ mà thôi. Bởi kẻ thắng luôn được lòng người hơn, nhân số đông đảo hơn.
- Ngươi cứ lựa chọn một loại công pháp mà tu luyện, chúng ta chỉ đưa ngươi tới đây, ngày sau có gặp lại thì nhớ trả ta tiền là được rồi.
Vài ngày sau, Thương chủ đứng trên chiến thuyền nhìn về Lôi Hoan tinh thuần phân thành ba vùng, Đông Tà, Tây Bắc Lôi, Tây Nam Hoan. Nhưng thế của Tà tộc có phần kém hơn. Hắn truyền âm cho Kỷ Linh ở trong khách sạn.
Trong đầu hắn vang lên thanh âm của Thương chủ, Kỷ Linh tản ra thần thức nghiệm chứng, thấy bọn hắn đã rời khỏi khách sạn cũng cảm thán. Không biết lần sau gặp lại sẽ là thế nào đây.
Kỷ Linh trong thời gian này cũng tản ra thần thức xem giới hạn của nó, vậy mà có thể bao chùm toàn bộ tinh cầu. Kỷ Linh lập tức đầy mồ hôi thu lại, vì hắn cảm nhận rõ được có rất nhiều khí tức cường đại ẩn nấp trong tối.
Lần này Thương chủ rời đi, hắn cũng không đi theo, hắn không thuộc về Thương Vực. Hắn ở lại vì cảm nhận được một lời kêu gọi nào đó từ sâu trong tâm hồn, cảm giác vô cùng quen thuộc nhưng lại xa xăm.
Kỷ Linh đứng trước ban công nhìn lên trời, hắn biết tên kia thấy được hắn, cũng không cần làm ra bất cứ động tác gì, chỉ cần như vậy, Thương chủ cũng hiểu ý.
Thương chủ ngoài tinh cầu nhìn thấy hắn như vậy, trong lòng có một loại xúc động khó hiểu, trong tay xuất hiện một tấm da trâu to lớn, bên trên vẽ hình một chiếc thuyền, công dụng các loại không hề khác so với chiến thuyền hiện tại của hắn.
Hắn ném về phía tinh cầu kia, còn về đâu thì tự nhiên chỉ có hắn biết.
- Ta đem tấm phác đồ về chiến thuyền tinh không này đặt trong cấm địa nguy hiểm nhất Lôi Hoan tinh. Chỉ cần ngươi có năng lực lấy nó ra, chứng tỏ ngươi đã có năng lực làm bất cứ việc gì ngươi muốn.
Lời nói này đầy thâm ý, Kỷ Linh cũng nhíu mày, không để tâm tới. Nhưng mà hắn cũng rất để ý tới chiến thuyền này. Vì nó là trợ lực cho hắn tìm trở về Địa Cầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT